Hiểu Lầm Tai Hại


Người đăng: cobonlanho

Mọi người không còn ai để ý tới trận đấu cả, tất cả đều dán mặt ngước nhìn
người thiếu nữ nhảy múa trên không trung. Những bông hoa tuyết nhẹ nhàng rơi
xuống như tô điểm cho điệu nhảy của nàng, mỗi bước chân động tác của nàng tựa
hòa chung với tuyết, có tuyết làm bạn. Dần dần điệu nhảy trở nên càng lúc càng
nhanh, mọi người cảm thấy được cái lạnh thấu xương từ phương bắc tràn về, cả
người bất giác run lên, lo vận chuyển tinh nguyên đi khắp cơ thể để giữ ấm..
Theo mỗi bước chân điệu nhảy của thiếu nữ, từng đòn công kích tấn công về phía
những người dong binh toàn, chẳng mấy chốc tất cả đều biến thành những bức
tượng băng nằm la liệt trên mặt cát, đến lúc này thiếu nữ nhảy chậm lại,
chuyển sang một tiết tấu khác vô cùng kì lạ, tựa như sự phẫn nộ bị khinh nhờn
uy nghiêm, tản ra một đoàn sương mù có những hạt băng li ti, bao phủ lấy mấy
tượng băng khiến cho chúng vỡ vụn ra tan biến vào trong hư vô...tất cả đều
biến mất một cách sạch sẽ, điệu nhảy chậm lại rồi dừng hẳn, thiếu nữ xoay
người biến mất vô tung

Levi và Nerly vẫn còn si ngốc nhìn về phía người thiếu nữ vừa biến mất, chép
miệng không thôi, thì thầm với nhau

-Thật là một tuyệt sắc mĩ nữ a, đây là lần đầu tiên mình gặp một mĩ nữ đẹp đến như vậy, lại còn sử dụng năng lượng băng một cách vô cùng tinh tế. Cơ mà có chút quen quen, gần giống với một người

Nói tới đây cả hai không hẹn mà cùng đồng loạt nhìn về phía Yuki sắc mặt trắng
bệch ngồi phịch xuống đất

- Chủ nhân, người không sao đó chứ

Ame chạy tới bên cạnh lo lắng hỏi.

- Không sao. Chỉ là hao hụt tinh nguyên một chút thôi, nghỉ ngơi tí là khỏe

Yuki đáp

- Coi như việc thử nghiệm cây sáo thành công, không ngờ sử dụng nó lại hao
hụt tinh nguyên nhiều tới như vậy. Chỉ có điều thằng nhóc nhà ngươi, ta không
bỏ qua chuyện hôm nay đâu, tối nay chuẩn bị đi..khà..khà...đấu 300 hiệp nếu
không qua được thì đừng mong ở lại trong phòng (..TG: ở đây theo nghĩa đen rất
trong sáng )

Cậu vốn muốn nhờ Ame thí nghiệm giùm xem sử dụng cây sáo này công kích thì có
thể chịu được bao lâu, đồng thời hoàn thiện tăng khả năng chiến đấu cho mình,
không còn bao lâu nữa là tới khảo hạch học viện nên cậu nóng lòng tận dụng
thời gian tối nay thí nghiệm luôn, không ngờ mình vừa mới nói dứt câu xong thì
Ame lùi lại phía sau nhìn mình bằng một ánh mắt rất ư là biến thái, còn Ann
ngồi trong xe khốn khổ thay, vốn đang nuốt miếng bánh để bổ sung năng lượng
lái xe xuống cổ thì bị nghẹn lại trợn mắt kêu ặc ặc loáng thoáng thấy ông bà
tổ tiên phía bên kia vẫy vẫy tay với mình bảo, may mà kịp thời uống nước không
là đoàn tụ viên mãn rồi, còn Levi và Nerly đồng loạt hóa đá tại chỗ, ánh mắt
tiếc nuối thương hại nhìn về phía Ame

