Trong Truyền Thuyết


Người đăng: Boss

Bien: A La

Thấy ten dế nhũi nay lam tro như thế, hận khong thể ap cả người vao than rồng
để cha xat vai lượt cho kỹ cang, A Đạt đứng ben cạnh tuy rằng xưa nay mặt lạnh
tanh nhưng thấy ten suc sinh nay tho bỉ như thế cũng phải biến sắc, khoe mắt
giật giật mấy cai, lập tức quay đi… khong them để ý tới ten hỗn đản nay nữa.

Hạ Á mặc quần ao lại, tuy toan than đầy mau nhưng trong long lại co phần nhẹ
nhom, co thể đao thương bất nhập cũng coi như la co chut thu hoạch, nỗi oan
giận trong long cũng vơi bớt, quay sang cười noi với A Đạt: "Mau rồng quả
nhien la khong tệ, boi vao người nong hừng hực, ngươi nếu khong… A, ta thiếu
chut nữa quen mất, ngươi cũng la một con rồng, cũng chẳng cần đến mấy thứ
nay."

Noi xong, nhịn khong được đưa mắt xuống ngắm nghia cai bộ phận đo của A Đạt.

Vẻ mặt A Đạt cang them phần kho coi, cả giận quat: "Đủ rồi! Sớm biết vậy thi
đa chẳng noi cho ngươi những chuyện nay! Mau rồng la thứ cao quý, vậy ma ngươi
lại co thể, lại co thể dung để…"

Hạ Á lộ vẻ coi thường: "Đại gia ta sống chết đanh đến đay, du sao cũng phải co
chut thu hoạch thi mới được."

Hắn lập tức nhớ tới lời A Đạt vừa noi, vuốt cằm ngắm nhin con rồng trước mặt
nay: "Ấy, vừa rồi ngươi noi than hinh con rồng nay con đang gia hơn cả nui
vang nui bạc ư?"

A Đạt hừ một tiếng, mắt hip lại, ngữ khi trở nen co phần cổ quai: "Con phải
xem xem la rơi vao tay ai. Nếu la rơi vao tay cai loại suc sinh như ngươi thi
chẳng qua cũng chỉ la một đống xương cốt ma thoi, nhưng nếu la ma phap sư hoặc
người hiểu biết…"

Thai độ của Hạ Á nhất thời hoa nha đến cả chục lần, cười hỏi: "Rốt cuộc thứ
nay phải thế nao thi mới tinh la co gia trị?"

A Đạt thở dai. Ban tay đặt tren một phiến long lan: "Rồng la sinh vật cường
đại nhất. Điều ấy cả đại lục đều cong nhan. Than thể rồng vo cung cường han.
Đầu tien la ở chỗ co sẵn lực phong ngự sieu cường đối với cong kich vật lý.
Cho du la thuẫn sắt do cong tượng vĩ đại của nhan loại tạo ra cũng chưa chắc
đa sanh được với long lan… Toan than rồng được bao phủ bởi cac tấm long lan
kien cố nay. Cong kich binh thường căn bản la khong thể xuyen qua vo số tấm
chắn nay. Nếu khong phải la vi nang đang ở trong trạng thai suy yếu thi đam ma
phap sư kia ha co thể bức nang tới hoan cảnh nay. Cho nen ngươi… Thanh kiếm
trong tay người kia co thể xem như la lợi khi hiếm thấy. Co thể đam thủng lan
phiến của nang cũng quả la cực kỳ hiếm thấy rồi."

Kiếm?

Hạ Á nhin hỏa xoa của minh: "Ngươi noi thứ nay chinh la kiếm ư?" Hắn tựa như
nghe thấy một chuyện vo cung buồn cười: "Ha ha ha! Ngươi noi hỏa xoa của lao
tử la kiếm ư?"

Giọng A Đạt hoan toan nghiem tuc: "Đương nhien la kiếm! Nếu khong, ngươi nghĩ
no la cai gi? Co thể dễ dang đam thủng long lan, vũ khi sắc ben như vậy quả la
lần đầu tien ta từng thấy."

Ánh mắt hắn dừng lại tren hỏa xoa của Hạ Á, cẩn thận xem xet kỹ một lượt: "Bảo
vật như vậy lại rơi vao tay ngươi, đung la phi của giời. Hừ! Tuy rằng tạo hinh
hơi co phần cổ quai, nhưng từ độ sắc ben của no ma đanh gia thi so với cac
thần binh lợi khi nổi tiếng của đại lục cũng chẳng kem hơn la mấy."

Hạ Á trong long thầm sung sướng, nhẹ nhang vuốt ve hỏa xoa, nghĩ thầm: "Chẳng
lẽ thứ nay lại thực sự la một kiện bảo bối ma lao gia hỏa lưu lại hay sao?"

A Đạt thở dai: "Chuoi vũ khi nay của ngươi ta cũng khong nhin ra rốt cuộc la
lam bằng chất liệu gi, nhưng khong phải la kim loại binh thường, điều nay la
chắc chắn!"

"Vi sao?"

A Đạt cười lạnh: "Mau rồng chinh la thứ cao quý, ngươi cho rằng thực sự co thể
giup ngươi… cứng rắn như sắt la đơn giản như vậy sao?"

Khi noi đến những lời cứng rắn như sắt nay, trong anh mắt A Đạt hiện len một
tia tức giận, oan hận nhin lướt qua dưới quần Hạ Á, ho khan một tiếng mới ap
chế lửa giận trong long, tiếp tục noi: "Nếu la vũ khi binh thường, gặp phải
mau rồng thi sẽ bị ăn mon! Rồng la sinh vật cường đại nhất tren đại lục, ngan
vạn năm qua, khong một chủng tộc nao, tối thiểu la xet về lực chiến đấu đơn
thuần, co thể chống lại được rồng! Một nguyen nhan trong đo chinh la bất kể la
nhan loại, ải nhan, hay tinh linh tộc… Chiến sĩ của cac chủng tộc nay sử dụng
vũ khi đều la kim loại, ngoại trừ một số it vũ khi cực kỳ lợi hại ra, đại đa
số vũ khi khi đối mặt với rồng thi đều phải chịu thiệt thoi rất lớn. Nếu trong
tay ngươi la một thanh kiếm sắt binh thường…"

Hắn hừ một tiếng: "Cho du ngươi co quai lực kinh người đi nữa, co thể đam
thủng long lan, như vậy một khi vũ khi của ngươi dinh phải mau rồng, rất nhanh
sẽ bị mau rồng ăn mon đi mất! Đay chinh la nguyen nhan vi sao trong tất cả cac
truyền thuyết của nhan loại cac ngươi, pham la cac dũng sĩ dam can đảm khieu
chiến với rồng, thi đều phải tim được một thanh vũ khi cực kỳ lợi hại trước
tien, mới co thể chống lại rồng. Bởi vi vũ khi binh thường rất kho đam thủng
long lan, ma cho du co đam xuyen qua cũng sẽ bị mau rồng ăn mon đi mất."

Hạ Á nghe thế trong long co phần sợ hai…

Ăn mon?

Ta thấy… Mau rồng nay quỷ dị như vậy, sẽ khong lam cho cai đo của lao tử… cũng
bị ăn mon đi chứ?

Hắn mới nghĩ tới đo ma đa sợ hai sờ sờ vao thắt lưng minh, trước anh mắt của A
Đạt, rốt cuộc cũng ngượng ngung sờ xuống phia dưới.

"Yen tam, chỉ ăn mon đối với kim loại thoi. Đo la do bản than mau rồng co chứa
một loại ma lực thuộc tinh của rồng. Loại ma lực nay co tinh bai xich manh
liệt đối với kim loại." A Đạt nghiem mặt noi.

Hạ Á nuốt nước bọt, yen long, ngẩng đầu nhin nhin con rồng đang hấp hối: "Theo
như ngươi noi thi… Con rồng nay lớn như vậy, tren người co nhiều lan phiến như
vậy, nếu đem lột ra ma noi…"

A Đạt trong anh mặt hiện len một tia tinh quang: "Ngươi chưa từng nghe noi tới
long lan giap sao?"

Long lan giap?
Hạ Á nhất thời hai mắt tỏa sang!!

Loại Long lan giap nay hắn thật ra đa từng nghe noi qua, chẳng qua cũng chỉ la
thứ tồn tại trong truyền thuyết ma thoi, trước đay tại cac tửu quan ở Da Hỏa
Trấn, đam người hat rong kể chuyện xưa cũng đa từng nhắc tới... Hinh dung chỉ
co một chữ: Mạnh!

