Bí Mật Theo Dõi


Người đăng: tieubaihoai

Năm ngày tiếp theo Hạo Ngọc hôm nào cũng tìm đến Hắc Vân Sơn hùng khiêu chiến.

Chịu không nổi Hạo Ngọc quấy rầy, Hắc Vân Sơn hùng đành phải tham gia ứng
chiến Hạo Ngọc, nhưng thực lực của Hạo Ngọc liên tục tăng cao, càng ngày Hắc
Vân Sơn hùng càng cảm thấy chật vật đau đầu, nó chỉ có cảm giác mình là một
cục đá mài để Hạo Ngọc sử dụng mà thôi, bây giờ Hắc Vân Sơn hùng đã không còn
uy hiếp gì đến Hạo Ngọc nữa rồi.

Trải qua sự bồi luyện với Hắc Vân Sơn hùng mấy ngày nay, kinh nghiệm thực
chiến cùng võ học của Hạo Ngọc tiến bộ đáng kể.

Điệp Lãng cửu kiếm đã được Hạo Ngọc luyện đến đăng phong tạo cực trình độ,
đường kiếm đã không còn thuộc về phạm vi ban đầu nữa, càng ngày càng ảo diệu
khó lường.

Về ý cảnh, trong năm ngày này Hạo Ngọc rất chú trọng vận dụng một cách triệt
để, từ khâu vận dụng đến sử dụng đều lô hỏa thuần thanh không chút sơ hở, cảm
giác không còn mông lung như lúc đầu nữa, tùy ý là có thể xuất ra kết hợp võ
kỹ tấn công, không bao lâu nữa liền đạt tiểu thành sức ảnh hưởng lại tăng cao.

Huyền khí trong cơ thể cũng là tăng từng chút trong khi chiến đấu, cộng thêm
ăn thịt hung thú bồi bổ cũng đã đột phá Võ giả lục trọng hậu kỳ.

Bởi vậy mà những trận chiến sau này Hắc Vân Sơn hùng không có cơ hội thắng nổi
Hạo Ngọc là vậy, bây giờ kết hợp sóng ý cảnh cùng Điệp lãng cửu kiếm Hạo Ngọc
tin chắc trong kì khảo thí này ngoại môn đệ tử cùng cấp khó có đối thủ, vé tấn
thăng nội môn đệ tử coi như chắc chắn thêm một phần.

Còn mười ngày nữa là đến kì khảo thí nội môn đệ tử Lăng Kiếm tông, Hạo Ngọc dự
định bây giờ xuất phát hồi tông, Hắc Vân Sơn hùng bây giờ đã không còn giá trị
bồi luyện kĩ năng chiến đấu nữa, trải qua mấy ngày chiến đấu cùng Hắc Vân Sơn
hùng Hạo Ngọc thu hoạch là nhiều nhất, vì vậy mà Hạo Ngọc cũng không nỡ giết
nó, hôm nay hắn định đi tìm hung thú cao cấp hơn tìm cơ hội đột phá võ giả
thất trọng.

Hạo Ngọc quyết định đi sâu vào Hành Vân sâm lâm, vận dụng Phân Ảnh bộ, nhanh
như gió, Hạo Ngọc vừa chạy vừa quan sát cẩn thận, càng vào trong thì sẽ càng
nhiều hung thú mạnh mẽ hơn, thậm chí là yêu thú cấp thấp, thực lực của Hạo
Ngọc vẫn chưa đủ sức chống lại những thứ đó, cẩn trọng quan sát là tốt nhất,
dù sao kỳ ngộ luôn đi song song với nguy hiểm, nguy hiểm càng lớn kỳ ngộ càng
lớn.

"- Ta nói thật đó đại ca, ngươi tin ta đi."

Đang trên đường tìm kiếm xung quanh, chọt Hạo Ngọc nghe thấy tiếng nói của con
người, tuy là hơi nhỏ nhưng cách đó cũng không xa.

"- Có người?".

Thầm nghĩ trong Hành Vân sâm lâm rộng lớn vậy mà bắt gặp người khác, Hạo Ngọc
tò mò nổi lên liền nảy ý định theo sau xem thử.

Phân Ảnh bộ triển khai, Hạo Ngọc lướt nhanh đến gần nơi phát ra tiếng nói, tuy
tốc độ nhanh nhưng không hề phát ra tiếng động, rất khó phát hiện được.

"- Quả thật như vậy đó, lần trước tình cờ đi ngang qua đây ta nhìn thấy một
mật động được che dấu khá kĩ, ta nghi ngờ đó là hầm mộ của một cường giả, rất
có thể sẽ có bảo bối, nếu có được chúng ta nhất định giàu to."

Đứng sau một bụi cây ven đường, Hạo Ngọc tận lực không để bị phát hiện, nhìn
ra ngoài Hạo Ngọc thấy một đoàn khoảng bốn người mặc áo đen đang nói chuyện
với nhau, dung mạo bọn chúng cũng không còn nhỏ, tầm hai lăm ba mươi tuổi, kẻ
lớn nhất cũng khoảng ba mươi rồi, một tên trong đó vừa nhắc đến hầm mộ cường
giả, Hạo Ngọc trong lòng liền nóng nảy.

Thường thì là hầm mộ của cường giả khi chết sẽ mang theo bảo vật bên mình, có
một số cường giả khi chết nhưng không muốn tuyệt diệt một thân võ học sẽ lưu
lại truyền thừa, nhưng xác suất đó rất thấp rất khó gặp được cơ duyên như vậy,
nhưng nếu võ giả có được truyền thừa đa phần đều trở nên mạnh mẽ.

"- Nhưng nếu là nơi ở của hung thú hoặc yêu thú thì sao?".

Một tên trong đó vẻ mặt không tin tưởng lắm hỏi lại.

"- Nếu là hang ổ của hung thú thì đành chiến chứ sao giờ, còn là hầm mộ thì
chúng ta sẽ phát tài, có thể sẽ có nguy hiểm thật sự, nên bây giờ ai đi thì
giơ tay, còn sợ thì có thể rời khỏi."

Kẻ được gọi là đại ca lên tiếng, trong giọng uy nghiêm đúng chất kẻ làm đầu
lĩnh.

Nghe tên đại ca nói vậy tất cả đều im bặt, tên khởi xướng kế hoạch giơ tay đầu
tiên, hai tên còn lại cũng lần lượt giơ tay không có dấu hiệu phản đối.

Tuy là thâm tâm có chút lo lắng, nhưng nghĩ tới bảo vật là nỗi lo lắng liền
tan biến, không ai cưỡng lại sức hút của tiền tài được cả.

"- Ai cũng đồng ý, vậy được, tiểu tam dẫn đường đi."

Quét mắt một vòng ba người, lúc này tên đại ca ra hiệu cho kẻ tên tiểu tam
cũng là tên phát hiện hầm mộ dẫn đường.

"- Huyệt mộ? Có vẻ thú vị đây, thôi thì cứ đi theo nhìn một chút vậy."

Hạo Ngọc cũng rất hiếu kì, nhưng thân cô thế cô cũng không dám tranh giành gì,
chỉ còn cách âm thầm quan sát chờ có biến hay không.

Hai canh giờ bí mật theo dõi đám người, đi qua khá nhiều địa hình hiểm trở,
hung thú cao cấp cũng gặp lác đác nhưng tất cả đều bị bốn người vây công giết
chết.

Qua chém giết hung thú, Hạo Ngọc cũng biết được thực lực thật sự của từng
người, tên đầu sỏ là mạnh nhất trong đám, tu vi võ giả cửu trọng, vũ khí là
một thanh đao lớn nặng, dùng võ kỹ đao pháp khá lợi hại, đa số đòn chí mạng
đều là của hắn.

Còn lại ba tên thực lực đều là võ giả bát trọng, kẻ dùng kiếm thì dùng chùy,
thực lực tuy thua tên đầu sỏ nhưng cũng không kém mấy.

"- Đến rồi, các ngươi xem là nơi này."

Lúc này bọn chúng đã dẫn Hạo Ngọc tới nơi, khung cảnh xung quanh khá hoang vu,
cây cối um tùm cổ kính, gần đó là một cái huyệt động tương đối lớn, trông rất
giống một hầm mộ người chết, Hạo Ngọc suy đoán khoảng tám phần là đúng như vậy
rồi.

