– Giao Chiến


Người đăng: Thekiet752

Từ sau tiếng gầm rú của Cửu Vỹ Thiên Hồ mọi vật còn sót lại sau vụ phát nổ của
Hàn Băng Trận, tất cả đều bị nó thổi tung lên trời. Những mảng sương mù mang
nặng sát khí đã bị sức ép đánh tan, trả lại không gian xung quanh một vẻ trong
lành hiếm thấy.

Thung lũng U Linh giờ đây chỉ còn là một đống hoang tàn, chính giữa nơi từng
là Hàn Băng Thạch Thất, đã bị sức ép của hai vụ nổ khiến nó trở thành một vùng
đất lòng chảo khổng lồ, muôn thú bị tiếng gào thét của Cửu Vỹ Thiên Hồ hù dọa
mà bỏ chạy toán loạn, từ chim chóc đến hùm beo không một sinh vật nào dám ở
lại thung lũng U Linh.

Cửu Vỹ Thiên Hồ ngồi chính giữa lòng chảo khổng lồ, hai mắt liên tục dò xét
bồn bề xung quanh, dường như đã lâu rồi nó không nhìn thấy ánh sáng mặt trời,
nên hai mắt nó chỉ hơi he hé chứ không hoàn toàn mờ to như bình thường. Với
thân hình đồ sộ bộ lông lại trắng như tuyết, chín cái đuôi luôn luôn phe phẩy
trông nó có một vẻ đẹp hết sức kiêu sa, nếu ai không biết chút gì về nó, thật
không thể nghĩ nó lại là ma thú chí hung trong trời đất. Cửu Vỹ Thiên Hồ vốn
là con Hồ Ly Tinh, trải qua ngàn năm tu luyện, lại hấp thu lệ khí và sát khí
trong trời đất cho nên bản tính hung ác, thậm chí người ta còn coi nó là yêu
thú đứng đầu ma thú. Thêm vào đó ngộ tính của nó rất cao, chính vì lẽ đó nó
luôn là một mối nguy cho thiên hạ.

Đứng trước mặt Cửu Vỹ Thiên Hồ, Hông Phong thật quá nhỏ bé, có lẽ y chỉ cao
hơn móng chân của nó là cùng. Từ khi Cửu Vỹ Thiên Hồ xuất hiện, Hồng Phong như
bị ngọn núi đè vào chân, y không thể bước dù cho y đã thử rất nhiều lần. “Phải
chăng mình đang run sợ?” một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hồng Phong, hai
mắt y vẫn dán chặt vào một thân hình đồ sộ trắng như tuyết đang ở bên trong
kết giới, thanh tiên kiếm chợt rung lên, mơ hồ nó như con rồng tỉnh giấc sau
một giấc ngủ dài, cùng lúc đó nó lại được một luồng ánh sáng tiên gia bao bọc.

Cửu Vỹ hướng ánh mắt về phía Hồng Phong, dường như nó đã cảm nhận được tiên
khí của Hồng Phong. Hai mắt chăm chú nhìn Hồng Phong, nó đang nhìn một sinh
mệnh nhỏ bé sót lại duy nhất tại nơi U Linh hoang vắng này. Bất chợt nó tỏ ra
phẫn nộ, hai mắt long sòng sọc hướng về phía Hồng Phong, từng mạch máu mơ hồ
đã căm phồng khiến nó mất đi cái vể ma mị vốn có, thay vào đó là một vẻ hết
sức quái dị ghê tưởm kinh người.

Cửu Vỹ Thiên Hồ bỗng nhiên gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ, hai mắt long sòng
sọc nó bắt đầu há cái miệng đầy khủng bố, mùi hôi tanh phà ra xung quanh, rớt
dãi cũng theo đó mà chảy không ngừng. Quanh miệng bỗng nhiên có vô số đốm phát
sang màu đỏ và màu trắng tụ lại, nó phát triển dần dần, chỉ trong chốc lát nó
đã thành một quả cầu màu đỏ rực, bên ngoài lớp màng có vô số những luồng sấm
sét màu đen bao bọc trông khiếp đảm vô cùng. Chỉ một lát sau nó đã đạt kích
thước cực đại, chu vi ít cũng ba đến bốn trượng, nó hướng quả cầu màu đỏ ấy
lên không trung và bắn nó ra như một mũi tên.

Quả cầu máu nhanh chóng va chạm vào kết giới U Linh do Huyền Thanh Chân Nhân
bày trận. Ngay tại nơi quả cầu tiếp xúc với kết giới, một chùm sấm sét nhanh
chóng tụ hợp, chúng cố gắng ngăn cản quả cầu tiếp xúc với kết giới. Nhưng
dường như những luồng sấm sét không thể cản bước quả cầu kỳ lạ kia, trong chốc
lát nó đã va chạm và làm biến dạng kết giới hoàn toàn. Một lát sau kết giới đã
bị quả cầu thổi tung, Hồng Phong chứng kiến tận mắt uy lực của Cửu Vỹ Thiên
Hồ, y như người thất thần, hai mắt luôn hướng về nơi quả cầu tiếp xúc với kết
giới, y như bị thôi miên ánh mắt đã mất đi vẻ sắc xảo thường ngày.


Huyền Thanh Chân Nhân đang gấp rút bay về phương bắc, ngài ngự không trên
thanh bảo kiếm lao vun vút trong không trung. Bỗng nhiên chính giữa trán lại
xuất hiện một ánh sáng lạ, nhưng lần này nó mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều.
Chỉ một lát sau, luồng ánh sáng đã bị một sức ép vô hình nào đó đánh tan, nó
biến mất trước vẻ mặt bàng hoàng của Huyền Thanh Chân Nhân:

- Chuyện này sao có thể? Kết giới đã…

Tiếng nói nhỏ dần nhỏ dần rồi tắc nghẹn, dường như Huyền Thanh Chân Nhân cũng
không tin vào những suy nghĩ đang hiện hữu trong đầu, ngài gạt qua mọi suy
nghĩ tập trung tinh thần vào thanh tiên kiếm đang nằm dưới chân, ra sức điều
khiển làm cho nó bay nhanh nhất có thể:

- Hồng Phong, Đế Lai… hy vọng mọi người bình an.


Hồng Phong chứng kiến cảnh tượng kết giới bị quả cầu do Cửu Vỹ Tung ra, nó
nhanh chóng thổi tung, nghiền nát mọi thứ thành tro bụi chỉ trong tích tắc. Y
tự biết mình không phải là đối thủ của Cửu Vỹ Thiên Hồ, nhưng y cũng không thể
dương mắt nhìn Cửu Vỹ Thiên Hồ thoát khỏi U Linh, nếu chuyện này thật sự xảy
ra, y không thể tưởng tượng hết hậu quả của nó.

Khi kết giới bị thổi tung, nhanh như cắt Cửu Vỹ liền dựa và sức mạnh vốn có
đẩy bản thân lên trên, nó lao vun vút trong không trung, tuy cơ thể khá đồ sộ
nhưng tốc độ của nó tuyệt không phải là dạng tầm thường. Ngay khi nó gần thoát
khỏi thung lũng U Linh bỗng nhiên nó bị một luồng tiên khí tấn công liên hồi,
luồng tiên khí di chuyển rất nhanh khiến Cửu Vỹ gặp không ít khó khăn trong
việc tấn công, tuy luồng tiên khí ấy không thể làm nó bị thương nghiêm trọng
nhưng cũng đủ để ngăn bước tiến của nó.

Tự do đã ngay trước mặt bỗng nhiên lại bị một kẻ nào đó cướp mất đi, nó gào
thét trong sự tức giận tột cùng. Nó liền dùng chín cái đuôi tấn công luồng
tiên khí, với nguồn sức mạnh vô song lại thêm sự nhanh nhẹ vốn có của loài hồ
ly chẳng mấy chốc luồng tiên khí đã bị đánh trúng, nó va vào một vách đá rồi
từ từ rơi xuống U Linh. Tuy Cửu Vỹ không hề hấn gì nhưng vì mất đà nên nó cũng
bị rơi trở lại U Linh, khi nó tiếp xúc mặt đất, vì thân thể quả lớn đã khiến U
Linh chấn động không hề nhẹ, những đám bụi khổng lồ che mất cảnh vật bên dưới.
Nó đưa mắt thăm dò xung quanh nhưng không tài nào phát hiện ra điều gì bất
thường, tận sâu trong tầm mắt nó chỉ thấy một đám bụi khổng lồ thi thoảng có
một chút ánh sáng màu trắng xanh, nhưng vì bụi quá nhiều cho nên nó nhìn không
được rõ. “Rít rét éc éc chít rít rí éc éc” đột nhiên một thanh âm phát ra ngay
bên tai trái, âm thanh như sét đánh ngang tai dường như muốn làm thủng màng
nhĩ của nó, khiến nó giật mình.

Ngay khi âm thanh vừa vang lên, nó quay đầu lại hướng phát ra âm thanh, chỉ
thấy một chùm lôi điện màu trắng xanh lao tới mắt trái mà tấn công. Chẳng suy
nghĩ nhiều, nó liền nhắm mắt lại tránh sức mạnh khủng khiếp của luồng lôi
điện. Vốn thân thể nó rất to lớn bộ lông lại cực kỳ giầy khiến luồng lôi điện
bị lớp lông hấp thu hoàn toàn, tất nhiên không thể làm nó bị thương.

Khi luồng lôi điện bị lớp lông Cửu Vỹ hấp thu toàn bộ, ánh sáng dần mờ đi để
lộ ra người tấn công hai đòn vừa rồi chính là Hồng Phong, trên tay bảo kiếm
Thiên Lôi đang tạo ra vô số những chùm sấm sét màu trắng xanh vô cùng mạnh mẽ
hung lệ.

Thấy kẻ tấn công mình chính là sinh mệnh nhỏ bé khi nãy, Cửu Vỹ đã vô cùng tức
giận, nó liền thi triển tuyệt kỹ mà nó vừa phá hủy kết giới tấn công Hồng
Phong. Nguyên chiêu thức ấy có tên là Ma Cầu Hắc Ám nó là chiêu thức mạnh nhất
mà Cửu Vỹ Thiên Hồ có thể sử dụng.

Ma Cầu Hắc Ám là quả cầu được tập hợp lệ khí và ma lực hình thành, nó có mà đỏ
như máu kích thước khổng lồ khiến cho không một ai có thể đỡ được Ma Cầu Hắc
Ám, kẻ bị tấn công chỉ có hai sự lựa chọn, một là tránh né, hai là làm lệch
hướng nó đi theo một hướng khác thì may mới có cơ hội tìm sống trong chết.

Ngay khi Ma Cầu Hắc Ám đang được hình thành, Hồng Phong liền thi triển Lôi
Tích, lúc này tiên kiếm Thiên Lôi đã được một luồng lôi điện màu trắng xanh
bao phủ, luồng lôi điện ngày một mạnh, nó dần dần dài ra. Ban đầu chỉ là bao
phủ lên thanh tiên kiếm Thiên Lôi, nhưng lát sau luồng lôi tích đã kéo dài cả
hơn ba thước gấp ba lần thanh kiếm Thiên Lôi lúc bình thường.

Với Lôi Tích trên tay Hồng Phong như một hồn ma thoát ẩn thoát hiện trong lớp
bụi giầy đặc nhìn qua y chẳng khác một hồn ma là bao, lúc nhẹ nhàng khi dũng
mãnh, kỳ thực khiến Cửu Vỹ có đôi chút kiêng dè.

Cửu Vỹ đang trong thời gian tập trung thi triển Ma Cầu Hắc Ám, khi thấy Hồng
Phong với Lôi Tích trên tay, tốc độ nhanh như sấm chớp. Nó chẳng suy nghĩ
nhiều liền dùng chín cái đuôi như chín ngọn núi liên tục tấn công, ngăn cản
bước tiến của Hồng Phong. Nhưng Hồng Phong nào phải dạng tầm thường, xét về
ngộ tính y cũng được liệt vào những đệ tử xuất chúng của Hoàng Liên Môn thời
bây giờ. Thêm vào đó y lại là đệ tử duy nhất của Huyền Thanh Chân Nhân, cùng
với đó y là môn đệ duy nhất vượt qua ranh giới của Thượng Thăng Cảnh Giới tầng
thứ năm. Chính vì thế cho nên chín cái đuôi khổng lồ của Cửu Vỹ tuy mạnh mẽ,
nhưng nếu xét về tốc độ có lẽ nó vẫn thua Hồng Phong một bậc.

Với tốc độ kinh người, Cửu Vỹ lại đang tập trung cho Ma Cầu Hắc Ám lên Hồng
Phong gặp rất ít khó khăn để tiếp cận Cửu Vỹ. Y nhanh chóng thi triển Lôi Tích
tấn công, những luồng sét tiên gia có màu trắng xanh liên tục tấn công, nhưng
Cửu Vỹ gần như không chút phản ứng, xem chừng nó không hề hấn gì sau những
tràng công kích liên hồi của Hồng Phong. Sau năm sáu lần tấn công, bảo kiếm
Thiên Lôi đã mất đi luồng sét bao bọc, Hồng Phong lui lại phía sau để tránh né
những cái đuôi khổng lồ của Cửu Vỹ, y buông kiếm Thiên Lôi, và thi triển pháp
ấn. Bỗng nhiên bảo kiếm Thiên Lôi đang bay quanh Hồng Phong, nó phát ra một
luồng sấm sét mạnh kinh người, luồng ánh sáng lấn áp mọi thứ xung quanh, khiến
cho Cửu Vỹ cũng phải nheo mắt. Ngay khi đó Hồng Phong hô lớn:

- Thiên Lôi Quyết, Thiên Điểu.

Vừa dứt lời, thanh kiếm Thiên Lôi phát ra những âm thanh chói tai, mơ hồ nó
như có hàng ngàn hàng vạn con chim sắp tấn công con mồi, âm thanh ngày một dữ
dội luồng sấm sét bao quanh kiếm Thiên Lôi theo đó cũng tăng lên không ít.

Hồng Phong đón kiếm, y lao nhanh về phía ngực Cửu Vỹ mà tấn công “Phập” một
tiếng nho nhỏ vang lên, thanh kiếm Thiên Lôi đã ngập sâu trong thân thể Cửu Vỹ
khiến nó đau đớn rống lên mấy tiếng. Nhưng theo bản năng nó liền dùng đuôi tấn
công, vì bào kiếm ngập quá sâu với Cửu Vỹ tấn công quá nhanh, nhất thời Hồng
Phong không kịp phản ứng liền bị nó dùng đuôi đánh trúng, khiến y cùng thanh
kiếm Thiên Lôi bị văng ra xa hàng chục trượng.

Ngay lúc ấy Ma Cầu Hắc Ám đã hoàn tất, Hồng Phong loạng choạng đứng đậy, sau
đòn tấn công nhanh như sấm sét mạnh như trời giáng, kỳ thực nó đã quá sức chịu
đựng. Hai chân run run, y cắm thanh kiếm Thiên Lôi xuống đất, dựa vào nó mà
đứng lên, quần áo đã lấm tấm những vết bẩn, đôi chỗ đã bị mặt đất chà khiến nó
bị rách máu tươi cũng nhỏ từng giọt, đầu tóc bù xù hai mắt vô hồn hướng về
phía Ma Cầu Hắc Ám một cách đầy tuyệt vọng.

- Gràoo ào ào ào.

Những tiếng thét đầy sự tức giận của Cửu Vỹ vang lên, không gian bố bề xung
quanh phải chịu một áp lức kinh khủng. Bỗng nhiên Cửu Vỹ lâng cao Ma Cầu Hắc
Ám lên trên, mơ hồ như nó sắp tung đòn về phía Hồng Phong. Nhưng ngay thời
khắc quan trọng ấy, “Chít chít rít tít rít” một âm thanh nho nhỏ vang lên toàn
thân Cửu Vỹ cứng ngắc nó trợn tròn mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra với cơ
thể mình. Ngay lúc đó nó mơ hồ nhìn thấy một tia sáng màu trắng xanh xuất hiện
lập lờ trước mắt, nó dần trở lên tức giận tột cùng. Ma Cầu Hắc Ám không thể
duy trì, quá lâu, hơn thế lại bị luồng điện năng quấy nhiễu liên hồi, trong
khi Cửu Vỹ lại đang mất kiểm soát cơ thể, ánh mắt nó dần tập trung phía trước
nơi Ma Cầu Hắc Ám đang có dấu hiệu bão hòa năng lượng.

“Bùm” một tiếng nổ vang trời, Ma Cẩu Hắc Ám phát nổ khiến Cửu Vỹ hứng trọn đòn
tấn công do mình tạo ra. Một cột khói bụi khổng lổ bay lên từ thung lũng U
Linh, không gian xung quanh bỗng trở lên mù mịt. Xa xa Hồng Phong đang phóng
tầm mắt về vị trí vụ nổ vừa diễn ra, hơi thở y dồn dập, bên tay trái những
giọt máu vẫn không ngừng chảy, xem chừng y vẫn chưa khôi phục sau cú tấn công
như trời giáng của Cửu Vỹ.

Trong lúc đó một bóng đen từ phía khỏi bụi xuất hiện, tốc độ nhanh kinh khủng
nó hướng thẳng về phía Hồng Phong. Sắc mặt Hồng Phong trở lên nhợt nhạt, y
hiểu rõ hơn ai hết lôi tích duy trì được bao lâu hơn thế cái bóng đen đồ sộ
kia là gì, nhưng toàn thân y đang bị thương nghiêm trọng, vốn không còn khả
năng tránh né đợt tấn công lần này.

Khi bóng đen thoát khỏi đám khói bụi, nó chính là Cửu Vỹ, có điều nó đã bị lấm
bẩm không ít, đôi chỗ xây sát không hề nhẹ, nó điên cuồng tấn công Hồng Phong.
Áp sát được mục tiêu Cửu Vỹ liền dùng tay trái tấn công, với một tốc độ kinh
hồn, Hồng Phong chỉ lơ mơ cảm nhận được một luồng gió nó tạo ra từ sức ép của
Cửu Vỹ y nhắm mắt chờ đợi. Phải y chờ đợi cái chết, ngay lúc này đây y không
còn đủ khả năng tránh né, thì nói gì đến phản công? Y chờ đợi việc gì đến nó
sẽ đến, y coi nó như một việc tất yếu. Kẻ thù trước mặt quá mạnh, từ tu vi đến
tốc độ đều vượt trội, thật sự mà nó y không có cơ hội để chiến thắng.

Ngay lúc đó một “soẹt” một ấm thanh vang lên, y từ từ mở mắt, chỉ thấy máu từ
lòng bàn tay của Cửu Vỹ bắn ra như mưa, nó bắn lên khắp quần áo khiến bộ quần
áo chuyển thành màu đỏ. Có lẽ vết thương quá to, khiến máu không ngừng tuôn
chảy, bắn lên mọi vật xung quanh nhuộn đỏ cả một vùng.

Một luồng ánh sáng tiên gia bỗng nhiên bay qua mặt Hồng Phong, khi nguồn ánh
sáng dần dần tắt để lộ ra một thanh tiên kiếm, nó được làm từ ngọc bích, đang
bay lơ lửng trong không trung tỏa ra những luồng ánh sáng xanh lục vô cùng kỳ
ảo.

- Thần Kiếm Thất Tinh.


Lạc Thần Kỳ Hiệp - Chương #5