Bị Tập Kích (3)


Người đăng: phithien257

Hắc y nhân vừa hiện ra thì trường kiếm trong tay lóe hàn quang chém về phía
Ngô Lai không chút do dự. Do thân hình Ngô Lai lại cách hắn rất gần, hắc y
nhân một kiếm chém ra trong nháy mắt đã đến trước ngực Ngô Lai.

Mắt thấy trường kiếm của hắc y nhân sắp chém trúng mình, Ngô Lai nhất thời
kinh hãi, trong lúc đang dùng toàn lực hóa giải mấy luồng chân khí cổ quái
trong cơ thể nên không cách nào né tránh, nên hắn đành bất chấp ngừng lại
không tiếp tục hóa giải mấy luồng chân khí cổ quái nọ mà dùng toàn lực né
tránh.

“Xích!”

Mặc dù Ngô Lai trong lúc nguy hiểm nhất kịp thời né tránh nhưng cũng không
hoàn toàn tránh được nên trường kiếm đâm trúng cánh tay trái, chẳng những phá
nát tay áo mà còn làm hiện ra một vết thương, máu tươi liền chảy ra. Hắc y
nhân một kích không trúng, liền nhanh chóng thối lui ra phía sau, thân ảnh
liền biến thành mơ hồ trong suốt, sau đó biến mất ở ngã tư đường.

Ngô Lai lắc mình tránh thoát một kích trí mạng của hắc y nhân liền bay ngược
về phía sau, vốn tưởng rằng hắc y nhân sẽ tiếp tục công kích mình nên chân khí
mạnh mẽ trong cơ thể cũng nhanh chóng hóa giải những luồng chân khí cổ quái
nọ, hơn nữa cũng chuẩn bị nghênh đón lần công kích tiếp theo của hắc y nhân
không ngờ hắc y nhân lại bật lui về phía sau, trong nháy mắt lại biến mất ở
ngã tư đường, ngay cả nhãn lực cùng công lực của hắn cũng không nhìn thấy được
hắc y nhân bỏ chạy hướng nào, cũng không cảm giác được hơi thở của hắc y nhân
nên trong lòng cảm thấy hoảng hốt.

Ngô Lai đứng ở ngã tư đường, tròng mắt co rút lại, bất chấp vết thương không
ngừng chảy máu, lạnh lùng nhìn kỹ ngã tư đường nơi hắc y nhân biến mất, công
lực lúc đó tăng đến cảnh giới chưa từng có, trải khắp chung quanh chỗ đứng hơn
vài dặm, bởi vì hắn hiểu rõ đã gặp phải dị thuật cao thủ trong truyền thuyết,
hơn nữa là sát thủ phi thường lợi hại, có thể ẩn nhẫn lâu như vậy hơn nữa
trong khi hắn đang lúc hóa giải chân khí quái dị thì đột nhiên ra tay, rõ ràng
là một sát thủ vô cùng kinh nghiệm. Hắc y nhân sở dĩ một kích không trúng liền
nhanh chóng ẩn thân rời đi, hiển nhiên biết rõ võ công hắn không phải là đối
thủ của Ngô Lai, mà hắn biết rằng cho dù vừa đâm trúng Ngô Lai một kiếm và bị
Ngô Lai né tránh, mặc dù làm Ngô Lai bị thương nhưng không đâm trúng chỗ yếu
hại, cũng không tạo bao nhiêu thương tổn cho hắn cho nên chỉ đành lắc mình ẩn
lui đợi thời cơ.

Ngô Lai lẳng lặng đứng ở ngã tư đường, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào
chỗ hắc y nhân biến mất, mặc dù hắn không biết đối phương ở nơi nào cũng không
cảm giác được sự tồn tại của đối phương nhưng hắn khẳng định nơi vừa rồi hắc y
nhân biến mất sẽ ở gần đó không xa nhưng luôn chú ý động tác của mình, chỉ cần
mình có sơ hở, hắc y nhân sẽ tiếp tục đánh lén. Đến lúc này thì sáu hắc y nhân
bị kình khí cường đại của Ngô Lai đánh bay ra ngoài lạnh lùng đứng ở trung tâm
ngã tư đường hướng Ngô Lai đánh tới. Trong nháy mắt, sáu hắc y nhân liền bay
vút tới trên không trung, trường kiếm trong tay đồng loạt chém ra một cỗ cường
đại kình khí hoàn toàn bất đồng phương hướng chém về phía Ngô Lai.

Trong lúc sáu luồng kiếm khí của họ chém tới trước người Ngô Lai vài thước thì
Ngô Lai mới có động tác, thân ảnh chợt phóng lên cao, hai mắt vẫn lạnh lùng
nhìn một cái vào chỗ hắc y nhân biến mất. Với tốc độ của Ngô Lai, sáu luồng
kiếm khí cường đại kia không cách nào đánh trúng Ngô Lai mà sáu người cơ hồ
đều biết Ngô Lai sẽ né tránh nên bọn họ lại chém tiếp kiếm thứ hai, khi thấy
Ngô Lai phóng lên cao thì như tia chớp đánh về phía Ngô Lai, trường kiếm trong
tay vẫn như cũ mang theo cường đại kiếm khí từ các hướng khác nhau chém về
phía Ngô Lai, chỉ là không đồng thời xuất kiếm, kiếm khí tại giữa không trung
hình thành một vòng kiếm tráo hướng lên phía Ngô Lai trên cao. Cảm giác trên
đầu truyền đến áp lực cường đại, Ngô Lai đầu tiên là ngẩn ngơ, không tự chủ
được quét mắt về phía kiếm võng trước mắt, hắn không khỏi kinh hãi, không thể
ngờ sáu hắc y nhân cũng đoán được phương hướng hành động của hắn. Trong lúc
Ngô Lai còn đang kinh hãi, trong nháy mắt sáu hắc y nhân đã đem kiếm võng bao
vây Ngô Lai vào trong, đang phi thân bay lên Ngô Lai đã không còn khả năng
khống chế được nữa, hắn chỉ còn cách vận công vào song chưởng, đón nhận những
luồng kiếm khí tạo thành kiếm võng.

“Bình!”

Song chưởng Ngô Lai ngưng tụ thành kình khí cường đại kịp thời chém ra nghênh
đón luồng kiếm võng, cả hai luồng kình khí giao nhau phát ra một tiếng nổ.
Tiếng nổ trôi qua, thân ảnh Ngô Lai như điện hướng ngã tư đường rơi xuống, mà
sáu hắc y nhân bị kình khí cường đại của Ngô Lai kích chấn tại giữa không
trung lộn một vòng, sau đó rơi xuống trên nóc nhà hai bên.

Cước bộ vừa đáp xuống trên nóc nhà thì thân ảnh của sáu hắc y nhân đồng thời
mượn lực trên nóc như tia chớp lại đánh về phía Ngô Lai. Thân thể Ngô Lai rất
nhanh rớt xuống tại giữa ngã tư đường, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm về
phía đám hắc y nhân. Với võ công của hắn muốn giết đám hắc y nhân này không
phải việc khó, chỉ cần Tử Kiếm xuất ra, sau mấy chiêu đám hắc y nhân nhất định
sẽ bị giết chết, nhưng hắn không làm như vậy bởi vì chưa muốn dụng Tử Kiếm,
bởi vì chỉ cần dùng Tử kíếm thì thân phận hắn sẽ bị người khác chú ý, sau đó
nhất định sẽ bại lộ, thế sẽ trở thành đối tượng của người giang hồ rồi bị vây
công, huống chi ẩn núp gần đó còn có dị thuật sát thủ, nên hắn cần phải bảo
tồn đến thời khắc mấu chốt mới xuất thủ, đối phó dị thuật sát thủ ở nơi bí mật
gần đó.

Còn vừa rồi Ngô Lai bất đắc dĩ phải lấy Tử Kiếm đối phó với Bách Độc Thiên
Vương là vì chỉ có Tử Kiếm mới có thể lập tức giết sạch toàn bộ đám ong độc
đó, nhưng kỳ thực hắn cũng không có sử dụng hết uy lực của Tử Kiếm, chỉ là
mượn lực lượng quái dị của Tử Kiếm và chân khí của hắn phát ra luồng kiếm khí
màu hồng tím, mà người giang hồ bình thường sẽ không thể nhìn thấy vì kiếm khí
màu hồng tím đó cũng chỉ chợt lóe lên thật nhanh, vì thế người giang hồ sẽ
không thể truy ra được luồng kiếm khí đó toát lên từ chỗ nào.

Trong lúc Ngô Lai vừa rơi xuống đất thì phía hai bên phòng nội lặng yên bên
trong ở ngã tư đường bay ra bốn thân ảnh, lại là bốn hắc y nhân trong tay cầm
trường kiếm, hơn nữa tốc độ cực nhanh, chỉ một cái lắc mình đã đến trước Ngô
Lai vài thước, kình khí của trường kiếm trong tay họ so với sáu hắc y nhân vừa
rồi càng mạnh mẽ hơn, hiển nhiên là võ công của bốn người này so với sáu người
kia càng cao hơn một bậc. Cùng lúc đó sáu hắc y nhân kia chỉ đứng cách Ngô Lai
khoảng một, hai trượng nên khi bốn hắc y nhân này chém về phía Ngô Lai thì sáu
người kia cũng liền dùng trường kiếm với kình khí mạnh mẽ đồng thời phối hợp
chém về phía Ngô Lai. Ngô Lai sắc mặt khẽ biến nhìn đám hắc y nhân công kích
tới bằng kiếm khí cường đại, không nghĩ là mười hắc y nhân có thể phối hợp ăn
ý tới như thế, hắn vội vận khởi toàn thân công lực vào song chưởng. Trong lúc
luồng kiếm khí cường đại của mười hắc y nhân tới trước người Ngô Lai vài thước
thì Ngô Lai vội tung chưởng, đón nhận mười cỗ kiếm khí cường đại.

“Bình!”

Khi song chưởng của Ngô Lai chạm vào mười cỗ kiếm khí thì phát ra một tiếng nổ
rung trời, chỉ thấy mười thân ảnh của đám hắc y nhân khựng lại giữa không
trung rồi nhanh chóng bật lui về phía sau, mà Ngô Lai lại càng có vẻ chật vật,
sau khi hai cỗ kình khí cường đại giao nhau thì toàn thân hắn rung mạnh, thân
ảnh bay về phía sau như tia chớp, khí huyết càng bốc lên hỗn loạn, hắn bèn vận
hết một bộ phận chân khí thật lớn để áp chế khí huyết hỗn loạn đó. Mặc dù công
lực của Ngô Lai đã đạt tới cảnh giới tuyệt thế cao thủ, nhưng đối mặt với sự
hợp kích toàn lực của mười nhất lưu cao thủ thì cho dù hắn kịp ngưng tụ công
lực nghênh đón cũng không khỏi bị thương, mà mười hắc y nhân lúc này trong
lòng không khỏi kinh ngạc và kinh hãi không thể hình dung, không ngờ công lực
của Ngô Lai đã vượt khỏi sự tưởng tượng của họ, chính xác với tin tức là võ
công của Ngô Lai là trong bốn chữ: ”sâu không thể lường.”

“Xích!”

Bị mười cỗ kình khí cường đại của mười hắc y nhân đánh ngã bay ra ngoài, Ngô
Lai phải há miệng phun ra một ngụm máu, thân thể không gượng được càng phải
tiếp tục thối lui ra sau nơi phía xa.


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #340