Bạch Phượng Hoàng


Người đăng: CaoNin

Cuồng phong nỗi lên, một đoàn sương màu đỏ bao quanh con phượng hoàng. Một
vòng tròn màu đỏ liền xuất hiện dưới cơ thể nó bay lên. Những vết máu loan
trên mặt đất bị hút về vòng tròn màu đỏ. Tất cả các giọt máu trên mặt đất bị
vòng tròn hút sạch, vòng tròn sáng lên một màu đỏ rực.
Nhãn lực của Phong vô cùng tốt, mắt thấy bên trong huyết vụ, một thân chim
đang từ từ đứng dậy, trên cơ thể, từng nhánh lông vũ chầm chậm rơi xuống đất.
Những chiếc lông màu đen huyền cứ như vậy rơt xuống rồi tung bay theo gió.
Lên khi toàn bộ lông trên người nó rủ sạch, chỉ còn vài chiếc lông ở phía
đuôi, một vòng sáng màu đỏ thay thế thành một vòng vàng kim sáng chói, theo
sau là là đoàn kim vụ thay thế huyết vụ. Không khí chuyển động mạnh hơn, gió
bắt đầu thổi theo một chiều quanh phượng hoàng. Cơn gió hình thành rất nhanh
rồi mạnh lên, cả bãi cỏ rì rào, đung dưa như đang nhảy múa. Mà lúc này, ngay
trong đoàn kim vụ, thân thể con phượng hoàng đang nhú lên thứ gì, trông rất
mềm mại uyển chuyển. Quan sát biến chuyển bên trong, Phong từng hơi thở điều
kiềm nén lại.
Từ khi ăn Huyết Ngư đến giờ, Phong cảm thấy sinh lực cạn kiệt từ trong cơ thể
con phượng hoàng dần trở nên hồi phục, hơn nữa lại càng mạnh thêm. Bên trong
kim vụ thân thể phượng hoàng đã được bao bọc bằng một bộ lông, không nhìn rõ
màu sắc nhưng dáng dấp vô cùng mềm mại.
Khi từng chiếc lông đuôi dài mượt phủ xuống đất, con phượng hoàng ngẫn đầu gáy
to một tiếng thanh thoát rồi giang rộng đôi cánh phá tan đoàn kim vụ bay lên
bầu trời. Lúc này, Phong thật sự ngỡ ngàng khi nhìn thấy diện mạo của phượng
hoàng. Không hổ được mệnh danh là loài mang sắc đẹp tuyệt đối.
Chiếc mỏ màu vàng kim. Ánh mắt sắc bén nhưng lại cuốn hút lạ thường. trên đỉnh
đầu có một chiếc lông vũ màu hoàng kim óng ánh. Cơ thể thon dài từ cổ, ức,
bụng, đến đuôi, khi bay lên vô cùng uyển chuyển, nhẹ thanh, thánh thoát như
đang khiêu vũ. Toàn thân được che phủ bởi một lớp lông màu trắng tựa như một
thiếu nữ đôi mươi, tinh khiết đơn thuần. Đôi cánh giang ra đón lấy nhứng ngọn
gió. Những sợi lông vũ thật mượt mà lại có chút ánh kim lóe sáng. Chiếc đuôi
lại vô cùng dài nhẹ nhàng để gió vuốt ve.
“Bạch Phượng Hoàng”
Từ khi Bạch Phượng Hoàng phá kim vụ bay ra, Phong không hề chớp mắt, chính vì
bị sắc đẹp của nó lôi cuốn. Đến khi Bạch Phượng Hoàng đáp xuống thì Phong mới
giật mình tỉnh ngủ. Trước mặt phong hiện giờ là loài vật trong truyền thuyết
sở hữu vẻ đẹp hoàn mỹ và sức mạnh tái sinh.
Bạch Phượng Hoàng đứng trước Phong, thân nó cao hơn Phong gấp 3 lần. Lúc này
bãi cỏ đầy ánh sáng và gió, một bóng chim nhẹ nhàng cúi đầu trước một thanh
niên chừng 16 tuổi.
- Cảm ơn anh!
Một giọng nói dễ nghe, ấm áp rung động lòng người phát ra từ Bạch Phượng
Hoàng. Thanh âm như một cậu nhóc mười lăm tuổi, nhưng lại thành thục lạ thường
- Mi biết nói!
- Không chỉ biết nói không đâu!
Vừa dứt câu, thân thể Bạch Phượng Hoàng bỗng dưng biến thành một đoàn sáng
chói, rồi nhanh chóng co rút lại. Trong vài hơi thở, Bạch Phượng Hoàng đã hóa
thành một nam thanh niên đứng trước mặt Phong. Nam thanh niên vóc người không
ốm, cũng không mập, nhìn vô cùng cân đối. Người này có mái tóc trắng xám cắt
ngắn, phía trước có vài sợi tóc rủ xuống khuôn mặt trắng nõn nà vô cùng tươi
sáng. Da dẻ trắng trẻo. Chân mài đen huyền, lại xen vào những sợi ánh kim. Mắt
to tròn, ánh mắt vô cùng sáng, mang theo vô phần hấp dẫn. Mũi cao thanh tú,
sóng mũi thẳng tắp từ mi tâm đến chóp mũi. Môi trên mỗng, môi dưới dày vừa
phải cùng với hàm răng trắng ngời đang nở nụ cười với Phong. Chàng trai này sở
hữu nét đẹp không tỳ vết, khiến những cô gái nhìn cũng phát tị. Cậu lên tiếng.
- Em còn biết biến thành người!
- Hả…
Phong ngơ ngác nhìn cậu thanh niên trước mặt mình. Thật sự nói điều làm cậu
giật mình là cấp độ của tên trước mặt. Thông thường mà nói, linh thú có thể
hóa hình người chỉ có 2 cấp độ, một là hồng cấp, hai là hoàng kim cấp. Tại sao
Phong lại cảm thấy trên người tên nay pháp lực chỉ sánh ngang với cậu. Hơn nữa
linh thú hóa người cũng là dạng hiếm thấy, là vương của các loài, tính tình
kiêu ngạo, bá hùng làm sao có thể xuất hiện trước mặt Phong chứ. Bất ngờ nhưng
không hoảng hốt, Phong gặn hỏi:
- Cậu là Bạch Phượng Hoàng sao?
- Ừm – nam thanh niên cười híp mắt gật đầu
- Vậy cậu đạt đến cấp độ nào rồi?
- À… lục cấp.
- Lục cấp? Vậy sao có thể hóa thành người.
- À vì em là thần trụ thủ hộ thú?
- Là gì?
- Nói chuyện này sau đi, trước tiên cảm ơn anh trước đã
- Nè sao cậu gọi tôi là anh hoài vậy, trông cậu có vẻ bằng tuổi tôi mà!
- Hihi em năm nay 15 tuổi theo tuổi loài, anh năm nay 16 có phải không?
- Sao cậu biết?
- Em đọc được suy nghĩ của anh đó!
Phong giật mình dùng tinh thần lực bao quanh não lại. Não là nơi quan trọng
của con người, có vài pháp sư có năng lực đặt biệt có thể xâm nhập vào não của
người khác nếu như họ thả lỏng không đề phòng. Cách duy nhất là dùng tinh thần
lực bao quanh vùng não, không cho tinh thần lực của người đó tiến vào. Nếu như
tinh thần lực quá yếu, coi như có lòng cũng không thể nào chặn. Cũng may tinh
thần lưc của Phong mạnh, hơn nữa Bạch Phượng Hoàng không tiếp tục xâm nhập nên
cũng không xảy ra chuyện khác. Có thể nói đây là một trong những siêu năng lực
mà phượng hoàng sở hữu– đọc suy nghĩ của người khác.
- Anh thật tội!
- Cậu đọc được gì rồi
- Vài chuyện hấp dẫn thôi haha
Bạch Phượng hoàng cười ha hả rồi lăn ra đất nằm. Trên người cậu giờ không mảnh
vải che thân, mà bây giờ nằm ra đất Phong mới thấy “ làm gì đây! Hiến xác hả”.
- Trước tiên mặt quần áo vào trước đã, dù sao cũng thành người rồi.
Nói xong Phong liền quăng cho Bạch Phượng Hoàng một bộ đồ, thân hình Phong với
cậu ta tương đối nhau nên cậu ta mặt trông rất vừa vặn.
Bạch Phượng Hoàng cũng đọc suy nghĩ của Phong một phần, nhưng toàn những
chuyện quan trọng xảy ra trong cuộc đời cậu. Con người là thế, có những thứ
cần nhớ thì nó sẽ luôn mãi trong đầu, có những thứ càng muốn quên thì nó càng
khó quên. Còn những chuyện khác thì thoáng qua đã không còn tha thiết nữa. Vì
thế mà khi lướt qua Bạch Phượng Hoàng có thể thấy được những gì cần thấy rồi.
- À …. Anh có thể cho em cùng đi không, sống trong rừng em buồn lắm.
- Nhưng cậu là linh thú lỡ như bị phát hiện thì sao?
- Hihi không sao đâu anh, em khác với các loài khác, hóa hình thành người thì
sẽ là con người 100%, sẽ không ai phát hiện ra đâu.
- Thật?
- Ừm, vậy cũng được, nhưng là có chuyện gì xảy ra, cậu phải nghe lời tôi,
không thì đừng theo.
- Em có thể làm tọa kì.
- Thôi không cần đâu, đi theo là được rồi
Tọa kỳ là linh thú được thuần hóa, thông thường, một pháp sư nếu như can đảm
sẽ đi vào rừng tìm kiếm linh thú để làm tọa kì. Pháp sư càng mạnh, linh thú
thu phục càng mạnh, không chỉ tọa kì, mà chúng còn có thể cùng với pháp sư
chiến đấu. Phong đây cũng muốn có một tọa kì, nhưng Bạch Phượng Hoàng tuy là
linh thú nhưng trí tuệ so với mình còn có thể cao hơn, vì vậy cưỡi Phượng coi
như là cưởi lên một con người, nên Phong không nhận đề nghị này.
- Chúng ta vừa đi vừa nói đi, đi đến Hồ Tây thành phố đi. À cậu tên gì?
- Em tên là Bạch Vũ.
Cả 2 người cùng chạy từ bãi cỏ đến Hồ Tây, trên đường họ nói về rất nhiều thứ,
có những điều mà tận bây giờ Phong mới biết.
Chạy một khoảng đường hơn 5 ngày, Phong đã có mặt tại Hồ Tây thành phố, Hồ Tây
thanh phố tương đối lớn, nơi đây so với Hồ Nam có vẻ cũ kĩ hơn nhiều. Hồ Tây
là thành phố lâu đời nhất Ngũ Hồ Xứ. Hồ Tây thành phố cũng giống như Hồ nam,
một phần là thành phố nước.
Cao Băng Phong cùng Bạch Vũ dừng chân tại nơi đây hai ngày tham quan thành phố
và thưởng thức các món thủy sản. Bạch Vũ là vui vẻ nhất, hải sản là món ưa
thích của cậu ta, đơn giản vì Phượng Hoàng cũng là loài chim. Đi dạo khu chợ
thực phẩm của Hồ Tây thành phố, Phong và Vũ ghé rất nhiều gian hàng, cá nướng,
tôm hấp, mực xào… đủ các món cho Bạch Vũ chọn. Đi hơn 2 tiếng đồng hồ, tiền
trong túi Phong cũng gần cạn, không phải nói tiền chiêu đãi Bạch Vũ đã quá mức
tiền công của nhiêm vụ này rồi, lần này đi thật tốn kém. Nhưng là con mắt của
Bạch Vũ vẫn sáng ngời ngợi khi thấy mấy món ngon. Tốt nhất là nhanh chóng rời
khỏi, không thì bị viêm màng túi mất.
Sáng hôm sau, hai người lại chạy một quảng đường để tìm nơi giao hàng. Nơi
Phong đến là một nông trại tên là Hướng Dương. Dò khắp nơi mới có thể đi đến
đấy.
Bước đến cỗng trại, hai người đã không to tròn con mắt. Nông trại này quá đẹp,
đây là một nông trại hoa, đi đến đâu cũng ngập tràng hương săc. Các cậu được
bà chủ mời vào tham quan những cánh đồng hoa. Phải nói nơi đây là một thiên
đương của hoa không gì sánh nỗi.
Hai cậu nhanh chóng giao hàng và làm các thủ tục cần thiết, sau đó đi tham
quan một vòng đồng hoa. Nông trai nơi đây không ồn ảo những mái móc, vì chăm
sóc và thu hoạch điều làm bằng tay, như vậy mới giữ được những cành hoa luôn
được nguyên vẹn, xinh tươi, và thơm ngát.
Nông trại hoa này còn kinh doanh du lịch, nhưng một tuần nay đóng của để gia
công và mở rộng những tuyến đường đi cho du khách tham quan. Phong và Vũ đến
thật đúng lúc, công trình cũng đã hoàn thành. Đây là một tuyến đường được xây
trên độ cao năm mét phía trên những đồng hoa. Du khách từ trên đây nhìn xuống
có thể quan sát toàn bộ cánh đồng. Những cánh đồng hoa đầy màu săc, những bông
hoa chen nhau nở, những người nông dân đang thu hoạch những bông hoa để bán.
Tất cả những thứ trên làm người ta vô cùng thoải mái. Đặc biệt là cánh đồng
hướng dương dưới ánh nắng buổi ban trưa, cư như là hàng ngàn khuôn mặt đang
tươi cười vậy. Chuyến đi này của Phong thật là thú vị.
Một ngày tham quan cũng kết thúc, hai người rời khỏi Hồ Tây thành phố. Qua một
khu rừng, cả hai chạy thẳng về phía bắc thẳng vào Quần Sơn Xứ lãnh địa.
Cầu Kim Phiếu! hihi các bạn nào dư thì quăng cho mình có động lực đi, chứ
viết hoài mag không có Kim Phiếu thì buồn lắm.


Lục Xứ Chiến - Chương #9