Người đăng: CaoNin
Quần Sơn Xứ là mộ trong lục đại xứ của Xứ Sở Phù Phiếm, có thể nói nơi đây là
một nơi hộ tụ rất nhiều núi nhỏ lớn, cao, thấp khác nhau. Nơi đây nỗi tiếng
với những đỉnh núi cao chọc trời, tồn tại một đỉnh núi cao nhất đạt đến độ cao
gần 20000m, độ cao này đã gấp đôi đỉnh Everest trên Trái Đất. Nơi đây có nhiệt
độ rất thấp có thể sánh ngang với trung tâm của Bắc Cực Xứ Sở Phù Phiếm.
Phong không phải chạy đến Quần Sơn Xứ, mà được Bạch Vũ chở trên lưng. Không
muốn cũng phải muốn, vì Quần Sơn Xứ địa hình đa số là núi mà muốn đến nơi Bạch
Vũ nói cần rất nhiều thời gian hơn nữa rất bất tiện, nên có thể bay liền bay.
Bạch Vũ vốn là vua của loài chim, lại là linh thú nên tốc độ bay thật sự rất
nhanh, hoảng 100000km/h. Phong ngồi trên lưng Bạch Vũ ngắm nhìn tất cả cảnh
vật từ trên xuống, thật là một bức tranh đẹp.
Mây mù che lối, bay suốt hai ngày Bạch Vũ cho Phong biết cũng đã gần đến nơi.
Phong không biết mình đi đâu, chỉ nghe Bạch Vũ nói là nơi đây có thể hóa giải
đi chướng ngại nguyên tố tồn tại trong cơ thể mình. Bay đến một vùng núi thấp,
Phong chỉ thấy xa xa cuồng cuộng lốc xoáy, tan biến rồi xuất hiện. Bạch Vũ
mang Băng Phông đáp xuống một chân núi. Nới đay không có cây cối, dưới chân
chỉ toàn cát và đá, chỉ có vàu bụi cây cỏ và xương rồng sinh sống.
Trước mặt phong hiện đang đứng là hai vách núi song song nhau, cách nhau
khoảng chừng 1000m mét, nhưng do hai vách núi quá cao nên làm cho người khác
có cảm giác khoảng cách hai vách núi rất gần. Phong lẳng lặng nhìn nơi đây,
nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu vào. Thật đậm đặt nguyên tố phong! Có thể
nói nếu như Phong nơi đây phóng ra một pháp lực liền trong một phần ngàn giây
sẽ bị cắn nuốt, nơi đâu nguyên tố lực lượng tồn tại càng nhiều thì tốc độ cắn
nuốt nguyên tố pháp lực càng nhanh. Phong có thể cảm nhận, nếu như mình đi về
càng sâu về phía trước, chắc chắn chính mình sẽ bị hút hết pháp lực và kiệt
sức. Phong quay sang Bạch Vũ, nhìn Bạch Vũ lúc này rất vui vẻ, như đang được
về nhà của mình vậy.
- Nơi đây là đâu?
- Thung Lũng Gió!
- Thung Lũng Gió? Xứ Sở Phù Phiếm Thập Đại Tử Vực.
- Đúng, nhưng đối với linh thú, nơi đây là Thần Vực.
- Thần Vực?
Đúng vậy nơi Băng Phong cùng Bạch Vũ đang đứng là một trong Thập Đại Tử Vực,
nơi mà các nguyên tố cùng thuộc tính tự nhiên tồn tại ở mức độ cực hạn. Mười
địa điểm bao gồm Thủy Tử Vực – Vịnh Hạ Long, Hỏa Tử Vực – Quần Đảo Dung Nham,
Thổ Tử Vực – Sa Mạc Nâu, Kim Tử Vực – Hang Động Ánh Sao, Mộc Tử Vực – Hồ Sen
Trắng, Phong Tử Vực – Thung Lũng Gió, Lôi Tử Vực – Núi Thiên Lôi, Băng Tử Vực
– Bắc Băng Nguyên, Quang Minh Tử Vực –Mũi Ánh Sáng, Hắc Ám Tử Vực – Rừng U
Minh . Những nơi này thiên địa nguyên khí vô cùng đậm đặt, càng tiến xâu vào
trong càng bị thiên địa nguyên khí đánh vào cơ thể dẫn đến tan nát nội tạn mà
chết. Hơn nữa, thiên địa nguyên khí vô cùng đậm có thể sinh ra các hiện tượng
trong tự nhiên vô cùng mạnh có thể giết chết bất cứ thứ gì khi lại gần. Theo
nghiên cứu của các Pháp sư của Trường Pháp Thuật Bệ Ngạn, mỗi một Tử Vực sẽ
sinh ra một hiện tương nhất định, nhưng lại liên tiếp, khiến cho điều kiện
sống nơi đó rất khắc nghiệt. Ví dụ như Thung Lũng gió cứ một phút có 1 cơn lốc
xoáy xuất hiện, trong vòng mười phút sẽ tan biến, vì vậy có thể tồn tại gần 10
cơn lốc xoáy tồn tại cùng một lúc, mà đây chỉ là ở vùng ven, càng vào sâu thì
mật độ càng cao. Theo dự đoán thì trung tâm sẽ là có hơn một ngàn cơn lốc xoáy
tồn tại. Chính vì sự liên tục của nó mà không có một pháp sư nào có thể thâm
nhập vào trong.
Tử Vực không chỉ có một cái nguy hiểm như vậy, mà còn có các loại linh thú
cùng hệ nguyên tố thuộc tính sinh sống lân cận, hơn nữa chúng lại vô cùng
mạnh. Muốn lại gần Tử Vực phải tuyệt đối vượt qua ãi này. Tuy nói rằng Tử Vực
nguy hiểm nhưng không phải không mang lại cho con người lợi ít. Vào Tử Vực sẽ
chết, nhưng các vùng lân cận lại có thiên địa nguyên khí cao hơn mức bình
thường nên đi đến nơi đây rèn luyện có thể nhanh chóng tăng lên cảnh giới.
Linh thú nơi đây nguy hiểm, nhưng có rất nhiều loài hiếm, là linh thú, thứ gì
trên người cũng có giá trị cao, vì vậy săn giết linh thú được coi là một cách
kiếm tiền hiệu quả.
Chỉ là con người qua hám lợi, săn giết đuổi bắt các linh thú qua mức, làm cho
linh thú các loại gần như tiệt chủng. Cách đây một ngàn năm, một cơn thịnh nộ
của các linh thú mà dẫn đầu là Hoàng Kim Thần Long khơi dậy, tiến vào thế giới
loài người trả thù, cũng may khi xưa loài người có một vị pháp sư đạt đến thần
giả cấp, một chọi một vơi Thần Long và thay loài người kí khế ước, chia Xứ Sở
Phù Phiếm làm hai phần, một phần cho loài người khai thác, còn một phần là
rừng nơi sinh sống của các linh thú. Năm đó, ông đã thay loài người gánh chịu
một tử nạn. Hiện nay, loài người nói chung và pháp sư nói riêng đã hạn chế săn
bắt linh thú, nhưng vẫn còn kẽ săn trộm. Vì hiệp ước năm đó của Thần Long, mà
Liên Bang đã đặt ra quy định, không cho phát triển tất cả các công nghệ phá
hoại môi trường như thuốc nổ, bom… Vì vậy mà Xứ Sở Phù Phiếm là một trong
những tinh cầu xanh nhất trong vũ trụ.
Từ khi đó, Thần trụ cũng như vùng lân cận cũng ít thấy con người lui tới.
Hoàng Kim Thần Long là thần trụ thủ hộ thú, Bạch Vũ cũng vậy, lại còn 8 nhân
vật như vậy. Mỗi một nhân vật điều đạt đến Hoàng Kim cấp độ. Thật sự qua bất
ngờ! Phong đang ngẫm nghĩ gì đó rồi quay lại sang Bạch Vũ.
- Nhưng sao nhóc chỉ ở lục cấp!
- À… Em là thế hệ Thủ Hộ Thú kế tiếp.
- Là sao?
Đây là bí mật của thần trụ, Bạch Vũ nói cho Phong biết vì Bạch Vũ biết Phong
là người một nhà. Thần trụ là nơi sinh ra thiên địa nguyên khí mà các pháp sư
hấp thụ thành pháp lực. Trong qua trình sinh ra còn có hấp thu lại từ trong
thế gian sinh khí, tử khí và ý niệm. Lượng hấp thu rất ít, tích tụ nhiều năm
tạo thành ba bào thai, gọi là thần trụ tam quả. Sau hàng tỷ năm tích tụ, thần
trụ tam quả cuối cùng cũng nở ra ba thần vật. Sinh khí tích tụ nở ra linh thú,
tử khí tích tụ nở ra binh khí và ý niệm tích tụ nở ra khối năng lượng chứa ý
niệm. Cả ba thứ điều manh sức mạnh siêu nhiên, không gì sánh nỗi. Linh thú mới
nở ra cũng như các linh thú sơ sinh, nhưng theo tuổi tác lớn lên mà thực lực
tăng lên. Linh thú lại được chính nguyên khí của thần trụ nuôi lớn, nên lớn
lên cũng một mực ở bên thần trụ như ở bên mẹ của mình, nên được gọi là thần
trụ thủ hộ thú. Binh khí mà thần trụ sinh ra gọi là thần binh. Khác với thần
thú, nó chứa trong mình sức mạnh to lớn, hơn nữa linh trí lại thấp hơn so với
thần thú nên bay vào thế gian, gặp người có duyên liền theo người đó. Thứ ba
là khối năng lượng ý niệm gọi là thần niệm, đây được coi là phần năng lượng
khổng lồ, khi mới sinh lại trôi dạc vào thế gian, gặp trẻ vừa mới sinh, nếu
như hợp thì dung nhập vào đứa trẻ. Đứa trẻ này mang trong người thần niệm, đối
với các nguyên tố, thuộc tính tự nhiên chỉ cần nghĩ liền có thể sai khiến.
