Dung Kỹ Vs Thần Lực


Người đăng: HeiwaGaIchiban


  • Tôi cũng chưa từng mặc y phục vu nữ để chiến đấu với con bé cả. Anh là
    người đầu tiên khiến tôi phải làm điều này đó.

Nói rồi ngay lập tức Himari nắm chặt thanh kiếm và lao tới Takuto với một
chuyển động mang tốc độ cùng khí thế khủng khiếp.

Và ở bên kia Takuto cũng đoán được đối thủ cũng không phải người mang sức mạnh
thông thường cậu nắm chặt tay vận Dung Kỹ lao vào đối chiến.

“Saaaaaaaa!!!!.” “Dorya!!!!!!!”

Quyền và kiếm chạm nhau, cánh tay Takuto bị đánh bật lại ngay lập tức.

“Vậy đây là thần lực sao, quả đúng là đáng sợ a.”

Takuto nghiến nhẹ răng khi cảm thấy trong giây lát quyền chạm kiếm thì Dũng Kỹ
trong cơ thể cậu trở nên đình trệ, rất khó vận chuyển. Xem ra do khác biệt về
cấp bậc nên thần lực có tác dụng khắc chế rất cao đối với các sức mạnh nguyên
tố thông thường. Bấy giờ Takuto mới hiểu rõ được mình may mắn đến mức nào khi
đấu với lão pháp sư Giáo Điện nước Nga và có thể hạ gục ông ta trước khi ông
ấy sử dụng trấn điện thần khí Dòng Suối Thần Lực. Chỉ với một học sinh sử dụng
thần lực như Himari thôi cũng đủ khiến Dung Kỹ của cậu trong giây lát trở nên
đình trệ thì huống chi là đại pháp sư của giáo điện.

“Doryaaaaa!”

Himari tung những cú đánh liên tiếp nhau và Takuto nắm chặt tay quyết định
không dùng Dung Kỹ nữa mà chỉ dùng cường độ thân thể và cảm nhận của mình để
chiến đấu. Và khỏi phải nói cường độ cơ thể của Takuto thì khỏi phải bàn cho
nên cậu hoàn toàn cậy mạnh dùng tay không để tiếp đòn của đối phương.

“Ya!!!!!! Yah!!!!!!.” Chát!!!!! Chát!!!!!!!!

Quyền và kiếm chạm nhau vang lên từng tiếng chan chát khiến cho không khí ở
đây càng thêm sôi trào. Himari đã dùng toàn bộ sức mạnh của mình và thanh kiếm
để chiến đấu với Takuto nhưng theo thời gian, cô vẫn không thể tin được là
Takuto có thể đối phó thần lực mà không có chút mệt mỏi cứ như thần lực đưa
vào cơ thể cậu ta hoàn toàn không có chút tác dụng nào vậy, nếu như gặp trường
hợp khác cho dù là cao thủ đồng cấp mà bị thần lực vào cơ thể cũng chắc chắn
sẽ trở thành cá trên thớt mặc người xâu xé mà thôi.

“Thì ra là vậy sao. Thần lực có thể khắc chế được năng lượng thông thường
nhưng năng lượng do Thực Ảo Dung Hòa vẫn có thể kiềm hãm được nó ở một mức độ
nào đó.”

Takuto cười thầm trong bụng, những lần va chạm với thần kiếm của Himari thì
Takuto thấy một luồn nhỏ thần lực thẩm thấu vào cơ thể mình. Khi đó cậu vô
cùng hoảng loạn định vận lực vô hiệu hóa nó nhưng quả là thần lực có khác năng
lượng nguyên tố bị bài xích một cách trầm trọng. Cũng may là do chỉ va chạm
trong tích tắc nên thần lực thâm nhập vào cơ thể cậu cũng không mạnh cho nên
Takuto vẫn có thể chiến đấu nhưng nếu không xử lý nó ngay thì sẽ cực kỳ rắc
rối.

