Giáng Lâm Dị Thế


Người đăng: HeiwaGaIchiban

Nói rồi thân thể cô gái mờ dần rồi tan biến, Takuto cũng nhận ra mình đang
ngồi trên ghế với cuốn sách đã được gấp lại đặt nơi đầu gối và cậu cũng nhận
ra cánh cửa sau đã được mở, đối phương gồm hai người và đang dần tiến vào
phòng khách nơi cậu đang ngồi hay đó là những gì cậu suy đoán nhưng thực tế họ
tách ra, một người rẽ vào buồng ngủ của cậu còn một người thì chuẩn bị đang
tiếp cận.

Là chủ cũng nên chiều khách một chút, cho dù là khách không mời. Nghĩ vậy cậu
nhắm mắt điều chỉnh nhịp thở giả vờ như đang say ngủ.

“Ngủ trong lúc đọc sách thế này lỡ bị cảm thì lại khiến Lily lo lắng, cậu đúng
là vô tâm mà.”

Giọng nói con gái vang lên phải cố gắng lắm Takuto mới giữ được vẻ trấn tĩnh
của mình, Sarah, chị gái của Lily, cậu không ngờ cô lại là một trong những
người đến đây điều tra mình. Cậu cứ nghĩ cô thuộc quân đội chính quy nhưng ai
ngờ lại thuộc cái thứ âm thầm điều tra mình. Sarah tới gần cậu cô nhẹ giơ ngón
tay lên.

Thuật điểm huyệt sao! Không ngờ tây phương lại có người biết thứ này đó.
Takuto thầm khen khi cảm thấy những huyệt đạo của mình đã bị điểm một cách
chính xác, tuy không có tác dụng với cậu lắm nhưng cũng chứng tỏ cô gái này
không phải hạng bình thường.

“Tôi thật không ngờ người em gái tôi quý mến là cậu lại rơi vào sự nghi ngờ
của Workshop. Nhưng yên tâm chỉ cần thu hồi được thứ đó hay có thể chứng minh
cậu không có giữ nó thì tôi chắc chắn sẽ nói giúp cậu để cậu có thể bình lặng
mà sống tiếp.”

Nói rồi cô gái có vẻ như lục lọi tìm tòi khắp nơi trong căn phòng, khỏi đoán
Takuto cũng biết được cô đang tìm cái gì, một vật mà sáng nay takuto mới có
được tức thì, tấm da dê mà có vẻ là của người kia đánh rơi trong khu rừng và
sau đó y như rằng….

“Cô tìm được tấm bản đồ chưa.” Một giọng nam vang lên và quả là người ban sáng
mà Takuto và Lily đã cứu. Và Sarah nhẹ rắc đầu

“Vẫn chưa sao, vậy thì chúng ta hãy mang cậu ta về để điều tra một chuyến
nhỉ.”

“Bộ ông thật sự muốn ra tay với ân nhân của mình hay sao vậy.” Giọng của Sarah
đã có chút bất mãn.

“Đây cũng chỉ là vì đất nước thôi, và nếu điều tra xong vụ này thì cô có thể
gia nhập quân đội chính quy, không cần phải làm những chuyện như thế này nữa.”

“Không được! Cách làm của Workshop tôi còn không hiểu sao, cậu ta có thể giấu
tấm bản đồ đó ở đâu cơ chứ, nó cũng chẳng giống bản đồ chút nào khi ta nhìn
vào. Chắc ông không có tìm kỹ nơi ông bị con gấu đuổi rồi đó.”

“Tôi tự hỏi tại sao cô lại bênh cậu ta thế nhỉ.” Giọng của người đàn ông có
chút thay đổi và nó nghe càng đáng ghét hơn.

“Hay vì cậu ta có quan hệ mật thiết với em gái cô đúng không. Cô đang vì tình
riêng mà chống lại mệnh lệnh tổ quốc đó à.

Bị một cái mũ lớn chụp vào đầu như vậy mặt Sarah nhăn lại ánh mắt tràn đầy
phẫn nộ, có vẻ như cô kiềm chế lắm mới có thể khiến bản thân mình không hét
lên.

