- Thất Tinh


Người đăng: Thekiet752

Những áng mây nơi cuối chân trời lững thững trôi nhè nhẹ, giờ đây chúng đã
khoác lên mình một màu vàng nhạt. Trời đã sang chiều ánh nắng không còn mang
cái nóng oi ả, chúng từng bước từng bước chuyển giao cho sự dịu mát của hoàng
hôn, những cơn gió bất chợt đến rồi lại nhanh chóng ra đi khiến nơi đây thêm
phần u ám. Cảnh vật bên dưới thung lũng U Linh sau trận chiến không khoan
nhượng của Hồng Phong và sức mạnh long trời lở đất của Ma Cầu Hắc Ám do Cửu Vỹ
thi triển, nơi đây đã biến thành một chiến trường thật sự. Từng cột khói bụi
khổng lồ bay tận trời xanh, muôn thú sớm đã bị Cửu Vỹ dù dọa mà rời khỏi U
Linh, xung quanh vạn vật đều im lặng một cách đáng sợ.

Bên dưới U Linh, ánh mắt Hồng Phong đang chăm chú nhìn thanh thần kiếm Thất
Tinh, đang xoay không ngừng, nó liên tục tỏa ra những tia sáng tiên gia đầy
huyền ảo. Cửu Vỹ bị tấn công bất ngờ khiến nó đau đớn đến gầm thét trong sự
tức giận, ánh mắt cũng sôi lên từng đợt, nhìn qua khủng bố vô cùng. Cửu Vỹ từ
từ lùi lại về sau, tay trái bị thần kiếm Thất Tinh tấn công rách toạc một
đường, máu chảy xối xả không ngừng, nó cố gắng nắm bàn tay mơ hồ như đang muốn
cầm máu. Ánh mắt đỏ ngàu liếc bốn phương tám hướng, và dừng ngay tại thần kiếm
Thất Tinh trước mặt Hồng Phong, sau đó không hiểu nguyên nhân vì sao nó trở
trở nên tức giận vô cùng, ngửa mặt hú dài mấy tiếng rồi thi triển Ma Cầu Hắc
Ám tấn công Hồng Phong và Thất Tinh.

Ngay lúc Cửu Vỹ đang chuẩn bị thi triển Ma Cầu Hắc Ám, từ trên cao một luồng
ánh sáng cắt ngang không trung, hướng thẳng vào Cửu Vỹ liên tục tấn công,
khiến nó đau dớn hú dài buộc nó phải lại lui về sau mấy bước. Do không được
tập trung năng lượng Ma Cầu Hắc Ám cũng mất đi một cách nhanh chóng.

Sau khi liên tiếp công kích Cửu Vỹ, luồng ánh sáng tiên gia gần như ngay lập
tức, nó bay về phía Hồng Phong và thần kiếm Thất Tinh. Thanh thần kiếm như cảm
nhận được chủ nhân nó rung lên từng hồi, rồi lại phát ra những tia sáng mãnh
liệt vô cùng.

Ánh sáng dần mờ đi, để lộ ra Huyền Thanh Chân Nhân, Hồng Phong tính hành đại
lễ, nhưng thân mang trọng thương khiến y nhăn mặt tỏ ra đau đớn tột độ. Huyền
Thanh Chân Nhân liền đỡ Hồng Phong và nói:

- Thân mang trọng thương, đừng nên dùng sức quá nhiều.

Nói rồi Huyền Thanh đưa mắt nhìn xung quanh, ngài không thấy sự Đế Lai và mọi
người đâu, chỉ thấy một vùng hoan tàn cây cối nghiêng ngả, mọi thứ đã bị thổi
tung không còn một chút dấu vết của sự sống. U Linh dương như đã biến thành
một vùng đất chết, nó hoàn toàn không phải là nơi yên bình luôn vang lên những
tiếng cười đùa hạnh phúc. Một chút cảm thấy choáng ngợp được biểu lộ trên
khuôn mặt Huyền Thanh, ngài nhắm nghiền mắt lại như trấn tĩnh lại tinh thần
rồi từ từ lên tiếng:

- Mọi người… mọi người…

Lời Huyền Thanh nói dần dần tắc nghẹn, chứng kiến cảnh tượng quá tàn khốc đã
khiến tâm trí ngài không còn thanh thoát như thường ngày. Hơn thế những người
ở đây, đều vì thiên hạ chúng sinh mà từ bỏ chốn hồng trần, chỉ để trông chừng
ma thú Cửu Vỹ Thiên Hồ không cho nó làm hại nhân gian. Chính vì lẽ đó, khi
Huyền Thanh không thấy bất kỳ một ai ngoài Hồng Phong, ngài đã bị chấn động
tâm lý không hề nhỏ. Thấy sư phụ nói không thành lời, Hồng Phong cũng thấu
hiểu phần nào cảm xúc lúc này của Huyền Thanh, y lên tiếng:

- Tất cả mọi người họ đã bị Thông Thiên Giáo giết chết, Đế Lai Tiên Nhân vì
không muốn Cửu Vỹ rơi vào tay ma giáo, ngài đã phong ấn Cửu Vỹ vào con gái
mình. Nhưng…

Huyền Thanh nghe thấy lời nói của Hồng Phong nhỏ dần, ngài liếc mắt nhìn Cửu
Vỹ Thiên Hồ, rõ ràng nó vẫn được tự do, nào có giống bị Đế Lai phong ấn, thấy
điều lạ Huyền Thanh lên tiếng giục:

- Nhưng sao?

Hồng Phong thở dài một cái rồi nói:

- Chỉ tiếc rằng ngài ấy chưa kịp hoàn thành phong ấn, Hàn Băng Trận đã bùng
nổ sức mạnh ẩn chứa bên trong, nó nhanh chóng chôn vùi tất cả dưới lớp băng
vĩnh cửu. Cửu Vỹ nhờ sức mạnh hơn người mà phá băng thoát khỏi vụ nổ.

Huyền Thanh phóng tầm mắt về phía Cửu Vỹ, ngài lẩm nhẩm một câu thần chú gì
đó, liền chiếu một tia sáng lên trán của con yêu thú. Ngay lúc đó, chính giữa
trán Cửu Vỹ liền xuất hiện một hình thái cực, ánh sáng nó hiền dịu nhưng lại
yếu ớt. Thêm vào đó mắt của Cửu Vỹ sáng lên, hình ảnh Âu Cơ dần hiện rõ nhưng
không tồn tại được lâu, chỉ một lát hai hiện tượng lạ cùng nhau biến mất, nó
nhường chỗ cho ánh mắt đỏ ngòm đầy kinh khủng của Cửu Vỹ.

Huyền Thanh nhìn chăm chú hiện tượng lạ, lát sau ngài nói:

- Quả đúng là Đế Lai đã thi triển Thái Cực Phong Tận, phong ấn Cửu Vỹ vào cô
con gái.

Nhân cơ hội hai kẻ thù đang nói chuyện, Cửu Vỹ nhanh chóng lao tới, trên miệng
đã sẵn sàng một quả Ma Cầu Hắc Ám. Không gian xung quanh bị bao trùm một màu
đen u tối, ngọn gió cũng mang dáng vẻ gì đó hết sức thô bạo, chúng liên tục
rít lên từng hồi.

Một mùi tanh ô uế xộc thẳng về phía Hồng Phong và sư phụ, y nhận thấy sau khi
nó bị sư phụ tấn công, sức lực không những không giảm sút, mà ngược lại nó đã
trở lên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Vết thương ở lòng tay trái cũng không hiểu sao
nó tỏa ra những làn khói màu trắng, chẳng mấy chốc vết thương đã từ từ lành
lại. Hồng Phong ngạc nhiên quá độ, y lắp bắp:

- Sư phụ người xem… sao có thể?

Vừa nói y vừa chỉ vào Cửu Vỹ Thiên Hồ, đang thoát ẩn thoát hiện trong những
làn khói màu đen, nó đã mất đi dáng vẻ thanh tao, thay vào đó là một vẻ hết
sức quỷ dị. Huyền Thanh Chân Nhân đưa mắt nhìn Cửu Vỹ ngài thở dài và nói:

- Quả không hổ là đệ nhất ma thú, sức mạnh của nó đang dần dần hồi phục, quả
thật quá sức tưởng tượng.

Huyền Thanh vừa dứt lời, Cửu Vỹ đã áp sát hai thầy trò Huyền Thanh, nhanh như
cắt ngài đón thần kiếm Thất Tinh. Ngay khi đó Thất Tinh liền tỏa ra những tia
sáng dữ dội, cùng lúc đó từ trong luồng ánh sáng bỗng nhiên xuất hiện sáu
thanh kiếm tương tự thanh kiếm Thất Tinh, có điều chúng mang những màu sắc
khác nhau. Cùng lúc đó, Huyền Thanh Chân Nhân hô lớn:

- Thất Tinh Kiếm Thức.

Vừa dứt lời, bảy thanh tiên kiếm lập tức bao quanh Cửu Vỹ Thiên Hồ chúng bọc
lót cho nhau tấn công, rồi lại thay nhau phòng thủ những chiêu do chín cái
đuôi của Cửu Vỹ tạo ra, nhất thời khiến nó khó lòng thoát khỏi sự tấn công từ
Thất Tinh Kiếm Thức.

Cửu Vỹ nhận thấy kẻ thù trước mặt không phải dạng tầm thường, tuy nó vẫn bị
Thái Cực Phong Tận ảnh hưởng, khiến nó không thể bộc phát hết nguồn sức mạnh
long trời lở đất của mình, nhưng hiện tại có đang sử dụng năm đến sáu phần tu
vi, nhưng kẻ thù vẫn không chút nao núng. Những chiêu thức vẫn giữ được sự
nhanh nhẹ thường thấy, lúc uyển chuyển mềm mại, lại dứt khoát mạnh mẽ, hơn thế
những đường tấn công rất hiểm, chỉ cần nó sơ xẩy một chút là đã bị Thất Tinh
Kiếm Thức làm bị thương. Cửu Vỹ lại càng không thể phá được nó, Thất Tinh như
một sợi dây lạt, nhìn thì có vẻ lỏng lẻ khó lòng chịu nổi một đòn, nhưng khi
nó chịu sự công kích thì lại như một con rồng trong cơn tức giận, mạnh mẽ vô
song.

Sau một thời gian khá dài bị Thất Tinh Kiếm Thức vây hãm, Cửu Vỹ lợi dụng sức
mạnh trời ban tạo sức rướn cố nhảy lên cao, và thi triển Ma Cầu Hắc Ám tấn
công lại Thất Tinh Kiếm Thức. Cửu Vỹ hành động quá mau lẹ, Huyền Thanh không
kịp phản ứng, khiến bảy thanh kiếm Thất Tinh chịu một đòn công kích rất mạnh
của Cửu Vỹ, khiến nó không thể duy trì phân thân, chẳng mấy chốc chúng đã hợp
nhất thành một.

Huyền Thanh thấy vậy, ngài liền dùng tiên pháp khu dụng thanh kiếm Thất Tinh,
điều khiển khiến nó bay về phía mình. Ngay khi kiếm Thất Tinh trở về bên cạnh,
Huyền Thanh liền thi triển pháp ấn, ngài hô lớn:

- Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Dứt lời ngài liền hóa thành một tia sáng màu xanh dương nhập vào thanh tiên
kiếm, ngay lúc đó Thất Tinh rung lên một cách liên hồi, nhưng ngay sau đó,
Thất Tinh lao vun vút trong không trung nó, nhân cơ hội Cửu Vỹ vẫn chưa rơi
xuống mặt đất, nó tấn công một các mãnh liệt. Cửu Vỹ còn chưa tiếp đất cho nên
nó không thể tránh né đòn tấn công nhanh như mưa gió, mạnh như sấm chớp của
Huyền Thanh và Thất Tinh, nó rống lên mấy tiếng ngã vật xuống đất.

Huyền Thanh nhận thấy đây là cơ hội tốt để tiêu diệt đệ nhất ma thú, ngài liền
sử dụng Vô Song Cảnh Giới tầng thứ nhất khu dụng Thất Tinh Kiếm Thức, một
luồng tiên khí màu xanh dương bao bọc bảy thanh tiên kiếm, ngay chuôi kiếm một
hình bông hoa sen màu hồng quay liên hồi. Ngay khi xuất hiện bảy thanh tiên
kiếm lập tức tấn công Cửu Vỹ, những tưởng đòn này sẽ là đòn kết thúc, nhưng
khi bảy thanh kiếm ảnh gần tấn công Cửu Vỹ, hình ảnh Âu Cở liến thoáng xuất
hiện trong ánh mắt của con ma thú, Huyền Thanh thấy hình bóng Âu Cơ, nhất thời
ngài không lỡ xuống tay, bảy thanh kiếm ảnh dừng ngay trước mặt Cửu Vỹ.

“Âu Cơ là đứa con gái duy nhất của Đế Lai, ta không thể làm hại nó được” Một
thoáng suy nghĩ hiện lên trong đầu Huyền Thanh, chính cái suy nghĩ ấy khiến
ngài không lỡ xuống tay với thể xác ma thú, hai linh hồn đã hòa làm một, nếu
như ngài giết chết Cửu Vỹ cũng đồng nghĩa ngài sẽ giết chết Âu Cơ, ngài sẽ
giết chết người côn gái duy nhất của người đã hi sinh cả đời để bảo vệ phong
ấn, thậm chí đến lúc chết người đó vẫn luôn suy nghĩ cho con dân thiên hạ.

“Nhưng Cửu Vỹ là ma thú đứng đầu trong Thập Đại Ma Thú, hiện giờ nó chưa khôi
phục được tất cả sức mạnh, do bị Thái Cực Phong Tận và dư âm của Hàn Băng
Trận, nếu nó khôi phục hoàn toàn e rằng không một ai có thể là đối thủ của nó”
những luồng suy nghĩ trái chiều luôn luôn tồn tại và tranh đấu trong tiềm thức
của Huyền Thanh, khiến ngài trở lên do dự khó quyết.

Trong khi đó Cửu Vỹ đã hồi phục được thêm phần nào sức mạnh, cơ thể từ từ sáng
lên, những vết thương do kiếm Thất Tinh tạo ra cũng tự lành một cách nhanh
chóng. Ngay lúc đó con ma thú liền thi triển một quả Ma Cầu Hắc Ám tấn công
bảy thanh kiếm Thất Tinh, nhưng kỳ lạ một điều, thời gian mà nó tập trung sức
mạnh để tạo ra Ma Cầu Hắc Ám đã nhanh hơn rất nhiều, dường như thực lực đã
tăng tiến rất nhiều, nếu so với lúc giao đấu với Hồng Phong rất nhiều, quả là
khác nhau một trời một vực.

Do Huyền Thanh Chân Nhân còn đang lưỡng lự chưa quyết, Cửu Vỹ lại tấn công một
cách quá nhanh, thêm vào đó là cự ly quá gần, khiến ngài không thể tránh né.

“Bùm” một tiếng nổ vang trời Huyền Thanh bị sức ép đánh văng năm sáu mươi
trượng, đạo bào đã lấm bẩn, đôi chỗ do bị ma sát với mặt đất mà rách nhẹ. Hồng
Phong thấy sư phụ bị Cửu Vỹ đánh trọng thương, y liền lao tới đỡ sư phụ dậy,
không nói lời nào, y liền nhảy lùi về phía sau, bỏ xa Cửu Vỹ, cảm thấy đã an
toàn y hỏi Huyền Thanh:

- Người có sao không?

Huyền Thanh không nói gì, ngài chỉ khẽ lắc đầu, Hồng Phong lại lên tiếng nói:

- Dường như Cửu Vỹ đang mạnh dần, cứ cách một khoảng thời gian nó lại mạnh
thêm một tầng.

Huyền Thanh khẽ gật đầu ngài từ từ đứng dậy ngài nói:

- Quả đúng là như vậy, Cửu Vỹ đang từng bước từng bước thoát khỏi sự ảnh
hưởng của Thái Cực Phong Tận. Nếu cứ đà này, e rằng nó sẽ sớm khống chế hoàn
toàn thần trí Âu Cơ.

Hồng Phong sốt sắng hỏi:

- Chẳng lẽ người cũng không có cách gì cứu Âu Cơ hay chăng?

Huyền Thanh từ từ lên tiếng:

- Nếu muốn cứu con bé, trước hết phải phá bỏ phong ấn chưa hoàn chỉnh của Đế
Lai, sau đó lại phải thi triển một phong ấn khác, ép ngược Cửu Vỹ vào bên
trong. Nhưng chuyện này tuyệt không thể xem thường, nếu trong quá trình phong
ấn, mà gặp chút sai sót, hoặc không thể khống chế Cửu Vỹ để cho nó trốn chạy
thì tính mạng Âu Cơ…

Hồng Phong nhìn Cửu Vỹ đang gầm thét, y không thể ngăn cản hay khống chế được
con ma thu, vì tự có cảm giác mình bất tài vô dụng từ từ cúi đầu và nói:

- Con không đủ khả năng phong ấn, lại càng không thể khống chế được Cửu Vỹ,
con … con....

Huyền Thanh liếc một ánh mắt sắc bén vô cùng, ngài nói:

- Không! Con có thể khống chế được nó.


Lạc Thần Kỳ Hiệp - Chương #6