Tầm Long


Người đăng: Boss

Bien: A La

Vị đầu tien sinh nay co cach noi chuyện kha thu vị.

Kỳ quai nhất la, người kia nhin qua mặt may xam tro, trong rất chật vật, nhưng
cach noi chuyện của hắn lại vo cung thoải mai, thậm chi con mơ hồ mang theo
một tia thận trọng.

... Hạ Á nở nụ cười.

Hắn lại gần một chut, nhin thằng vao mắt người kia: "Uy cho du ngươi la người,
ta cũng nhin thấy ngươi, chỉ la... Ngươi co thể cho ta một lý do để ta đao
ngươi len khong?"

Người nay liếc Hạ Á một cai, anh mắt tựa hồ co chut khinh thường, cười quai
dị, hắn giống như thở dai, dung am thanh như sắp chết - thều thao noi: "Được
rồi, khong cần noi giỡn nữa, ta biết ngươi nhất định sẽ đao ta ra... Ánh mắt
của ngươi noi cho ta biết, nếu ta la ải nhan hoặc địa tinh, co lẽ ngươi sẽ
khong cứu ta, nhưng ma ... Ngươi khong phải cai loại người thấy đồng loại chết
ma khong cứu!"

Những lời nay vừa noi ra, Hạ Á con chưa co phản ứng gi, nhưng kẻ đang thương
đứng ở phia sau bỗng nhien trong long chợt động!

Một it nghi hoặc nhiều ngay qua rốt cục cũng đa sang tỏ. Kỳ thật một đường tới
đay, trong long kẻ đang thương luon phức tạp tự hỏi, dế nhũi nay rốt cuộc la
nhan vật loại nao? Noi hắn tho bỉ cũng đung, nhưng lại noi tinh tinh hắn cũng
khong ro la co tan ac hay khong: "Ten nay lam cường đạo, cướp đoạt tiền tai
của minh, luc đanh nhau thi keu het, luc liều mạng thi hung ac bưu han, thậm
chi con khong co một chut lưu tinh. Luc đanh địa tinh thi giết chết, luc cầm
tu thi lam thịt thuẫn chắn tiễn, cũng khong co nhay mắt một cai, noi như vậy
hắn hẳn la một ten tan nhẫn.

Chỉ la hắn đối với minh vẫn vo cung chiếu cố, biết minh đi đứng kho khăn liền
một đường khieng minh đi, thời khắc mấu chốt cũng khong buong bỏ đồng bọn, hai
ngay trước chinh minh cũng sinh bệnh đoi khat, hắn lại đem chut thực vật duy
nhất tim được cho minh. Những chi tiết đo của dế nhũi, khong cai nao la khong
toat ra một vẻ thanh thiện cả."

Một người như vậy, lại mang trong minh hai loại tinh chất đặc biệt bất đồng -
hiền lanh va tan nhẫn. Thật sự lam cho kẻ đang thương khong thể thấy ro bản
tinh của hắn. Nhưng hiện tại, vị đầu tien sinh bị chon dưới đất, tuy tiện noi
ra ngay được mấu chốt của vấn đề!

Đồng loại! !

Cai tinh của Hạ Á chinh la "Khong phải loại người chứng kiến đồng loại chết ma
khong cứu!"

Kẻ đang thương cũng nhớ đến luc hai người vừa mới đi vao lanh địa của địa
tinh. Luc Hạ Á noi ra cau "Địa tinh viễn viễn khong hiểu được đoan kết" va
"Tiếng keu thảm thiết của đồng loại", trong giọng noi mang theo sự chế giễu
khinh thường.

Hiển nhien, trong long người kia, thiện va ac, đều la căn cứ qua sự phan định
của minh.

Kẻ đang thương trong long đang tỉ mỉ đanh gia, Hạ Á cũng cười ha hả.

Dế nhũi đứng len, vuốt cằm nhin chằm chằm đầu tien sinh trong chốc lat: "Được
rồi, coi như vi cach noi chuyện rất thu vị của người ma ta cứu ngươi đi..."

Noi xong. Hạ Á rut hỏa trạc xien ra, dung sức đao mạnh ở tren đất vai cai, đất
đai chung quanh lập tức bắn tung toe. Hắn vươn ban tay to ra nắm lấy cai đầu
toc vang của đầu tien sinh, dung sức keo một cai.

Đầu tien sinh het thảm một tiếng, một tiếng phịch vang len, rốt cục cũng từ
dưới đất chui được len. Hắn nga tren mặt đất, hung hăng nhổ một bai đất, cả
giận noi: "Xin ngươi, ta khong phải la cay củ cải!!"

Hạ Á cười hắc hắc, buong ban tay to be ra, từ trong tay rớt xuống mấy dum toc
vang.

Đầu tien sinh hừ một tiếng, ngồi xuống, hai tay om than thể, giương mắt len:
"Ta cần một bộ quần ao."

Hạ Á tuy tay lấy ra một cai da sai cẩu... Đay la thu hoạch từ con mồi của mấy
ngay trước, đầu tien sinh bắt lấy tấm da cẩu nhin nhin, lại ngửi ngửi, thoang
nhiu may một chut: "Được, thong qua."

Noi thật, da sai cẩu bay ra một loại hoa văn mau xam rất xấu, hoa văn xieu
xieu vẹo vẹo, con co một chut lấm tấm rất kho coi, hơn nữa da sai cầu cũng rất
kem cỏi, ngay cả hang da cũng khong them buon ban loại da nay.

Bất qua, đối với một người vừa mới được cứu, hắn hiển nhien khong co tam tư
chu ý gi về thẩm mỹ. Thậm chi, vị đầu tien sinh nay sau khi đem da cẩu quấn
quanh hong, ngẩng đầu nhin Hạ Á, dụng ngữ khi rất binh tĩnh hỏi: "Co nước
khong? n... Nếu như co một chut thực vật nữa thi qua tốt."

Kẻ đang thương biết, dế nhũi nay cũng khong tinh la một người dễ noi chuyện,
nang thậm chi nhịn khong được nhắm mắt lại, bởi vi nang nghĩ, vị đầu tien sinh
nay lại dam tuy tiện noi chuyện với Hạ Á như thế, dế nhũi hắn khong chừng lại
đanh một bạt tai ấy chứ, khi lực một cai bạt tai của dế nhũi cũng khong phải
đua!

Chỉ la, Hạ Á tựa hồ rất kien nhẫn với người kia, lấy tui nước từ ben hong
xuống, con bỏ them một khối thịt sai cẩu.

Đầu tien sinh cũng khong co lập tức cầm lấy tui nước va thực vật ăn ngay như
trong tưởng tượng, ma la rất binh tĩnh mở tui nước ra, đổ ra một chut nước tẩy
trừ một chut mặt may cung với toc tai, hắn lam việc nay co vẻ rất binh tĩnh,
thậm chi mơ hồ mang theo một loại cảm giac tao nha cao quý.

Sau đo, khi hắn đem bụi bặm tren mặt cung toc tẩy rửa xong...

Hạ Á cung với kẻ đang thương, đều ngay người!

...
... ...

Khong thể khong noi, cho du la với tầm mắt của kẻ đang thương ma nhin, nang
cũng phải cong nhận, cho đến bay giờ nang chưa từng thấy qua một nam nhan đẹp
đến thế!

Hơn nữa, quai dị nhất la, thậm chi lấy tieu chuẩn của Hạ Á ma nhin, hắn cũng
cho rằng bộ dang của tien sinh nay thật sự cũng khong tồi! !

Đầu tien, hắn co được một cai đầu toc vang sang lạn như anh mặt trời mua he,
uốn khuc mềm mại tựa tảo biển.

Tiếp theo, hắn co một gương mặt co goc cạnh ro rang, tran đầy nam tinh va mị
lực. Sau khi tẩy rửa, đoi mắt kia lập tức bộc phat ra thần thai dị thường,
long mi hắn rất cao, hai mắt hữu thần, hơn nữa co một đầu toc vang cang khiến
cho hắn nhin qua quả thực co một loại mị lực cuồng da ma lại đang hoang. Cai
mũi thẳng tắp của hắn, cang khiến cho hắn nhin qua giống loại nam tử han tinh
cach kien nghị. Mấy cai nay, đều phi thường phu hợp quan niệm thẩm mỹ của Hạ
Á.

Ma lấy tieu chuẩn của kẻ đang thương ma noi, ngũ quan người kia quả thực tinh
xảo đến cực điểm, mặt may, mũi, bờ moi, mỗi một bộ phận đều co thể vi như một
tac phẩm hoan mỹ nhất của một nghệ thuật đại sư, lan da trắng non tran đầy sức
sống, nhất la khi hắn mở miệng noi chuyện, để lộ ra hai hang răng trắng bong
chỉnh tề.

Khong hề co tỳ vết nao! Đay la một khuon mặt khong hề co tỳ vết nao! !

[ kẻ đang thương dam đanh cuộc, nếu đem ga nay tới vương thanh, hẳn sẽ lam cho
nhom oan phụ quý tộc tại vương thanh phat cuồng vi hắn... ]

Con... Dang người ten nay ...

Chỉ quấn quanh một mảnh da cẩu ở hong, than thể hắn hoan toan loa lồ trong
khong khi, đường cong goc cạnh cơ thể của hắn rất ro rang, tỉ lệ can xứng,
than thể cao rao ma cường trang, độ rộng bả vai cung eo lưng hắn gần như hinh
thanh nen một cai tam giac thật hoan mỹ, mỗi một bộ phận cơ thể tựa hồ đều
trải qua sự phối hợp với tỉ lệ tốt nhất... Hoan mỹ, mạnh mẽ, lại khong co một
chut nao mập mạp.

Kẻ đang thương thậm chi nhịn khong được đem dang người vị đầu tien sinh nay
cung so sanh với Hạ Á.

So sanh qua, quai vật biến thai Hạ Á nay, cơ thể hắn cang cường trang hơn,
cang tran ngập lực lượng, nhưng đầu tien sinh nay, tỉ lệ thể trạng của hắn lại
la tốt nhất, vừa hữu lực, thậm chi con mang theo một loại hương vị tao nha cao
quý. Nhin người kia tựa như tac phẩm của đại sư đieu khắc nghệ thuật ở Vương
thanh...

Noi như thế, than hinh Hạ Á nhin qua rất bưu han, ma vị đầu tien sinh nay,
thật sự rất, rất, rất la..

Than hinh rất đẹp! !

Cho du la bộ da cẩu xấu xi tren người hắn, đều giống như phat ra hơi thở của
nghệ thuật vậy.

Trong nhay mắt, kẻ đang thương cung với Hạ Á nhịn khong được co cung một anh
mắt, anh mắt hai người giống như cung một ý tứ: Người kia, thật đung la qua
đẹp! !

Nhin tư thế tao nha từ cai miệng nhỏ đang ăn thịt cho của vị tien sinh xinh
đẹp kia, Hạ Á ho khan một tiếng, lớn tiếng tuyen bố: "Uy, xet thấy chinh ta đa
cứu ngươi, dựa theo quy củ của Da Hỏa nguyen, ta co quyền lực tuyen bố ngươi
tạm thời trả thanh tac tac của ta... Ách, cũng chỉ la tạm thời trở thanh toi
tớ của ta, bất qua ngươi co quyền chuộc than, ach, ta ra gia với ngươi la một
kim tệ! Chỉ cần ngươi co thể đưa ra một kim tệ, la co thể mua lại được tự do
của ngươi, ngươi xem như vậy co được khong?"

Tien sinh xinh đẹp kia buong thịt cho xuống, nhin nhin Hạ Á, tren mặt của hắn
mang theo một tia ý tứ khong ro mỉm cười: "Nếu ta cự tuyệt thi sao?"

"Như vậy... Ta cũng chỉ co thể đem ngươi vui vao long đất một lần nữa." Hạ Á
cười hắc hắc.

"Một kim tệ, an, la kim tệ của Byzantine đế quốc sao?" Tien sinh xinh đẹp kia
trầm ngam một chut.

"Đung vậy."

"Được rồi." Tien sinh xinh đẹp nở nụ cười, luc hắn cười, long mi thoang hướng
len tren, quả thực co một loại xinh đẹp sắc ben: "Nếu như vậy, ta sẽ nhanh
chong trả cho ngươi một kim tệ, để bao đap ngươi, ta co thể tạm thời để ngươi
sai bảo."

Kẻ đang thương ben cạnh thở dai trong long...

Dế nhũi đung la dế nhũi!

Một kim tệ? Người kia... Chỉ bằng tướng mạo của hắn, nếu đem hắn đến thị
trường no lệ ma ban đi, sợ rằng ra gia gấp trăm lần cũng co người tranh nhau
mua!!

Hạ Á lại giống rất thỏa man, vươn ban tay to vỗ vỗ bả vai của Tien sinh xinh
đẹp kia: "Tốt lắm! Lam chủ nhan tạm thời của ngươi, ta co thể noi cho ngươi
biết ten của ta, ta gọi la Hạ Á, ngươi co thể gọi ta la Hạ Á lao gia, hoặc la
Hạ Á tien sinh. Con ngươi?"

"... Ngươi co thể gọi ta la Đạt Nhĩ Văn." Tien sinh xinh đẹp nhợt nhạt cười,
khong biết vi sao, bộ dạng hắn cười rộ len, lại co một chut cảm giac bi hiểm.

"Đạt Nhĩ Văn? Ten như vậy quả kho đọc." Hạ bắt gai gai đầu: "Rất phiền toai,
ta gọi ngươi la A Đạt đi."

"A... A Đạt..." Tien sinh xinh đẹp lần đầu tien biến sắc, vẻ mặt hắn giống như
bị nghẹn miếng thịt cho: "Ten của ta la Đạt Nhĩ Văn!"

"Biết rồi, A Đạt."
"Mời gọi ta la Đạt Nhĩ Văn!"
"Tốt, A Đạt."
"Đừng gọi ta la A Đạt ."
"Khong thanh vấn đề, A Đạt!"
...

Sau một luc giao phong, A Đạt rốt cục cũng chịu thua. Tại trước mặt ten dế
nhũi man rợ nay, sự tao nha cung cao quý của hắn cũng khong co tac dụng.

Ma khi A Đạt đối mặt với kẻ đang thương, tinh huống lại khac.

"Ngươi..." A Đạt nhin kẻ đang thương, nhiu nhiu may, tựa hồ muốn noi gi đo.

Kẻ đang thương lập tức căng thẳng trong long! Dế nhũi kia la một quai thai,
dọc theo đường đi đều tưởng minh la một nam nhan xấu xi, chỉ la... A Đạt nay
nhin qua tựa hồ la một ten thong minh, hắn nhất định nhin thấu than phận nữ
nhan của ta!

Khong xong ...

Thần sắc kẻ đang thương co chut khẩn trương, trong long lo lắng nghĩ biện
phap, cố gắng tim cach am chỉ cho người kia đừng noi ra than phận của minh...

A Đạt nhin chằm chằm kẻ đang thương một lat, sau đo hắn thu hồi anh mắt, lạnh
lung noi: "Ngươi nen tim một chỗ chỉnh sửa một chut, bộ dạng hiện tại của
ngươi thật sự rất kho xem."

Kẻ đang thương: "... ..."

Hạ Á ở một ben cười ha ha, nhin A Đạt nay, cang thuận mắt them vai phần, tiến
len một tay nắm lấy bả vai của kẻ đang thương lay lay, cười to noi: "Nhin xem,
kẻ đang thương, ngay cả A Đạt đều noi ngươi co một bộ dạng xấu nha. Yen tam,
chờ đến luc chung ta tim được bảo tang, ta nhất định cho người gắn giup ngươi
một cai răng giả xinh đẹp!"

Kẻ đang thương: "... ..."
...

"À, A Đạt, rốt cục vi sao ngươi lại bị người ta chon xuống đất vậy?" Hạ Á hỏi
tới vấn đề mấu chốt.

A Đạt cui đầu trầm tư một chut, sau đo tuy ý ven toc len tren tran, nhẹ nhang
thở dai: "Hai ngay trước, ta ở đay gặp một đam người, những ten kia hinh như
cũng la ma phap sư, bọn họ bắt được ta. Bởi vi bọn họ nghe noi tren ngọn nui
nay co một con rồng, bọn họ tim mai khong thấy, vi thế mới hỏi ta co manh mối
co gia trị nao khong."

Rồng? !
Hạ Á lập tức trợn tron con mắt.

"Đại khai la bởi vi thai độ của ta khong đủ cung kinh, cho nen chọc giận bọn
họ, bất qua bọn hắn đối với vấn đề xử tri ta như thế nao lại sinh ra một it dị
nghị, co ma phap sư đề nghị trực tiếp giết chết ta, ma co một it ma phap sư co
chut lương tam cho rằng như vậy qua tan nhẫn. Cuối cung..."

"Cuối cung thế nao?"

"Cuối cung ý kiến đam ma phap sư thiện lương nay chiếm thượng phong, bọn họ
cho rằng ma phap sư cao quý chinh la người khong nen dinh mau tươi, cho nen
bọn họ mới quyết định khong giết ta, ma đem ta chon sống dưới đất, cho ta tự
sinh tự diệt."

A Đạt binh tĩnh noi xong, kẻ đang thương lập tức kinh ho len: "Chon sống
ngươi? Con xưng la thiện lương?!"

A Đạt liếc kẻ đang thương một cai, nhan nhạt cười cười, trong vẻ tươi cười con
co một chut giảo hoạt: "Để bao đap, ta noi cho bọn họ một chut tin tinh bao: Ở
đỉnh nui phia bắc, trước đo vai ngay đa xảy ra một it chuyện ki quai, tren nui
thường xuyen co am thanh tựa như set đanh, hơn nữa mới sang sớm, tren nui đa
toat ra một đoan sương khoi nồng đậm."

"? ?" Kẻ đang thương mở to hai mắt nhin: "Ý của ngươi la..."

Hạ Á bỗng nhien quỷ dị cười cười, anh mắt hắn nhin chằm chằm vao A Đạt: "Đo
chinh la nơi rồng ẩn than? Ngươi thật sự biết? Lam sao ngươi biết được chỗ
rồng ẩn than"

A Đạt ngữ khi binh tĩnh: "Bởi vi ta cũng la tới đay để tim đầu rồng kia."

? !

Hạ Á cung với kẻ đang thương nhin nhau.

"Nhưng ma, ngươi lại noi cho những ma phap sư nay về chỗ rồng đang ẩn than."
Kẻ đang thương co chut kho hiểu.

"Những ten kia khong phải la đối thủ của rồng." A Đạt lạnh lung noi: "Cho nen,
ta nghĩ bọn họ bay giờ hẳn la đều biến thanh người chết"


Liệp Quốc - Chương #32