“Ông có biết mình đang nói gì không hả, Workshop đã chứng minh độ nguy hiểm
của cậu ta còn hơn cả gấu dữ trong rừng, thông tin của cậu ta bây giờ cũng như
là một vùng sương mù mờ ảo. Cho dù Workshop muốn thu cậu ta vào tay như đã
từng làm với cô bé phù thủy kia cũng phải huy động lực lượng đàng hoàng chứ
tôi và ông hiện giờ mang cậu ta về.... Chết còn đỡ chứ để lộ những chuyện của
Workshop thì tôi không biết ông ra sao chứ tôi vẫn có gia đình đó."

"Thôi được rồi."

Mặc dù trên khuôn mặt cũng có chút khó chịu nhưng người đàn ông cũng nhận ra
Takuto khó chơi khi biết cậu ta an toàn khỏi con gấu rừng dữ tợn đó và trên
hết là chính hắn đã sơ sảy khiến viên đá đó tiếp cận rồi xâm thực con gấu và
rồi làm mất tấm bản đồ. cho nên hắn nghĩ mình phải cố gắng lấy công chuộc tội.
May cho hắn là hắn vẫn chưa bị mất bình tĩnh mà gây sự bắt Takuto trong tình
trạng hiện tại.

"Nhưng chắc chắn sẽ có lệnh xuống sớm thôi, một đứa ngoại quốc xa xôi đến một
nơi đang ngập tràn nguy cơ chiến tranh mở tiệm cà phê, cô nói xem nếu cô là sĩ
quan quân đội cô có tin đó chỉ là sự trùng hợp hay không."

"Hừ! Tôi không quan tâm! Nhưng bây giờ thì nếu không thấy gì khả nghi thì
chúng ta rút thôi."

"Khoan đã!." Người đàn ông lên tiếng hất mặt về phía Takuto

"Trên người cậu ta chưa kiểm tra. Thử xem một chút đi."

"Cái.... Ông nói cái gì a.....! Tôi! Một người con gái đi sờ soạng một người
con trai.... Sao ông không làm đi a."

Khỏi phải nói trước yêu cầu của đồng đội thì Sarah ngay lập tức đỏ mặt, Sờ
soạng người con trai mà em gái mình yêu quý, cho dù mạnh mẽ có thể đánh bại cả
quân đội chính quy như Sarah cũng không thể không thấy bối rối. "

"Đùa chút thôi! Với lại tấm bản đồ đó có một lời nguyền cực mạnh, ai cầm trực
tiếp vào nó sẽ chết, thế nên nếu trong mấy ngày sau cậu ta chết thì điều đó sẽ
được chứng minh thôi mà."

Khi nghe nói vậy một sự kinh hãi toát ra từ ánh mắt Sarah

"Như vậy thì không phải chúng ta sẽ càng không thể biết được tấm bản đồ nó ở
đâu nữa."

Đang quan sát thật kỹ Sarah, người đàn ông không biết lý do cô ấy hoảng sợ là
do thật sự thất lạc tấm bản đồ hay là lo cho bạn trai tương lai của em gái của
cô nữa hắn lên tiếng với vẻ quan tâm đã giảm nhiều so với lúc trước

"Thực ra tấm bản đồ ấy là thứ dẫn đến di chỉ của phù thủy trong quá khứ, nhưng
hiện tại chúng ta đã có một phù thủy đang bị nhốt rồi thì trước sau cũng moi
ra được điều đó thôi mà. Tấm bản đồ đó tuy quan trọng nhưng nếu mất rồi thì từ
từ tìm lại cũng được."

Nói rồi người trung niên ra dấu hiệu rút lui cho Sarah và hai người cũng rời
khỏi đó mà không bàn luận với nhau thêm tiếng nào nữa.

