Cao Băng Văn


Người đăng: CaoNin

Lúc này đây, Phong bỗng nhiên ngẫn đầu cao lên trời, hét dài một tiếng rồi
khóc. Thật sự thì trong Phong đã chứa từ rất lâu nỗi buồn này, nhưng là Phong
cố gắng mạnh mẽ nên không hề rơi nước mắt, nhưng khi nghe Bạch Vũ nói, Phong
có thể vượt qua giới hạn của loài người tiến đến nơi bất tử thì trong lòng
Phong dâng trào một cảm giác thống khổ.
Cao Băng Phong được sinh ra trong một gia đình pháp thuật băng hệ truyền
thống. Thế hệ của Phong thừa kế hàng ngàn năm tinh hoa gia tộc. Năm đó mẹ của
Phong sinh ra là một cặp song sinh. Ngoài Phong ra còn có một người nữa tên là
Cao Băng Vân.
Phong và Vân rất giống nhau, không chỉ ngoại hình mà còn cả tính cách, nguyên
tố khởi nguyên cùng thuộc tính hậu sinh. Chỉ là khi nguyên tố khởi nguyên dần
bị lấp đi bởi thuộc tính hậu sinh thì Phong và Vân xảy ra chuyện.
Năm đó Phong 12 tuổi, một lần đang rèn luyện cùng anh trai mình thì bỗng dưng
trên trời có hai luồng sáng giáng xuống. Một luồng sáng màu lam, một luồng
sáng màu đen. Luồng sáng màu đen rơi vào người Vân, luồng màu lam rơi vào
người Phong, trong chớp mắt biến mất không thấy gì. Luồng sáng đến nhanh, biến
mất cũng nhanh khiến cho cả hai không biết chuyện gì xảy ra. Khi luồng sáng
rơi vào người, cả hai cảm thấy trong cơ thể mình có thêm thứ gì, nhưng là cũng
khi nó biến mất cảm giác đó cũng mất theo. Nghĩ rằng không có chuyện gì xảy
ra, cả hai vẫn như vậy mà bên nhau rèn luyện. Đến tận một tháng sau, rơi vào
sinh nhật thứ 13, cả hai cùng nhau đánh một trận, đọ sức xem ai mạnh hơn. Là
anh em, hơn nữa là song sinh nên cả hai rất thân nhau.
Cuộc đấu diễn ra dưới sự quan sát của gia tộc, vì lần này cũng không phải đơn
thuần chiến đấu mà định hướng đi cho phép thuật cho cả hai. Tuy cùng hệ băng
thuộc tính, nhưng là mỗi một pháp sư xử dụng theo cách riêng của mình, cái này
gọi là sở trường của pháp sư. Dù chung thuộc tính nhưng sở trường của mỗi pháp
sư rất khác nhau, vì vậy mới phân được pháp sư mạnh yếu.
Phong và Vân bước ra sàn đấu. Hai khuôn mặt vệt ý cười. Cùng nhau lớn lên,
cùng nhau tập luyện, cả hai đều hiểu ý nhau. Hai người bắt đầu động, cùng nhau
làm một động tác, đây là chiêu thức đầu tiên mà gia tộc cho học.
Phong Tuyết Quyền
Phong và Vân cùng tạo ra một thế. Bàn tay nắm chặc thành quyền, tay trái thẳng
về trước, tay phải thu về sau. Bàn tay trái bắt đầu mở ra.
Ah!
Cả hai hét lên một tiếng dài, tay trái nhanh thu về, nắm lại, tay phải nhanh
ra một quyền. Trong một giây sau quyền phát ra, nhiệt độ đột nhiên giảm xuống,
một vòng xoáy mang theo hàng ngàn hạt tuyết màu trắng nhanh chóng cuồn cuộn
phóng ra từ nấm đấm của cả hai. Vòng xoáy như múi tên hướng đến đối thủ.
Ầm!
Hai vòng xoáy đụng nhau giữa sàn đấu, phát ra một tiếng nổ trong không khí,
bông tuyết tung bay tán loạn, rồi biến mất. Hòa nhau! Chiêu đầu tiên dĩ nhiên
hòa nhau, đúng là hai anh em sinh đôi. Chiêu thức lại giống nhau như vậy.
Nhưng còn hai chiêu nữa, Phương hướng rèn luyện của cao gia cần phải qua 3
chiêu mới thể hiện rõ.
Sau một quyền, cả hai đã chuẩn bị ra chiêu thứ hai. Một động tác khác, hai tay
đặt trước mặt, lòng bàn tay song song mặt đất, lòng bàn tay trái nằm trên mu
bàn tay phải.
Lam Băng Hoành Trụ
Cả hai người nhắm mắt lại, phía dướng lòng bàn tay bắt đầu xuất hiện những hạt
sáng màu xanh lam, rất nhu hòa, rất mát mẻ. Hạt sáng lúc đầu chỉ có vài hạt,
sau đó ngày càng nhiều. Đây là ngưng tụ băng thuộc tính trôi dạt trong tự
nhiên. Sau 30 giây, cả hai đồng loạt mở mắt. Đông thời xoay lòng bàn tay hướng
về phía đối thú, dũi thẳng tay một cái thật mạnh.
Một cái cột băng hình trụ từ lòng bàn tay cả hai chui ra nhàu thẳng vào đối
phương. Băng trụ màu lam vừa phóng ra, không khí lần nữa hạ xuống, các hạt
sáng nhanh chóng rút vào trong băng trụ. Băng trụ nhanh chóng dài ra thẳng về
đối phương mà tới. Lần này ra chiêu, cả hai bắt đầu xuất hiện chênh lệch, băng
trụ của Phong có đường kính 30 cm, còn của Vân lại to đến 35 cm, điều này có
nghĩa là độ hấp thu các hạt sáng màu lam của băng trụ mà Vân tạo ra nhiều hơn.
Hai băng trụ va trạm nhau, băng trụ vững vàng. Cả hai dùng sức đẩy nhau, cả
hai dùng hết sức mình mà đẩy. Bỗng lúc này, trong băng trụ của Cao Băng Vân
xuất hiện vài sợ tơ màu đen, nhanh chóng lang đến băng trụ của Phong, băng trụ
của Phong cũng sinh ra vài sợi tơ, nhưng là màu vàng kim. Cả hai đẩy nhau hơn
một phút, đến khi hai luồng tơ gặp nhau tại ranh giới hai băng trụ.
Ầm!..
Một vụ nổ lớn xảy ra, băng trụ của Phong bỗng dưng tan nát thành hàng ngàn
viên băng bắn ra xung quang. Lúc này, Phong ngã về sau, vài bước, băng trụ của
Vân cũng biến mất. Bất ngờ, cả hai bất ngờ. Lam Băng Hoàng Trụ là một phép
thuật ngưng tụ băng, chắc, bền để tấn công đối thủ, lực rất mạnh, xu hướng tấn
công nội thể đối thủ, nên không thể bị phá nát. Mà băng trụ của Phong bị phá
có nghĩa là băng trụ Băng Vân tạo ra lực tấn công rất mạnh.
Nhiêu đó vẫn chưa đủ, còn một chiêu cuối cùng
Băng Tinh Vũ
Bây giờ, cả hai không có ra một bất kỳ động tác gì, chỉ nhắm mát đứng một chỗ.
Không khí lại hạ nhiệt, lần này nhiệt độ hạ rất thấp, từ 20 độ nhanh chóng
xuống 0 độ. Tất cả mọi người ở đây điều là người của Cao gia đối với nhiệt độ
0 là chuyện bình thường, nhiệt độ tiếp tục hạ xuống, âm 10 độ, âm 20 độ. Nhiệt
độ tiếp tục hạ, một diện rộng không khí đã che mờ bởi sương lạnh, tuyết bắt
đầu rơi, nhiệt độ thấp lại càng thấp. Chỉ sau 1 phút mà nhiệt độ đã cấp tốc
giảm xuống hơn 60 độ rồi.
Các vị trưởng lão của tộc cũng hết sức ngạc nhiên. Phong và Vân chỉ có 13
tuổi, cùng lắm cấp độ mới có sơ cấp pháp sư trung đẳng, thế mà khống chế nhiệt
độ lại nhanh như vậy. Trong vòng một phút hạ hơn 60 độ, cần phải trung cấp
pháp sư trung cấp thượng đẳng mới có thể làm được như vậy. Hai đứa nhỏ này,
thật sự là thiên tài! Các trưởng lão vui mừng, thất sự vui mừng.
Chính vào lúc này, cả hai mở mắt. Nhưng làm cho cả tộc chao mày, tròng mắt của
Cao Băng Phong biến thành một màu vàng kim, mà của Cao Băng Vân lại biến thành
một màu đen thâm thúy lạ thường.
Băng….Tinh….Vũ…
Cả hai hét lớn lên rồi vung một tay nhướng về phía đối phương. Sau tiếng hét,
từ trên trời cao hàng ngàn viên băng tinh nhanh chóng rơi xuống. Rất nhiều,
rất nhiều băng tinh rơi xuống. Từ dưới nhìn lên trời cao có thể phân biệt được
hai loại băng tinh đang rơi, một loại có ánh kim lấp lánh, còn loại kia thì ẩn
chứa một màu đen kì dị. Cơn mưa đá ồ ạc đổ xuống. Lúc đầu lượng hạt màu vàng
kim dày đặt, nhưng càng về sau càng thưa ra. Còn những hạt chứa màu đen lại
càng ngày càng thịnh. Ba mươi giây sau, Phong đã kiệt sức, mưa đá mang ánh kim
cũng ngưng, nhưng là mưa đã mang ánh đen lại ngày càng lớn.
Mắt thấy màn này, cả gia tộc vô cùng kinh ngạc về Băng Vân. Nhưng là hạt băng
tinh màu đen lại không ngừng gia tăng hướng Băng Phong mà đổ đến.
Phong bây giờ đã cạn pháp lực không còn sức chống đỡ, lên tiếng gọi người anh
của mình. Nhưng dường như Băng Vân không nghe thấy Phong gọi.
“Không ổn”
Cao gia tộc tôc trưởng Cao Băng Niên, cũng là ông nội Phong và Vân cảm thấy
không ổn. Nhìn vào Vân lúc này không được bình thường, con mắt đã không còn
tròng trắng mà đã nhộm tất cả bằng màu đen hết rồi.
“Quỷ lực? Không thể nào!”
Cao Băng Niên liền bay đến Phong, kéo Phong ra khỏi trận mưa đá, rồi lại chạy
về phía của Vân. Tay phải dơ lên mộ quyền liền đánh Vân ngất đi, mưa đá dần
biến mất.
- Đưa cả hai đứa vào Băng Phòng. Không được chạm vào hai đứa nó.
Cả Phong và Vân cũng đã ngất đi. Cao Băng Niên ra lệnh rồi sau đó, hướng đến
một ngườ của Cao gia rồi nói gì đó.
- Cha, chuyện gì đã xảy ra?
Cha mẹ Phong đồng loạt lên tiếng hỏi, giọng mẹ Phong đã run run phần nào. Khi
thấy chuyện bất thường, cả hai liền hành động, nhưng Cao Băng Niên lại nhanh
hơn một chút, lúc này lo lắng không thôi. Phong và Vân là con của họ, đấn sinh
thành làm sao không lo lắng chứ. Hơn nữa, hai đứa nhỏ xảy ra chuyện không bình
thường, vượt quá hiểu biết của họ. Nên họ càng lo lắng, lòng họ bây giờ như
đang trong chảo dầu. Chỉ là đứng trước tộc trưởng, hơn nữa là cha của mình nên
kiềm nén lại cảm xúc. Cao Băng Niên nhìn hai người, thở dài.
- Là thần lực cùng quỷ lực xuất hiện trên hai đứa nhỏ!
- Thần lực, quỷ lực?
- Ừm, băng của Phong nhi xuất hiện vài vệt ánh kim, đây là thần lực tạo
thành, còn của Vân nhi thì có vết đen, là do quỷ lực tạo thành. Ta cũng không
biết chính xác có như vậy hay không, chỉ là chuẩn đoán ban đầu thôi. Lúc nãy
ta đã mời Lãnh tụ đến rồi, chuyện này chờ ngài chuẩn đoán đi!

Cao gia là một trong những gia tộc lớn, hơn nữa là một trong Cao Băng Niên là
người đứng đầu Toan Nghê tháp, một trong chín ngọn tháp của Cửu Long xứ, với
tư cách này cũng đủ mời Lãnh Tụ. Nhưng lần này Nguyễn Phúc Xứ chắn chắn phải
đến, vì chuyện này liên quan đến quỷ lực.
Thế giới pháp thuật có rất nhiều khái niệm phức tạp, một trong số đó là thần
lực và quỷ lực. Thần lực như Bạch Vũ nói, đây là do thần trụ sinh ra ý niệm
tìm người ký thác. Người có thần lực tốc độ thăng cấp rất nhanh, hơn nữa pháp
thuật xuất ra mạnh hơn pháp sư bình thường gấp 2 lần, đẳng cấp càng cao trên
lệch càng lớn.
Còn quỷ lực, thứ này lại hi hữu xuất hiện,trong trong 1 vạn năm qua chỉ xuất
hiện hai lần. Kiến thức về quỷ lực rất hiếm hoi, nhưng có một điều chắc chắn
rằng, người mang quỷ lực sẽ thành quỷ, hơn nữa thực lực lại mạnh hơn người
mang thần lực gấp 1,5 lần.
Quỷ là cách gọi chung của những pháp sư tà ác, chuyên làm những chuyện xấu.
Pháp lực của bọn chúng bị nhộm một chất màu đen u ám, không chút sinh lực.
Nhìn hai đứa cháu của mình, một đứa mang thần lực, một đứa mang quỷ lực, trong
lòng Cao Băng Niên buồn nhiều hơn vui. Chính vì như vậy mà ông liền mời vị
lãnh tụ kia, người đã từng đối mặt với một người mang quỷ lực, khi cùng Hoàng
Kim Thần Long chiến đấu.
Chưa xong còn tiếp.


Lục Xứ Chiến - Chương #11