Trị Ngươi Như Thế Nào


Người đăng: cobonlanho

Vừa dứt lời thì cái đầu của hắn bị nghẹo sang một bên, máu từ trong miệng tràn
ra, bị ném bịch sang một bên tắt thở chết mất. Tất cả mọi việc xảy ra chưa đầy
3 lần hô hấp, mọi người thầm kinh hô trong lòng “thật là hảo thân pháp”

Một gã gầy gò trong đám chỉ về phái Ame, khuôn mặt chuyển thành màu gan heo
chỉ về phía Ame giọng run run nói :

- Các ngươi dám giết người của dong binh đoàn chúng ta

- Thì sao..các ngươi giỏi lắm à

Ame liếc mắt nhìn cả đám nhàn nhạt nói

- Cùng lắm trước mặt ta chỉ là một đám khỉ nhảy nhót…ngại mình sống dai quá
chứ gì. Đã muốn thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi xuống âm phủ sớm một
chút…an tâm, bổn đại gia rộng lượng từ bi không tính phí vận chuyển đâu.

- Ngông cuồng

Cả đám dong binh đoàn đồng thanh hét lên, nhao nhao chửi rủa

- Thằng nhóc mới lớn miệng còn hôi sữa mà mạnh miệng.

- Phải đó..phải đó

- Thanh toán hết bọn chúng đi

-….

Nghe cả bọn luôn mồm chửi rủa, khí thế chuẩn bị hùng dũng xông lên đánh một
trận. Levi và Nerly sắc mặt ngưng trọng hẳn, tinh nguyên thôi động chuẩn bị
chiến đấu.

Tên cầm đầu nhóm nhíu mắt khẽ nhìn về phía đám người Yuki, thầm suy tính, nữ
tử ngồi trong xe vẻ như bị hao hụt tinh nguyên, không ra ứng chiến được, một
nam một nữ cãi nhau với mình nãy giờ cùng lắm là ma pháp sư cấp 4 trung kì,
người đeo mạng trắng thì không đáng lo, chỉ là ma pháp sư cấp 3 mà thôi, còn
thằng nhóc kia chắc cấp bậc cao hơn một chút, hơn nữa là do thuộc hạ của mình
xem thường thực lực của đối phương, bị đánh bất ngờ nên nhất thời không phản
ứng kịp, chỉ cầm cả đám xông lên là có thể làm thịt được nó. Xử lí xong 5
người bọn chúng là mình có món hời rồi, đặc biệt là cái xe, đồ tốt a.

Hắn khẽ gật gù rồi nhếch môi lên, làm ra vẻ thương tâm oan ức nói :

- Các ngươi dám giết người của bọn ta..mau bồi tán đi

- Nằm mơ đi. Đó chỉ là cái cớ mà thôi

Levi nghiến răng nghiến lợi nói

- Bọn ta sẽ đem chuyện này về nói lại với học viện. Xem sẽ xử lý ngươi thế
nào

- Phải đó – Nerly xen vào – đều chỉ là ỷ đông hiếp ít.

- Vậy sao

Tên cầm đầu cười hắc hắc, xem lời nói tựa gió thoảng qua tai

- Nếu ta giết hết bọn ngươi ở đây không ai nói thì làm sao học viện biết
được. Người đâu, mau lên xử lí hết bọn chúng đi

- Vâng

Cả bọn khí thế dâng cao đồng loạt hô to

- Hừ, một lũ không biết liêm sỉ. Ta có chết cũng sẽ kéo theo các ngươi khiến
nhà ngươi đoạn tiệt hậu tử sinh con không có lỗ * ..làm cho &?//%.@#...

Nerly ác độc chu môi lên không ngừng nguyền rủa, cũng may cho bọn dong binh
đoàn là cô nàng lười biếng chưa học thành công nguyền rủa thuật, nếu không thì
cả lũ chưa đánh đã bị mấy lời nguyền rủa làm cho đau đầu hành hạ lăn lộn qua
lại

Levi đứng một bên khẽ trợn mắt há mồm trong lòng thầm thán phục công phu tụng
kinh của Nerly, thề kì này về lại học viện phải dạy dỗ con bé học thành công
nguyền rủa thuật để lần sau có đi lịch lãm gặp tình huống thế này nguyền rủa
cho chúng đau đầu chết hết. Cậu thôi động nguyên lực lên lòng bàn tay, xuất
hiện cây cốt dao dài chừng 2 mét giơ lên chuẩn bị nghênh đón chiến đấu

Nerly hai tay nhanh chóng kết thành một thủ ấn trước mặt, đọc

- Ma ám chi vương, hắc ám vô tận, hởi nô lệ trung thành của ta…HIỆN THÂN ĐI

Một khô lâu trắng hếu được triệu hồi từ hư vô không gian hiện ra, trên tay cầm
một thanh đao khẽ quỳ cung kính cúi chào trước mặt Nerly

- Ha, thuật kĩ tuyệt quá nhỉ

Ame đứng bên cạnh tán thưởng, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn về khô lâu đang
quỳ dưới đất

- Chứ sao

Nerly hếch mũi vênh mặt lên, hai tay chống nạnh đầy tự hào nói

- Nó được việc lắm đó. Ngươi sai gì đều làm theo hết.

- Vậy sao, việc gì cũng làm. Khi nào dạy ta nhé

Ame vê vê cằm, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà vô tư ngây thơ nói

- Nếu sai nó đi lấy trộm dùm mình nội y của Yuki thay mình là chủ ý không tồi
(đầu óc đúng là đen tối vl)

Yuki và Nerly nghe xong thiếu chút nữa cắm đầu xuống hôn đất thắm thiết, trái
gió trở trời thế nào mà cả hai không hẹn cùng đưa tay lên vuốt ngực ho khan
kịch liệt. Làm Levi không khỏi nhíu mày nói

- Nè, hai người, bệnh thế nào thì ráng về học viện hẵng bệnh, sao lại đổ bệnh
ngay lúc dầu sôi nước bỏng thế này

Nerly nghẹn họng trân trối nhìn Ame không chớp mắt, thật không ngờ bây giờ trẻ
con lớn nhanh quá, mình có một chút thích ứng không kịp. Còn Yuki thì trán trổ
đầy vạch đen, xắn tay áo lên xách lỗ tai Ame xoay đủ một vòng 360 độ làm Ame
la lên như lợn bị chọc tiết.

- Giỏi quá hen..hay quá hen..

Yuki trừng mắt nói

- Tạm thời thế này thôi. Tối nay về xem ta thu thập thế nào. Mới bấy lớn đầu
óc đã suy nghĩ bậy bạ rồi

- Chủ nhân..a..chủ nhân..tha mạng

Ame la oai oái, trong lòng cảm thấy vô cùng ủy khuất, nói thế nào thì ta đây
cũng hơn 600 tuổi rồi chứ ít gì, chả qua bị kẹt trong cái hình dáng nhỏ bé thế
này.

- Chủ nhân, ai mà chả yêu cái đẹp. Mà cái đẹp thì phải để người khác chiêm
ngưỡng. Các cụ ngày xưa chả phải có câu tốt khoe xấu che. Đẹp mà không để
người khác chiêm ngưỡng là có lỗi với tạo hóa a…thân hình người đẹp thì phải
để người khác chiêm ngưỡng chứ (..TG: em thật sự rất khâm phục khẩu khí của
anh, chúc anh tối nay ngủ ngoài trời vui vẻ..)

..Phụt…

Nerly và Levi nghe xong lập tức lăn ra bất tỉnh đương sự, sùi bọt mép toàn
thân co giật kịch liệt. Đám dong binh đoàn thì ôm bụng lăn ra cười ran rụa đến
đỏ mặt chảy nước mặt, vài người còn hướng tới Ame giơ ngón tay cái lên. Còn
đương sự thì giơ mắt ếch lên không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bộ mình nói cái
gì sai a, chả phải hồi trước mẹ nói cái đẹp là để người khác chiêm ngưỡng sao,
mình chỉ thật tâm nói những gì mình nghĩ thôi mà, bộ khen thân hình đẹp có gì
sai à, yêu cái đẹp thì có gì là có lỗi, ka không can tâm (..em không bik là
anh ngu thật hay giả ngu đây)

Yuki sắc mặt xanh trắng đổi màu liên tục một cách chóng mặt, nếu con tắc kè
hoa mà có ở đây cũng phải bái làm sư phụ, hai tay bẻ răng rắc toàn thân phát
ra sát khí ngùn ngụt làm mấy người đứng ở đây dù ở xa mạc nóng muốn rán mỡ
nhưng mọi người lỗ chân lông không tự chủ dựng hết cả lên, toàn thân run rẩy
kịch liệt

Cậu túm lấy cổ áo Ame nở một nụ cười hết sức chân thành nói

- Ame, xem ra mấy hôm nay ta còn dễ dãi quá nhỉ. Tối nay nghỉ ngơi vô phòng
gặp ta. Còn nữa, trong phòng khí ngột nóng nực làm ta hít thở không thông,
ngươi ra ngoài hành lang ngủ cho ta….rõ chưa.

- Chủ nhân..ta biết lỗi rồi mà

Ame giọng điệu vô cùng thành khẩn, trưng ra bộ mắt cún con lấp lánh

- Người thấy đó, dạo này cường hành cướp bóc nổi lên khắp nơi, anh ninh bất
ổn, đời sống bất an. Vạn nhất ta ngủ ngoài trời bọn chúng tuổi trẻ khí thịnh
bắt ta đi lột lông đem bán thì sao. Người rủ lòng từ bi đất mẹ bao la cho ngủ
trong phòng đi mà

- Vậy sao. Bán chết ngươi lun đi

Yuki nguýt dài một cái rồi đá vào mông Ame một phát cho hả giận, kì thực trong
lòng cũng lo lắng như lời Ame nói nên đành phải nén giận mà đồng ý

- Hừ…xử lý xong bọn chúng rồi tính sổ ngươi sau, hư hỏng hết chỗ nói. Chuẩn
bị mông đi

- A, biết rồi (lầm bầm) cơ mà sao chuẩn bị mông nhỉ

Ame trả lời vẻ mặt đầy cảm kích như được ban cho một đặc ân nhưng bụng dạ thì
không cam lòng, hung hăng liếc nhìn Levi cứ liên tục hướng tới cậu giơ ngón
tay cái lên

Tên cầm đầu cố nhịn cười, suýt chút nữa thành nội thương, gầm lên

- Cười..cười con mẹ các ngươi, xông lên xử lí hết bọn chúng cho ta

Mấy tện giong binh đoàn nhìn khẽ bễu môi khinh thường, thật là không biết liêm
sỉ, hồi nãy ai mới là người cười to nhất cơ chứ, giờ ngang nhiên già mồm mà đi
chửi bọn ta..xì..ta khinh

- Ngươi

Nerly nhìn khô lâu trỏ tay vào đám ngươi ra lệnh, tinh nguyên thôi động đâu
ngón tay tạo thành những sợi mảnh để điều khiển khô lâu khỏi bị mất liên lạc

- Giết bọn chúng cho ta.

Khô lâu nghe xong lệnh của Nerly liền lập tức đứng dậy xông vào đám người dũng
mãnh vung đao lên chém, khô lâu linh trí chưa cao nên chủ nhân ra lệnh gì là
nó tuyệt đối tuân theo. Mấy tên dong binh đoàn bị khô lâu xông lên chém rú lên
mấy tiếng rồi ngã xuống hoặc thương tích đầy người lùi lại phía sau phòng thủ,
đồng dạng khô lâu cũng bị công kích gãy mấy chiếc xương sườn và một cánh tay
làm Nerly đau lòng không thôi, oán độc chửi rủa bọn dong binh đoàn.

Levi thì cầm cốt dao, đứng bên cạnh nhảy nói luôn mồm

- Ai da, Nerly, lệch qua bên trái rồi

- Ý, đâm mông nó, thông


- Trời..tiếc quá, lệch 0,001mm

Nerly nghe lãi nhãi chịu không thấu lấy tay hung hăng đập vào đầu Levi thét
lên

- Rảnh rối quá hén. Mau xử lí bọn xông qua bên trái kia kìa, một mình khô lâu
không chống cự được đâu

Levi giơ tay ngang đầu nhe răng cười nói

- OK, honey

- Honey cái **, đi mau

Nerly tức giận gầm lên làm Levi ôm đầu chạy đi vung thanh cốt dao chém mấy tên
dong binh đoàn.

Ame đứng một bên nhàn nhã tùy tiện dơ chân làm cho người nào tiếp cận đều được
hôn chân thắm thiết hộc máu mất mạng đương trường, trong lòng suy tính nên đem
làm thành món hầm hay nướng cho bữa tối để khỏi phải bị Yuki bắt nuốt mấy thứ
rau củ khó ăn (anh không thích ăn rau..hè..hè, thật là tâm hồn ăn uống vô
đối), nhớ tới việc phải nhai mấy cọng rau xanh dai dai nhầy nhụa trong miệng
mà người bất giác không rét mà run, đồng thời phải dự trữ để còn sống sót qua
cơn giận của vị chủ nhân tính khí sáng nắng chiều mưa đêm bão tố này nữa,
không biết hồi nãy mình đã nói cái gì đắc tội nữa...mẹ nói hi sinh vì cái đẹp
cũng không sai

Trận chiến đáng diễn ra cao trào thì một tiếng sáo trầm bổng du dương vang
lên, nhiệt độ hạ xuống đột ngột, có vài bông tuyết bắt đầu rơi lả tả xuống.
Xuất hiện giữa không trung là một ảo ảnh của một thiếu nữ đẹp như tiên hạ
phàm, toát ra khí chất băng lãnh cao quý, mái tóc lam dài rủ xuống đến gót
chân tựa như một dòng thát, đôi mắt lam thơ mộng nhưng đầy cô liêu tịch mịch.
Thiếu nữ trên không trung nhảy một vũ điệu mê người thoe tiếng sáo. Theo điệu
nhảy của thiếu nữ, tuyết bắt đầu rơi nhiều hơn, vũ điệu ngày càng nhanh, thiếu
nữ trên không cũng múa nhanh hơn, nhiệt độ càng lúc càng hạ xuống

(Xin lỗi vì sự chậm trễ của Cỏ Bốn Lá, sắp đi học lại nên Cỏ Bốn Lá bận nhiều
việc, việc sáng tác và post chậm hơn, mọi người thông cảm )


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #17