Đột Phá Đấu Linh


Người đăng: VoDanhTieuBoi

-"Có dấu hiệu đột phá?"-Tôi kinh ngạc khi thấy tôi đang có dấu hiệu đột phá lên Đấu Linh mà theo như tôi tính toán là phải năm ngày sau mới có thể chạm tới mức độ Đấu Linh.

-"Đại sư! Đã đến nơi rồi."-Một giọng nói vang lên đánh nát nghi ngờ của tôi (Ra là ngồi thiền quên cả ngày tháng, cứ tưởng mới có một ngày.

-"Ta biết rồi."-Tôi nhẹ giọng nói mà bước xuống giường cởi chiếc áo bào dược sư ra vận đấu khí đốt khử trùng toàn thân một cái rồi thay một bộ quần áo mới-"Ngươi đã nhắc nhở, đây là phần thưởng."-Tôi hào phóng cho người đến gọi một viên Hồi Khí đan-"Đây là hồi khí đan, tam phẩm."-Rồi phất tay áo đầy phong cách mà đi ra ngoài.

-"Đa tạ đại sư!"-Tên đó vui mừng mà cảm tạ tôi.

...

Trải qua một chút thủ tục, tôi nhanh chóng ra khỏi điểm bay mà bắt đầu đi thăm
quan thành (Theo cốt truyện tên Tiêu Viêm đào được động phủ chứa Thang Liên
địa tâm hoả ở gần Thạch Mạc thành nơi hai vị đại ca hắn lập thế lực, vậy thì
trước tới đó chào hỏi hai người đó một chút rồi sau đó kiếm cách mà chui xuống
hẫng tay trên của cô nàng Mỹ Đỗ Toa) đi lòng vòng trong thành hiện tại có hai
thứ cần thiết nhất là tìm nơi đột phá lên Đấu Linh và tìm mua bản đồ sa mạc
Tháp Qua Nhĩ này, tôi không dám tin tưởng một kẻ mù đường như tôi có thể đi
lòng vòng trong sa mạc mà không cần bản đồ.

Tôi không dám kiếm đại một quán trọ mà thuê phòng vì với Thiên cấp công pháp
khi đột phá không phải không có động tĩnh gì cả. Nghĩ ngợi một hồi tôi liền
quyết định đi mua bản đồ trước rồi mới ra ngoài chui xuống chỗ nào đố mà bắt
đầu đột phá đến lúc đấy vẹn cả đôi đường mà không làm kinh động đến ai cả. Chứ
không kinh động đến lão già băng hoàng kia thì lại đụng chuyện rắc rối nữa
thì...

Xác định chỉ là mua bản đồ nên tôi giống như bao vị khách khác mua xong là đi
luôn. Đi cách thành một đoạn khá xa tôi lên không mà phi hành cho thuận tiện
nhắm đến một khoảng sa mạc rộng lớn gần kề không có thành trì mà bay đến. Tôi
đào một thông đạo sâu mà chui xuống, hiện giờ tôi không sợ thiếu khí chết ngạt
nữa vì ở cấp độ này thì bế khí 1 tháng mà vẫn hoạt động như thường là chuyện
nhỏ. Lặn xuống sâu phía dưới rồi mặc kệ cát vùi lấp tôi bắt đầu đả toạ mà tiến
cấp, tôi cẩn thận cầm viên đan dược lục phẩm Uẩn Thiên đan mà Nguyệt để lại
trong huyết sắc giới chỉ nếu có gì năng lượng cung cấp không đủ còn có thứ mà
bổ sung...

...

Không biết trải qua bao nhiêu lâu, cửu đấu tinh tượng trưng cho cửu tinh Đại
Đấu Sư điên cuồng thu nạp năng lượng từ Địa Ngục hỏa mà bồi bổ mãi đến khi
không hấp thụ được nữa liền từ từ mà nhập lại thành một. Vừa rồi tưởng chừng
không cần cung cấp năng lượng nữa nhưng hiện tại một đấu tinh đang hình thành
còn điên cuồng mà hấp thụ nhanh hơn nữa.

-"Chết tiệt Địa Ngục hoả không còn đủ để lên cấp."-Tôi nhận ra năng lượng của Địa Ngục hoả đã bị tiêu hoá hoàn toàn nên nhanh tay mà đưa viên đan vào miệng mà một ngụm nuốt xuống. Ngay khi qua khỏi cổ họng một luồn năng lượng liền được cung cấp vào đan điền bổ cho đấu tinh đang hình thành. Được cung cấp năng lượng đấu tinh tiếp tục xoay tròn thật nhanh để tạo hình ổn định lại rồi dần dần nén xuống...

...

-"Yaaaaaa."-Tôi bắn ra khỏi lớp cát nóng bay lên không mà hét lớn giải phóng luồn năng lượng còn dư thừa của Uẩn Thiên đan. Sau khi tiến cấp toàn thân trở nên nhẹ nhõm thoải mái hơn rất nhiều tôi không kìm được mà giải phóng sức mạnh xuống dưới lớp cát vàng. Từng kĩ năng mà kiếp trước tôi vẫn ảo tưởng sức mạnh thực hiện nay có thể thực hiện khiến tôi càng hưng phấn mà vắt kiệt Đấu Khí trong người luôn nhưng không sao ta có hồi khí đan mà.

Sau khi hồi phục hoàn toàn đấu khí tôi bắt đầu ngưng tụ Địa Ngục đan hoả để
lâu trong cơ thể có phần không tốt...

...

-"Chắc được thêm một viên nữa.."-Tôi không nhớ mình đã lặp đi lặp lại câu này bao nhiều lần rồi, cứ mỗi lần Địa Ngục hoả có thể ngưng tụ thành đan hoả sắp cạn kiệt nó liền không biết từ nguồn nào mà tiếp tục bổ sung thêm vào làm số lượng đan hoả bên cạnh tôi càng lúc càng nhiều.

...

-"Phù! Cuối cùng cũng hoàn thành."-Tôi quệt đi giọt mồ hôi trên trán bắt đầu thu lại số đan hoả trên mặt cát, tổng cộng thu được 17 viên. Phù hợp với thế võ công Thập Bát La Hán (Tính cả tôi nữa là 18) mà sư phụ tôi một lần lấy vào tay được nhờ thắng cược, tuy không luyện nhưng tôi có xem cho biết giờ có lẽ mang ra dùng thì quá phù hợp nếu đụng phải tên mà Nguyệt kể cũng sẵn sàng đánh một trận (Một thế lực, mình cần một thế lực)

đạp không thẳng tiến phía thành Thạch Mạc mà đi tới, hiện tại tôi đã hoàn toàn
tiêu hoá Địa Ngục hoả nên giờ không cần lo lắng thấy dị hoả trước mặt mà không
nuốt được. Nhờ bỏ đi quy luật Bệnh nên dưới cái nắng gay gắt của sa mạc không
khiến tôi mất quá nhiều nước hay gặp ảo giác gì cả nên cứ một đường mà thẳng
tiến.

...

Năm ngày trôi qua cuối cùng tôi cũng đến gần thành Thạch Mạc, để không gây chú
ý tôi đáp xuống đất mà tiếp tục đi bộ tới khi còn cách khoảng mấy trăm dặm.
Tôi đạp bước lui về sau mấy bước rồi đánh mạnh vào cồn cát trước mặt một dòng
máu thấm ra ngoài-"Lão tử không núp lùm đánh kẻ khác thôi chứ núp lùm đánh lão
tử là điều vô nghĩa nhất đó."

Bỗng tôi thấy xa xa bụi bay mù mịt, một nhóm xà nhân đang truy đuổi một nhóm
dong binh đoàn cả hai phe đều có nam và có nữ, bên xà nhân thực lực mạnh hơn
với một tên ngũ phẩm Đấu Sư cầm đầu, chính xác hơn là một nữ nhân xà tộc.

-"Thôi thì giúp một tay vậy."-Tôi dùng 'Bạo Bước' thứ đấu kĩ mà Vân Vận lấy ra trao đổi mà đạp mạnh trên mặt cát dùng bạo bước mà lao nhanh đến.

-"Dừng ở đây được rồi!"-Tôi nhảy tới chặn đường nhóm xà nhân tộc.

-"Là cường giả Đại Đấu Sư trở lên!"-Nữ xà nhân cầm đầu kinh hoảng hô lên.

-"Tiền bối mau ra tay bắt ả ta lại!"-Một tên trung niên thấy tôi xuất hiện liền có phần vui mừng nói, trong giọng nói thể hiện rõ sự tham lam.

-"Ngươi đây là ra lệnh cho ta!"-Tôi gằn giọng mà nói, tôi nghe ra rõ ràng hắn muốn tôi ra tay bắt cô nàng kia rồi lấy từ tay tôi mà mang đi bán.

-"Dạ...dạ.. tiểu nhân không dám."-Thấy tôi trở mặt hắn liền sợ hãi mà lui lại vài bước.

-"Đại tỷ giờ sao giờ? Ngũ muội và thất muội còn trong tay chúng."-Một nam nhân xà tộc lên tiếng nói nhỏ với nữ thủ lĩnh của mình.

-"Đặt hai cái bao trên lưng xuống rồi đi đi."-Tôi giải đáp luôn thắc mắc của xà nhân kia ra lệnh với nhóm dong binh đoàn.

-"Tiền bối, cái này, cái này..."

-"Vậy ta không can thiệt nữa các ngươi tự mà đánh nhau."-Tôi phất tay áo muốn bỏ đi.

-"Dạ, vậy nghe theo tiền bối."-Hắn ta liền quay qua đám thuộc hạ mà ra lệnh rồi từ từ cả nhóm mà lặng lẽ rút lui.

-"Đây là ngươi không muốn sống?"-Tôi lần nữa nổi giận vung tay chặt đứt cánh tay hắn khi hắn ta muốn một chưởng đánh chết xà nhân trong bao-"Ngươi từ nay cứ làm phế nhân là được rồi."-Tôi buông ra một câu rất nhẹ nhàng và vừa dứt lời cánh tay còn lại của hắn cũng bị chém đứt.

-"Á.á.á.á.á...."-Hắn ta hét lên đau đớn.

-"Còn không mau cút!"-Tôi quát lên khiến đám dong binh đoàn vội vã mang theo tên vừa bị tôi chặt đứt hai tay chạy một nước.

-"Cái này...!?"-Nhóm xà nhân không tin nổi vào mắt mình.

-"Đối với ta xà nhân hay nhân loại đều như nhau cả thôi, nếu các ngươi đảo ngược vị trí với bọn hắn thì ta cũng sẽ giúp bọn hắn. Được rồi giờ thì mang hai người họ đi đi."-Tôi phất phất tay nói (Tôi một người từ trái đất chưa từng thấy bán nhân nên quan niệm tôi liền hình thành kiểu như cứ giống người là người, xà nhân hay gì ma thú hoá hình cũng thế, chắc chỉ không riêng gì tôi đâu mà ai cũng thế thôi)


Kẻ Phán Quyết Lưu Manh - Chương #18