Và ngay sau đó Takuto đặt ra một giả thiết, như Quản Lý nói chỉ cần cường hóa
đến tầng 3 thì cả trái đất này không ai có thể làm khó được cậu cả, liệu câu
nói đó có bao gồm cả cả các vị thần của thế giới không Mà tầng 3 là gì Thực Ảo
Dung Hòa. Thế nên cậu nghĩ ngoại trừ việc cho phép sử dụng năng lực ảo tưởng
ngoài đời thật ra thì Thực Ảo Dung Hòa vẫn còn có tác dụng khác. Tuy cậu chưa
đến tầng ba nhưng Thực Ảo Dung Hòa vẫn đã thành tựu đến mức độ nhất định, cho
nên tuy hơi khó khăn nhưng cậu đã làm được và ngay sau đó Takuto đã thử dùng
thứ năng lượng được tạo ra chống lại thần lực và đã thành công áp chế được
phần nào tác dụng của nó.

Do không còn lo lắng về thần khí của đối phương nữa nên Takuto càng lúc càng
cậy mạnh để chiến với Himari, hay theo những học sinh đang quan chiến hiện tại
thì chỉ là đơn thuần bắt nạt con gái.

“Himari sắp thua rồi.”

Đứng bên ngoài, chủ nhiệm câu lạc bộ Karate nhận xét tình hình một cách đầy
kinh nghiệm.

“Chủ nhiệm, ý anh là…”

“Đầu tiên, anh không hiểu tại sao cô ấy lại sử dụng kiếm. Karate còn có tên là
không thủ đạo và nó chủ yếu rèn luyện về chiến đấu tay không. Mặc dù trước
trận đấu anh cứ tưởng cô ấy có rèn luyện thêm kiếm thuật khi ở nhà . Nhưng xem
thể hiện nãy giờ thì cô ấy không quen dùng kiếm nên dùng lực quá nhiều kỹ xảo
đơn giản. Quả là khó tưởng tượng được. Và thứ hai đối thủ lại rất mạnh công
thủ vững vàng, đầy kinh nghiệm chiến đấu, những cú đánh đều khiến cho thanh
kiếm của Himari như muốn rời tay vậy và có vẻ như đó cũng là mục đích của cậu
ta. Cậu ta muốn đánh rớt vũ khí để Himari biết khó mà lùi.”

“Nhưng đội trưởng, không phải anh nói Himari giỏi về chiến đấu tay không hơn
sao, thế nên cho dù vũ khí bị đánh rớt thì cô ấy vẫn có thể chiến đấu mà.”

“Thế anh mới nói là anh không hiểu tại sao cô ấy làm vậy. mà đừng nói nữa mà
theo dõi đi Himari xuống sức thấy rõ rồi.”

“Yah!!!!!!!” Bốp

Và có vẻ như sự việc đúng như anh ta nói sau đó, một quyền của Takuto đã nện
trực tiếp lên thân thanh kiếm đẩy Himari lui lại gần 10 bước gối khụy xuống
sàn. Cơ thể cô bé run lên, xương cốt rã rời nhìn Takuto với bộ mặt cực kì mệt
mỏi và đuối sức liên tục thở dốc nhưng vẫn từ từ đứng lên mắt đối mắt với
Takuto.


  • Đừng nghĩ như vậy có thể đánh bại được tôi, trừ phi anh chấp nhận thu tay…
    NẾU KHÔNG HÔM NAY CỨ VIỆC BƯỚC QUA XÁC TÔI ĐI.

Thấy ánh mắt của cô gái, Takuto càng khó xử, trán cậu nhăn tít, đôi tay nắm
chặt.Sử dụng thần lực để chiến đấu không phải là chuyện dễ, nó chính là việc
thu nạp một năng lượng cấp bậc thần linh vào cơ thể phàm nhân vậy. Nếu không
cẩn thận thì sẽ gậy ra bạo tạc thậm chí tàn phế cho người sử dụng. May mắn là
Himari có luyện tập đàng hoàng tại đền thờ chứ nếu không thì chắc chắn sẽ
không có kết cục tốt nhưng trong tình trạng hiện tại đấu với Takuto, nếu muốn
thắng trừ khi cô bé thật sự quyết tâm liều mạng vận dụng một lượng thần lực
lớn thì mới thắng được. Nhưng đi đến mức đó chỉ vì dàn xếp một trận mâu thuẫn
học đường liệu có quá đáng không. Takuto không hiểu cô gái này đang nghĩ gì.
Nhưng chắc chắn một điều cậu không đủ tàn nhẫn để sự kiện đó xảy ra cho cô
gái. Cậu giơ tay lên lắc đầu chán nản


  • Tôi chịu rồi đấy, coi như tôi trả nợ ân tình bắn pháo bông ngoài giờ của
    chị đó.

Thấy thái độ của Takuto đã thay đổi, Himari có chút ngạc nhiên sau đó thở phào
nhẹ nhõm và tản thần lực ra khỏi cơ thể. Cô biết nếu cô cố gắng nữa thì kết
cục sẽ tệ hại ra sao cho nên việc Takuto dừng chiến cũng đủ khiến cô hiểu được
cậu đang lo lắng cho mình.


  • Thế mà tôi cứ tưởng Mizuhara san đây hoàn toàn biến thành một con sói phẫn
    nộ rồi chứ.

Takuto nhắm mắt thở dài


  • Phẫn nộ thì còn đi nhưng….

Cậu bỏ lửng câu nói sau đó quay qua với những người câu lạc bộ judo


  • Tôi có thể cho qua vụ này nhưng các anh không nghĩ nên nói cho tôi người đã
    xúi giục các anh sao.

Ngay từ đầu khi nghe câu chuyện từ nhóm bạn của Suzuno,Takuto đã có chút nghi
ngờ, trường Takuto chia làm 4 tòa nhà, một là dành cho lớp 10-11 đối diện là
tòa cho 12 và ở giữa là dành cho các phòng học chuyên môn khác như phòng thí
nghiệm phòng câu lạc bộ, phòng giáo viên và còn lại là khu nhà cũ đang chuẩn
bị đập bỏ. Và nơi Suzuno cùng các bạn cô ấy ăn trưa chính là sân thượng khu
nhà cũ này, một nơi không mấy ai dám lui tới vì sợ những tai nạn bất ngờ,
nhưng vì không muốn gặp những quấy rầy không cần thiết nên nhóm Suzuno đã tới
nơi này.

Cho nên khi nghe kể lại, có là thằng ngu Takuto cũng không thể không cảm thấy
vô lý, và cậu chắc chắn muốn biết ai là kẻ đã giật dây cho câu lạc bộ này làm
điều đó.

"Chính là chủ tịch hội học sinh. Satone Nishiya san. Cô ấy bảo với chúng tôi
rằng nếu có thể mời cậu vào thì sẽ tăng gấp đôi ngân sách cho câu lạc bộ."

"Vậy xem ra các anh đã bị mê hoặc bởi lời cô ấy và đụng đến con sói hoang bất
kham này à." Himari lên tiếng vẫn không quên chọt Takuto một cái

"Cô biết đó, thành viên chúng tôi đông nhưng hầu hết đều thất bại ở các giải
đấu khu vực, không có thành tích nổi trội, cho nên đến giờ không bị giải tán
là hết sức may mắn. Không như bên cô, thậm chí được tài trợ cả vé vào phòng
tập thể hình riêng cho từng thành viên nữa."

"He!!!! He!!!! Đừng có ghen tị mà, thực lực khác nhau thôi."

sau khi nghe được thông tin mình cần biết, Takuto quay bước "Vậy tôi đi đây,
hi vọng các người bỏ qua ý định tương tự như thế này trong tương lai nhé."

rời khỏi câu lạc bộ judo, Takuto chìm trong suy nghĩ. Chủ tịch hội học sinh
Satone Nishiya, là một trong hai đại tiểu thư có tầm ảnh hưởng lớn. Nếu Mio
Isuragi bạn của Suzuno là tập đoàn sở hữu một chuỗi nhà hàng Pháp lớn tại
Tokyo thì Satone Nishiya là tiểu thư của một gia tộc có cổ phần điều hành rất
nhiều nhà hàng truyền thống Nhật Bản cũng ở Tokyo.

