Sao Giúp Một Tay Diệt Mặc Gia Chứ?


Người đăng: VoDanhTieuBoi

-“Tiền bối vừa rồi là?”-Thấy Tiêu Thiên quay lại Mặc Phỉ nhanh chóng hỏi tôi.

-“Không có gì cả, chẳng qua sau khi nhận được công phát ta đưa nên tên đồ đệ có phần không kiềm chế thôi.”-Tiêu Thiên cười như không có gì chậm rãi nói rồi hướng ánh mắt ra cửa-“Đã tới rồi thì cũng mau vào thôi, với thân phận cô nương thì chắc cả Mặc gia không ai dám cản cô nương vào đâu.”

-“Dù vậy ta cũng đâu thể tự tiện như lời tiền bối nói được.”-Từ ngoài bước vào dưới sự dẫn đường của một gia nhân là một bóng hình thướt tha xinh đẹp nhưng khuôn mặt lạnh lùng cự tuyệt người ta ngàn dặm còn lạnh hơn cả lúc đầu mà Tiêu Thiên gặp mặt, chẳng phải ai xa lạ mà chính là người phụ nữa đầu tiên của Tiêu Thiên từ kiếp đầu đến cả thế giới này.

-“Vân tông chủ!”-Mặc Phỉ đứng ôm quyền cúi đầu mà chào.

-“Không biết danh xưng của tiền bối là gì? Đến Gia Mã đế quốc ta có việc gì?”-Vân Vận lạnh lùng nói chỉ cần tên Tiêu Thiên không trả lời khiến cô nàng vừa ý có lẽ sẽ xảy ra đánh nhau.

-“Hahahaha, có chút chuyện mà thôi.”-Tiêu Thiên bật cười-“Nếu có Vân tông chủ ở đây thì mời Vân tông chủ thực hiện giúp một tay, được không?”

-“Tiền bối cứ nói, nếu ta có thể tất sẽ giúp.”-Vân Vận nhìn tên Tiêu Thiên đang cười với nụ cười đầy sát khí bằng ánh mắt dè chừng.

-“Diệt Mặc gia thôi, chuyện nhỏ ấy mà.”-Không chút tình cảm trong lời nói của Tiêu Thiên khiến tất cả những người ở đây lạnh buốt, tất cả tộc nhân Mặc gia đều lấy vũ khí trong giới chỉ ra mà chỉ vào Tiêu Thiên đang đứng giữa đại sảnh.

Không quan tâm xung quanh, Tiêu Thiên ánh mắt tập chung vào Vân Vận chưa có
động thái gì, nhưng khí tức như thanh kiếm chuẩn bị xuất ra khỏi vỏ nhanh
chóng tiêu diệt kẻ thù.

-(Sao giờ cô nàng này khí tức sắc bén vậy ta, khác hẳn với lần đầu gặp mặt?)-Trong đầu Tiêu Thiên vụt lên suy nghĩ nhưng nét mặt vẫn bình thản như cũ-“Vân tông chủ có điều gì cần hỏi không? Nếu không chúng ta bắt đầu ra tay nào.”-Khí tức Tiêu Thiên ép cho tất cả những người ở đây không lên tiếng nổi tất nhiên là trừ cô nàng Vân Vận và Nạp Lan Yêu Nhiên đang đứng sau không ảnh hưởng rồi vì so về cấp độ Vân Vận còn mạnh hơn tên Tiêu Thiên mà lị.

-“Lý do của tiền bối là gì? Nếu là ân oán cá nhân thì cũng không nên diệt cả gia tộc như thế chứ.”-Vân Vận vẫn không cảm xúc nói.

-“Hahaha, nếu là ân oán cá nhân thì ta đã chẳng nhờ cô giúp. Đi theo ta!”-Tiêu Thiên biết chắc Vân Vận sẽ đi theo nên cứ chậm rãi bước ra ngoài nhắm khu vực thì nghiệm thất cả Mặc gia mà đi đến.

Một đường đi tới, mặc dù có nhiều bảo vệ ngăn cản nhưng chẳng mất bao nhiêu
thời gian đã tới trước của phòng thí nghiệm. Mặc kệ trận pháp bảo hộ, Tiêu
Thiên nghênh ngang bước vào cánh tay phải khẽ vung lên, lớp trận pháp nhiều
tầng bị hắn nhẹ nhàng phá nát như xé giấy. Cánh của vừa mở ra mùi máu tanh
nồng nặc xộc thẳng vào mũi Tiêu Thiên khiến hắn nheo mắt lại, sát khí tăng lên
một bậc, khẽ liếc sang Vân Vận cũng đang cau mày hắn hất cằm nói-“Vào dạo một
vòng rồi hiểu lý do ta muốn tiêu diệt Mặc gia.”-Nghĩ gì đó Tiêu Thiên hướng
vào trong phòng mà nói-“Còn cô nương muốn ta vào mời ra hay tự ra đây, đừng
phản kháng vì ta có tin tốt cho cô đó cứ đợi ta xong việc rồi bàn tiếp. Mà nếu
muốn có lợi thì lát giúp ta một tay tiêu diệt Mặc gia.”

-“Ngươi nhận ra ta sao?”-Một bóng người xuất hiện bước ra từ trong phòng thí nghiệm-“Không biết có tin tốt gì với ta?”

-“Hà hà hà, nói trước mất linh.”-Tiêu Thiên cười đầy gian xảo nói-“Cô không tin thì cứ rời đi.”

-“Được thôi, dù sao nếu ta không đồng ý thì ta sẽ thành cái xác nơi đây mất thôi.”-Ánh mắt cô ta như vô tình nhìn lướt qua tay áo của Tiêu Thiên.

-“Ta thích cô gái thông minh như cô.”-Tiêu Thiên cười nói rồi quay qua Vân Vận-“Tông chủ mau vào tham quan đi chứ!”

-“Được, ta cũng muốn vào để xem sự ngu dốt của ta khi có quan hện với gia tộc này.”-Vân Vận không che dấu sát khí nữa mà tiến vào trong, Nạp Lan Yêu Nhiên cũng muốn tiến vào cùng sư phụ mình.

-“Khoan đã! Tiểu cô nương không nên vào trong, trong đó có hại cho việc tu luyện của cô nương.”-Tiêu Thiên đưa tay ra ngăn Nạp Lan Yêu Nhiên lại.

-“Được.”-Nghe tôi nói cô nàng cũng không ngoan cố bước vào.

Hơn nửa canh giờ sau Vân Vận mới từ trong bước ra trên vẻ mặt lạnh băng nay
lại thêm một tầng sát khí lạnh thấu xương-“Tiền bối không cần ra tay! Cứ để
cho một người có mắt không tròng như ta giải quyết là được rồi.”

-“Đâu thể được. Ta còn có việc nên cần phải giải quyết càng nhanh càng tốt, chia ra mà làm. À tha cho trẻ em dưới 14 tuổi và phụ nữ có thai, có con nhỏ.”-Tiêu Thiên căn dặn rồi phóng mình lên không-“Cô nương có phụ thì nhớ lời ta nói, nếu không đừng trách ta không khách khí mà."

Nãy giờ Tiêu Thiên không hề lo lắng có ai trốn thoát vì trước khi tới đây đã
âm thầm nhờ Tiêu Liên lén ra tay một chút tạo một lồng chắn bao phủ cả Mặc gia
với sức mạnh của Tiêu Liên thì đừng hòng có con chuột nào chạy thoát được khỏi
đây.


Kẻ Phán Quyết Lưu Manh - Chương #29