Vĩnh Hằng Chi Lệ


Người đăng: Boss

Bien: A La

A Đạt cười lạnh nhin Hạ Á, trong anh mắt tran đầy sự cham chọc: "Ngươi muốn
thứ tốt, thứ tốt đương nhien la sẽ kho đạt được! Nếu dễ dang co thể lam ra,
như vậy chẳng phải la mỗi người cũng đều co thể co được hay sao? Ngươi thử
ngẫm lại xem, tren đại lục hang trăm ngan năm qua co bao nhieu mon trang bị
thuộc tinh rồng? Nếu khong phải kho đoạt được như vậy ma noi thi mọi người
cũng đa chẳng đanh nhau vỡ đầu vi mấy thứ nay rồi."

Hạ Á bị noi cho nghẹn họng, mới giật minh thở dai: "Được rồi! Xem như ngươi
noi co đạo lý..."

Hắn nhịn khong được ngắm nghia con rồng nay, Đoa Lạp đang thương con chưa co
tắt thở ma trong long dế nhũi đa bị lột da rut gan mất rồi, nhưng long tham
của dế nhũi vẫn con chưa đủ: "Con những thứ khac co gi tốt khong?"

"Những thứ khac ngươi sẽ khong dung đến." A Đạt thản nhien noi: "Ta đa noi
rồi, ta muốn lấy đi một thứ, than thể rồng nay thuộc về ngươi, nhưng linh hồn
của nang thi thuộc về ta!"

"Linh hồn?" Hạ Á bĩu moi: "Linh hồn gi gi đo, ta cũng chẳng buồn tranh đoạt
với ngươi, ta cũng khong phải ma phap sư. Nhưng ta hỏi thật... Thịt rồng
nay... Ách, thịt rồng co tac dụng gi khong?"

A Đạt tức thi sửng sốt một phen, trừng mắt nhin nhin cai ga dế nhũi nay, thất
thanh: "Ngươi? Ngươi khong phải la muốn ăn nang đấy chứ?"

Hạ Á ngượng ngung chui mep: "Mấy ngay nay toan ăn thịt ga rừng, thấy một con
suc sinh to như vậy, hiện tại yen ổn rồi mới nhớ ra chung ta hom nay vẫn con
chưa ăn cơm trưa..."

A Đạt trợn mắt ha hốc mồm.

Hắn tuy rằng la một con rồng, nhưng lại dưới lốt người, cũng đa sống rất lau
trong thế giới loai người, từng gặp qua muon hinh muon dạng người, song lại
chưa từng gặp ten suc sinh nao gan lớn bao trời như ten dế nhũi trước mặt nay!

Người binh thường đối mặt với một con rồng, trong long kho tranh khỏi co chut
kinh sợ. Ngay cả đam cường giả đồ long trong truyền thuyết đối với rồng cũng
bảo tri đủ kinh ý.

Vậy ma ten dế nhũi nay... lại nghĩ tới ăn?!

Thấy bộ dạng A Đạt trợn mắt ha hốc mồm nhưng Hạ Á thật ra khong hề co ti bất
an nao. Trong bụng cai ten dế nhũi nay thực sự la tập quan vo phap vo thien,
chẳng hề co chut khai niệm kinh sợ nao cả. Với hắn ma noi, con rồng nay du sao
cũng đa hấp hối, cường đại hay nhỏ yếu thi cũng như vậy cả thoi.

Hổ dữ, sai lang cũng đều rất mạnh, thế nhưng chẳng phải sau khi đanh chết đều
ăn thịt cả hay sao!

"Đối với ngươi." Hạ Á biểu tinh rất quỷ dị: "Ta noi nay A Đạt, ngươi noi thế
nao thi cũng la một con rồng, ả rồng cai nay cũng coi như la đồng loại của
ngươi. Nhưng xem ra, giữa ngươi cung nang co thu hận rất sau a. Nếu khong,
ngươi sao lại cẩn thận dạy ta lam thế nao để lột da rut gan nang như vậy?"

A Đạt thần sắc biến đổi. Hao quang trong anh mắt mới rồi nhất thời thu liễm
trở về, tay chan bỗng trở nen lung tung.

Trường hợp loại nay Hạ Á cũng chưa từng thấy qua. Nhưng du sao chuyện xưa cũng
đa nghe nhiều rồi, khong khỏi cứ an theo những quy tắc thong thường ma suy
đoan...

Dế nhũi thận trọng len tiếng: "Chẳng lẽ... Ngươi cung mẫu long nay từng co
tinh ý?"

Noi chung thi, chuyện xưa diễn ra đến đay phần lớn chẳng phải đều la một đoạn
sầu triền mien cộng them an oan tinh thu, ai tinh cắt đứt sao? A Đạt hơn phan
nửa la cung mẫu long nay từng co tinh ý rồi! Ừm... Sau đo khong biết vi cai gi
ma yeu qua hoa hận, co thể la A Đạt - rồng đực - nay co nang rồng khac, hay la
mẫu long nay cắm sừng A Đạt, thử ngẫm nghĩ kỹ cang một chut xem.

Hoặc la... Một đoạn tinh kho noi? Vụ nay cũng thực qua kich thich đi!

Ánh mắt Dế nhũi tỏa sang, chờ đợi nghe A Đạt kể ra đoạn chuyện xưa nay. Đừng
trach Hạ Á qua to mo, đay cũng chẳng phải la mấy vụ tai tiếng của dạng nhan
vật như Tac Phi Á đại thẩm tại Da Hỏa trấn, ma đay la rồng a, hai con rồng con
sống sờ sờ ra đo!

Chẳng qua... trong thấy A Đạt cung con rồng nay đứng cạnh nhau cũng co chut
cảm giac "người va thu" ...

(Khong thể khong noi, lao gia hỏa dạy dỗ Hạ Á về phương diện nay thật sự qua
ac liệt rồi...)

A Đạt lần nay lại tịnh khong co bị Hạ Á chọc giận, hắn phảng phất thầm thở
dai, đầu ngon tay vuốt ve một chut tren cổ Đoa Lạp, khoe miệng he ra một nụ
cười hờ hững yếu ớt: "Ngươi đoan sai rồi."

Trong ngữ khi của hắn co chut co đơn buồn ba.

"Tinh yeu... Chết cười, ngươi tự dưng lại co thể lien tưởng đến tinh yeu.
Nhưng ma thật sự la đang tiếc, nếu giữa ta va nang co nảy sinh tinh cảm ma noi
thi co lẽ chung ta đa khong xảy ra bi ai của ngay hom nay rồi."

"Ta cung Đoa Lạp đều sinh ra tại lanh địa của long tộc ở cực bắc, chung ta
thuộc về những bộ lạc rồng khac nhau. Đoa Lạp khi con rất trẻ đa xinh đẹp nổi
tiếng trong bộ lạc, sự kieu ngạo của nang, sự cao quý của nang, sự thong minh
của nang, khiến cho vo số rồng trẻ tuổi hy vọng lọt được vao mắt xanh của
nang. Co điều, xin ngươi đừng hiểu lầm, ta cung nang cũng khong phải la đồng
tộc. Ta la một Băng tuyết long, cho nen, dựa theo truyền thống của long tộc,
rất hiếm co rồng vượt qua tộc hệ để tiến hanh kết hợp. Ma cũng như nang, ta từ
khi sinh ra đa la con rồng co thien phu cao nhất trong tộc, cũng như nang, ta
từ khi sinh ra đa được hưởng thụ hết thảy: ham mộ, sủng ai, ca ngợi...

Ta cung Đoa Lạp kỳ thực la một loại quần thể, chung ta sinh ra vốn đa cao cao
tại thượng, từ khi sinh ra đa la kẻ nổi bật trong quần thể chủng tộc, được
người ta dung hết thảy những lời ngon tiếng ngọt tốt đẹp nhất ma ca ngợi vay
quanh. Chung ta từng vi thế ma lang lang, thậm chi con đanh mất bản tinh của
minh. Chung ta từng nghĩ, từ khi chung ta bắt đầu sinh ra, bầu trời nay chinh
la sang tạo ra để danh cho chung ta. Bầu trời nay la của ta, mặt đất la của
ta, hết thảy đều đương nhien thuộc về ta.

Đung luc ấy thi chung ta gặp nhau.

Một ten suc sinh đang ở tren cao cao tại thượng gặp một ả suc sinh cũng cao
cao tại thượng khac, như vậy nếu song phương khong thể lam bằng hữu ma noi thi
cũng chỉ co thể trở thanh địch thủ! Trừ thế ra, khong co con đường thứ ba.

Quần thể Long tộc cứ cach một khoảng thời gian lại co một lần chọn lựa, từ ben
trong cac tộc hệ chọn lựa ra con rồng trẻ tuổi cường trang nhất, thong minh
nhất, co thien phu cao nhất, mấy con rồng nay được cho phep tiến vao thanh địa
của Long tộc, cầu nguyện với Long thần, ma kẻ may mắn trong số đo co thể được
Long thần chuc phuc, đạt được một số năng lực cường đại đặc biệt ma Long thần
ban cho.

Thật bất hạnh la, trong lần chọn lựa đo, cuối cung số người nổi bật được chọn
lựa ra lại nhiều hơn một.

Khong chỉ ta, ma con co nang!"
Hạ Á co chut thất vọng...

Sao chẳng thấy co gi kỳ cục ben trong đo nhỉ? Chẳng lẽ chỉ đơn thuần la đối
thủ cạnh tranh ham hại nhau?

"Lần đo chọn lựa rất cong bằng." A Đạt cảm giac được nghi hoặc của Hạ Á: "Chọn
lựa như vậy la do cac tộc lao trong tộc của chung ta cung vai vị nguyen lao
đức cao vọng trọng chủ tri, la khong thể nao giả dối được. Ma Đoa Lạp bại bởi
ta, lần đo cơ hội bị ta chặn lại. Ta tiến nhập thanh địa, rồi tiến hanh cầu
nguyện..."

A Đạt noi tới thời điểm nay, ngữ khi rất ham hồ, tựa hồ khong muốn nhắc nhiều
tới sự tinh ben trong, hắn rất nhanh lại tiếp tục kể: "Khi ta từ thanh địa đi
ra ngoai, ta trở thanh kẻ choi sang nhất của long tộc, cơ hồ tất cả rồng đều
đam luận đến ta, kẻ được lựa chọn cầu nguyện với Long thần.

Ma những chuyện nay đương nhien đa kich động rất sau sắc tới Đoa Lạp, kẻ thất
bại."

Hạ Á vểnh tai, hắn cảm thấy dường như đa đến đoạn kịch tinh.

Quả nhien...

"Rất nhanh, Đoa Lạp tim tới ta. Bắt đầu từ thời điểm đo, nang lam bộ sung kinh
ta, cực lực xu nịnh ta, lấy long ta. Rất nhanh, chung ta đa trở thanh một đoi
tinh lữ được toan bộ long tộc cong nhận. Tuy rằng chung ta thuộc loại bất đồng
tộc hệ, nhưng bởi vi chung ta đều la người nổi bật tại bộ lạc, tất cả long tộc
trưởng lao rất xem trọng sự kết hợp của chung ta.

Co điều, hết thảy những chuyện nay hoa ra đều la thủ đoạn ngoan độc của nang!

Trong ngay tan hon của chung ta, nang tặng cho ta một loại kịch độc nguyền rủa
manh liệt."

A Đạt nhẹ nhang cười, hắn cười đến nỗi cac ngon tay cũng run len, trong khoe
mắt lộ ra han ý rất sau: "Ta từ trước đo đa rất thich học biến hinh thuật, đối
với long tộc ma noi, đay chỉ la một ma phap nho nhỏ, rất nhiều rồng đều co thể
sử dụng biến hinh thuật, cũng co một số đồng loại biến thanh những hinh dạng
khac, tra trộn vao đại lục trong nhan loại hoặc la ải nhan để du lịch tại thế
giới của chủng tộc khac. Ta cực kỳ thich biến hinh thuật, vao ngay hon lễ của
chung ta, nang đa lừa gạt rủ ta biến thanh hinh dang nhan loại, sau đo, ta
uống phải kịch độc do nang hạ độc - Vĩnh hằng chi lệ."

Hạ Á nhiu may: "Cai gi cai gi lệ?"

"Vĩnh hằng chi lệ." A Đạt hit một hơi thật sau, trong anh mắt hiện len một tia
phẫn hận: "Đay la một loại bảo vật kỳ quai thuộc về tinh linh tộc, no sinh
trưởng bắt nguồn từ một nơi co ten la 'Vong Thế Hoa', cực kỳ hiếm thấy va kho
đạt được, ma thứ nay cũng chỉ co tac dụng duy nhất la một loại nguyền rủa kỳ
quai.

Trong truyền thuyết, chỉ cần uống vao một giọt Vĩnh hằng chi lệ, vo luận ngươi
luc ấy la hinh dạng như thế nao, ngươi sẽ vĩnh viễn ở trong bộ dạng ấy."

Hạ Á bắt đầu cảm thấy co gi đo khong ổn, nhưng sau đo tam niệm lại xoay chuyển
- Vĩnh viễn...

"Trời ơi! Như thế chẳng phải la co thể trường sinh bất tử sao?"

Nhin thấy biểu tinh kinh hỉ quay cuồng của Hạ Á, A Đạt cười lạnh một tiếng,
dung thanh am lạnh như băng đanh bay sự si tam vọng tưởng của Hạ Á: "Đương
nhien khong phải."

Hắn thở dai: "Chỉ la bảo tri nguyen si bộ dạng tren, noi cach khac, nếu ngươi
hiện tại uống vao một giọt thứ nay, như vậy tới luc ngươi tam mươi tuổi, ngươi
vẫn co thể trong trẻ như ngươi hiện tại, nhưng tuổi thọ của ngươi cũng khong
keo dai them, chỉ co hinh dang ben ngoai la trẻ thoi, sinh mệnh lực của ngươi
khong co gi gia tăng cả."

Hạ Á sửng sốt, khong khỏi thất vọng uể oải: Chỉ la bảo tri nguyen si bộ dạng
ben ngoai thoi a.

Nhưng lập tức thay đổi ý tưởng, cho du khong thật sự trường thọ, co điều, chỉ
cần co thứ co thể vĩnh viễn bảo tồn thanh xuan hạng nhất nay cũng đa đủ để cho
toan bộ nữ nhan tren thế giới phat cuồng rồi!

Thử nghĩ xem, nếu tren thế giới nay co một thứ co thể khiến nữ nhan het len,
đến thời điểm tam mươi tuổi vẫn con dung nhan như co gai mười tam vậy - Thực
sự ma noi thứ nay chẳng phải sẽ khiến cho toan bộ nữ nhan tren thế giới đanh
nhau đến vỡ đầu để đoạt được hay sao?

Hạ Á nhất thời thần tinh hưng phấn, cha xat tay: "Cai đo, cai gi... Ngươi noi
cai gi gi nước mắt đo co thể kiếm được ở đau?"

A Đạt liếc mắt đa nhin thấu dụng tam gian tra của Hạ Á, hừ một tiếng: "Ngươi
đừng co nằm mơ, loại nay chỉ co tại lanh địa của tinh linh tộc, hơn nữa du co
thi cũng la cực kỳ hiếm thấy, ngươi du muốn cũng khong thể nao co được."

Hạ Á đầu tien la co chut thất vọng, nhưng lập tức lại xoay chuyển ý nghĩ, du
sao bản than minh hom nay cũng đa nghe rất nhiều cai gi đo "trong truyền
thuyết" rồi, tương lai nếu co cơ hội sẽ chậm rai dần dần chứng thực, trước cứ
nhớ cho kỹ đa, để sau tinh tiếp.

Chợt lại nghe thấy A Đạt tiếp tục noi: "Luc ấy, sau khi hon lễ qua đi, nang rủ
ta biến thanh hinh người, ta cũng khong cự tuyệt yeu cầu của nang, sau đo, ta
uống cạn độc dược hai tay nang dang len.

Bắt đầu từ ngay đo, ta đa bị ham ở trong hinh dạng của con người nay, cho tới
tận hiện tại!"

"Ta nhổ vao!" Hạ Á nhịn khong được cả giận noi: "Nữ nhan nay, a khong, ả rồng
nay cũng qua độc ac đi. Chẳng qua cũng chỉ la ngươi thắng nang một lần trong
cai đợt tỷ thi chọn lựa gi gi kia, vậy thoi ma đa trả thu ngươi rồi sao? Nhưng
ma... Nang vi sao lại khong trực tiếp hạ độc giết chết ngươi đi?"

A Đạt nở nụ cười, hắn nhin Hạ Á, anh mắt phảng phất thật on hoa, thanh am binh
tĩnh: "Ngươi đoan khong ra sao? Thợ săn than ai, ta rất khong thich ngươi cứ
đong giả bộ dạng da man tho lỗ nay trước mặt ta - Ngươi co lẽ la một kẻ tho
lỗ, nhưng ta biết ro, ngươi tuyệt đối khong phải đứa ngốc!"

Hạ Á bị lời noi của A Đạt lam cho sửng sốt một hồi, hắn cười gượng hai tiếng,
vuốt vuốt toc: "Được rồi... Ta nghĩ, nang hy vọng co thể từ miệng ngươi kheo
leo moi ra cac bi mật của Long thần chuc phuc? Du sao ngươi noi cũng chỉ co
một minh ngươi được tuyển ra để tiến về phia Long thần cầu nguyện, tiến nhập
vao cai thanh địa gi đo của cac ngươi, rốt cuộc Thần của cac ngươi co hiển
linh khong, co thật sự ban cho ngươi bản sự cường đại gi đo khong?"

A Đạt nghe xong lời nay, thoang trầm mặc một hồi, lập tức nhẹ nhang thở dai,
liếc mắt nhin Hạ Á, ngữ khi rất thanh thật: "Ngươi quả nhien rất thong minh,
nhưng vi sao lại luon thich biến minh thanh bộ dạng tho bỉ tầm thường như
vậy?"


Liệp Quốc - Chương #43