Nữ Công Gia Chánh


Người đăng: HeiwaGaIchiban


  • Thiệt không thể tưởng tượng được a, mẫy người đó không biết chút lích sự
    nào cả sao.

Đang ở trong phòng nữ công gia chánh, Takuto Suzuno cùng nhóm bạn của cô ấy
đang tỏ ra khó chịu. Thấy vậy Takuto lên tiếng hỏi

“Có chuyện gì mà mấy cậu khó chịu vậy.”

“Còn chuyện gì nữa a, mấy người bên câu lạc bộ Judo đó, giờ trưa hôm nay họ
tìm Suzuno chan mặc dù bọn mình đã thay đổi địa điểm trốn tận sân thượng, thế
mà bọn họ vẫn đánh hơi ra được.”

“Bọn họ không phải chó đâu Mio chan.” Cô gái bên cạnh lên tiếng.

“Mình biết a, nhưng bọn họ đâu có pháp tắc của con người chút nào đâu a, trời
đánh tránh bữa ăn mà. Thế mà bọn họ lại cứ một chuyện là chuyển lời với
Mizuhahara kun, hai là khuyên Mizuhara kun.”

Nghe tới đây thì Takuto cũng đủ hiểu là nhưng thế nào, xem ra cậu chỉ mới rời
mắt một chút để Suzuno có thời gian bên bạn bè mình thì chuyện này đã xảy ra.
Có thể trong mắt người khác chuyện này không đáng gì, nhưng… Cậu nhẹ nhàng nắm
bàn tay lại, trên mặt lộ ra một nụ cười.

“Nếu bọn họ dám thách thức Takuto Mizuhara này thì…. Cho dù là đàn anh trong
trường cũng đừng mong có kết cục yên bình.”

“Takuto san đây không phải đang có ý định gì kỳ quái chứ. Nụ cười của cậu tà
ác thật đấy.” Mio có chút phát run khi thấy nụ cười đó, nó tựa như nụ cười của
cô hầu gái trưởng trong biệt thự nhà cô khi cần huấn luyện người mới vậy.

“Ha…Ha!!!!” Takuto cười khỏa lấp né tránh vấn đề. “Thôi cô giáo sắp vào rồi
chúng ta cũng nên chuẩn bị đi.”

Ngay khi Takuto nói xong, cánh của căn phòng bếp được kéo ra. Và khi thấy
người bước vào cả lớp đều trố mắt kinh ngạc

“Shirosaki Sensei…. Sao thầy lại ở đây, không phải đây là lớp gia chánh hay
sao. Hay là…”

Lớp trưởng lên tiếng và cô thầm nghĩ có sự thay đổi gì đó bất ngờ trong thời
khóa biểu.

“Đúng như em nghĩ đó đóYuzuriha kun, quả là cô giáo các em hôm nay đột nhiên
nghe tin người nhà bị ốm nên phải về quê chăm sóc và nhà trường đã quyết định
thay tiết này thành tiết toán.”

Nghe nói tới đây bộ mặt cả lớp liền chùng xuống ngay cả Takuto cũng không
ngoại lệ. Việc nấu ăn với bạn gái hấp dẫn ra sao thì không cần phải nói.

Thấy vẻ mặt của cả lớp thầy giáo chủ nhiệm đột nhiên cười cười

“Đó đúng là kế hoạch được nêu ra vì dù sao cũng sắp kiểm tra rồi đó, nhưng
thầy đây cũng hiểu giờ nấu ăn cũng được tính là giờ thư giãn của các em nên
thầy đã nói với hiệu trưởng là từ giờ cho tới khi cô giáo các em quay lại thầy
sẽ phụ trách thêm bộ môn gia chánh này. Thế nên hôm nay các em vẫn sẽ được học
giờ gia chánh như thời khóa biểu.”

“Shirosaki Sensei cũng biết nấu ăn sao…”

“Thiệt hả trời… Bề ngoài phong độ, có tài vẽ tranh, thêm cả biết nấu nướng….
Gần như hoàn mĩ rồi còn gì…”

Nhưng tiếng bình luận đầy hứng thú từ đám con gái vang lên và phía trên giáo
viên chủ nhiệm cũng bắt đầu


  • Theo như kế hoạch thì hôm nay chúng ta sẽ làm món hamberger, và thầy cũng
    sẽ chỉ cho các em một số bí quyết làm món này và đặc biệt, các em có thể áp
    dụng nó trong lễ hội sắp tới.

Nói xong chủ nhiệm vung tay chuyển động nhanh thoăn thoắt khiến cả lớp trố mắt
kinh ngạc, nếu trong lớp có người nào theo kịp động tác của ông ấy may ra chỉ
có Takuto là rõ ràng và Suzuno cũng chỉ có thể thấy lờ mờ miễn cưỡng. Tuy mọi
người không theo kịp bằng mắt nhưng trên cơ thể của họ vẫn có một bộ phận cả
nhận được sự lôi cuốn khó cưỡng của món hamberger mà chủ nhiệm đang làm. Chính
cảm giác đó làm con tim mọi người dần dần đập nhanh các giác quan trở nên nhạy
cảm. Những hương vị lan tỏa khắp trong bếp khiến cả căn phòng trở nên nháo
nhiệt nhưng cũng vô cùng tĩnh lặng. Mùi hương đó khiến tâm hồn trở nên háo hức
vô cùng nhưng cũng khiến cho mọi người im lặng không phát ra một tiếng động để
theo dõi những động tác tưởng chừng không chỉ là một người đứng bếp mà còn là
một nghệ sĩ từ chủ nhiệm toát ra.

“Xong!.” Âm thanh nhẹ nhàng từ chủ nhiệm phát ra khiến mọi người như tỉnh dậy
trong cơn mơ, nhưng bây giờ từng giác quan trên cơ thể họ đều cho biết, thứ
trước mặt họ là sự thật. Món ăn hoàn hảo nhất mà họ từng thấy đang ở trước mặt
họ. Sự háo hức cùng thỏa mãn đan xen tâm trí mọi người. Các học sinh dường như
bị đông cứng, thưởng thức bằng vị giác hay là nhìn ngắm bằng thị giác hoặc cảm
nhận nó qua khứu giác đây. Sự do dự đến mức thống khổ đó hiện rõ lên trên mặt
các học sinh ở đây. Ai ai cũng muốn cả nhưng nếu một người thưởng thức thì món
ăn tuyệt vời này lại mất đi một phần.


  • Sensei em xin phép.

Mãi gần 10 phút sau mới có một giọng nói vang lên là nó phát ra từ cô gái lớp
trưởng Yuzuriha Shina

“Lớp trưởng….”

“Đừng nói gì nữa… Phải chấp nhận tương phùng chia lia con người mới bước tiếp
được.”

“Lớp trưởng…..” (Cả lớp vang lên âm thanh của sự luyến tiếc không nguôi)

“Cái cảnh tựa như trong anime hài hước khó đỡ này là gì đây á.” (Takuto nhìn
qua Suzuno lên tiếng)

“Cũng vui mà đúng không….” Cô bạn gái Takuto trả lời và mấy cô bạn bên cạnh có
vẻ như được miễn dịch khỏi bầu không khí hiện tại cũng gật gật đầu.

Và rất nhanh sau đó lớp trưởng đã thử một miếng hamberger và….

“Lớp trưởng….” Cả lớp đều đột nhiên trở nên bất ngờ và đầy lo lắng khi thấy
những hàng nước mắt long lanh chảy xuống trên khuôn mặt thất thần của cô gái
trẻ. Ngay cả Takuto cũng nheo mắt lại khi cảm thấy lờ mờ một số ma thuật lượn
quanh người chủ nhiệm kiêm Quản Lý Vũ Trụ.


  • Oto san….

Cô gái nhỏ mấp máy làn môi dường như xung quanh cô không còn là lớp học mà là
một thế giới của riêng mình vậy.

“Quản Lý đây là…” Takuto lên tiếng hỏi nhưng chưa kịp dứt câu thì Suzuno bên
cạnh cậu cũng mỉm cười đưa ra lời giải đáp

“Đừng lo Takuto kun, nếu mình không lầm đây là chú thuật “Nguyện Ước Linh
Hồn.” đúng không Sensei.”

“Quả không hổ danh là người được Athena dạy, kiến thức về chú thuật cũng rất
khá đó. Cô gái này có cha làm công việc điều tra nguy hiểm nên khi cô bé còn
rất nhỏ, vì bất đắc dĩ nên ông phải ly hôn với vợ và sống một mình nhưng vẫn
chu cấp đầy đủ làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người cha. Và sau một
tai nạn khi chiến đấu với tội phạm thì không thể tiếp tục nữa nên đã trở về
sum họp với gia đình sống những ngày tháng bình yên…. Nhưng…. Chỉ cách đây hơn
một năm, tên tội phạm cũ mà cha cô bé từng cho vào tù đã ra tay sát hại ông
ngay trên đường về nhà. Khỏi nói thì chắc hai người cũng biết khi đó mẹ con họ
đau khổ suy sụp đến thế nào. Và ta còn biết được khi ông ấy về hưu thì thường
làm hamberger cho hai mẹ con ăn có thể nói đây là món ăn chứa đầy kỉ niệm với
lớp trưởng. Thế nên hôm nay ta đã sử dụng chú thuật Nguyện Ước Linh Hồn để câu
thông với người cha đã khuất của cô bé để giúp ông ấy làm một món Hamberger
tiễn biệt cuối cùng hoàn thành nguyện ước trước khi siêu thoát của ông ấy.”

“Tốt cho cô ấy… Được gặp lại và trò chuyện với cha mình lần cuối.”

Suzuno với một nụ cười dịu dàng ấm áp hướng về lớp trưởng lên tiếng và cả lớp
cũng im lặng quan sát nhìn cô gái lớp trưởng chững chạc của mình vừa ăn vừa lệ
tràn mi mắt. Tuy không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng mọi người ở đây ai cũng cảm
thấy được không nên làm phiền cô ấy lúc này và thậm chí không ai bất mãn khi
dĩa hamberger đang dần dần biến mất dường như họ hiểu rằng đó chỉ dành cho lớp
trưởng và chỉ riêng lớp trưởng mà thôi.

“Nhưng Quản Lý này, nếu ông làm vậy không phải tình cảm của cô ấy hướng về ông
càng nhiều hay sao.” Takuto lên tiếng có chút lo lắng

“Nhóc! Nghe câu hỏi của cậu thì ta biết cậu không hiểu chút nào cả. Cậu nghĩ
ta là ai. Quản Lý Vũ Trụ từng trải lâu hơn tuổi thọ cái Thái Dương Hệ này
triệu tỉ lần, tỉ tỉ lần đó.”

Nghe vậy Takuto thở dài “Nếu ông có thể nghĩ vậy xem ra tôi lo lắng là thừa
rồi.”

“Ta không biết cậu lo lắng điều gì nhưng ta có thể nói ta đã trải qua vô số
lần luân hồi, vô số đoạn tình duyên, buồn có vui có, mất mát có, bất hạnh có.
Nhưng ta luôn biết cách làm cho cuộc sống của người con gái phó thác cuộc đời
cô ấy vào ta thật ý nghĩa cho dù là chỉ trong thời gian ngắn ngủi trên dưới 1
trăm năm như người trái đất, hoặc trường kỳ như những cô gái cấp bậc vũ trụ.”

“Ý ông là chỉ cần có người con gái nào yêu ông là ông cũng tiếp nhận họ sao.”
Giọng Takuto bắt đầu tỏ vẻ bực mình, là một người Nhật Bản cậu khá đặt nặng
việc 1 vợ 1 chồng và cậu cũng không muốn cho Suzuno phải suy nghĩ lo lắng vì
điều đó.

“Không phải tất cả, chỉ những người ta tiếp nhận được mà thôi. Thế nên nếu cô
bé lớp trưởng có thể khẳng định tình cảm bản thân mình một cách rõ ràng thì ta
đây cũng chắn chắn đem lại cho cô ấy một cuộc sống có ý nghĩa trước khi rời
khỏi cuộc đời này. Và hơn nữa, những đoạn nhân duyên ấy sẽ không bao giờ phai
đi cho dù ta luân hồi bao nhiêu lần đi chăng nữa. Đó là cách thức của bản thân
ta trong con đường tình cảm.”

“Thế nhưng không phải hiện tại ông vẫn có một người luôn dõi theo ông sao.
Người tên Koyuki Ayana đó, không phải cô bé ấy vẫn luôn yêu ông cho dù qua
hàng tỉ tỉ năm đi chăng nữa.”

“Con bé ấy sao…. Ha!!! Ha!!! Ha!!!!” Takuto có vẻ cảm thấy Quản Lý đang cười
mình giễu cợt khi nhắc tới cái tên đó

“Con bé ấy là đứa đầu tiên khuyên ta nên cho các cô gái đồng ý gả cho ta một
viên thuốc bất tử để trường thọ tạo nên dàn harem xuyên thế giới lớn nhất vũ
trụ nữa kìa. Con bé đó tốt tính lắm nhưng cũng vì thế khi nó lang thang trong
vũ trụ mà cứu được cô gái nào còn chưa có người yêu thì lập tức bảo ta cưa gái
chinh phục người ta đi. Thế nên ta lâu lâu cũng hay trốn khỏi nó lắm.”

“Bộ ông mang số phận của Itsuka Shido và con bé ấy là Kotori trong DAL hay sao
á. Và cái lý do ông trốn gái còn khó đỡ hơn nữa a.”

Takuto thầm nguyền rủa trong bụng.

“Takuto kun! Cậu có muốn mình nói với cậu câu tương tự như thế không?.”

Suzuno “mỉm cười” nhìn bạn trai mình lên tiếng tiếng hỏi và khỏi nói cũng biết
nhìn nụ cười đó Takuto cũng biến sắc mồ hôi bắt đầu chảy đầm đìa

“Ha!!! Ha!!! Ha!!! Chắc không cần đâu nhỉ.” Takuto vừa nói vừa nguyền rủa
chính mình tại sao lại đề cập đến đề tài nhạy cảm này chứ.

Cả ba người nãy giờ vẫn sử dụng tâm thức để giao tiếp nên trong lớp không ai
biết được và bây giờ cô bé lớp trưởng đã trở lại với thực tại với hàng nước
mắt vẫn chưa kịp khô đi.


  • Thế nào, món hamberger này ngon chứ

Cô gái gật đầu mỉm cười vời đôi mắt đẫm lệ “Vâng! Đây là bữa ăn ngon nhất, ấm
áp nhất mà em được thưởng thức từ trước đến giờ. Cám ơn sensei.”

Gật nhẹ đầu đưa tay xoa nhẹ trên mái tóc của cô gái trẻ sau đó chủ nhiệm lên
tiếng


  • Được rồi! Các em cũng nên chuẩn bị chia nhóm mà làm nhé, thầy sẽ quan sát
    và đưa ra chỉ dẫn cần thiết

Và thế là sau đó mọi người cũng bắt đầu tiến hành bắt nhóm chọn người, chắc
chắn main chính Takuto cũng muốn cùng tay trong tay với bạn gái mình cùng nấu
nhưng lại bị cô ấy từ chối một cách tàn nhẫn


  • Không được! Lễ hội sắp tới rồi, mình phải cố gắng nấu một mình không cần sự
    giúp đỡ của cậu, như vậy cậu mới có thể yên tâm làm công việc trị an mà lớp
    trưởng yêu cầu.

Nghe lý do đó, Takuto cũng có chút kinh ngạc, nhưng sáng nay đã tận hưởng buổi
sáng do cô ấy nấu nên Takuto cũng gật đầu tán thành và sang nhóm khác.


  • Vậy Mizuhara kun bị Suzuno chan đuổi nên mới phải chạy qua đây a
    Nghe lời châm chọc của cô gái, Takuto có chút nổi thập tự


  • Còn không phải tại cô á


Lớp trưởng coi sự trách móc của Takuto là không khí sau đó nói


  • Thôi ráng chịu đựng a dù sao thì cô ấy cũng nấu cho cậu ăn mà, còn bây giờ
    thì giúp tôi xử lý mớ nguyên liệu đi, tôi sẽ là bếp chính

“Được thôi, tôi cũng đoán là cô sẽ nói vậy mà, cô cũng có đối tượng cô muốn
nấu cho ăn mà đúng không.”

Lớp trưởng thoáng nổi mây hồng rồi sau đó bắt tay vào nấu nướng.

“Mizuhara kun, tôi giao việc xử lý rau củ cho cậu đấy, tôi sẽ lo phần thịt.”

Ok thôi, trông cô ấy tự tin như vậy thì chắc cũng không phải là dạng vừa đâu
nhỉ, vậy nên mình phải nghiêm túc một chút.

Nghĩ vậy Takuto nắm chặt tay, cậu thoăn thoắt nhặt hết mớ rau củ ở trên khay.
Cậu vừa làm vừa quan sát lớp trưởng


  • Xem ra cậu cũng thành thạo việc nấu nướng đó chứ, iinchou

Đang xử lí đống thịt tập trung đến nỗi không nghe được Takuto nói gì và một cô
gái bên cạnh cùng nhóm lên tiếng giải thích


  • Vì hoàn cảnh của cậu ấy mà có nhiều khi phải tự làm đồ ăn một mình, nên
    chuyện này cũng không lạ.

Vì đã nghe hoàn cảnh của lớp trưởng từ Quản Lý khi nãy nên Takuto cũng tránh
đi sâu vào vấn đề và cậu cũng cảm nhận được lớp trưởng đang thực hiện các công
đoạn của mình một cách rất chân thành cùng dồn toàn bộ lòng biết ơn và tình
cảm mình vào món này. Cậu nắm chặt tay, vận dụng năng lực ảo tưởng để tăng
chất lượng của mớ rau củ mình đang xử lý nhằm khiến món ăn trở nên càng hoàn
hảo nhưng…


  • Không được Takuto kun! Cậu không được làm vậy

Giọng Suzuno vang lên ngăn Takuto lại. “Đây là món ăn mà một cô gái dồn toàn
bộ tình cảm của mình vào trong đó, và bây giờ cậu chỉ là phụ bếp thế nên cậu
chỉ được phép can thiệp hạn chế hết mức có thể mà thôi chứ không được làm
những thứ như vậy. Nó sẽ không có ý nghĩa.”

Nghe vậy Takuto cũng thu lại pháp thuật của mình và tiếp tục xử lý phần công
việc của mình. Tuy nói cậu không sử dụng phép thuật chứ chỉ bằng cảm ứng xung
quanh cực kỳ nhạy cảm của mình cậu vẫn có thể xử lý hoàn hảo những công việc
đơn giản như thế này.

“Kinh thật đấy, mặc dù đây là làm việc theo nhóm nhưng…”

“Đúng, rốt cuộc chỉ có lớp trưởng và Mizuhara kun là đang thực hiện mà thôi,
bọn mình thậm chí không thể biết nên làm cái gì nữa.”

“Lớp trưởng là con gái và hoàn cảnh khiến cô ấy nấu nướng rành rẽ đi thì không
nói nhưng rốt cuộc làm sao mà Mizuhara kun có thể thành thạo công việc bếp đến
vậy được.”

“Đúng, tuy là lễ hội hồi cấp hai cậu ấy và Suzuno chan đứng bếp đem lại kết
quả rực rỡ nhưng khi ấy cả lớp đều nghĩ đó là phần lớn công của Suzuno chan
nhưng xem ra, Takuto kun cũng quả là không thể coi nhẹ được trong công việc
gia chánh này.”

Ngay khi mọi người đang bàn tán về Takuto thì một mùi hương cực kì mãnh liệt
và mạnh mẽ phát ra từ một chỗ khác.

“Đó là, Suzuno chan, cậu ấy đã gần xong rồi sao.”

“Không những gần xong mà là xong tuyệt đối, bọn này không đụng vào chút gì cả,
một mình cô ấy làm tất cả các công đoạn và nó còn thậm chí nhanh hơn cả Takuto
kun nữa đó.”

Mio Isuragi bạn của Takuto người nãy giờ quan sát toàn bộ quá trình làm việc
của Suzuno lên tiếng mà không khỏi khâm phục. Cô là tiểu thư của một tập đoàn
sở hữu hơn 10 nhà hàng Pháp khắp thủ đô Tokyo này và đã từng quan sát nhiều
đầu bếp chuyên nghiệp nấu. Nhưng cho đến thời điểm hiện tại thì cô có thể
khẳng định tay nghề chuyên môn của cô bạn cùng lớp đang thể hiện hoàn toàn
không hề thua kém.

“Xem ra rốt cuộc vợ vẫn hơn chồng một chút nhỉ, tiến lên Suzuno chan, bảo vệ
phẩm giá con gái chúng ta nào.”

Nghe lời cổ vũ của những cô bạn khiến Suzuno có chút đỏ mặt, tuy vẫn chưa hoàn
toàn tung hết kỹ năng nhưng Suzuno vẫn nhận ra là sau lời khuyên của cô khi
nãy, Takuto chỉ kết hợp với nhịp điệu của lớp trưởng để hỗ trợ trong mức cần
thiết cho cô ấy mà thôi chứ không hề bung hết sức. Cô tự hỏi là nếu cô là phụ
bếp còn cậu ấy là bếp chính thì cô có kịp giúp đỡ hay không.

Chỉ một chút sau đó món ăn của Suzuno đã xong, phải nói tốc độ của cô bé thuộc
hàng kinh khủng, thậm chí một số nhóm còn chưa sơ chế xong nguyên liệu. Nhưng
Suzuno không mang lên cho giáo viên thử như trong các giờ nữ công gia chánh
khác


  • Món đó không phải dành cho thầy, thế nên không phải thất lễ nếu thầy ăn nó
    trước hay sao, đúng không Takahara kun.

Chủ nhiệm mỉm cười lên tiếng và Suzuno cũng cười đáp


  • Thầy không phải cũng đã có một món đáng để mong chờ rồi sao. Sensei.

Gật đầu và quay qua gian bếp của lớp trưởng cũng đã xong phần ăn của mình và
đem tới bàn giáo viên.


  • Em đã xong, xin mời dùng. Sensei.

Khẽ nhắm mặt lại, nếm thử món ăn chủ nhiệm cười nhẹ, một nụ cười thỏa mãn.

"Bây giờ thì bố của lớp trưởng đã thật sự có thể yên tâm mà ra đi được rồi. "

Khi thấy lờ mờ luồn sáng xung quanh chủ nhiệm tản dần ra và biến mất Takuto
cười nhẹ. Chính xác là món ăn lớp trưởng không phải dành cho chủ nhiệm mà là
món ăn đưa tiễn cha cô ấy trước khi ông ấy đi sang bên kia thế giới.

“Sensei! Em sẽ không bao giờ quên tấm lòng này của thầy đâu. Cám ơn thầy rất
nhiều.”

“Không cần để tâm nhiều đến vấn đề đó đâu, ta chỉ làm điều cảm thấy cần phải
làm mà thôi. Nếu đã làm xong thì em có thể ngồi nghỉ hoặc lên lớp tiếp theo để
chuẩn bị.”

“Em nghĩ em sẽ lên lớp học thêm một chút cho kiểm tra sắp tới.” Nói rồi lớp
trưởng bước ra khỏi gian phòng. Tựa lưng vào bức tường ở bên ngoài, khuôn mặt
cô nổi mây hồng, mỉm cười nhẹ nhàng, lệ vướn khóe mi, con tim rộn rã. Tuy lý
trí của cô khiến cô có chút không tin những sự việc vừa trải qua nhưng con tim
cô lại như được hòa mình vào những con suối nước nóng ấm áp quen thuộc của gia
đình khi xưa. Người đó đã giúp cô xóa đi vết thương sâu trong tâm hồn mà cô
tưởng chừng sẽ rất lâu sau mới có thể hồi phục. Với một tâm trạng nhẹ nhàng,
cô cất bước chuẩn bị cho tiếp học tiếp theo.

…..

Trở lại với lớp học gia chánh, trước mắt Takuto là món Hamberger Suzuno đã một
tay thực hiện từ đầu đến cuối, cậu hiểu rất rõ những gì bạn gái cậu nghĩ từ
khi hai người đã xác định ước mơ của mình là một quán ăn gia đình. Cô muốn
thực hiện tròn nghĩa vụ của một người phụ nữ, thế nên Suzuno luôn có chút
không vui khi khả năng nấu nướng của bạn trai mình hơn mình và luôn luôn cô
gắng vượt hơn Takuto về mặt này. Cô siêng năng luyện tập làm bếp ở nhà, và học
hỏi những kiến thức từ Athena khi cô ấy chuyển tới khu nhà trọ, và từ khi được
Takuto khai mở năng lực pháp thuật, thì cảm nhận của Suzuno càng được mở rộng.
Khả năng nấu nướng của cô càng tăng kiến thức về thuật thức cùng dược liệu mà
Athena chỉ đã khiến cô có thể ứng dụng trong việc nấu nướng một cách hoàn hảo.

Và bây giờ là lúc cô chứng tỏ điều đó, là một người con gái, việc có thể chung
tay xây dựng ước mơ với người mình thích rõ ràng là một sự hạnh phúc không gì
so sánh được, và cô luôn mơ ước rằng mình có thể chung tay với Takuto trong
gian bếp của hai người. Nhưng cô biết, đó không chỉ là tất cả những gì bọn họ
sẽ đối đầu. Takuto có sức mạnh, có thực lực ra sao cô còn không rõ ràng hơn ai
hết ư.

Thế nên chắc chắn sau này sẽ có những lúc cậu ấy phải rời khỏi gian bếp mình
mà làm những việc cần thiết phải làm. Thế nên là một người vợ tương lai, cô
phải có trách nhiệm giữ gìn ước mơ nơi trở về của chồng, nơi chồng mình có thể
thư giãn một cách nhẹ nhàng tâm sự thật lòng và hưởng thụ cảm giác hạnh phúc.
Chỉ như vậy là đủ rồi.


  • Itadakimasu

Nhẹ nhàng đưa miệng hamberger lên miệng, điều takuto cảm nhận là một làn gió
mát cùng ánh nắng mặt trời hòa quyện vào nhau như trên một thảo nguyên bất
tận. Tiếng kêu của những đàn bò tự do tự tại hưởng thụ cuộc sống vui sướng
không gò bó đang vui đùa với bầy đàn trên vùng thảo nguyên rộng khắp này.

“Vậy ra đây là trình độ của Suzuno hiện tại à. Xem ra mình có thể yên tâm giao
quán ăn của lễ hội cho cô ấy rồi.”

Mỉm cười nhẹ nhàng như đang chìm trong thế giới riêng, Takuto tiếp tục chậm
rãi hưởng thụ món ăn bạn gái của mình làm

“Ê nè, cho dù cậu hạnh phúc đến mấy thì cũng đừng sử dụng cái biểu cảm khi thử
món ăn giống như trong Shokugeki Soma ra chứ Mizuhara kun!” Mio lên tiếng khi
thấy biểu cảm khó đỡ của Takuto

“Tôi chưa biến thành mahou shoujo hay thoát y như mấy ông trong đó mà nhỉ.”

“Hể! Tôi không tin cậu có cái gan đó đâu nhỉ. Và nhân chúng ta tụ đủ nhóm ở
đây, cầm lấy đi.” Mio phóng một cái tấm thẻ tới trước mặt Takuto và những cô
gái khác trong nhóm

“Thẻ mời dự sinh nhật, à đúng rồi a. Sinh nhật của cậu hình như vào tuần sau
thì phải. Khi đó chúng ta cũng vừa kiểm tra xong cũng nên thư giãn thoải mái
một chút nhỉ.”

“Chính là thế đó, cậu sẽ được thưởng thức nền ẩm thực Pháp nổi tiếng ngàn đời!
Hô hô hô. Và đừng quên mang thẻ, nếu không mấy khẩu súng laze nhà mình có dịp
được hoạt động đấy.”

“Bộ cô là tiểu thư sống ở mấy nhà có an ninh hơn cả căn cứ quân sự Mỹ ở
Okinawa nửa á. Tôi thật sự muốn thử thách một chút đó. (Takuto)


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #97