Đụng Độ Dong Binh Đoàn Herish


Người đăng: cobonlanho

Dưới thủ pháp sử dụng dao điệu nghệ của Yuki, một đoạn xương sống màu xanh như
bạch ngọc được gọt dũa kĩ lưỡng không tì vết hiện ra trước mắt. Kẹp Băng Ma
Dao giữa ngón trỏ và ngón giữa, cậu đục 5 cái lỗ và bắt đầu khắc hoa văn lên
thân sáo, hiện ra trên thân hình ảnh một vùng băng tuyết bao phủ vô cùng vô
tận, cô liêu tịch mịch, không khỏi phảng phất phần thê hương, giữa khung cảnh
là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, mang vẻ băng thanh ngọc khiết không vương
bụi trần, nét mặt mang một vẻ u sầu, nhìn về một nơi xa xăm nào đó, cầm trên
tay một đóa mẫu đơn.

Sau khi khắc xong hoa văn lên thân sáo, cậu dùng dao rạch đầu ngón tay, dùng
máu của mình khắc vào trong lõi sáo một trận pháp. Nét cuối cùng trong họa
tiết trận pháp hoàn thành, Yuki vội lôi ra chiếc hộp ngọc, sắc mặt trở nên
ngưng trong, lầm bầm

- Cuối cùng cũng đến giai đoạn quan trọng nhất, nhập hoàn hồn của Hắc Hùng
vào trong này. Như thế có thể tăng thêm phần sắc bén cho công kích của chiếc
sáo, lại còn giúp nó có thể tiến hóa thăng cấp theo tu vi chủ nhân..hì..hì..

Về sau, chiếc sáo mà cậu chế tạo ngày hôm nay trở thành nỗi kinh hoàng của
nhiều người

Tay phải nhẹ mở chiếc hộp ra, tay trái kết thành thủ ấn vẽ nên không trung
những hoa văn kì dị với tộc độ cực kì nhanh, sắc mặt Yuki nhanh chóng trở nên
tái nhợt, trắng bệch ra không còn giọt máu, mồ hôi hột to hột nhỏ thi nhau lấm
tấm trên trán. Ngay khi hồn hoàn trong chiếc hộp ngọc bay vụt ra, cậu khẽ đọc

- Ma ám chi vương, nghe lệnh của ta, giam cầm vĩnh viễn, vạn kiếp bất sinh…

Rồi hét lớn

- GIAM

Mấy hoa văn hồi nãy cậu vẽ phát sáng lên, không gian trở nên vặn vẹo rồi bao
lấy hồn hoàn, giam vào trong trận pháp đã khắc trong lõi. Hồn hoàn gào lớn lên
mấy tiếng không cam lòng rồi từ từ biến mất vào trong trận pháp. Cây sáo phát
ra ánh sáng màu lam óng ánh lơ lững trên không trung rồi từ từ hạ xuống lòng
bàn tay Yuki dưới ánh mặt vô cùng nồng nhiệt

Hắc Tử Thần trong tinh thần hải chấn động một lượt, chiêu thức mà chỉ có cao
tần Nore mới có thể học không ngờ hiện ngay ra trước mắt mình, khóe môi rin
rẩy kịch liệt hỏi Yuki :

- Đồ đệ, như thế nào ngươi lại biết được thuật kĩ này

- Nó đã có sẵng trong kí ức rồi

Yuki gãi gãi đầu trả lời

- Đồ nhi thấy nó là thuật kĩ cũng không tệ nên mới học thử, cũng không quá
khó

Nghe xong lời này, Hắc Tử Thần chỉ muốn lăn ra bất tỉnh đương trường. Ông trời
ơi…thuật kĩ cao cấp của một trong bát đại cổ tộc thế mà nó chỉ bảo là không
tệ..đi chết luôn đi

- Sư phụ..sư phụ.. ngài không sao đó chứ, linh lực trong ngài cạn kiệt rồi ạ

Yuki nhìn thấy sắc mặt của Hắc Tử Thần vội vã le lên

- Không sao – Hắc Tử Thần day day trán xua tay – cố gắng tu luyện cho tốt Phệ
Hồn Quyết. Sau khi ngươi tu luyện thành thục rồi thì vi sư sẽ dạy cho ngươi
vài thuật kĩ tăng cường sức chiến đấu

- Hì..hì..sư phụ, người sống lâu như vậy, chắc hẳn có rất nhiều sách

Yuki khẽ liếm liếm môi xoa xoa hai tay cười

- Người có thể cho con một cuốn luyện chế độc dược hay linh dịch thuật chú
được không ạ... đừng keo kiệt mà. Đồ đệ biết mình năng lực có hạn nên cần phải
trau dồi thêm không muốn làm xấu mặt sư phụ

- Hừ, thằng nhóc láu cá

Hắc Tử Thần cười nhạt lấy ngón tay đẩy vào trán Yuki nói

- Nói đi nói lại là mún moi đồ từ ta. Không gian chiếc nhẫn ta ngươi có thể
tiến vào. Nói cho biết trước chiếc nhẫn này không giống như những chiếc nhẫn
pháp giới khác, nó có thể chứa được người sống, dung tích sẽ tăng theo tu vi
của ngươi. Mấy thứ ta muốn truyền cho ngươi nằm ở trong tòa tháp 5 tầng góc
trái pháp giới ngươi thấy đó. Muốn vào một tầng phải đủ tu vi…mà tu vi của
ngươi hiện giờ chưa đủ vào tầng một…hì..hì..

- Vậy phải tu vi bao nhiêu mới có thể tiến vào tầng một

Yuki đau khổ hỏi, khuôn mặt lộ vẻ chán nản

- Cấp 4 – Hắc Tử Thần phe phẩy quạt cười nói – ngươi đừng mất tinh thần, có
Phệ Hồn Quyết rồi việc tăng tu vi đối với ngươi sẽ nhẹ nhàng hơn, không mất
nhiều thời gian lắm đâu. Các cậu có cu..à không, các cụ có câu dục tốc bất
đạt, trước mắt ngươi hãy thử đạt được một danh ngạch vào học viện Riolangish
cái đã, đối với việc tu luyện của ngươi chắc chắn sẽ có lợi.

- A, đồ nhi biết rồi biết rồi

Nói tới đây đột nhiên khuôn mặt của Yuki trở nên trầm trọng, cậu vê vê cằm rồi
bẻ tay răn rắc nói:

-Xém tí nữa thì quên mất, chưa tính sổ với sư phụ chuyện hồi sang..hì..hì..

-Bình tĩnh đồ nhi..đừng manh động

Hắc Tử Thần mồ hôi tuôn hột to hột nhỏ lùi lại phía sau đưa tay lên trán

-Cơ mà sao chóng mặt..buồn nôn..thèm chua quá nè..ui..linh lực cạn kiệt rồi. Sư phụ đi nghỉ nha..bye (..Sao giống triệu chứng có thai quá vậy)

-SƯ PHỤ..thật là..trốn còn nhanh hơn thỏ nữa

Yuki gầm lên giận dữ trơ mắt nhìn Hắc Tử Thần biến mất, trong lòng nguyền rủa
không thôi, đột nhiên phía trước xe có tiếng ồn ào làm Yuki không khỏi ngước
nhìn ra ngoài, thấy Nerly và Levi đang cãi nhau với một đám người nào đó mặc
cùng một trang phục màu vàng, hình như thuộc cùng một tổ chức dong binh đoàn.
Con sâu tò mò trong người nổi lên, Yuki bèn từ trên xe đi xuống xem thử

- Ta nói rồi

Giọng Nerly vang lên vẻ bực dọc

- Bọn ta không có thời gian để dây dưa cùng các ngươi. Nhắc lại một lần nữa,
bọn ta không cần các ngươi phải bảo hộ đi qua xa mạc này..cám ơn ý tốt

- Ách, vị cô nương này, sao lại phủ phàng như vậy chứ

Một đại hán thân hình cao to, trên mặt chằng chịt vết sẹo trong đám người lên
tiếng, vẻ cười cợt

- Bọn ta có ý tốt thôi mà, không cần bảo hộ cũng không sao, đưa tiền cho bọn
ta coi như lệ phí qua chỗ này

- Đừng có mà vô lí như vậy

Levi nhịn không được tức giận la lên

- Các ngươi làm gì mà bắt bọn ta phải đưa lệ phí kia chứ

- Làm gì

Đám người kia cười rộ lên

- Có chuyện gì vậy ?

Yuki liếc nhìn Ame đang nhàm chán dựa vào thành xe hỏi

- Phía trước có vẻ ồn ào quá

- Không có gì – Ame nhàm chán trả lời – chỉ một đám lâu la mà thôi. Ngoài này
nắng vậy ra làm gì, (^^ quan tâm quá) cát không là cát chán chết. Hai người
kia giải quyết việc thật là chậm quá

- Ờ

Yuki đáp, trong đầu không hiểu sao cứ lởn vởn cảnh hồi sáng làm khuôn mặt dưới
lớp mạng trắng hồng lên trông thấy

Khoan đã..

Yuki lắc đầu, véo vào đùi mình một cái đau điếng…thằng nhóc đó là con trai mà,
mình sao lại có thể có ý nghĩ như vậy được, xem ra ngoài này nắng quá nên mình
sinh ảo giác rồi, tốt nhất nên vào trong xe nghỉ ngơi một chút mới được..thật
là nhàn cư vi bất thiện ( rảnh rỗi sinh nông nỗi ý)

- Nè, không sao đó chứ..bị say nắng à

Thấy Yuki đứng im ngây người nãy giờ Ame lo lắng hỏi

- Khôn.g..không có gì

Yuki giật mình luống cuống trả lời, xém chút nữa là cắn phải lưỡi, hai tay quơ
loạn xạ hết trên không trung

- Đúng là ngoài này nắng thật…đúng là nắng thật…trong khi ở khu rừng Hắc Ám
lại đang mưa..thật buồn cười đúng không..ha..ha..

- Nè, chủ nhân, người đúng là cần phải được nghỉ ngơi thật rồi đó. Người
không sao đó chứ

Ame nhìn Yuki sợ hãi lùi lại về phía sau, trong lòng than khổ không thôi “Chết
chửa, chả nhẽ trời nắng quá nên đầu có vấn đề rồi”

- Chắc vậy

Yuki ỉu xìu mặt trả lời, trong lòng không hiểu sao cảm thấy khó chịu không
thôi

Tiếng ồn ào phía trước ngày càng nhiều làm Yuki muốn vào xe cũng không được
bèn chạy lại chỗ Levi và Nerly hỏi

- Nhìn tình hình không được ổn cho lắm. Không giải quyết xong à ?

- Phải..dong binh đoàn Herish

Levi bực dọc gật đầu liếc mắt nhìn sang đám dong binh đoàn

- Chúng không cho chúng ta đi qua mà cứ nằng nặc đòi tiền. Rõ ràng vô lý hết
sức

Nghĩ tới việc tốn nhiều thời gian ở chỗ này chỉ vì một lí do hết sức củ chuối
như thế này làm cho tâm tình Yuki vốn đang khó chịu trở nên bực bội, liếc xéo
nhìn sang đám dong binh đoàn, nộ hỏa trong người bốc lên. Cậu chầm chậm tiến
lại gần một tên mặc áo vàng, mỉm cười nhẹ nhàng hỏi :

- Rốt cuộc thì các ngươi đòi phải có tiền mới cho qua chứ gì

- Phải..chún...

…BỐP…

Tên đó chưa kịp nói hết câu đã bị ăn ngay một cái tát rất vang vào mặt, một
bên má in lằn bàn tay đỏ như máu, hai chiếc răng giã từ lợi sang miền cực lạc,
hắn khuỵu xuống hét lên đau đớn, chưa kịp định thần thì bụng lĩnh nguyên một
cái đạp bay thẳng đập mạnh vào tảng đá rơi xuống

- Ngươi

Mấy tên còn lại sắc mặt lúc xang lúc trắng lúc đỏ đổi màu liên tục như con tắc
kè hoa, tay run run chỉ về phía Yuki

- Ngươi cái gì. Các ngươi ăn không rửng mỡ không có gì làm đi chặn xe người
khác hả. Làm tốn biết bao nhiêu thời gian của người khác hả

Yuki chống nạnh cong môi lên cãi, đem cơn giận phát tiết hết ra ngoài

- Bộ cái sa mạc này thuộc về các ngươi chắc hay là của ông nội ông ngoại các
ngươi, dựa vào cái gì mà đòi tiền lệ phí của chúng ta, nói trắng ra là muốn
tống tiền người khác…phì…làm người cũng nên vô sĩ vừa thôi, không sợ người
khác biết được cười vào mặt hả. Chưa thấy ai mà da mặt dày như các ngươi. Cơ
mà muốn sinh tồn them ta e là các ngươi cần phải luyện thêm rồi

Levi và Nerly ngây người như phỗng, không ngờ một cô bé ngây thơ trong sáng
thuần khiết trong phút chốc có cách nói chuyện chả khác nào dân lưu manh đầu
đường só chợ..

- Thằng oắt con

Một tên cao to trong bọn gầm to, bất ngờ cầm cây kiếm quét ngang

- Ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi..Phong Sa Chỉ

Một cơn gió lốc rít gào vang lên mang theo cát bay mù mịt ập tới. Yuki vội
vàng thối lui về phía sau nhưng không kịp, bị cơn gió quét ngang qua quất mạnh
về phía sau

…hự…

Yuki đứng dậy vuốt ngực ho khan kịch liệt, may mà phản ứng kịp chỉ bị thương
ngoài da thôi, đôi mắt lam nhạt oán độc nhìn về phía tên cao to, hai tay bất
giác nắm chặt lại...dám đánh lén ta à, được rồi, lúc nãy ta không muốn làm khó
dễ các ngươi nhưng bây giờ thì tất cả chuẩn bị lưu lại hết chỗ này đi, không
những vậy ta sẽ khiến cho linh hồn các ngươi vĩnh viễn không siêu thoát (><
anh ý giận rồi )

Về phần tên cao to kia đang giương giương đắc chí thì đột nhiên cảm thấy phía
sau mình lạnh toát, cơ thể không khống chế được khẽ run lên một bàn tay nhỏ
nhắn trắng muốt cầm cổ mình (chết mày rồi con), giọng nói nhè nhẹ vang lên bên
tai

- Ngươi nên biết trên thế giới này có rất nhiều vạch giới hạn, có những vạch
giới hạn không nên vượt qua. Làm người nên biết rõ giới hạn của mình ở đâu và
không nên động vào người nào để vượt quá giới hạn của mình. Cái giá phải trả
khi vượt qua đôi khi là rất lớn đó

- Ngươi ..ngươi muốn gì ?

Tên cao to run sợ gian nan kêu lên, trong lòng hối hận trăm ngàn lần, sớm biết
vậy đã không dại gì chọc vào đám người này rồi

- Hừ, ta muốn gì

Giọng nói giống như từ cửu u địa ngục đòi mạng lại vang lên

- Dám đánh lén chủ nhân ta hả..đi chết đi.

( ^
^ làm thương vợ anh thì anh cho mày chết, dự là sẽ có màn đổ máu)


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #16