Ra Sức Đánh Rồng


Người đăng: Boss

Bien: A La

Lời Hạ Á vừa dứt, hai mắt của hắn lập tức trợn tron!

Bởi vi rốt cục hắn đa nhin thấy A Đạt, hơn nữa trong trường hợp quai dị như
vậy!

Ngay luc vị cao cấp ma phap sư kia con đang chậm rai đến gần cự long, ở phia
sau ma phap sư, nguyen bản giống như la một khối nham thạch tren mặt đất, bỗng
nhien động đậy, xoay xoay, vo thanh vo tức, khong ngờ biến thanh một người!

A Đạt tren người dinh đầy bụi, vừa rồi cuộn minh ở đang kia, rất giống một
khối nham thạch. Kỳ thật, cong bằng ma noi, loại ngụy trang nay của hắn khong
tinh la cao minh, nhưng khong biết vi sao, vừa rồi khong ai nhin thấy được
hắn, giống như hắn mặc du đứng ở đằng kia, nhưng lại biến mất trong tầm mắt
mọi người! Mai cho đến luc hắn nhuc nhich mới lam cho người khac phat hiện!

Loại cảm giac quai dị nay, lam cho Hạ Á thấy vo cung cổ quai.

Nhưng ma, chuyện sau đo lại cang cổ quai hơn...

A Đạt đứng len, than thể giống như gian ra một chut, bụi đất tren người cũng
khong co rơi xuống, ma anh mắt lập tức nhin thẳng vao ma phap sư phia trước.

Ma phap sư đưa lưng về phia A Đạt, căn bản la khong nhận ra sau lưng minh co
người, phap sư giơ ma trượng trong tay len, vo thanh vo tức tới gần cự long.

Ma A Đạt, cũng động .

Than hinh hắn như một trận gio... Khong, phải noi la một đam khoi vo thanh vo
tức chậm rai trum len ten ma phap sư!

Luc hắn động thủ, từng bước một di chuyển tren mặt đất, lại khong co một chut
am thanh. Hơn nữa, thậm chi la luc hắn động, ở trong anh mắt của Hạ Á ở xa xa,
cũng cảm giac như đang thấy một con quỷ biết bay!

Dưới anh sang ro như ban ngay, hắn đang đi theo ngay phia sau vị ma phap sư,
nhưng vị ma phap sư kia lại khong co phat hiện một chut gi khac lạ. Thậm chi
trong nhay mắt đo, Hạ Á co một loại ảo giac, tựa như A Đạt đa trở thanh cai
bong của đối phương vậy! !

Hắn ro rang la ở đo, nhưng lại lam cho người ta co loại cảm giac "khong tồn
tại" vậy.

Mắt thấy khoảng cach hai người ngay cang gần, khoảng cach ban đầu từ bảy tam
bước biến thanh ba bốn bước, rất nhanh chỉ con một bước, đến cuối cung, A Đạt
cơ hồ đa ap len lưng của ma phap sư. Chỉ la ma phap sư kia như cố tinh khong
hề phat hiện ra vậy, -- dưới goc nhin của Hạ Á, khoảng cach như vậy, ho hấp
của A Đạt co thể phun đến gay của ma phap sư!

Gặp quỷ! Quả thực la gặp quỷ giữa ban ngay ban mặt! !

Thậm chi trong long Hạ Á cũng nhịn khong được dang len một cảm giac xuc động,
con muốn lớn tiếng keu len để nhắc nhở ten phap sư kia, loại cảm giac nghẹn
lời nay thật sự qua kho để chấp nhận được.

Ma sau đo, động tac của A Đạt lam cho Hạ Á chấn động! !

Than hinh A Đạt bỗng nhien uốn eo quỷ dị, tay hắn lập tức đưa tới trước, trong
tay nắm một thanh gi đo ben nhọn... Hạ Á thấy rất ro rang, đo la một cay con
ben nhọn!

Động tac A Đạt rất nhanh chong, thậm chi ngay cả Hạ Á cũng khong thấy ro từng
động tac một của hắn...

Động tac của A Đạt chỉ co một: Đam!!!

Đam lien tục ba cai về phia trước!
Phập phập phập!

Động tac gọn gang, nhanh va mạnh như tia chớp, khong co một chut ướt at bẩn
thỉu! !

Cai ten ma phap sư kia nguyen con đang từng bước tiến về phia trước, bỗng
nhien biến sắc, tren người đa xuất hiện them ba cai lỗ thủng trong suốt! !

Tren mặt của hắn biểu tinh đien cuồng nhăn nho, xoay người lại, mở to hai mắt
hoảng sợ nhin A Đạt ở phia sau, đung luc hắn ha to miệng đang muốn keu len, A
Đạt đam ra nhat cuối cung!

Phập!

Cay con ben nhọn trực tiếp đam vao trong miệng của ma phap sư, xuyen qua nao
pha ra ngoai!

Động tac am sat quỷ dị ma mạnh mẽ lưu loat như thế lam cho Hạ Á trợn tron hai
mắt, sau đo hip mắt lại...

Ga ma phap sư nga ầm ầm tren mặt đất, động tĩnh nay lập tức kinh động cự long,
cự long đột nhien ngẩng đầu len, mở cai miệng thật lớn ra, lộ ra răng nanh...

Bỗng nhien A Đạt lại thả lỏng người, bước tới một bước, mũi chan giẫm len mặt
đất, khong dung cai loại than phap quỷ dị kia để che dấu động tĩnh.

Sau đo hắn cư nhien mở miệng, cười cười noi với con rồng đang ha mồm phun ra
những đợt long tức.

Hắn chỉ noi một cau rất ngắn, lại lam cho đầu rồng kia lập tức ngậm miệng lại,
hắn noi rất đơn giản:

"La ta."
...
... ...

Chỉ một cau đơn giản như vậy, trong giọng noi A Đạt phảng phất con mang theo
một loại cảm giac bằng hữu quen thuộc, lời noi vẫn mang theo một loại binh
tĩnh ma bọn Hạ Á quen thuộc, con ham chứa hương vị đua cợt - đay vốn la ngữ
khi noi chuyện của A Đạt.

Ma đầu rồng kia lập tức ngậm miệng lại, nang cổ len, tựa như vừa nghe được cai
thanh am nay, toan than căng thẳng, trong miệng phat ra thanh am trầm thấp
nghẹn ngao rất cảnh giac.

"Ngươi nghe ra thanh am của ta, đung khong?" Trong giọng noi của A Đạt khong
chut che giấu vẻ đua cợt, hắn từng bước một đến gần, tren mặt lộ vẻ cười cười.

Ma với anh mắt sắc ben của Hạ Á, lại nhin thấy hai mắt A Đạt... lạnh như băng!

"Ngươi nhất định rất ngạc nhien, vi sao ta lại dung loại ngon ngữ nay noi
chuyện với ngươi... Hừ." A Đạt đi đến trước mặt cự long, khoảng cach khong đến
năm bước mới dừng lại, khoảng cach như vậy, chỉ cần cự long duỗi cổ ra, co thể
đem hắn nuốt mất!

Chỉ la, đứng ở trước mặt con quai vật to lớn nay, A Đạt lại khong co một tia
sợ hai, nụ cười tren mặt ngay cang on hoa, anh mắt cũng ngay cang sắc lạnh!

"Lại noi, chung ta thật sự đa rất lau chưa gặp a." A Đạt cười, vỗ vỗ tay của
minh: "... Từ khi ngươi hại ta biến thanh bộ dang nay!"

"Ngươi nhất định khong thể tưởng được ta sẽ tim đến ngươi! Đại khai ngươi cho
rằng, hiện tại ta đa mất đi tất cả lực lượng, ta yếu ớt như thế, căn bản khong
co năng lực tim ngươi bao thu a."

"Thực buồn cười, hiện tại nhin thấy ngươi... Thấy bộ dang của ngươi, chật vật
như vậy, bỗng nhien ta lại thấy ngươi thực sự đang thương đi."

"Ngươi co biết hay khong, để tim được ngươi, ta tieu phi mất bao nhieu tam tư
va thời gian? Để tim được hanh tung của ngươi, ta dung hết mười bốn năm thời
gian -- an, tất nhien la dựa theo thời gian tinh toan của nhan loại.

Ma ta ở gần ngọn nui nay, trong sau năm, ta ngồi ở đầm lầy lửa kia, tinh toan
thời gian hố lửa phun trao, khoảng cach, phương vị, tinh toan đến mười phần
chinh xac, việc nay lại tieu phi của ta suốt bốn trăm ba mươi mốt ngay!

Con ngươi, cưng ơi, ta rất hiểu ngươi, ta biết trong khoảng thời gian nay, la
luc ngươi suy yếu nhất, hừ... Sự trừng phạt cung nguyền rủa của cha ngươi,
thời gian ta đều tinh toan rất chinh xac, mấy ngay gần đay, vừa la luc nguyền
rủa phat tac, toan bộ lực lượng của ngươi chỉ co thể phat huy khong đến một
nửa.

Nga, con co... Nửa năm trước, tren Da Hỏa Nguyen ta con cố ý đem tin tức co
rồng tồn tại tren ngọn nui nay noi cho một mạo hiểm giả, sau đo... Ta biết,
tin tức nay nhất định sẽ lan ra ngoai, sẽ dẫn loai người tham lam tới!

Kết quả đung như ta suy nghĩ .

Tuy rằng mấy ten ma phap sư đến đay thực lực co kem một chut, bất qua vẫn con
may, ngươi con yếu hơn so với ta dự đoan."

Luc A Đạt noi tới đay, đam người Hạ Á nghe len ở xa xa, sắc mặt cũng cuồng
biến!!

Những lời A Đạt nay noi ra, để lộ khong it tin tức lam người ta rung động!

A Đạt đi tới trước mặt cự long, vươn tay tới, nhẹ nhang đặt tren người cự
long, cười nhẹ, thanh am của hắn on nhu em tai, lại mang theo một tia han khi.

" Đoa Lạp xinh đẹp, Đoa Lạp kieu ngạo, Đoa Lạp cao quý... Xem bộ dang bay giờ
của ngươi, ta thật sự la... Rất cao hứng!"

Cự long kia khong cam long ngoc ngoc đầu, am thanh o o thật lớn phat ra lien
tiếp, rốt cục cũng hoa thanh thanh am nhan loại, tiếng noi hung hậu khan khan,
mang theo chut suy yếu, cũng co chut hương vị nữ tinh, trong thanh am con co
chut khong cam long, hơn nữa con mang một loại ngữ khi đua cợt va oan độc:

"Đạt Nhĩ Văn, ngươi chỉ co thể noi được ngon ngữ nhan loại, đung khong? Ha ha
ha! Bay giờ đến noi chuyện ngươi cũng khong noi được a!"

Thanh am tiếng người của cự long nay rất hung hậu, tuy rằng ở rất xa, nhưng
lọt vao tai đam người Hạ Á cũng giống như tiếng sấm vậy.

"Nha... Ngươi con co thể dung ma phap bắt chước tiếng người, xem ra ma lực của
ngươi con chưa co tieu hao toan bộ a." A Đạt ngoay ngoay cai lỗ tai, tựa như
cười cười noi: "Ngươi noi đung, hiện tại ta khong thể noi long ngữ... Bay giờ
ta đang trong hinh người, cấu tạo khoang miệng bất đồng với chung ta, hơn
nữa... Nhờ phuc của ngươi, ta mặc du la hinh người, nhưng linh hồn vẫn la Long
Hồn, cho nen khong thể tu luyện ma phap nhan loại, đồng thời tự nhien cũng
khong thể sử dụng ma phap long tộc. Cho nen, ta khong co cach nao bắt chước
tiếng của chung ta. Hết thảy những điều nay, đều la ngươi ban tặng a!"

Rồng! !
A Đạt nay, cũng la một con rồng? !
Hạ Á ngẩn người ra.
"Ha ha ha ha ha ha ha! !"

Con rồng kia bỗng nhien phat ra một trận cười tuyệt vọng, phẫn nộ gầm ru với A
Đạt nhỏ be kia: "Ta biết vi sao ngươi lại tới! Ngươi hy vọng ta giải trừ
nguyền rủa của ngươi? Đạt Nhĩ Văn kieu ngạo! Đạt Nhĩ Văn ton quý của ta! Ngươi
rốt cục vẫn đến van cầu ta!! Chỉ la ta sẽ khong lam thế! Ngươi sẽ vĩnh viễn ở
ben trong than hinh của nhan loại, vĩnh viễn khong thể khoi phục long than cao
quý! Ha ha ha ha ha ha! Chỉ cần ta khong giup ngươi giải nguyền rủa, ngươi
vĩnh viễn khong thể khoi phục than phận cao quý! !"

A Đạt cui đầu cười: "Ngươi sai lầm rồi, ta cũng khong co định nhờ ngươi giải
nguyền rủa."

Hắn lam vao suy tư trong chốc lat, ngẩng đầu len, dung khẩu khi chậm rai noi:
"Cai ngay ngươi gạt ta ăn "Vĩnh Hằng Chi Lệ", đem ta cố định vao hinh người,
ta đa biết, ngươi vĩnh viễn sẽ khong giải trừ chu ngữ. Luc ngươi lam như vậy,
ta đa biết, ngươi hận ta tới cực điểm. Ta cũng khong co cai loại hy vọng xa
vời đang buồn cười nay, tam nguyện duy nhất của ta, chinh la tận mắt nhin
ngươi chết đi, nhin ngươi chết trước mặt ta, nhin ngươi thở ra một hơi cuối
cung, sau đo... Ta sẽ lam cho linh hồn ngươi vĩnh viễn khong thể trở về mộ địa
thần thanh! Chắc ngươi biết, than la long tộc, nếu linh hồn của ngươi khong
thể được hồn tang, như vậy, trong tương lại co lẽ sẽ bị một vai ga ma phap sư
đi ngang qua đay, đem than thể của ngươi đao len, sau đo dung một it linh hồn
con sot lại của ngươi chế tạo thanh vong linh sinh vật, co lẽ ngươi sẽ biến
thanh một cai cốt long xấu xi... Ha ha ha ha! Đoa Lạp xinh đẹp, biến thanh một
cốt long xấu xi, chuyện nay thu vị đến cỡ nao chứ?"

Cự long bỗng nhien phẫn nộ, than hinh no run rẩy, hơn nữa la một loại sợ hai
thật sau, mang theo tiếng gầm giận dữ, bỗng nhien no hung hăng cuối đầu xuống,
cắn qua người A Đạt: "Chết đi! !"

"Ta ngất!"

Nguyen bản đang trốn ở một ben xem kịch hay, bỗng nhien thấy cự long muốn đả
thương người, Hạ Á đột nhien nhảy ra, bất chấp tất cả, với tay lấy một khối
nham thạch thật lớn, hung hăng nem qua phia cự long ở xa xa!

Ho!

Cự thạch dưới tac động quai lực của Hạ Á mang theo một trận cuồng phong bay
vụt qua. Cự long mới ngẩng đầu len, nhất thời cũng cảm giac được cuồng phong
đanh vao mặt, oanh một tiếng, cự thạch hung hăng nện tren đầu cự long, nhất
thời lam cai cổ của cự long vặn vẹo, ầm ầm nga xuống, nửa ben mặt suýt nữa bị
đập vỡ, trở nen meo mo.

Hạ Á nhảy dựng len keu to: "Mẹ no! Mặc kệ A Đạt la cai gi, noi như thế nao
hiện tại hắn cũng la tac tac của đại gia ta! Dam lấy tai sản của đại gia ta,
lại khong hỏi qua ta! !"

Một tay hắn cầm hỏa trạc xien, một tay om kẻ đang thương, tren người con bam
theo một Tatara. Hạ Á như một đầu đại cẩu hung, nhanh chong phong tới, vẻ mặt
tran đầy sat khi, bộ dang thực sự co vai phần uy phong lẫm liệt.

Nhưng trong long lại am muội: Con rồng nay mắt khong nhin được, trời ban
thưởng cơ hội, thời điểm nay khong đanh người nga ngựa thi đợi đến khi nao mới
đanh đay?? Ông trời co mắt, Hạ Á ta đa đến luc phat tai!!


Liệp Quốc - Chương #40