Thu Hai Cái Tiểu Đệ.


Người đăng: VoDanhTieuBoi

Từ chương này sẽ bắt đầu với góc nhìn thứ ba.

-“Được rồi, vì tiểu muội ta tin ngươi nên ta quyết định tin ngươi một lần nhưng nếu ngươi…”-Mặc Du nhìn qua tiểu muội của mình rồi nhìn Tiêu Thiên cứng rắn nói.

-“Ngươi cứng lòng tin quá.”-Tiêu Thiên thở dài lắc đầu, lúc này đây hắn cảm thấy hơi sai lầm một chút khi chọn tên Mặc Du này, người cứng đầu quá thường khó mà thành công… Nhưng đó chỉ là Tiêu Thiên nghĩ mà thôi, tương lai hắn sẽ cảm thấy ngày hôm nay thật là quyết định đúng đắn của mình.

-“Được rồi, dù sao các ngươi cũng theo ta rồi và Mặc gia cũng sắp bị ta diệt rồi nên ta muốn đặt cho các ngươi cái tên khác.”-Tiêu Thiên vung hai tay đặt lên đầu huynh muội Mặc Du, Mặc Tuyết bắt đầu tẩy luyện thân thể họ và cũng bộ trận pháp Thật Bát Thần Vệ mà hắn mất một thời gian dài nâng cấp lên từ Thập Bát La Hán để phù hợp với thế giới Đấu khí này. Hai ngọn lửa nhưng lại mang màu sắc u ám bùng cháy lên từ người hai huynh muội Mặc gia nhưng Tiêu Thiên chẳng ra vẻ quan tâm mà nhắm mắt lẩm bẩm gì đó mà nghe loáng thoáng là-“Lấy tên như thế nào cho chất’ss ngất’ss đây?”

-“A! Có rồi.”-Một bóng đèn xuất hiện trong đầu tên Tiêu Thiên, cười tự khen mình vài tiếng hắn tập trung vào tẩy lễ cơ thể cho hai người kia.

-“GAAAAAAAAAAAA!!!!!!”-Mặc Du được tẩy rửa thân thể xong nhảy cao lên không phá vỡ mái nhà mà đứng trên đó hét lớn một tiếng, trong tiếng hét mang theo chút sức mạnh khiến tâm thần trấn động, cũng may Mặc Du dù sau khi nhận được Địa Ngục hỏa mới đạt được Đấu Sư chứ nếu đạt Đấu Hoàng thì trực tiếp kích sát Đấu Linh qua tiếng hống vừa rồi của mình.

-“Đại ca này huynh kiềm chế một chút được không!”-Mặc Tuyết xuất hiện cạnh đại ca của mình mà gõ đầu anh chàng.

-“(Hử sao mình không nhận ra cô nàng di chuyển lúc nào ta? Hay mình quá tập chung vào tên Mặc Du)”-Tiêu Thiên kinh ngạc nghĩ, có thể thoát khỏi cảm ứng của hắn dù mới chỉ đạt cấp Đấu Giả thì điều này là một điều rất rất khó khăn ngay cả khi hắn không để ý.

-“Hai người xuống đi! Mới tăng trưởng có chút mà đã vậy rồi là sao?”-Tiêu Thiên đầy khí độ cao nhân mà trách mắng.

-“Dạ.”-Mặc Tuyết hạ xuống đứng đối diện tôi-“Đa tạ tiền..”

-“E hèm.”-Tiêu Thiên lúc này đã quay về hình dạng cũ hắng giọng một tiếng.

-“Đa tạ đại ca.”-Mặc Tuyết thông minh hiểu ra ý của tôi.

-“Tốt thôi, còn tên kia!”-Tiêu Thiên cười hà hà quay qua Mặc Du.

-“Lão đại!”-Mặc Du cũng không còn ý kiến gì nữa.

-“À ta quên nhắc nếu các ngươi biến chất thì chính tay ta sẽ khiến các ngươi biến mất khỏi thế giới này.”-Tiêu Thiên đầy nghiêm túc nói, lúc này vẻ ngoài ất ơ của Tiêu Thiên hoàn toàn biến mất thay vào khí tức áp đảo không có cơ hội phản kháng như thay thế bằng con người khác. Nhưng rất nhanh vẻ ất ơ liền quay lại như chưa có chuyện gì-“Mặc Tuyết ngươi từ nay sẽ là Dạ Miêu, nhẹ nhàng, khó nắm bắt. Ngươi, Mặc Du sẽ là Dực Hổ, mạnh mẽ bá đạo không cần che dấu mà đánh chính diện. Các ngươi có thể thay đổi thành họ Tiêu nếu muốn vì sau hôm nay Mặc gia sẽ biến mất.”-Tiêu Thiên không kiêng kị mà nói thẳng lý do tới đây là tiêu diệt Mặc gia.

-“Ta đã đoán trước số phận này rồi.”-Mặc Du không quan tâm lắm về việc Mặc gia bị tiêu diệt cũng chẳng quan tâm tôi nói sẽ giết cả hai người nếu họ biến chất.

-“Nhưng còn trẻ con thì sao?”-Mặc Tuyết có phần quan tâm hỏi.

-“Điều đó ta không biết nhưng ta không phải dạng nhổ cỏ tận gốc, vì cho dù bọn chúng muốn trả thù cũng không đươc, trước sức mạnh áp đảo thì mọi thủ đoạn đều là vô nghĩa.”-Tiêu Thiên nhờ con mắt phán xét của mình nên cũng không sợ có kẻ trả thù vì chỉ cần sát khí nhắm vào thôi con mắt cũng có thể nhận ra, mà hắn cũng nhanh chóng vấn đỉnh thôi đâu cần phải lo sợ một con kiến cắn.

-“Vậy giờ tiề… lão đại muốn an bài hai huynh muội ta thế nào?”-Mặc Du lên tiếng hỏi.

-“Các ngươi cứ trước mắt tới Già Nam học viện đi, ở đó có người quen của ta, tên Tiểu Y Tiên cứ gặp cô nàng nói là tiểu đệ của Thiên Hỏa thì cô ta sẽ tự khắc sẽ hiểu nên làm gì, nhớ nghe lời cô ta.”-Tiêu Thiên bổn cũ lại soạn đẩy tới Già Nam học viện để đỡ phải quan tâm, dù sao hắn cũng truyền cho công pháp và một chút võ công, không phải gọi là Đấu kĩ mới đúng.

-“Tiểu Y Tiên, đại tỷ?”-Mặc Tuyết cười hỏi.

-“Không.”-Ngay và luôn không chút chần chừ vì ‘đại tỷ’ đang ở trong tay áo nên Tiêu Thiên không dám nói nhảm, vì vị đại tỷ này mạnh hơn hắn nhiều lắm à nha, lôn xộn là húp cháo luôn.

-“Vậy cho tiểu muội lỡ lời.”-Thấy ánh mắt Tiêu Thiên liếc xuống tay áo dù không thể đoán ra vị đại tỷ trong đó nhưng Mặc Tuyết vẫn tinh ý nhận ra có điều gì đó ở tay áo nên Tiêu Thiên mới đầy nghiêm túc như vậy.

-“Được rồi, đợi ta diệt xong Mặc gia sẽ cho người dẫn ngươi tới Già Nam học viện, chứ hai tên ngây thơ như các ngươi mà tự đi chẳng khác nào miếng thịt ngon cho mấy tên xấu cả.”-Tiêu Thiên tính toán đến việc gọi Nguyệt về đưa hai người này đi dù sao cũng thành tiểu đệ của hắn rồi thì lộ ra Nguyệt cũng không sao.

-“Lão đại biết căn phòng bí mật của lão Mặc Phỉ?”-Mặc Du lên tiếng hỏi.

-“Biết, ngươi đoán tại sao ta lại chậm chạp chưa đánh không?”-Tiêu Thiên thử xem hai huynh đệ họ có đoán được không, mà chính xác hơn là thử Mặc tuyết.

-“Một cường giả Đấu Hoàng xuất hiện nên tiểu muội đoán lão đại đợi cường giả của Gia Mã đế quốc đến rồi phanh phui chuyện của họ rồi lấy thế chính nghĩa mà đánh nát Mặc gia không ai nói được giả, không thể ngăn cản mà còn giúp sức.”-Mặc Tuyết nghĩ một hồi rồi trả lời, không thể chê vào đâu được câu trả lời đó, Tiêu Thiên chỉ có thể đưa ngón cái lên mà phun ra hai chữ ‘TUYỆT HẢO!!!!!!!’

-“He he he…”-Như được tiền bối khen Mặc Tuyết cười híp mắt lại riêng tên Mặc Du thì sau khi tiểu muội mình giải thích thì mới hiểu được ý đồ của Tiêu Thiên.

-“Người ta đợi đã đến, các ngươi kiếm quán ăn nào mà tới đó nhâm nhi chút rượu đợi ta đến đi.”-Tiêu Thiên cảm nhận được luồn khí tức Đấu Hoàng mà hắn chờ đợi đang nhanh chóng tiếp cận Mặc gia liền xua tay để hai người kia đi, còn hắn thì mang vẻ ngoài lão giả sắp xuống lỗ chống gậy mà quay lại đại sảnh.


Kẻ Phán Quyết Lưu Manh - Chương #28