Trong lòng nóng như lửa đốt, thầm hô nếu có cơ hội nhất định tiến vào xem xét
một hồi.

"- Tốt lắm tiểu tam, ta nghĩ đây chắc chắn là hầm mộ rồi, được giấu kĩ như vậy
rất khó mà phát hiện, lần này ngươi lập công lớn rồi."

Tên đại ca gật đầu vỗ vai tán dương tiểu tam, hai mắt sáng quắc không che dấu
sự tham lam.

Nói dứt câu cả bọn cùng nhau nhanh chóng tiến vào huyệt động.

"- Không xong, có hung thú canh giữ, mọi người cẩn thận."

Cả bọn vào huyệt động chưa được bao lâu Hạo Ngọc liền nghe thấy tiếng kinh hô.

Rất nhanh bọn chúng liền chạy ra khỏi huyệt động, theo sau là một con Kim Tinh
thú, hung thú cao cấp, thực lực tương đương võ giả cửu trọng, thân thể được
bao quanh lớp giáp vàng cứng cáp, bộ móng vuốt nhọn hoắc sắc lẹm, trên đầu con
có một cái sừng lớn, đằng sau còn có cái đuôi đầy gai nhọn nguy hiểm, nếu võ
giả lục trọng trở xuống bị nó quất trúng thì chết không kịp ngáp, võ giả cửu
trọng cũng không dám khinh thường cái đuôi đó.

"- Mọi người bình tĩnh, chỉ là một con Kim Tinh thú mà thôi, cùng nhau chia ra
vây công tiêu diệt."

Tên đầu sỏ lúc này khá bình tĩnh, tâm lý không có chút nào hoảng loạn ra lệnh
điều động đội hình chuẩn bị chém giết Km Tinh thú.

"Récccc"

Gầm lên một tiếng, Kim Tinh thú hung hãn hướng về một tên trong đám húc tới.

"- Tiểu tứ tránh ra."

Tên đại ca khuôn mặt biến sắc hô lớn.

"Oành"

Một tiếng nổ lớn vang lên, thân cây đằng sau chỗ tiểu tứ đang đứng bị Kim Tinh
thú húc nát.

Sau lưng tiểu tứ bây giờ đã đổ mồ hôi lạnh, nếu lúc nãy hắn đứng đó thì chắc
chắn cái cây kia là kết cục của hắn.

"- Để nó cho ta, Khai sơn trảm."

Quát lớn một tiếng, tên đại ca rút đao thi triển chiêu thức bổ xuống Kim Tinh
thú.

Đao mang lóe lên khí thế như khai sơn đoạn thạch, Hạo Ngọc cũng âm thầm líu
lưỡi, thực lực võ đồ cửu trọng quả là không phải tầm thường, một đao kia quá
mạnh.

"Bành"

Ăn một đao chính diện, Kim Tinh thú văng ra xa, trên lưng còn lưu lại vết đao
sâu khoảng hai xăng ti mét.

"Réccccc"

Kim Tinh thú đau đớn rống lên, lớp da của nó rất cứng nhưng vẫn bị chém xuyên
qua, đầu óc lập tức nổi điên hướng về tên đại ca điên cuồng xông đến.

"- Mọi người nó đã vào trạng thái điên cuồng rồi, hợp sức giết chết nó đi."

Tên đại ca khuôn mặt trở nên ngưng trọng, ra lệnh mọi người cùng nhau nhanh
chóng chém giết Kim Tinh thú, vì khi trong trạng thái điên cuồng này Kim Tinh
thú sẽ hung ác và tấn công dữ dội hơn nhiều, sẽ rất bất lợi cho bọn họ nếu để
lâu.

"- Cơ hội đây rồi."

Hạo Ngọc chớp nhoáng nắm bắt cơ hội, nhanh chóng thầm lặng lẻn vào bên trong.

Bốn người một thú cứ như vậy lao vào quần chiến với nhau dữ dội mà không hề
hay biết, ở ngoài Hạo Ngọc đã bắt đầu lén lút tiến vào huyệt động rồi


Kiếm Vũ Lăng Thiên - Chương #10