Ame cơ hồ muốn bật khóc túm lấy áo Yuki đung đưa qua lại nài nỉ van xin

- Chủ nhân, lí nào lại như vậy...không được a...ngài suy nghĩ lại đi
mà...tuyệt đối là không được...ngài không thể nào vắt kiệt ta như vậy...ta

Ý Ame muốn nói là abcxyz 300 hiệp không bị ép khô mới là lạ, dù ngài có sở
thích khác người thường thì ta thân là linh thú không có quyền xen vào nhưng
không thể nào quá phận như vậy, vả lại ta cũng đâu mắc lỗi gì lớn, chỉ là yêu
cái đẹp nên mở miệng khen thôi, đâu cần phạt quá đáng như vậy. Còn Yuki thì
lại tưởng rằng Ame lười biếng không muốn giúp mình luyện tập thử nghiệm cây
sáo nên nổi giận cắt ngang hét lớn

- Không xin sỏ gì hết, nếu ngươi không chịu đấu 300 hiệp thì đừng mơ nói
chuyện vào phòng. Cho chúng vặt lông bán ngươi lun. Ta đã nhân nhượng ngươi
lắm rồi đó

Nói rồi đùng đùng bỏ đi vào xe không thèm ngó ngàng tới khuôn mặt méo xệch xám
xịt của Ame, để lại đằng sau những khuôn mặt ngơ như con nai tơ.

Nerly và Levi thấy Ame bị mất tinh thần vội tới an ủi, thực tình họ rất muốn
giúp nhưng bản thân nghèo kiết xác còn đi làm nhiệm vụ cho học viện kiếm tiềm
đào đâu ra tiền cho Ame thuê riêng một phòng chứ

- An tâm Ame, không có gì xấu đâu..cố gắng sống sót qua đêm nay, tớ luôn ủng
hộ cậu

- Tổ quốc ghi công nên cậu đừng bận tâm. Bọn tớ sẽ đứng bên ngoài cầu phúc
cho cậu

( Mấy đứa này không biết là an ủi người khác hay chọc điên nữa)

-....

Cả hai thi nhau an ủi khiến cho Ame càng cảm thấy điên tiếc nên đứng dậy hung
hăng liếc một cái bỏ đi mất. Levi và Nerly thấy Ame bỏ đi mất thì thầm với
nhau

- Tụi mình có chọc cậu ấy quá không nhỉ ( quá rồi còn không nữa )

Bốn người suốt cả buổi hôm đó im lặng còn hơn thóc, không hề phát ra một tiếng
động ,Nerly, Levi và Ann thi nhau liếc về phía Ame và Yuki nhưng thấy phạm vi
xung quanh hai người hàn khí tỏa ra ngùn ngụt điện quang lóe lên từng đợt nên
không dám ho he nói cái gì, chỉ sợ bị họ lôi ra làm vật phát tiết . Mãi tới
tối khi đến gần khu vực ngoại ô học viện cả bọn dừng chân thì Ann mới lên
tiếng phá tan bầu không khí im lặng khó chịu

- Đến khu vực ngoại ô học viện rồi, hai người vào trạm dừng chân nghỉ ngơi.
Sáng mai là chúng ta tới học viện. Bây giờ là tới giờ giới nghiêm của học viện
rồi nên có tới cũng không vào được. Chỉ còn nước nghỉ ngơi tạm tại đây rồi mai

- Cám ơn. Chúng tôi không muốn ăn nên đi nghỉ ngơi trước.

Yuki hướng tới Levi, Nerly và Ann cười nói rồi một tay túm lấy áo Ame lôi đi
sềnh sệch

- Chúc mọi người ngon miệng

- Chủ nhân - Ame kêu lên bực bội - ta có chân tự đi a, không cần người kéo
như vậy đâu

Levi nhìn theo bóng hai người biến mất, hướng sang Nerly hỏi

- Nè, ta cược không, xem Ame có sống sót qua được tối nay không

- Cược thì cược - Nerly chớp chớp mắt cười - tớ cho là cậu ấy có thể sống sót
được.

- Tớ thì không

Levi bễu môi

- 300 hiệp đâu có ít. Một tháng mua phiếu ăn nhá..he..he..

- Cược thì cược chứ sợ gì

Nerly khoa tay múa chân

- Một tháng mua phiếu ăn kèm người thua phải sủa gâu gâu trước người
thắng..thế nào

- OK - Levi gật đầu- nhất ngôn cửu đỉnh...hì...tớ thật sự rất mong nhìn vẻ
mặt khi sủa gâu gâu của cậu đó

- Tớ cũng vậy

Nerly khẽ nhún vai

- Mong là tới lúc ai đó đừng nuốt lời là ...

..Cốp..cốp...

Ann lấy tay kí đầu hai người gầm lên

- Em lạy anh chị, có vào không tôi bảo. Ngồi đó mà cá với chả cược..Vô mau

- YES..madam

Hai người đồng thanh kêu lên mặt nhăn nhăn nhó nhó lấy tay xoa xoa cục u trên
đầu đi vào trạm dừng chân, Levi vừa đi vừa không ngừng lầm bầm

- Ame....tuyệt đối đừng sống sót qua đêm nay nha, bằng không ka chỉ còn nước
cầm quần lót phục vụ cơm cho bà cô kia. Ka không muốn đâu (..TG: thằng này ác
quá)

......cùng lúc này ở trong phòng mà Yuki vừa mới thuê......

- Chủ..chủ..nhân

Ame nước mắt ngắn dài sụt sùi, nghĩ nát cả óc không còn cách nào khác nên đành
phải sử dụng tới biện pháp này

- Ta có làm gì ngươi đâu mà ngươi làm như sắp chết vậy

Yuki tức giận cong môi lên chửi

- Nhờ ngươi đấu với ta thử nghiệm uy lực cây sáo một chút thôi mà ngươi làm
như tận thế tới nơi không bằng. Thôi ngay cái điệu nước mắt sụt sùi đó ngay.
Làm ta khó chịu muốn chết

- Ách...không phải

Ame tròn mắt ngạc nhiên

- Không phải cái giề

Yuki vừa hỏi vừa lôi ra cây sáo giắt ở bên hông, bàn tay đưa lên đưa xuống
vuốt ve vẻ yêu thích

- Chả phải ta nói rõ là đấu 300 hiệp sao, với ngươi chỉ là chuyện nhỏ thôi
mà. Đây là cây sáo mà ta vừa mới tạo ra từ những thứ trên người con Hắc Hùng
lần trước thu được, cũng thuộc dạng là một ma pháp khí nhưng cao cấp hơn
nhiều, nó có thể tiến hóa theo tu vi chủ nhân, hiện giờ ta chỉ mới là một ma
pháp sư cấp 3 nên uy lực thể hiện ra không được cao lắm

- Ra là thế, chuyện nhỏ..chuyện nhỏ thôi..hì..hì...

Ame thở phào ra nhẹ nhõm cười ngoác mồm ra, bụng bảo dạ "Xem ra mình nghĩ lầm
chủ nhân rồi. Nhưng mà đúng là kiệm lời quá mức làm người ta cứ tưởng, nói
thêm vài chữ là chết người à"

Yuki lôi từ trong pháp giới ra mấy viên tử thạch liếc nhìn Ame bảo

- Bây giờ đợi ta lập cấm chế cái đã rồi bắt đầu, nếu không làm hủy cái quán
này chỉ có nước đem ngươi bán đi mà trả nợ thôi

- Người đó - Ame chu môi lên vẻ bất mãn nói - lúc nào cũng bảo bán ta đi là
sao...

- Thì nhìn ngươi đáng ghét quá muốn bán đi chứ sao

Yuki lè lưỡi trả lời, cầm mấy viên tử thạch chạy đi đặt cấm chế


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #18