Điều Tra


Người đăng: Người điên một cõi

Trời đầy sao, tại một góc giữa thành phố, gần một ngã ba đường, trên sân
thượng một tòa nhà cao tầng mà phía trước chính là cái ngã ba đường vừa nói…

Một ma pháp trận xuất hiện trên mặt sân thượng tòa nhà, từ nó, những tia sáng
trắng phóng ra rồi quyện vào nhau tạo thành một hình thoi tròn xoai. Khi hình
thoi trở nên to lớn hơn một người trưởng thành một chút thì các tia sáng từ ma
pháp trận không còn phóng xuất ra nữa, khiến cho hình thoi trở nên mờ dần và
để lộ một cậu nhóc trong bộ áo choàn kín đầu mào đen, tay cầm quyền trượng một
đầu của nó trạm trỗ hình rồng ôm ngọc, một đầu đính viên ngọc tròn trong
suốt.

Người này không ai khác chính là thắng, cậu đến đây để điều tra về xung chấn
không gian thế giới mới xảy ra cách đây ít lâu.

Ma pháp trận biến mất, Thắng nhìn xung quanh một vòng rồi đưa tay lên tai

“Không có dấu hiệu của sự pháp hoại, tôi sẽ thử thả ra một trường pháp thuật
để dò xét, anh hãy thử dùng thiết bị quét khu vực xung quanh xem có ai khả
nghi không.”

“Ok!” – từ bên kia đầu dây, Nguyên trả lời.

Kết thúc cuộc thoại thoại, Thắng gõ cây quyền trượng xuốn đất, mắt nhấm nghiền
nhưng ngay sau đó cậu lại mở mắt ra, tiến về phía trước, đến sát thành sân
thượng, cậu nhìn xuốn.

Bên dưới là đường phố đông người dù đã về đêm, xe cộ khá tấp nập, cho rằng
trong trường hợp này nhảy xuốn là không tiện, Thắng khụy một gối xuống, chống
cây pháp trượng lên nền sân thượng, thế là cậu biến mất khỏi đó và xuất hiện
ngay bên cạnh ngã ba đường dưới tòa nhà, điều kỳ lạ là dường như không ai chú
ý đến cậu.

Đứng trước tòa nhà, quay mặt về phía ngã tư đường, Thắng đưa một tay ra phía
trước, từ không khí xung quanh xuất hiện những tia sáng mờ gần như trong suốt
với 2 màu vàng và hồng tụ tập về phía bàn tay cậu.

Thả lõng bàn tay mình, Thắng để mặt những ma lực kia hòa tan vào không khí,
nhìn lên sân thượng một tòa nhà gần đó khác, Thắng một lần nữa biến mất tại
chỗ và xuất hiện trên tần thượng mà cậu vừa mới nhìn, cái tòa nhà lần này cậu
đứng cao hơn cái lúc nãy vài tầng, khá thuận tiện cho việc quan sát.

“Có vẻ như vừa có một cuộc chiến diễn ra ở đây, anh có tìm thấy gì không?!” –
Thắng liên lạc với Nguyên thông qua thiết bị gắn ở tai.

“Không có người, nhưng thiết bị phân tích cho biết có một không gian đã được
dựng lên ở khu vực đó sau đó thì biến mất, bán kính không gian khá là rộng.” –
Nguyên đáp lời.

Không trả lời Nguyên, Thắng lại một lần nữa gõ quyền trượng xuống đồng thời
nhắn nghiền mắt lại.

Chừng mười lăm phút sau, cậu chàng mở mắt.

“Hệ thống, hành trang…” – Thắng lên tiếng.

Một bảng trong suốt hiện lên, bên trong là hàng chục ô vuôn xếp ngay ngắn, mỗi
ô vuôn có một biểu tượng riêng.

Đưa tay chạm vào ô vuôn có biểu tượng hình chai nước màu xanh, cái bảng trước
mặt Thắng biến mắt, thay vào đó trên tay cậu lại là chay nước giống như cái
biểu tượng cậu chạm vào.

Tháo nắp, nóc hết cả chai, thế là cái chai từ từ biến mất tan vào hư không,
Thắng nhìn vào một hướng, nơi không có một ai, cậu chàng bắt đầu niệm chú ngữ
của phép bay, kết thúc, dưới chân cậu chàng hiện lên một ma pháp trận nhỏ màu
xanh lá nhạt, dậm nhẹ chân xuốn đất, cậu chàng bất đầu bay trên không trung về
hướng mình đã nhìn.

Bay được hơn 10 phút, Nguyên bất giác gọi cho cậu.

“Tìm được gì chưa?”

“Chưa, nhưng tôi cảm nhận được chút ma thuật không giống của tôi, tôi đang
theo dấu của nó.” – Thắng trả lời.

“Nhanh lên đi, có việc đang chờ cậu làm này!”

Không trả lời, Thắng vẫn tiếp tục bay, cậu không ngừng tìm kiếm xung quanh,
cuối cùng, cậu tìm thấy một bóng dáng đang di chuyển giữa các máy nhà.

Đó là một cô gái với mái tóc màu cam, mặc quần đùi, khoát áo choàn đen che cổ,
trên đầu, tại vị trí tai có một chỏm tóc chỉa ra giống hình tai sói, phía sau
có một chiếc đuôi sói màu cam đỉnh trắng đang đung đưa trong gió. Cô gái ấy
đang bế một bé gái tóc vàng để tóc 2 bím.

Thắng nhanh chóng tiếp cận 2 người họ, và có vẽ như cô gái cũng đã chú ý đến
cậu, ngay khi cậu vừa đáp xuốn trước mặt họ…

“Ngươi là ai?” – Cô gái tóc cam với vẻ mặt cảnh giác hỏi cậu trong khi đưa lên
một tay thủ thế sẵn.

Góc nhìn của Thắng….

“Một kẻ đi điều tra vụ việc vừa rồi thôi, thế còn các cô?”

Tôi hỏi lại cô gái trươc mắt tôi, mà có vẽ cô ta không phải nhân loại thuần,
cô ta có tai, đuôi và răng nanh của sói, có vẽ như cô ta chính là 1 trong số
những người góp mặt trong cuộc chiến vừa rồi hoặc cũng có thể cô ta chính là
người tạo ra nó…

“Điều tra, ngươi là người của cục quản lý thời không?” - Cô ta hỏi tôi tiếp.

“Cục quản lý thời không, xin lỗi nhưng tôi không phải, tôi chỉ là 1 kẻ giữ
luật thôi, tôi không biết cục quản lý thời không mà cô nói, tôi muốn hỏi một
điều, xung chấn không gian lúc nãy có phải do hai người gây ra không?” – Tôi
vào trực tiếp vấn đề.

“Xung chấn không gian?!...” – Cô ta ngạc nhiên hỏi lại.

“Theo chúng tôi điều tra, một xung chấn không gian đã xảy ra gần đây, tôi đoán
là do ai đó ở đây đã cố tình kích phát ma lực diện rộng với cường độ cực lớn,
hy vọng các cô hợp tác điều tra…”

Đúng lúc này, cô bé được cô ta bế đã tỉnh dậy, có vẽ như cô nàng bị thương khá
nghiêm trọng, khuôn mặt trái xoan đã trở nên lấm lem do bụi đất, đôi mắt khép
hờ do mệt mỏi, một đôi môi nhỏ xinh nhưng đã trở nên nhợt nhạt, bộ đồ mà cô bé
mặt có vài vết rách, cả cây búa trong tay cũng có mấy vết nức do giao tranh.

“Ai thế…?” – cô bé hỏi với giọng khá nhỏ nhưng tôi vẫn nghe được.

“Một người giữ luật đang điều tra khu vực này…” – Tôi lên tiếng.

“Arf…”

“Chị không biết Fate, nhưng có vẽ như cậu ta đến để điều tra về vụ việc vừa
rồi, hoặc cũng có thể…” – Vẫn giữ vẻ cảnh giác, cô ta – Arf, trả lời cô bé –
Fate.

“Tôi hy vọng 2 người có thể cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra, thay vào đó tôi
sẽ chữa trị cho cô bé này.” – Tôi thử hỏi để biết thêm thông tin.

“Arf…” – cô bé nhìn về tôi rồi nhìn về phía Arf.

“Chị hiểu rồi…” – Arf lên tiếng rồi nhìn về phia tôi – “Lúc nãy ta có dùng
xung động ma lực để tìm kiếm một vật, nhưng tôi không nghĩ nó sẽ gây ra xung
chấn không gian như ngươi nói…”

“Vậy còn dấu vết trận chiến là sau?” – Tôi hỏi tiếp trong khi tiến lại gần họ.

“Vậy là ngươi biết về trận chiến dù rằng có kết giới ?” – Arf với vẻ ngạc
nhiên hỏi lại.

Góc nhìn của Arf…

Đối thủ có vẽ là một pháp sư tầm trung, nếu vậy thì một mình tôi có thể dư sức
xử lý trong khi vẫn đang bảo vệ Fate, tôi tự hỏi mình có nên xử luôn tên nhóc
này không, dù gì tôi cũng không cảm nhân được bất cứ ai khác xung quanh đây.

Quay trở lại góc nhìn của Thắng...

“Có thể cho tôi biết thứ 2 người đang tìm kiếm là gì không?” – Tôi hỏi trong
khi đang vận dụng ma thuật trị thương cho cô bé.

“...”

“Vậy là 2 người sẽ không nói...”

Tôi tự hỏi 2 người họ đang tìm kiếm thứ gì mà có thể gây ra một vụ việc lớn
như vậy?

Nhìn vào 2 người họ, tôi không nghĩ chỉ với 2 người họ có thể tạo ra một xung
động không gian lớn như vậy, theo những gì trong cuốn sách về ma thuật thời
không mà tôi nhận từ chúa thì muốn tạo một xung động không gian ảnh hưởng đến
các thế giới thì phải là một ma thuật có khả năng hủy diệt 1 hành tinh bị kiềm
hảm bởi 1 ma thuật không gian hoặc là một trận chiến ma thuật không gian của
hàng chục pháp sư không gian mạnh mẽ.

Nếu đúng vậy thì...

Thứ tạo ra xung động không gian chính là thứ mà họ đang tìm...

“Nếu tôi đoán không lầm thì thứ mà 2 người đang tìm chính là thứ tạo nên xung
chấn không gian...” – Tôi thử nói lên suy nghĩ của mình.

Không có ai đáp lời nhưng khuôn mặt của họ lại trở nên nghiêm túc hơn, có vẽ
như tôi đoán đúng, tôi tự hỏi thứ gì có thể gây nên xung chấn không gian thế
giới nhỉ?

Xem nào, thứ gây nên xung chấn không gian thế giới là thứ đủ mạnh để ảnh hưởng
lên bức tường giữa 2 thế giới, nếu vậy thì nó phải có sức mạnh như viên ngọc
lần trước tôi có được.

Khoan đã, viên ngọc lần trước tôi có theo như Nguyên nói thì ký tự bên trong
nó là số 3 trong tiếng La Mã, nếu đúng vậy thì trước nó hẳn phải có số 1 và 2,
vậy có khi nào thứ họ tìm là một trong số những viên ngọc đó?

“Nguyên, phiền anh chuyển viên ngọc lần trước đến chỗ tôi.” – Tôi liên lạc với
Nguyên trong khi kết thúc việc trị thương.

Ít phút sau, một viên ngọc xuất hiện trước mắt tôi, trước sự khinh ngạc của 2
kẻ trước mặt, tôi cầm nó vào tay...

“Đưa nó cho ta...”

Arf nhanh chóng lao về phía tôi với móng vuốt trên tay, cô bé mà tôi vừa trị
thương cũng cầm chắc cây búa trong tay mà chĩa về phía tôi, có vẽ như tôi vừa
cho họ thấy thứ họ cần tìm.

Tránh khỏi đòn tấn công đơn thuần của Arf, tôi nhanh chóng vào thế thủ với cây
quyền trượng của mình, Fate vẫn đứng đó, có vẽ cô nhóc không có ý định tấn
công.

Arf vẫn không từ bỏ, cô tiếp tục với móng vuốt của mình, còn tôi thì nhanh
chóng dịch chuyển đi một khoản xa khỏi 2 người họ bằng ma thuật không gian.

Đưa cây quyền trượng chỉ về phía trước, ngay trước khi Arf tiếp cận tôi lần
thứ 3, niệm xong chú ngữ của mình, tôi lập tức phóng ra một tia sét ma pháp về
phía cô ta, đồng thời lúc ấy, Fate cũng nhanh chóng lao về phía này.

Fate chắn trước Arf và dùng 2 tay mình tạo ra một ma pháp trận màu vàng trước
mặt, tia sét do tôi phóng ra nhanh chóng va chạm với lá chắn, cả 2 điều biến
mất khi va vào nhau.

“Arf…” – Fate lên tiếng.

“Nhưng, Fate, kẻ đó có Jewel seed, em định bỏ qua sau?” – Arf lên tiếng.

Fate không trả lời Arf, thay vào đó cô quay về phía tôi và nói.

“Lần sau gặp lại, tôi chắc chắn sẽ lấy nó.”

Rồi cô nói với Arf “Chúng ta đi thôi…”

“Fate…” Arf đáp lời với giọng khẩn thiết trong khi nhìn giữa tôi và Fate.

“Arf, đi thôi, lần sau, em chắc chắn sẽ lấy nó…”

Fate đáp lời và trước khi tôi kịp hỏi gì thì cả 2 đã bất đầu rời đi, xem ra
tôi vừa vướng vào một vụ khá phiền phức…


Kẻ Giữ Luật - Chương #5