Chuẩn Bị Và Lên Đường


Người đăng: VoDanhTieuBoi

-"Rầm!"-Tôi đang ngủ ngon thì một tiếng va đập mạnh vang lên đánh thức tôi dậy.

-"Đêm qua say quá!"-Tôi mơ màng gãi gãi đầu nhìn xung quanh đánh giá xung quanh thấy xung quanh khác với phòng trọ tôi đã thuê-"Mình đang ở đâu đây?"-Tôi vận dụng hết tế bào não để nhớ lại-"À, đêm qua sau khi đưa cô nàng Diễm Liên về mình ngủ quên luôn ở quán chắc hai cha con họ cho mình một chỗ ngủ..."

-"Rầm!"-Lại một tiếng động đặc trưng của việc đập phá vang lên.

-"Diễm Lực, bản công tử cho ngươi một cơ hội cuối giao con tiện nhân Diễm Liên và tên khốn đêm qua đánh ta ra. Bằng không ta phá nát cái quán này."-Giọng của tên Lý Sát vang lên đầy thô bỉ.

-"Hừ đừng hòng."-Diễm Lực hừ lạnh một tiếng-"Lúc ta còn lăn lộn không biết ngươi đã sinh ra chưa."

-"Chắc có lẽ mình nên ra mặt."-Tôi ngồi nghe mà nhẹ giọng nói.

-"Tên nghiệt đồ này còn không câm miệng."-Một giọng già nua giận dữ vang lên từ phía xa nhưng rất nhanh lại gần quán rượu của Diễm Lực.

-"Sư phụ nhưng là họ đánh ta trước mà."-Tên Lý Sát tỏ vẻ mình là người bị thiệt, ác nhân cáo trạng (Ra người vừa đến là sư phụ hắn, nhưng sao nghe giọng có vẻ quen quen)

-"Câm miệng! Tưởng ta không biết tính ngươi sao? Đã ba lần từ nay về sau ngươi không còn là đệ tử của ta nữa, dù cha ngươi cũng không nói được gì."-Giọng già nua lớn tiếng mắng rồi lạnh lùng nói.

-"Nhưng..."-Tên Lý Sát còn muốn nói gì đó.

-"Cút! Hay là để ta đuổi, nếu không phải vì cha của ngươi ta đã một đạp chết tên cặn bã ngươi rồi."-Không hề khoan nhượng trong lời nói.

-"Ta là Trần Tạ, tên nghiệt đồ vừa rồi phá rối cha con hai người ta sẽ đền bù."-Trần Tạ lên tiếng muốn đền bù (Ra là Trần Tạ)

-"Trần đại sư không cần đâu."-Diễm Lực khách khí mà nói.

-"Cô là Diễm Liên?"-Trần Tạ không bàn tiếp mà hỏi.

-"Dạ đại sư, vãn bối Diễm Liên."-Diễm Liên cung kính mà nói.

-"Ta thấy cô chịu khó, tốt bụng và cũng có thiên phú nên muốn nhận làm đệ tử."-Trần Tạ giọng đầy khen thưởng mà nói.

-"Đa tạ đại sư."-Diễm Liên và Diễm Lực giọng đầy vui vẻ nói.

-"Vậy còn gọi ta là đại sư sao?"-Trần Tạ cười hiền hoà nói.

-"Dạ sư phụ."-Diễm Liên nhanh chóng cung kính mà gọi hai tiếng sư phụ.

-"Chúc mừng Trần đại sư thu được một đồ đệ tốt."-Tôi lúc này mới chậm rãi đi ra phía ngoài quán.

-"Chẳng phải Thiên Hoả tiểu huynh đệ sao?"-Trần Tạ ngạc nhiên khi thấy tôi bước từ phía trong ra-"Chẳng hay Diễm Liên này là...."

-"Không phải, đêm qua đến quán này uống say quá nên cha con họ tốt bụng cho ngủ ké một đêm."-Tôi cười lắc đầu-"Mà chúc mừng đại sư đã đạt tứ phẩm."

-"Đều nhờ tiểu huynh đệ."-Trần Tạ cảm kích nhìn tôi mà nói.

-"Chỉ là một chút tiếp sức mà thôi."

-"Về sau tiểu huynh đệ có việc gì đừng ngại nhờ ta."

-"Hahaha, ta đợi mãi câu này của ngài thôi. Chúng ta cũng lớn cả rồi không nói lời thừa thãi làm gì cả."

-"Tiểu huynh đệ cứ nói."

...

Sau khi ghi lại bản đồ tới động huyệt trong ma thú sơn mạch nơi mà tên Tiêu
Viêm lấy được phi hành đấu kĩ vào ngọc giản tôi liền đưa cho Trần Tạ.

-"Đại sư giao cho người đứng ở quầy khi nào có người tên Tiêu Viêm tới đây đăng kí thì giao cho hắn, cùng với viên đan này."-Tôi đưa kèm với viên Đan Hoả ngưng luyện từ Tử Tinh hoả của Tử Tinh Dực sư-"Đại sư ciứ nói với hắn là lão đại hắn gửi vì tam niên chi ước."

-"Được ta sẽ đích thân giao cho hắn."

-"Thế thì đa tạ đại sư."

-"So với việc tiểu huynh đệ giúp ta đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi."

...

Sắp xếp xong xuôi mọi việc tôi cũng chưa vội đi mà chậm rãi ở lại nửa tháng
tích trữ rượu ở quán Diễm Lực, cũng không được nhiều cho lắm chỉ được gần trăm
vò mà thôi. Tất nhiên ngoài rượu ra tôi còn tích trữ nhiều đồ vật khác để tiến
về Tháp Qua Nhĩ sa mạc như nước và đan dược.

...

...

...

-"Xin hỏi tiên sinh là người Trần Tạ đại sư nhắc đến?"-Khi tôi đang ngồi đợi trong phòng chờ thì một thiếu nữ bước vào cung kính hỏi.

-"Đúng vậy."-Tôi gật nhẹ đầu mà đáp, sau khi biết tôi chuẩn bị lên đường tới Tháp Qua Nhĩ sa mạc Trần Tạ đã giúp tôi chuẩn bị một phen cho chuyến phi hành này.

-"Vậy mời tiên sinh theo tôi."-Thiếu nữ ra hiệu cho tôi đi theo-"Là nhất phẩm luyện dược sư đãi ngộ được ít hơn nhưng tiên sinh là do Trần Tạ một tứ phẩm luyện dược sư giới thiệu nên đãi ngộ của tiên sinh sẽ giống với tứ phẩm."-Vừa đi thiếu nữ đó vừa nhẹ nhàng giải thích và giới thiệu cho tôi về chuyến bay và ma thú phi hành. Khác với những Hậu Dực điểu ngoài kia, những ma thú phi hành dành cho luyện dược sư là ma thú có phong nguyên tố nên tốc độ và độ ổn định phi hành sẽ tốt hơn và những căn phòng trên phi thú sẽ phân theo cấp độ đãi ngộ mà phân cho từng luyện dược sư, như tôi được ở phòng tốt nhất vì Trần Tạ giới thiệu. Còn một thứ nữa là thiếp thân thị nữ cũng xinh hơn nhưng rất tiếc là tôi lại không muốn có cô nàng này làm thiếp thân thị nữ vì đơn giản ánh mắt của cô ta hiện lên vẻ không muốn có lẽ đã có ý trung nhân.

-"Đa tạ dẫn đường. Giờ cô lui được rồi, ta lên phòng mình đây."-Tôi nói với ý không cần.

-"Vậy chúc đại sư đi may mắn."-Nghe được tôi không cần cô nàng liền trở nên vui vẻ nhìn tôi bằng ánh mắt cảm ơn.

Tôi không nói thêm gì mà theo bậc thang bước lên phi hành điểu tới phòng mình,
phòng tôi là một căn phòng rộng rãi thoáng mát nhất trong các phòng còn lại.
Để không lãng phí thời gian tôi liền ngồi lên giường trực tiếp tiến vào trạng
thái thiền mà luyện tâm, phương pháp của tôi không ngờ được Nguyệt đánh giá
cao đến độ tôi nghi ngờ lão sư phụ kiếp trước có phải là cao nhân ẩn sĩ tu
tiên không.


Kẻ Phán Quyết Lưu Manh - Chương #17