Có thể nói hai người đều có thể gọi là tiểu thư chốn thượng lưu và cho dù với
vị trí hiện tại của mình Takuto cũng chưa chắc muốn toàn lực gây sự với cô ta.
Tất nhiên, nếu Takuto huy động các mối quan hệ cậu có thì cũng không phải sợ,
nhưng như đã nói trên, dùng quá nhiều sức mạnh để giải quyết một trận mâu
thuẫn học đường không phải là thứ mà Takuto muốn nhất là đối thủ kỳ này lại là
hội học sinh nữa lỡ có chuyện gì thì lễ hội sắp tới sẽ cực kỳ phiền phức.

"Nhưng dù gì cũng nên gặp mặt một chút xem như thế nào."

Nói rồi Takuto hướng thẳng đến văn phòng hội học sinh.

......

"Xin lỗi cậu! Hội trưởng hiện tại không có ở đây, cậu có gì nhắn lại không."

“Vậy cậu có biết hội trưởng đi đâu không.”

“Để xem nào… Giờ này thì….” Người học sinh nheo mắt đắn đo như đang cố nhớ lại
“À! Đúng rồi! Nếu không nhầm thì chắc hội trưởng đang ở câu lạc bộ nghiên cứu
siêu nhiên đó.”

‘Trường mình có câu lạc bộ đó sao.”

“Ha!!! Ha!!!!....” Người học sinh trong hội cười cười không đáp

“Vậy tôi có thể tìm được câu lạc bộ đó ở đâu vậy.”

“Tìm thì không khó, nhưng để cậu vô được thì có chút phiền phức.”

Người học sinh có vẻ do dự khi đề cập đến chuyện này

“Tôi nghe đây, có gì tôi sẽ giữ kín chuyện này cho cậu.”

Sau khi cân nhắc một hồi người học sinh cũng chấp nhận trả lời đưa cho takuto
địa điểm của câu lạc bộ. Dãy nhà cũ, căn phòng nơi vốn trước đây được sử dụng
như phòng âm nhạc.

“Nếu không phải là cậu có tầm ảnh hưởng đến trường chúng ta vì cái clip đó thì
tôi sẽ không nói đâu. Câu lạc bộ đó được thành lập một cách bí mật gần như
không có học sinh nào biết.”

“Bộ ở đó nghiên cứu người ngoài hành tinh hay di tích cổ thiệt hả.”

Mặc dù nói vậy nhưng cậu cũng không tin lắm vào chính lời nói của mình thế nên
Takuto lộ ra một vẻ mặt khó tả.

“Không phải đâu, nói một lời khó giải thích, cậu cứ đến đó, còn gặp được hội
trưởng không là chuyện của cậu rồi.”

Và sau đó thì Takuto cũng theo hướng dẫn của hội đến dãy nhà cũ.

“Thiệt tình á! Cứ như đang ở bãi tha ma nào vậy, chẳng biết tại sao nhóm của
Suzuno có thể chịu đựng được cái không khí như vậy nữa ta.”

Vào buổi chiều tối dãy nhà cũ ở đây mới thật sự phô ra những nét cũ kỹ đáng sợ
của nó. Một kiến trúc kiểu tây cổ trông khá đẹp nhưng qua sức mạnh của thời
gian trên đó có vô số những vết nứt ngang dọc và những cái cây trụi lủi cằn
cỗi không còn chút lá được trồng lác đác ở bên cạnh và những tiếng quạ kêu hòa
trong tiếng mèo hoang rít gào càng khiến nơi đây khi về đêm tỏa ra những nét
đáng sợ.

“Không biết ai lại đủ độ tâm thần để sinh hoạt câu lạc bộ ở nơi như vậy chứ
ta, mà cái câu lạc bộ đó có vẻ bí mật nên chắc là như vậy mới phù hợp nhỉ.”

Nghĩ vậy,Takuto bước vào bên trong, độ âm u bên trong không phải là giỡn chơi,
nếu không phải là Takuto có linh cảm cực mạnh để biết trong đây không có cái
thứ gọi là hồn ma hay quỷ dữ gì chắc chắn cậu cũng sẽ phát run vì cái không
khí này.

Theo như chỉ dẫn thì nó nằm trên tầng hai. Cậu nghĩ thầm không biết người đó
nghĩ gì mà lại đặt câu lạc bộ ở trong tòa nhà xuống cấp đến mức đó đã vậy còn
trên tầng hai nữa bộ không sợ bị sụp xuống sao. Và khi cậu lên trên đó chuẩn
bị quẹo vào hành lang phòng học

“Này! Ngày nào ông cũng nhìn lén bọn họ như vậy không chán hay sao.

Takuto nghe thấy âm thanh của một người con gái, theo giọng nói mà phán đoàn
thì cô ấy chắc cũng chỉ trạc tuổi cậu.

“Cô thì sướng rồi, cái gì tiểu thư cũng tâm sự với cô còn với già này thì cô
ấy kính thì có kính đó, nhưng không phải đối tượng để chia sẻ chuyện vui buồn
của thiếu nữ.”

Một giọng đàn ông khác vang lên và có vẻ là một lão đã qua tuổi trung niên.

“Với lại thân là tổng quản, lão đây phải có nhiệm vụ cho tình cảm tiểu thư
không phát triển quá đà so với độ tuổi.”
“Cái đó ông còn lo sao, một con cừu non chỉ biết tới những chuyện tâm linh
huyền bí như Sakaki Hinata kun mà để ý ba chuyện đó sao.”

Cô gái thở dài sau đó nói tiếp

“Nói thì cũng tội cho tiểu thư nhà ta thiệt đó nhưng khổ nỗi chính sự ngây thơ
trong sáng đó mới khiến cô ấy chết mệt thậm chí còn bí mật cho cậu ấy mượn chỗ
này để nghiên cứu cơ mà.”

Nghe tới đây thì Takuto có chút phì cười, ai ngờ đâu hội trưởng, một tiểu thư
danh giá lại có thể dùng quyền của mình tặng cho người yêu một phòng để cậu ấy
sinh hoạt câu lạc bộ cơ đấy. Xem ra câu lạc bộ này bí mật cũng phải thôi, đầu
tiên, để được công nhận là câu lạc bộ cần phải có ít nhất 4 học sinh và một
giáo viên nhận công việc quản lý. Nhưng hội trưởng trường vì muốn chiều lòng
người yêu và để có những buổi nói chuyện hai người nên đã bí mật tặng cậu ấy
căn phòng này. Nghĩ tới đây Takuto bước ra


  • Chào!!!!!

Đang hăng say đối thoại với nhau về tiểu thư nhà mình, cô gái với lão quản gia
giật bắn khi thấy có âm thanh phát ra.


  • Takuto Mizuhara

Hai người lập tức vào thế đề phòng. Chuyện của Takuto và câu lạc bộ judo bọn
họ đều hiểu rõ thế nên họ nghĩ Takuto chắc chắn sẽ tìm đến tiểu thư để gây sự,
nhưng họ không nghĩ cậu lại là người hành động dứt khoát đến vậy. Nói gì thì
nói ngoại trừ cái chức chủ tịch ra thì tiểu thư cũng xuất thân từ một gia đình
có tầm ảnh hưởng lớn.

Keng Cô gái lập tức rút thanh kiếm ở trên hông ra. Đó là một cô gái có khuôn mặt thanh tú tóc màu vàng phấn nhạt, cao gần 1m60 mặc kimono hồng cùng hakama màu đỏ, trên hông có đeo một thanh kiếm nhật đang vào thế thủ.

Và người đàn ông bên cạnh mang một hình tượng quản gia lớn tiểu chỉ xuất hiện
trong M-A. Tay ông giơ lên thủ thế, một đôi tay đầy sẹo như đã trải qua bao
nhiêu trận chiến.

Cả hai bọn họ đều là cao thủ, tuy không bằng Ei nhưng cũng không kém bao nhiêu
cả. Takuto đánh giá hai người bọn họ sau đó từ từ bước tới. Khi cậu gần tới
trước cửa căn phòng.


  • Dừng ở đó đi chàng trai trẻ. Nếu không già này chỉ còn cách ỷ già hiếp trẻ
    mà thôi.

“Ông muốn cũng làm không nổi đâu, nhưng….”

Nói tới đây Takuto đặt nhẹ tay lên cánh cửa phòng âm nhạc.

“Cậu….” Hai người bọn họ định lao lên cản nhưng ngay lập tức Takuto nhẹ nhàng
buôn tay xuống.

“Hai người cũng nên bình tĩnh lại đi chứ, cho dù là tôi đang rất giận nhưng
cũng biết tôn trọng phút riêng tư của cặp đôi chứ.”

Thấy thái độ bất ngờ quá sức dự liệu của Takuto hai người không biết phải làm
gì. Và ngay cả bản thân Takuto cũng có chút bất ngờ. Cậu trước khi tới đây rất
bực mình, cậu quyết tâm hôm nay phải giải quyết xong chuyện này thế nên bất
chấp học sinh đã ra về cậu vẫn tìm gây sự với câu lạc bộ judo và sau đó tìm
hội học sinh để có một lời giải thích cho sự việc. Nhưng giây phút cậu chạm
vào cánh cửa phòng âm nhạc thì một cảm giác nhẹ nhàng tỏa ra từ trong đó khiến
cậu cảm thấy tĩnh tâm lại, hay nói chính xác hơn là bầu không khí cho thấy hai
người ở bên trong đang vô cùng vui vẻ và thoải mái có chút lãng mạn và hạnh
phúc nữa. Và bất giác điều đó khiến cậu không muốn quấy rầy đôi bạn này.

“Tuy tôi có thể không cần gặp hội trưởng, nhưng có vẻ hai người các vị là thân
tín bên cạnh cô ấy, vậy có thể giải thích cho tôi nghe tại sao hội trưởng các
vị lại làm điều đó với bạn gái tôi không.”

Hai người kia nghe vậy nhẹ gật đầu sau đó cô gái tiến lên phía trước.

“Để tôi giải thích cho anh, nhưng chúng ta ra chỗ khác nhé.”

Takuto gật đầu “Vậy tôi chờ cô ở trước cửa.” Và cậu quay bước xuống dưới tầng.

“Vậy đó là Takuto Mizuhara sao, cũng có chút thú vị đó. Tuổi trẻ khi phẫn nộ
khó để ý đến thứ khác lắm nhưng cậu ta đủ tinh tế để cảm nhận bầu không khí
bên trong.”

“Nếu ông để ý tới chi tiết là cậu ta cực kỳ bênh vực chiều chuộng cô bạn gái
của cậu ta thì cũng hiểu thôi mà, một người như vậy sẽ không quấy rầy không
khí hạnh phúc người khác, tiếc là bạn trai tương lai của tiểu thư thì quá hồn
nhiên nên không nhận ra được tình cảm của cô ấy.”

Nói xong cô gái quay bước “Và ông nữa đừng có dán mắt nhìn trộm họ đấy, chẳng
giống một đại tổng quản chút nào cả.”

“Già đây khi có mọi người bên cạnh thì là đại tổng quản còn khi có 3 người
chúng ta là người bảo hộ của tiểu thư và cả cô nữa mà.”

…….

“Cám ơn anh đã không quấy rầy tiểu thư của chúng tôi và xin tự giới thiệu, tôi
là Noriko Okita.”

Họ Okita, sử dụng kiếm, nè nè không phải là…..

“Anh có thể đoán ra nhỉ, đúng tôi là người kế thừa dòng máu Soji Okita của
Shinsengumi.”

“Bây giờ tôi mới hiểu cái tít “Đầm Rồng Hang Cọp, Ngọa Hổ Tàng Long” trong bài
báo có nghĩa là gì rồi. Trường này quả là không thiếu cao thủ học sinh nhỉ.”

Takuto xoa xoa trán, ngoại trừ cậu và Suzuno là những người nắm giữ sức mạnh
huyền bí ra thì trong trường vẫn có thêm nhiều cao thủ như Shouko Shirasaki
người đủ sức đánh bại mấy chục tên du côn đường phố tuy học cấp 2 nhưng vẫn
được tính là trong trường, Himari Shirojima, cho dù không sử dụng thần lực
nhưng vẫn được coi là một cao thủ. Và ngay bên cạnh Takuto, Kazuma Tachibana
cũng không thể bảo là kém cỏi, dù sao thì cậu ta cũng đủ sức chiến với cả
yakuza trưởng thành cơ mà. Nếu tính thêm những tồn tại bá đạo cấp vũ trụ thì
lại thêm được 2 người Quản Lý và Selemi nữa.

“Đúng vậy đó Mizuhara kun, nhưng chúng ta đâu phải gặp nhau để đề cập tới
chuyện này đúng không, cậu muốn biết tại sao tiểu thư nhà tôi lại đề nghị câu
lạc bộ judo chiêu mộ cậu.”

“Tôi nghe đây, cô nói đi.”

“Vậy tôi bắt đầu đây. Trường chúng ta ngoại trừ những câu lạc bộ văn hóa ra
thì còn lại có 6 câu lạc bộ thể thao, bóng đá cậu đang tham gia, có thành tích
thuộc loại khá tốt khi năm nào cũng lọt vào top 4. Tiếp tới đó là câu lạc bộ
kiếm đạo hiện giờ đang hot với chủ đề bảng chứng bại, cho nên đang được nhà
trường đánh giá cao. Và câu lạc bộ karate thì họ đạt được thành tích rất tốt
khi cả hai bộ phận cá nhân và đoàn đội đều giữ vị trí top 3. Đó là những câu
lạc bộ có thành tích nổi trội. Còn những câu lạc bộ khác thì vẫn có những đóng
góp riêng của họ. Nhưng về phần câu lạc bộ judo, họ đông người nhưng thực lực
lại….”

Nói tới đây thì Takuto cũng hiểu, câu lạc bộ judo thực lực không được tốt phải
nói là quá yếu. Không nói là cậu chứ nội Himari Shirojima hoặc Shouko chắc
cũng đủ chấp hết mấy người trong đó rồi.

“Họ quá yếu không đạt được thành tích nên gặp rắc rối với những hội khác sao.”

Noriko gật đầu “Thật ra chuyện này bắt nguồn từ luồn thông tin nhà trường đã
bỏ ra một lượng lớn tiền để mời huấn luyện tốt nhất cho câu lạc bộ kiếm đạo và
điều đó đã khiến các câu lạc bộ khác ghen tị.”

Nghe tới đây Takuto có chút thấy bất an “Họ không phải có bảng chứng bại làm
nguồn thu hút học sinh hay sao, vậy là quảng cáo cho trường rồi.”

“Đúng là thế! Nhưng nó lại khiến các câu lạc bộ có thành tích yếu hơn bị ảnh
hưởng trên mặt ngân quỹ, điển hình là câu lạc bộ tennis nữ, họ có thành tích
tương đối khá không kém so với câu lạc bộ bóng đá của cậu là bao nhiêu nhưng
ngân quỹ họ nhận được chỉ còn ¾ bình thường thử hỏi họ chịu được không..”

“Vậy những câu lạc bộ đó đang không vui vì bị hạ ngân sách nên đã quay đầu
giáo với câu lạc bộ judo nơi không có chút thành tích nào để tự hào nhưng vẫn
nhận được ngân quỹ bằng với mình sao sao.”

Noriko gật đầu nói tiếp

“Là chủ tịch hội học sinh, tiểu thư của chúng tôi cũng cân nhắc rất nhiều về
việc đó, cô ấy cũng không muốn đóng cửa nơi học sinh cùng vui vẻ luyện tập, cô
ấy từng nghĩ nếu ra điều kiện cho họ để đạt thành tích thì sao, nhưng sau nghĩ
lại thì nếu làm vậy có thể họ sẽ bị áp lực cố quá thành quá cố được không bằng
mất nên tiểu thư đã đề nghị họ tiếp cận anh cùng bạn gái anh. Nếu thành công
thì họ có thể đạt được thành tích tốt cho dù là chỉ với giải cá nhân cũng đủ
duy trì câu lạc bộ. Và với cương vị tiểu thư tập đoàn lớn thì thông tin tình
báo của tiểu thư rất dễ dàng biết được vị trí của anh cùng bạn gái.”

“Vậy cô ấy muốn cứu câu lạc bộ judo nên đã làm tất cả chuyện này sao. Cô ấy có
hơi lạm quyền không nhỉ.”

“Cậu nói sao cũng được, tiểu thư làm tất cả cũng chỉ vì học sinh của trường,
còn cậu một người có khả năng nhưng lại chỉ suy nghĩ cho bản thân làm sao hiểu
được cô ấy.”

Giọng nói cô gái đã trở nên cứng rắn nhưng Takuto cũng không chịu lui.


  • Nhưng như vậy không có nghĩa là cô ấy được phép theo dõi sự riêng tư của
    người khác đâu. Chẳng lẽ tiểu thư của một gia đình danh giá lại có hành động
    vậy sao

“Cậu!” Cô gái đã trở nên mất bình tĩnh nhưng ngay sau đó…


  • Thôi được rồi, Noriko chan! Đây đúng là lỗi của mình, cậu lui xuống đi

Đứng phía trên cầu thang, một cô gái tóc dài, màu xanh sậm đậm màu và đôi mắt
tím như một hòn đá quý sâu thẳm.

"Vâng thưa tiểu thư."

Sau khi cô gái đã lui ra đằng sau, Satone Nishiya từ từ bước xuống đối mặt với
Takuto. Nhìn cô gái này cậu chắc chắn cô ấy chỉ là người bình thường nhưng từ
cô ta cậu vẫn có chút cảm giác bất thường.

"Vậy cậu là Takuto Mizuhara. Tôi đúng là có chút quá đáng khi lợi dụng điều
kiện gia đình gây phiền phức cho cậu. Xin thứ lỗi."

Đúng là tiểu thư quý tộc có khác cho dù xin lỗi cũng tỏ ra ngạo khí khiến cho
người nhận lời xin lỗi cũng khó thể bắt bẻ thêm và có vẻ Takuto cũng không
muốn như vậy, cậu gật đầu quay người.

"Tôi không hi vọng sẽ có lần sau đâu đấy."

Sự rút lui đột ngột của cậu khiến hai người kia không biết phải làm gì mà chỉ
dõi theo cho tới khi bóng dáng cậu biến mất trong ánh hoàng hôn và thở dài nhẹ
nhõm. Và hiện tại bản thân Takuto cũng không có tâm trạng để ý đến vụ hội
trưởng hội học sinh nữa vì ngay sau khi cô gái xin lỗi thì Quản Lý bên trong
Cổ Nhẫn đã lên tiếng

"Takuto! Có chút chuyện gấp ta muốn nhờ cậu, vào Cổ Nhẫn ngay nhé."

Chưa từng nhờ cậu chuyện gì mà nay Quản Lý lại lên tiếng như vậy ắt hẳn không
phải chuyện thường cho nên cậu nhanh chóng chấm dứt chuyện của hội trưởng và
đi tới góc khuất và biến mất dạng

PS: CHAP SAU TÁC GIẢ SẼ CHÍNH THỨC BƯỚC CHÂN VÀO VIẾT ĐỒNG NHÂN, THẾ NÊN TỐC
ĐỘ VIẾT SẼ CHẬM HƠN, NHƯNG KHI UP SẼ MỘT LẦN HẾT MỘT ARC


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #99