Cứng Rắn Như Sắt


Người đăng: Boss

Bien: A La

Ten dế nhũi nay khi lực thật sự dọa người, ma con rồng kia cũng đa trọng
thương, bị Hạ Á nem đa đập cho thất đien bat đảo, cai đầu cực lớn bệt tren mặt
đất, thở hồng hộc, cố gắng lay động hai cai, song cũng khong nhấc len nổi.

Mắt thấy Hạ Á khong ngờ lại vọt tới, Tatara nhất thời sợ tới mức hai tay run
len, bịch một tiếng từ tren người Hạ Á rớt xuống đất, nhin con rồng cach đo
khong xa chỉ cảm thấy hai chan run run, nước tiểu vai cả ra, tong tỏng chảy
xuống đất.

Thần của ta ơi! Ten suc sinh nay la người sao? Cư nhien đem một con rồng đập
cho gục xuống?! Ngay cả thu hồn cuồng chiến sĩ trong truyền thuyết cũng khong
co loại cự lực da man nay a?!

Nhớ lại vừa rồi ten suc sinh nay chỉ tuy tiện vung tay ra đa đập vỡ tảng nham
thạch như quả nui nhỏ ở ben cạnh a... Thế ma minh lại dam can đảm bop cổ cai
ten hung thần nay nữa? Luc ấy nếu hắn nổi sat cơ, chỉ cần bung tay một cai, e
rằng xương cốt minh đa vỡ thanh mảnh nhỏ rồi.

Nghĩ đến đay, Tatara mặt xam như mau đất, lam sao con dam tim Hạ Á nữa.

Hạ Á chạy tới ben cạnh A Đạt, luc nay mới đem kẻ đang thương thả xuống đất, A
Đạt ben cạnh lạnh lung nhin hắn, thản nhien hỏi: "Ngươi tới lam gi? Vừa rồi
trốn ở đo nghe trộm khong phải rất thich sao?"

Hạ Á ưỡn ngực, chinh khi lẫm nhien noi: "Khong thể noi như vậy được. Ta va
ngươi hiện tại lại la đồng bọn. Nếu đa la đồng bọn thi phải cung đồng tam hiệp
lực. Mắt thấy ngươi rơi vao tinh huống nguy hiểm, huống chi ngươi con la tac
tac của ta...... Ta cũng khong phải la loại người bỏ mặc đồng bọn! Noi gi đi
nữa thi ta cũng muốn tới cứu ngươi!"

A Đạt tren mặt tựa như cười ma khong phải cười: "Ồ! Thật a? Vậy vừa rồi ngươi
sao lại tranh ở xa xa nghe xong đến nửa ngay xưang chẳng mo lại đay? Mai đến
luc nghe thấy ta cung nang noi chuyện mới......"

Dừng một chut, anh mắt A Đạt dạo qua một vong tren mặt Hạ Á: "Ngươi đa biết
than phận của ta cũng la một con rồng cho nen mới mau chong chạy lại đay lấy
long ta. Ma con rồng nay cũng đa trọng thương khong co nhiều uy hiếp. Luc nay
ma khong chiếm tiện nghi thi con đợi khi nao nữa?"

Bị người ta đọc được dụng ý, Hạ Á vậy ma mặt cũng khong đỏ -- Khong thể khong
noi, lao gia hỏa giao dục Hạ Á thật sự la co chỗ độc đao. Hạ Á hắc hắc cười
gượng hai tiếng, nghiem mặt noi: "Con rồng nay bỗng nhien đien len, ta lo lắng
nang lam tổn thương ngươi."

A Đạt lắc đầu: "Ngươi cai ten gan lớn da mặt day nay, noi lao ma mặt vẫn khong
biến sắc. Thật sự la một ten suc sinh kỳ quai." Hắn hừ một tiếng: "Ta nếu dam
đứng ở trước mặt nang, đương nhien la co biện phap tự bảo vệ minh, cần gi
ngươi tới cứu! Ngươi lam hỏng chuyện tốt của ta rồi, ngươi biết khong?"

Con rồng kia bị Hạ Á đập thật khong nhẹ. Nguyen bản khi lực Hạ Á du co lớn thi
một tảng đa cũng đập khong nổi một con rồng. Nhưng con rồng nay than đa trọng
thương, long khi hộ thể đa yếu đi, quỳ rạp tren mặt đất thở hổn hển nửa ngay
mới cố gắng nang đầu len được. Một đoi mắt rồng to lớn đảo tới đảo lui song
vẫn khong nhin thấy Hạ Á, phat ra một tiếng gầm khẽ: "Nhan loại đe tiện. Kẻ
nao dam đanh len ta?!"