"Vảy rồng ở tren lưng la cứng rắn nhất, ở bụng tương đối yếu hơn một chut -
nhưng cũng chỉ la tương đối ma thoi, so với ao giap thượng đẳng nhất ma nhan
loại co thể chế tạo thi vẫn mạnh hơn nhiều." A Đạt chậm rai noi, chỉ vao Đoa
Lạp ben cạnh: "Noi như vậy, co thể gỡ một chut vảy ở bụng rồng ra để chế thanh
một bộ ao giap, tuy rằng so ra kem thần khi, nhưng cũng chẳng kem hơn la bao."

"Vi sao lại la vảy ở bụng? Ngươi khong phải noi tren lưng la cứng rắn nhất
sao?"

A Đạt nhin ten suc sinh tham lam nay, khinh thường noi: "Vảy tren lưng đương
nhien la rất cứng rắn rồi, nhưng chinh bởi vi no qua mức cứng rắn, nen ngược
lại rất kho đuc mai, vảy ở bụng tuy rằng co kem hơn vai phần, song lại miễn
cưỡng co thể đuc mai... Kể cả la vảy ở bụng thi nghe noi cũng chỉ co ải nhan
mới co cong nghệ đuc loại vật liệu cứng rắn nay, cho nen đối với nhan loại cac
ngươi... Chỉ sợ hiện ở tren đại lục khong co thợ ren nhan loại nao co thể tạo
ra thứ nay."

Hạ Á nghe thế co phần phat bực.

Ngất! Suy nghĩ cả nửa ngay, chẳng lẽ con muốn lao tử phải cầm một đống long
lan phiến đi tim người lun?

Tại Da Hỏa Nguyen,ải nhan thật ra khong kho tim, vấn đề la, nếu bản than minh
thật sự dam chạy đến lanh địa của ải nhan, tuyệt đối la một đi khong trở lại!
Xương sọ cũng biến thanh đồ sơn mai của ải nhan luon!

Hạ Á khong khỏi co chut nhụt chi: "Được rồi! Trước tien khong noi tới chuyện
long lan nữa. Cung lắm thi lao tử lột toan bộ long lan ra vac về đem đi ban,
du sao ta cũng khong định lam anh hung truyền kỳ cai gi đo, cũng khong cần
thiết phải phi khi lực để đi mặc một bộ Long lan giap."

A Đạt cười nhạo: "Ngươi hiện tại khong nghĩ đến, song tương lai chờ ngươi hiểu
ra được chỗ tốt của long lan, ngươi sẽ hiểu ra rằng... Long lan nếu chỉ noi la
cứng rắn thoi thi cũng chẳng tinh lam gi, quan trọng nhất la kim loại binh
thường chế tạo ao giap rất kho them vao ma phap, bởi vi đại đa số ma phap đối
với kim loại co tinh bai xich. Chỉ co phap sư luyện kim thuật cao sieu trong
nhan loại mới co thể lam được điều ấy, nhưng hiện tại nghe noi luyện kim thuật
phap sư cao minh trong nhan loại đa rất hiếm rồi. Nhưng long lan thi khac,
rồng la ma phap sinh vật trời sinh, bản than long lan co sẵn thuộc tinh ma
phap, cho du la một ma phap sư binh thường cũng co thể rất dễ dang them vao
long lan những ma phap minh muốn... Một bộ long lan giap thường thường cũng
đều được trang bị ma phap phong ngự cực kỳ cao!"

Hạ Á nghe xong, hung hăng quệt quệt nước miếng, mắng một cau: "Thoi! Xem như
bị ngươi noi động long rồi! Về sau co cơ hội sẽ tim ải nhan..."

Chẳng qua nhớ tới đam ải nhan trong truyền thuyết tinh tinh kho chịu, lực
lượng lớn vo cung, dế nhũi vẫn co chut hụt hơi, do dự một hồi, tiếp tục hỏi:
"Những thứ khac thi sao? Ngươi noi toan than con rồng nay đều la bảo bối, con
những thứ khac?"

"Con co răng rồng." A Đạt cười noi: "Răng rồng cứng rắn sắc ben vo song, nhất
la chop của hai chiếc răng nanh, co thể tạo thanh long nha kiếm, hoặc la chế
tạo thanh đầu mũi thương... Long nha kiếm trong truyền thuyết, cả Long thương,
đều la lam như vậy. Chẳng qua cong nghệ..."

Hạ Á co chut căm tức: "Biết rồi biết rồi! Vẫn la phải đi tim ải nhan, đung
khong! Ta biết rồi! Con gi hay khong?"

Ngoai miệng hắn thi cau gắt vậy chứ thực ra trong long lại quyết chủ ý, lat
nữa chờ con rồng nay chết, sẽ nhổ bằng sạch tất cả răng của nang.

"Con cả da rồng nữa." A Đạt thở dai: "Đoa Lạp la một Thổ hệ long (Rồng đất),
da của nang chế thanh ao choang co thể phong ngự tuyệt đại đa số Thổ hệ ma
phap, đối với những hệ ma phap khac, nếu chỉ la ma phap cấp thấp thong thường
cong kich cũng co năng lực phong ngự nhất định. Xem như la một kiện trang bị
phong ngừa ma phap."

Hạ Á nghe xong quả nhien tam động, nhưng cũng co chut chột dạ nhin nhin A Đạt:
"Áo choang da rồng nay… khong cần tim ải nhan đến chế tac chứ..."

A Đạt cười cười: "Đương nhien khong cần, ải nhan chỉ am hiểu nhất la cong nghệ
ren thoi chứ cũng khong am hiểu về may va lắm."

Hạ Á thở phao, trong long vẫn con cảm thấy chưa đủ: "Con gi khong?"

"Con co... gan rồng!" A Đạt anh mắt chớp động, ngữ khi thoang hưng phấn một
chut: "Nếu ngươi am hiểu về cung tiễn ma noi, gan rồng chinh la vật liệu chế
tạo một cay cực phẩm bảo cung! Một cay cung tốt, thứ kho tim nhất chinh la day
cung thượng đẳng! Ma gan rồng cứng cỏi lại co thể co dan, co sẵn ma phap thuộc
tinh, đao kiếm cũng chem khong đứt, co tinh đan hồi cực cao... Trong truyền
thuyết, tren đại lục, trong ba cay thần khi cung được cong nhận la nổi tiếng
nhất của tinh linh tộc, co hai cay day cung đều la dung gan rồng chế tạo!"

Thần khi?

Hạ Á mặt đỏ rực len, anh mắt phat sang... Thần khi hả!!

Hai chữ Thần khi nay đại biểu cho cai gi?!!

"Co điều..." A Đạt lập tức ngữ khi biến đổi, thở dai.

"Co điều cai gi?" Hạ Á lập tức sinh ra vai phần cảm giac khong ổn, A Đạt nay
mỗi lần noi đến vật liệu tren than rồng tốt như thế nao như thế nao, cứ một
chữ "Chẳng qua" sắp xuất hiện thi tiếp đo tất nhien sẽ chẳng co lời nao hay.

Quả nhien!

"Co điều, gan rồng co thể lam day cung, nhưng một cay cung cũng khong thể chỉ
co day cung! Than cung cũng phải la vật liệu thượng đẳng mới được. Xứng đoi
với gan rồng, đầu tien phải dung nước mắt của tinh linh trong truyền thuyết
ngam gan rồng, sau đo dung một loại sắt cực kỳ hiếm thấy trong truyền thuyết
của ải nhan tộc để tạo ra than cung..."

Hạ Á nghe ma muốn hộc mau...

Hay a! So với việc tạo ra Long lan giap con kho hơn!

Long lan giap chẳng qua cũng chỉ phải tim ải nhan, trong khi muốn tạo ra một
cay cung gan rồng thi ngay cả tinh linh tộc cũng phải đụng đến!

"Nay! Ngươi khong phải muốn giỡn ta đấy chứ!" Hạ Á mặc kệ, hắn cả giận noi:
"Ngươi ben phải một cai 'trong truyền thuyết', ben trai một cai 'trong truyền
thuyết', mấy thứ nay bị ngươi noi ba hoa chich choe, lại toan la thứ khong thể
co sẵn dung được! Ngươi noi nửa ngay trời, thứ gi tốt cũng đều phải 'trong
truyền thuyết'! Lao tử tim đau ra lắm thứ cho ma 'trong truyền thuyết' như vậy
chứ! Lại con cai gi ma nước mắt tinh linh... Lao tử hiện tại chỉ nghĩ thoi
cũng đa muốn rơi nước mắt rồi!!"


Liệp Quốc - Chương #42