Theo truyền thuyết mà các Thủ Hộ Thú kể lại, nếu như một sinh vật nào đó có
thể sở hữu được ba thứ trên liền có thể thông qua thần trụ tiến vào một thế
giới cao cấp hơn, đó là thần giới.
Theo lời kể của Bạch Vũ thập thần trụ thủ hộ thú cùng thần binh bao gồm: Thủy
Thần Trụ - Mỹ Nhân Ngư – Tam Xoa Kích, Hỏa Thần Trụ - Dung Nham Sí Hổ - Xích
Bích Thương, Thổ Thần Trụ - Bò Cạp Cát – Kim Châm, Kim Thần Trụ - Tê Tê Vàng
– Thần Kim Đao, Mộc Thần Trụ- Mộc Long – Roi Cánh Sen, Phong Thần Trụ – Bạch
Phượng Hoàng – Sáo Trúc, Lôi Tử Vực – Lôi Kỳ Lân – Búa Sấm, Băng Thần Vực –
Thiên Nga Trắng – Băng Côn, Quang Minh Thần Vực – Huyền Minh Quy – Kiếm Ánh
Sáng, Hắc Ám Thần Trụ – Rắn Hổ Mây – Đao Lưỡi Liềm. Còn thần niệm đã lưu lạc
vào thế gian.
Bạch Vũ nói, chính mình là thế hệ thủ hộ thú tiếp theo của Phong Thần Trụ.
Thần trụ sẽ sinh ra tam quả kế thừa nếu có một sinh vật là chủ của thần khí,
thần binh và thần niệm. Có nghĩa là đã có người thành thần, thông qua thần trụ
tiến vào thần giới.
Phong nghĩ đến đây trong lòng tràng ngập cảm xúc. Thì ra thần giả không phải
là loại người tồn tại mạnh nhất, mà còn có thần. Thực sự nói, hôm nay chính
tai nghe Bạch Vũ nói mới biết sự thật này. Lòng Phong đang dân trào một cảm
xúc, đó là cảm xúc muốn chinh phục cái đỉnh kia của nhân loại, thành thần giả,
hơn nữa muốn một lần vượt qua giới hạn của Xứ Sở Phù Phiếm – thành thần.
- Anh Phong, anh có muốn thành thần không? – Bạch Vũ hỏi.
- Muốn - theo quán tính Phong trả lời.
- Nhưng…
Bạch vũ có chút suy tư nhưng không nói gì nữa.
- Nhưng gì?
- Nếu như thành thần vậy anh có thể mang em theo không?
- Là sao?
- Thành thần, có nghĩa là anh phải có 3 loại điều kiện kia, bây giờ anh có 1
rồi, nhưng không phải thuộc phong thần trụ, nếu như muốn thỏa 2 điều kiện kia,
anh nhất định phải có thần thú, mà người đó không phải em, thì anh phải làm
sao?
- Haha, nhóc nghĩ nhiều quá rồi đấy, anh chỉ là thoáng nghĩ qua thôi, không
phải ai cũng có thể mai mắn thỏa 3 điều kiện đó đâu. Mà nhóc nói anh có một
điều kiện gì thế, mà sao anh không cảm nhận được.
Tuy rằng cùng đi chung nhau một thowig gian ngắn, nhưng hai anh em lại rất hợp
nhau. Nói chuyện cũng không còn xa lạ nữa. Bạch Vũ nhìn Phong một cái, trong
ánh mắt có vẻ rất buồn.
- Là Băng Thần Niệm, thứ mà bị phong ấn trong người anh!
- Băng Thần Niệm? Thứ đó là Băng Thần Niệm?
- Ừm, em không biết vì nó bị phong ấn, nhưng nếu nở phong ấn ra, thứ đó có
thể giúp anh tìm được Băng Côn, cùng Thiên Nga Trắng để thành thần.
- Không bao giờ!
Bạch Vũ nói xong liền bị Phong quát cho một cái, Bạch Vũ cũng giật hết cả
mình. Trong Băng Phong bây giờ thật đáng sợ. Đôi mắt Phong đỏ lên, trong mắt
đã có chút gì ướt ướt. Bạch Vũ có thể nghe được tiếng thở phập phồng từ Phong,
có thể nghe được cả tiếng tim đập. Rất dồn dập, hỗn loạn.
Chưa xong, còn tiếp, nếu như muốn biết vì sao Phong lại như vậy thì đón đọc
phần tiếp theo nhé.