Khoảng cach gần như thế, Hạ Á bị tiếng rồng gầm chấn đến u cả tai, đứng gần
miệng rồng trong gang tấc, Hạ Á cũng khong ngăn nổi trong long co chut sợ hai,
nhưng thấy A Đạt ở ben cạnh cười lạnh nhin minh, bản than cũng chỉ co thể cứng
cỏi chống đỡ lại, giơ hỏa xoa len, lam ra bộ dạng hung dũng, kẻ đang thương
đứng ben cạnh trong long bồn chồn, nhin con rồng nay ngẩng đầu len, liều mạng
tum goc ao Hạ Á, trong long chỉ hận khong thể bop chết hắn được.

Ngươi muốn lam anh hung thi tự minh đi ma lam! Đem ta tum lại đay lam gi?!

A Đạt thở dai: "Đoa Lạp, ngươi hom nay chết chắc rồi, nếu co lời gi muốn noi,
nể tinh chung ta đa từng co thời gian quen biết, ngươi cứ noi với ta đi."

Con rồng kia rất la phẫn nộ, tiếng hống mang theo nỗi bất cam, xoay than hinh
lui về phia sau miễn cưỡng đứng len, lại lay động hai cai, một lần nữa lại nga
xuống, bỗng nhien nhấc đuoi len quet ngang qua.

Cai đuoi rồng thật lớn kia đảo qua, cac goc cạnh tren chop đuoi co ham chứa
cuồng phong, Hạ Á nhất thời cũng cảm thấy ho hấp khong thong, om lấy kẻ đang
thương, lui nhanh ra phia sau. Cai đuoi rồng kia quet một cai vao khoảng
khong, luc Hạ Á vừa rơi xuống đất thở dốc, lại nghe thấy ben cạnh truyền đến
tiếng A Đạt: "Khong phải muốn lam anh hung sao? Sao lại chạy nhanh như vậy?"

Quay đầu nhin lại, khong biết từ khi nao A Đạt đa đứng ngay ben cạnh - Ten suc
sinh nay, chạy trốn hoa ra so với chinh minh con nhanh hơn?!

Con rồng kia xoay người, than hinh tập tễnh hướng len miệng nui, mỗi bước chan
đi qua, mặt đất đều bị nang dẫm cho dập nat, tren mặt đất con lưu lại long
huyết nhin ma rợn người, long huyết nay mau sắc quỷ dị, trong đỏ ngoai xanh,
con mạo toat ra cả nhiệt khi nhe nhẹ.

A Đạt cũng khong sốt ruột đuổi theo, nhin thoang qua Hạ Á: "Ngươi muốn co bảo
tang ở trong hang rồng, co gan đi tim khong?"

Hạ Á nghĩ thầm, đa tới đay rồi, hiện tại con rồng nay cũng chỉ con lại co nửa
cai mạng -- Khong, chỉ sợ đến một nửa cũng khong co, con sợ cai gi nữa?

Tim hắn rung len, vỗ kẻ đang thương một cai: "Xem đại gia ta đồ long a!"

Dế nhũi vận sức, dũng khi lập tức bung len, xach theo hỏa xoa một mạch chạy bộ
đuổi theo, chạy tới phia sau con rồng kia, phi than nhảy một cai, liền nhảy
len lưng rồng, cự long nay ngay cả luc nằm sấp, độ cao cũng đa gần mười thước,
chiều dai cũng tới mấy chục thước, chẳng khac nao một toa nui thịt, Hạ Á dừng
ở tren lưng rồng, cũng cảm thấy dưới chan rung len khong ngừng, con rồng kia
cũng hồn nhien khong biết, chỉ cố gắng bo sat len miệng nui, Hạ Á miễn cưỡng
đứng vững, chạy dọc theo sống lưng rồng, vất vả lắm mới đứng được tren cổ
rồng, quat to một tiếng, hai tay cầm hỏa xoa, hung hăng đam xuống......

Keng!

Một thanh am thanh thuy vang len, tren lưng rồng một mảnh long lan mau xanh
đậm bị đam thủng, hỏa xoa cắm thẳng vao, cơ hồ gần lut chuoi, dưới chan con
rồng kia thống khổ gao len một tiếng, quơ quơ cổ, Hạ Á nhất thời đứng khong
vững, chan trượt đi, than hinh bị quăng xuống, may ma liều mạng nắm chặt hỏa
xoa mới khong bị rơi ra.

Con rồng kia tựa hồ muốn mo về huyệt động, sau khi lung lay vai cai, liền ra
sức hướng len tren, Hạ Á ho to gọi nhỏ, om lấy người con rồng, lắc lư qua lại.

Hắn cũng thật qua lỗ mang. Hỏa xoa tuy rằng sắc ben vo song, dễ dang đam xuyen
qua long lan, nhưng du sao thi cũng qua nhỏ...... Đối với một con rồng khổng
lồ ma noi, cai chuoi hỏa xoa nay chẳng khac nao một que tăm, kể cả đam thật
sau vao thịt...... thi cũng lam sao co thể tri mạng?

Đổi lại nếu la một người, ngươi mặc du bị que tăm đam trung, đau thi co đau,
nhưng chỉ cần khong trung phải những chỗ như huyệt Thai Dương hoặc la trong
mắt...... liệu co chết khong?

Luc Hạ Á đang lắc lư, bỗng nhien cảm thấy ben cạnh một cai bong đang phong
đến, ngẩng đầu vừa nhin, lại phat hiện A Đạt khong biết dung biện phap gi cũng
nhảy len, đứng ở tren lưng rồng, lạnh lung cười, duỗi tay tới vị tri hỏa xoa
chui vao lưng rồng, quệt một vết long huyết, miết miết ở trong tay, luc nay
mới duỗi tay ra đem Hạ Á keo len.

"Động tac của ngươi sao lại nhanh như vậy?" Hạ Á co chut nghi hoặc: "Giống như
bay vậy!"

A Đạt lắc đầu khong trả lời, lại thở dai: "Khong cần lang phi khi lực nữa,
nang chỉ muốn trở lại huyệt động trut hơi thở cuối cung thoi. Chung ta long
tộc đều co loại thoi quen nay, ngay cả luc chết, cũng hy vọng chết ở trong
huyệt động."

Con rồng nay bị thương thật sự qua nặng, phia sau hai canh cũng đa trương
khong ra, tập tễnh đi tới miệng nui, khi tới cửa động rốt cuộc cũng nga xuống,
nửa người ở trong động, lại thủy chung khong nhấc nổi chan len nữa.

Sau khi vo lực thở dai vai tiếng, A Đạt lại nhảy xuống, vỗ vỗ cổ rồng: "Đoa
Lạp, ngươi thật sự khong co gi muốn noi với ta sao?"

Thanh am con rồng cũng hư nhược thều thao: "Đạt Nhĩ Văn, ngươi đừng hy vọng
rằng ta sẽ giải trừ lời nguyền rủa cho ngươi, ta chết cũng sẽ khong lam đau!"

A Đạt trong anh mắt hiện len một tia han ý, lạnh lung noi: "Ngươi nếu đa khong
chịu ma noi, như vậy ta cũng chỉ co thể khong khach khi đối với ngươi thoi."

Hắn ha miệng, cổ co rụt lại, từ trong miệng nhả ra một kiện đồ vật gi đo!

Thứ nay ro rang la một miếng tinh thạch ban trong suốt mau như hổ phach, kich
thước cỡ trứng bồ cau, cũng khong biết A Đạt dung biện phap gi ma để no trong
cổ họng được.

Hạ Á mở to hai mắt nhin, lại thấy A Đạt cười lạnh noi: "Ta nếu đa tới tim
ngươi, đương nhien sẽ co biện phap đối pho với ten suc sinh ac độc ngươi,
ngươi cho rằng sẽ được chết dễ dang thế nay sao? Ta cho ngươi biết, ta sẽ đem
Long hồn của ngươi thu lại, lam ngươi khong trở về được thanh mộ! Thi hai của
ngươi sẽ ở tại chỗ nay, hoa thanh xương cốt, ta sẽ dẫn một it ma phap sư đến
đay, đem xac ngươi luyện chế thanh cốt long ti tiện! Đoa Lạp cao quý bị biến
thanh một vong linh cốt long, nhất định sẽ la rất thu vị a!"

A Đạt trong thanh am mang theo một loại han khi thấu xương, lam cho khuon mặt
tinh xảo khong hề co tỳ vết nao của hắn kia cũng khiến cho Hạ Á nhịn khong
được trong long co chut phat ret.

A Đạt anh mắt quet tới: "Ngươi con chờ cai gi nữa? Long huyệt ngay ở trước
mắt, con khong mau đi vao tim bảo tang của ngươi cho rồi?"

Hạ Á sửng sốt một chut, hai tay đem hỏa xoa rut ra, luc đap xuống đất lại bỗng
nhien cảm giac thấy trong tay nặng xuống.

Trọng lượng thanh hỏa xoa nay tựa hồ so với luc trước co chut nặng hơn?

Hạ Á cui đầu nhin lại, thấy hỏa xoa đen si vẫn y như cũ, bộ dạng đen thui,
khong hề co quang mang sắc ben...... Mắt thường tuy rằng nhin khong ra co gi
khac, song trong long lại co vai phần quai dị.

Hắn thoang trầm ngam, mới suy nghĩ ra...... Tren thanh hỏa xoa nay cư nhien
khong hề dinh ti mau nao?

Trong truyền thuyết, chỉ co cai loại thần binh lợi khi sắc ben vo song mới co
thể giết người khong dinh mau a, thanh hỏa xoa nay, cư nhien cũng co thể như
thế sao?

Duỗi tay ra nhẹ nhang vuốt một cai, quả nhien tren hỏa xoa sờ khong thấy một
vết mau nao......

Hơn nữa, trọng lượng sao lại nặng thế? Hạ Á thoang chut mờ mịt, lập tức trong
long liền thoải mai, đại khai chắc la bản than minh mệt mỏi, canh tay cũng vo
lực a.

A Đạt lại khoanh chan ngồi xuống, an vị tại đầu rồng, mặt mang một nụ cười
tran đầy han ý, duỗi tay ra nhẹ nhang vuốt ve đầu rồng, im lặng khong noi lời
nao, giống như đang lẳng lặng chờ con rồng nay chết vậy.

Con rồng đa khong thể động đậy, nang toan than tran ngập những miệng vết
thương đang đổ mau, khi lực hao hết, quan trọng hơn la long tức cũng đa phun
hết, trong lỗ mũi cực lớn ho hấp cũng dần dần chậm lại.

Hạ Á nhin thoang qua, lập tức lao nhanh về phia long huyệt......

Huyệt động của ngọn nui nay cực lớn, sau khi chạy vao lại phat hiện ra la
khong qua sau, liếc mắt một cai đa nhin thấy đay, Hạ Á vọt vao huyệt động,
nhất thời như bị set đanh trung, chết lặng!!

Bảo, bảo tang?!!

Nhin trước mặt thấy một đống đồ vật nay nọ chất đống như một ngọn nui nhỏ, Hạ
Á ha to miệng ra, trong cổ họng phat ra tiếng ừng ực, tren mặt biểu tinh meo
mo......

Phải mất tới nửa ngay, dế nhũi mới đột nhien phat ra một tiếng keu bi phẫn
kinh thien động địa!

"Đay con mẹ no chinh la bảo tang ư?!!!!!"

Trong truyền thuyết, rồng luon thich những thứ trong suốt phat sang... Đung
vậy!

Trong truyền thuyết, rồng đều la thich cai loại phat sang trong suốt gi
đo...... Cũng khong sai!!

Nhưng ma...... trong truyền thuyết, huyệt động của rồng toan la hoang kim, kim
cương, bảo thạch...... Điều nay sai rồi!!

Tren thế giới nay, rồng tuy rằng khong nhiều lắm, nhưng trong thực tế số lượng
cũng khong tinh la qua it. Nếu mỗi con rồng đều sưu tập hoang kim bảo
thạch...... Như vậy toan bộ thế giới co thể co bao nhieu hoang kim bảo thạch
đay?

Cho nen...... Ở trước mặt Hạ Á la một đống lớn......

Một đống lớn cac tảng đa hỗn tạp! Cac loại hinh dạng đều co, tron, meo, dẹt,
goc cạnh......

Tất cả đa tren đo đều tỏa ra anh sang trong suốt lấp lanh...... Nhưng thứ lấp
lanh đo tuyệt đối khong phải la bảo thạch gi cả!

Hạ Á tuy rằng sinh ra ở trong nui nhưng cũng khong phải la chưa từng thấy qua
mấy thứ đồ vật nay. Ten của loại đồ vật nay gọi la "Thạch anh"!

Bản than tinh chất cũng khong cứng rắn, ma lại co chut yếu ớt. Ngay tại phia
sau ngọn nui trước mặt hắn kia con co một mỏ quặng, cũng co một số thương đội
loai người sẽ ngẫu nhien tới thu thập một it loại đa nay về......

Tac dụng lớn nhất của loại đa nay chinh la dung để......

Đốt thủy tinh.
......

Hạ Á phat đien! Hắn đien cuồng vọt tới, đao bới đống những tảng đa lớn kia ra,
bới moc khắp nơi, cuối cung mới rốt cuộc tim thấy một khối kim loại nhỏ như
ngon cai...... Dựa theo chất liệu ma noi, đại khai, co thể, co lẽ...... la
hoang kim a?

Đich thực la co hoang kim, nhưng giữa một đống lớn thủy tinh thạch như vậy,
lượng hoang kim nay cũng khong tranh khỏi rất rất thưa thớt!!

Hạ Á tức giận đến hai mắt đỏ ngầu len, đien cuồng quay đầu vọt ra, het len với
A Đạt: "Bảo tang đau? Hoang kim đau? Bảo tang đau?? Ben trong tất cả đều la
một đống đa tảng!! Một đống lớn thủy tinh thạch!!!"

A Đạt dường như đa sớm dự đoan được kết quả nay, hắn ngồi ở đằng kia, mỉm
cười: "Nhin ro chứ?"

"Thấy ro rang! Một đống đa tảng!!! Thủy tinh thạch! Đừng cho la ta khong biết
cai loại đồ vật nay! Cai loại đồ vật nay ở chỗ ta ở ra phia sau nui khắp nơi
đều co!! Thứ ta muốn chinh la hoang kim! La bảo thạch!!!"

A Đạt cười một trang dai, trong giọng noi mang theo chut đua cợt: "Hoang kim?
Tren thế giới nay tuyệt đại bộ phan hoang kim đều bị đế quốc nhan loại đuc
thanh kim tệ, nếu khong đa bị đam quyền quý cất giấu đi rồi, ngươi cho la rồng
co thể co được bao nhieu hoang kim?"

Hắn đưa một ngon tay chỉ về phương bắc: "Co lẽ ở phương bắc, chỗ cực bắc, nơi
đo la lanh địa của long tộc, co lẽ co thể tim được rất nhiều. Nhưng ma nơi nay
la trung gian đại lục, la lanh địa của nhan loại, Đoa Lạp lại tới đay để ẩn
cư, lam sao co thể chạy đi sưu tập hoang kim về được? Nếu nang đi khắp nơi sưu
tập cướp đoạt hoang kim bảo thạch thi hanh tung sớm đa bị nhan loại phat hiện
-- Đạo lý đơn giản như vậy ma ngươi cũng khong nghĩ ra sao?"

Hạ Á ha hốc miệng ra, tựa hồ muốn phản bac, song lại cẩn thận ngẫm nghĩ, quả
thực la khong thể cai lại.

"Nhưng ma...... Lao tử la tới tim hoang kim! Khong co lợi, đại gia ta sẽ thực
sự tức giận!!" Hạ Á nắm hỏa xoa, hai mắt toe lửa.

A Đạt cười cười, chỉ vao con rồng ben cạnh: "Bảo tang ư? Than hinh con rồng
nay gia trị con quý hơn nui vang!"

Hắn sờ sờ miệng vết thương tren cổ rồng: "Thấy mau tươi nay khong? Mau của
rồng co ma lực rất mạnh, đem mau tươi xat ở tren người, về sau than thể của
ngươi khi bị cong kich sẽ cứng rắn như sắt, đối mặt với cong kich tầm thường
cũng co thể ngăn cản hơn phan nửa! Trong truyền thuyết xưa, đam dũng sĩ Đồ
Long dung long huyết tắm rửa, la co thể đao thương bất nhập, truyền thuyết nay
kỳ thật cũng co vai phần chan thật."

Hạ Á sửng sốt một chut, lập tức hung hăng chạy tới, đứng ngay trước mặt A Đạt
cởi ao minh ra, hai tay bắt đầu cao lấy mau tưới tren minh rồng, liều mạng
quệt loạn xạ tren người minh.

Sau đo bỗng nhien trong long chợt động, nhớ tới lời A Đạt noi "Cứng rắn như
sắt", con ngươi của dế nhũi - xoay tron, liếc mắt nhin A Đạt một cai, xoay
người sang chỗ khac, quệt một bung mau rồng hung hăng xoa xuống dưới quần minh
mấy cai......


Liệp Quốc - Chương #41