Sau khi cả hai rồi thì Takuto cũng đứng dậy, lời của người đàn ông đó quả thực
đã đánh thức một chút hứng thú của Takuto. Đầu tiên là vụ lời nguyền của tấm
bản đồ, tuy Takuto thật sự có cả thấy ma lực vận hành trong đó nhưng cậu không
nghĩ đó là lời nguyền, hoặc đó có thể cũng chỉ là lời nói dóc để dò xét phản
ứng của Sarah, hoặc thậm chí đó chỉ là một lời vô căn cứ được truyền miệng sau
đó rơi vào tai mắt quân đội thôi. Nhưng có dù thế nào đi chăng nữa thì việc
tấm bản đồ này ẩn chứa bí mật lớn cũng là sự thật

Môi Takuto khẽ làm thành một vòng cong, di chỉ của phù thủy cổ đại ư, cuối
cùng cũng có chút thông tin đáng giá đây. Dựa theo những gì biết về Quản Lý
thì những người có quan hệ với ông ta toàn là những tồn tại khó đỡ cho nên
điều tra về phù thủy chắc hẳn cũng là một con đường chính xác, hoặc nếu không
thì biết thêm một chút về những bí mất chôn giấu của thế giới này cũng rất thú
vị.

“Hay là mình chạy đến căn cứ Work Shop để cướp cô bé phù thủy trong lời nói
của bọn họ nhỉ.”

Tuy nghĩ như thế nhưng Takuto lập tức xóa đi ý nghĩ đó trong đầu. Như vậy thì
có chút lộ liễu quá với lại khi chưa nắm rõ được nhân vật phù thủy đó là người
như thế nào mà giải cứu cô ta cũng không phải là sự lựa chọn sáng suốt, không
phải Takuto sợ nhưng mục đích của cậu là điều tra câu chuyện của của Quản Lý
thế nên nếu gây sự với những thế lực huyền bí một cách thái quá thì sợ rằng sẽ
không thể đạt được kết quả gì.

Takuto đan tay lại vào nhau chìm trong suy nghĩ, một mình cậu cũng khó lòng mà
điều tra được gì thêm, thế giới này tuy nói giống thì cũng giống trái đất đó
nhưng vẫn có những sai lệch nhất định. Sau một lúc, ngó lên đồng hồ, Takuto
đứng lên xuống bếp tự pha cho mình một cốc cà phê và sơ lược chuẩn bị mọi thứ
cho ngày làm việc tiếp theo. Trời cũng sắp điểm 4 giờ sáng, coi như tối nay
gần như không ngủ cho nên Takuto cũng không cần phải tuân theo cái nhu cầu của
cơ thể là vào phòng say giấc.

Hương cà phê cùng ánh lửa chập chờn trong căn phòng tối có phần khiến cậu tĩnh
tâm hơn. Nói là tĩnh tâm chứ thật ra điều này chỉ làm dịu đi cái mong muốn
điều tra san bằng Work Shop của Takuto thôi. Nói gì thì nói, khi biết cái nhóm
này đã vài lần điều tra cậu cùng với việc họ liên quan đến cái viên đá đỏ thẫm
đáng kinh tởm và việc họ xông vào tận nơi của cậu để dò xét thì Takuto cũng
không thể để mặc được đúng không nào. Cậu không thích gây với ai nhưng cũng
không phải là quả hồng mềm để mặc người ta trêu chọc.

“Xem ra chỉ một mình thì không thể điều tra được gì rồi.”

Sau khi nghĩ vậy, trên tay Takuto xuất hiện 3 viên đá sáng óng ánh, cậu đưa
ngón trỏ khẽ cứa vào một cạch sắt bén, viên đá dần dần bị nhuộm trong màu đỏ
và tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt và với hai viên đá còn lại cũng vậy. Ba đốm sáng
tuy không có cường độ cao nhưng ở một khung cảnh như thế này thì không thể
khiến người ta rời mắt.

Boar → Dog → Bird → Monkey → Ram

Hai bàn tay giơ lên làm thành những ấn chú phức tạp và Takuto khẽ đặt xuống
đất

“Liên thông vị diện. Kuchiyose No Jutsu.”

Ba viên đá tỏa sáng hơn và dần hình thành 3 thân ảnh quen thuộc, khi nhìn thấy
nó môi Takuto khẽ nở nụ cười

Một thuật triệu hồi của Naruto, nhưng nó thậm chí còn cao cấp hơn, bản thân
thuật Kuchiyosei không thể triệu hồi những tồn tại của thế giới khác và phải
tận đến thời đại của con trai Naruto là Boruto mới có người thực hiện được nó.
Và thuật này cũng khác trong Naruto ở chỗ là nếu thực thể bị triệu hồi không
đồng ý thì thuật này cũng coi như vô dụng.

Thật ra thì tác giả rất muốn nói vậy nhưng đây chính xác là những gì Takuto
muốn thể hiện cho ngầu để thỏa mãn chứng chuunibyo ngầm của cậu mà thôi chứ ở
đây Takuto không sử dụng năng lực ảo tưởng hay là cái gì hết trơn cả. Ba hòn
đá đó chỉ là vật phẩm triệu hồi mà Quản Lý đưa cho Takuto trước đây trong
trường hợp muốn triệu tập đồng minh khi cần thiết, và những bước niệm ấn chú
bằng tay đó tuy nói là cho ngầu chứ thật ra nó cũng đóng vai trò là mật mã
phòng khi những hòn đá này bị rơi vào tay kẻ khác, thế nên với chứng chuunibyo
ngầm takuto đã thiết lập mật mã bằng những thủ ấn của chính Kuchiyose No Jutsu
trong nguyên bản. Và rất nhanh sau đó ba bóng hình đó cũng mở mắt nhìn cậu và
lên tiếng

“Triệu hồi cả 3 người bọn ta, hẳn nhóc đang gặp rắc rối nhỉ.”

Thân ảnh nữ tính lồi lõm đúng chỗ với mái tóc bạch kim tỏa ra khí thế cùng vẻ
đẹp nữ vương xuất hiện trước mặt Takuto, Leon Liệt Hỏa Sư Thú đáp lại lời
triệu hồi giáng lâm dị thế.

“Nhờ cậu mà thực lực của ta lại tiến thêm một bước dài thế nên cậu cần hỗ trợ
gì cứ việc lên tiếng.”

Thân ảnh cao to như hộ pháp với cơ bắp rắn rỏi đủ khiến người tập thể hình lâu
năm cũng phải ghen tị. Và mái tóc vàng đầy cá tính càng tô đậm vẻ nam tính
mạnh mẽ, Son Tứ Tí Kim Hầu đáp lại lời triệu hồi giáng lâm dị thế.

“Là ân nhân cũng như là người đã giúp ta mở ra một chân trời mới, ta sẽ toàn
lực hỗ trợ cậu tung hoành thế giới này."

Mĩ nam như các diễn viên hàn quốc đủ hớp hồn bất cứ cô gái nào và khiến họ lâm
vào mộng cảnh. Hebigami Tử Dực Song Đầu Mãng đáp lại lời triệu hồi giáng lâm
dị thế.

Thấy ba thân ảnh xuất hiện, môi takuto nở ra nụ cười. "Tuy tôi không biết mọi
người đã trải qua bao lâu thời gian nhưng đối với tôi mà nói chia tay chỉ gần
có một tháng mà lại phải nhờ sự hỗ trợ của 3 người đúng là hơi thất lễ."

"Cũng không hẳn đâu nhóc." Leon lắc đầu nói "Huyết mạch mà Quản Lý sư phụ của
nhóc đưa ta quả rất đáng sợ, không thể một lần hấp thu mà hết được, ta chỉ
dùng một phần nhỏ trong đó chỉ để củng cố lại căn cơ một lần nữa tôi luyện cô
đọng năng lượng của mình mà đã mất gần 3 tháng. Việc nhóc triệu hồi ta tới
cũng vừa đúng lúc ta xuất quan thế nên coi như chuyến này đi tới đây nhằm
thích nghi một chút."

Nghe Leo nói vậy takuto khẽ dò xét và cậu kinh ngạc, sức mạnh Leon thoạt nhìn
thì thấy không tăng mà còn có xu hướng giảm nhưng nhạy cảm như Takuto vẫn có
thể nhận ra được là sự tinh thuần lắng đọng của nó đã khác trước một trời một
vực. Nếu trước khi chia tay lần trước thì tu vi cô ở Mức Nhị Đoạn Bán Bộ Thiên
Cấp Sơ Kì và nếu dốc toàn lực thì đủ cầm hòa với Tam Đoạn Bán Bộ Sơ Kì, nhưng
giờ thì chắc ngay cả Tam Đoạn Bán Bộ Đỉnh Phong cũng không làm gì nổi cô cả.

"Xem ra bà chằn mãnh sư này cũng có tiến bộ nhiều đó. Nhưng khác với cô ta chú
trọng vào đánh thức và khống chế năng lực huyết mạch của bản thân và của dòng
tinh huyết viễn cổ đó. Ta chắc chắn lần đấu tới với cô sẽ phải khiến cô rút vũ
khí của mình."

Son đứng bên cạnh lên tiếng, là yêu thú tuy thực lực khá nhưng không có những
truyền thừa huyết mạch mạnh mẽ nên Son khá quan tâm đến vấn đề năng lực huyết
mạch và hơn nữa với vị trí là người đứng đầu một quần thể ma thú ở Vô Tận
Hoang Nguyên cho nên nếu có thể đánh thức được năng lực huyết mạch mạnh mẽ của
dòng tộc thì vị trí của bầy đàn sẽ được coi trọng hơn đồng thời tộc nhân sẽ có
những đãi ngộ tốt. Và tinh huyết của Quản Lý không thể là sự giúp đỡ lớn và
đúng chỗ hơn nữa đối với con khỉ này cho nên khi về nó giao trọng trách cho
cấp dưới và bế quan đánh thức huyết mạch ngay lập tức.

"Đánh thức huyết mạch và củng cố căn cơ ư, hai người cũng khá lắm nhưng...."
Người cuối cùng chưa khoe thành tích của mình ra chính là con rắn và có vẻ nó
dùng hành động thay lời nói, với ngón tay điểm chỉ vào mi tâm takuto,

'Ngươi dám......"

Son la lên một tiếng phẫn nộ nhưng đã muộn, một tia sáng tím lóe lên và tất cả
chỉ có thế. Takuto đứng trước mặt nó không hề có chút phản ứng nào. Và sau
đó.....

"Hebigami, cậu liều thật đấy, dám luyện chế tinh huyết viễn cổ của Quản Lý với
hàng trăm loại độc dược, độc vật và thậm chí cả những nguyền rủa khiến nó càng
bất trị dễ phản phệ khi hấp thu và sau đưa nó trong cơ thể nhằm khiến bản thân
lúc nào cũng ở trạng thái chiến đấu điên cuồng vận hành độc tố bản thân để hóa
giải rồi từ đó dần dần khiến độc tố bản thân tăng lên một cấp độ mới. Thật
không thể tưởng tượng được a, một con đường hết sức liều lĩnh."

takuto nở nụ cười như không phải cười nói với Hebigami, không thể nói là cậu
thích phương pháp này của con rắn, nhưng quả thật khi nãy chỉ với một điểm chỉ
của con rắn mà cũng khiến thứ đang bị phong ấn của takuto rung lên mãnh liệt
một cách thèm thuồng. Cái đó là Hebigami chỉ muốn kiểm tra chút thực lực
Takuto một chút sau một thời gian khi chia tay ra làm sao và cậu cũng không để
có thất vọng khi nãy tuy bên ngoài takuto không tỏ vẻ gì nhưng cậu cảm thấy
rất rõ một luồn độc tố mang theo nguyền rủa cực mạnh len lỏi vào cơ thể và
phải tập trung năng lượng để hóa giải nó mà không hề biến sắc.

"Nhưng nếu đó là những cậu chọn thì tôi cũng sẽ không có ý kiến, khi nào thấy
bản thân không duy trì nổi thì cứ báo, tôi chắc chắn sẽ giúp."


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #106