Guild Master


Người đăng: Khatttj

Judom uể oải lắc đầu.
“Xin ngài hãy giải thích rõ ràng.”
“Vài năm trước, có bức thư kêu gọi đàm phán hòa bình từ phía Evila.”
“Không thể nào! Tôi chưa từng nghe thấy chuyện này!”
“Tiếng xấu phải giấu đi!”
Thở ra khói thuốc, Judom nói.
“N-Nhưng dù vậy! Đó là bức thư đến từ Evila, ta không thể tin tưởng được!”
“Vậy sao ta không yêu cầu một cuộc đối thoại?”
“…”
“Ta sẽ chẳng biết cái gì sẽ đến nếu không thử nó.”
“Chuyện này…”
Vale hiểu rằng nói ra chỉ là biện hộ, anh không thể phản pháo.
“Ta hiểu cảm giác của cậu. Ta cũng biết họ đã phản bội chúng ta trên bàn đàm
phán trước đây cũng từ một bức thư. Nhưng chẳng phải nên thử những cách khác
trước khi hiến tế con gái mình chứ, không phải sao?“”
“B-Bệ hạ cũng đã rất đau lòng vì điều đó.”
“Đau lòng không cứu sống được con gái của ông ta đâu!”
Thái độ điềm đạm của ông lúc trước đã thay đổi hoàn toàn, trở nên đầy chết
chóc. Vale toát mồ hôi khắp cơ thể. Đó là khí thế của một cựu Mạo hiểm gia…
Judom thở dài ngán ngẩm.
“Nếu lúc đó, ông ấy chỉ cần ngỏ lời thì ta chẳng quản ngại đi cùng dù cho buổi
đàm phán có thành ra thế nào. Cậu cũng giống những người khác, không biết rằng
trong tộc Gabranth với Evila cũng có kẻ hiểu biết.”
“C-Có thể đúng, nhưng nó cũng giống như sự thật là Đức vua của Evila đã muốn
tuyệt diệt Humas chúng ta.”
“Sự thật?”
“Phải!”
“Vậy cậu đã biết chưa? Rằng Evila đã có vị vua mới.”
“…Hơ?”
“Khi một vua mới lên ngôi là đi đôi với sự thay đổi chính sách. Và bức thư
cũng được gửi từ vị tân vương đó. Không may thay, bệ hạ của chúng ta đã bỏ
ngoài tai lời khuyên của ta mà cố theo đuổi kẻ ngoài đến từ thế giới khác.”
“Kẻ ngoài… Sao ngài lại nói thế, những Hero-”
“sẽ hi sinh tính mạng vì chúng ta?”
“…”
“Ta không biết bọn chúng sẽ trở thành người như thế nào, nhưng ta không nghĩ
chúng sẽ đặt lợi ích của thế giới này trên mạng sống. Nếu ta mà vào tính huống
của đám người đó và bị kéo đến đây thì ta mặc kệ hết mà bỏ đi làm một chuyến
du lịch còn hơn.”
Nó chính xác là những gì Hiiro đã làm, nhưng những lời Judom thốt ra khiến
Vale phải đứng hình.
“N-Nhưng các Hero nghiêm túc về…”
“Bởi chúng chưa phải đối mặt thời khắc sinh tử cận kề. Mấy ai tĩnh tâm được
sau khi nếm phải tuyệt vọng.”
“…”
“Bọn chúng có gia đình đúng chứ? Là người gọi họ đến, Đức vua phải chắc chắn
rằng có thể đưa họ trở về… đúng chứ?”
Vale cúi đầu và nhắm mắt.
“Và theo những gì ta nghe được, một trong những kẻ được triệu hồi, có thằng
nhóc bỏ đi khi chẳng có lí do gì phải tuân theo?”
“Dạ, phải.”
“Ta có thể đặt niềm tin vào tên nhóc đó hơn là đám Hero.”
“Ý n-gài là sao!?”
“Câu hỏi đó thể hiện rằng cậu đang còn non lắm, Vale.”
“Ngài Judom…”
Sự điềm đạm quay trở lại với Judom, đặt chiếc tẩu xuống bàn.
“Cuộc trò chuyện đến đây thôi, Vale.”
“N-Nhưng!”
“Ngẫm nghĩ lại coi cậu nên phải làm gì. Giờ đến lượt ta đi khuyên bảo Đức
vua.”
“Tôi có thể không bao giờ…”
“Làm sao mà một người có thể cứu rỗi thế gian này, khi mà lờ đi lời khuyên từ
những người bạn và kẻ hầu cận?”
Sau đó, Judom không nói thêm lời nào nữa và Vale rời khỏi phòng.


Konjiki no Word Master - Chương #40