Ảnh Phân Thân Thuật


Người đăng: kaiten

Cuộc sống bây giờ của Naruto rất có quy luật, chỉ gói gọn trong mấy điểm: đến
trường, về nhà, tu luyện, chấm hết!

Thời gian đầu, trường ninja chủ yếu là dạy về lịch sử, địa lý, luật lệ của
ninja... nói chung là mấy môn chữ nghĩa. Mà mấy thứ này Naruto đã học hết rồi
cho nên đến trường rất là nhàm chán. Thế là hắn không ngủ thì cũng đánh cờ
cùng Shikamaru.

Thầy Iruka tuy rằng rất hiền, luôn quan tâm tới học sinh nhưng làm gì có
chuyện thầy để cho hai thằng công khai đánh cờ trong giờ, không xách tai đuổi
ra ngoài mới là lạ. Vì để tránh trường hợp đó xảy ra, Naruto đã nghĩ được một
cách...


  • Lên pháo.

Trên bàn học giữa Shikamaru và Naruto có một tờ giấy, trên đó có vẽ những hình
ô vuông. Naruto di chuyển ngón tay trên bề mặt tờ giấy, nói:


  • Shikamaru, cậu định nhằm vào con mã của tớ à, không có cửa đâu. Xuống xe!

Shikamaru cũng học theo động tác vừa rồi của Naruto, huơ huơ đầu ngón tay trên
tờ giấy.
Hắn chép miệng, nói:


  • Thật là, phòng thủ gì chặt vậy, lên tốt!

Kiba ngồi bàn trên trông hai người hưng trí bừng bừng chỉ chỉ điểm điểm trên
tờ giấy, cảm thấy rất lạ, bèn hỏi:


  • Này Shikamaru, tớ đã rất muốn hỏi một câu, hai cậu đang làm cái gì vậy.

Shikamaru vừa chuyển tay trên tờ giấy, vừa trả lời câu hỏi của Kiba:


  • Chơi cờ tướng chứ làm gì! Lên mã!

Kiba tròn mắt nhìn tờ giấy giữa hai người, sau đó ngây ngô hỏi:


  • Vậy bàn cờ đâu?

Shikamaru lười biếng nói:


  • Gì chứ, lại phải giải thích, phiền toái!

Choji ngồi bên ăn khoai tây chiên thấy thế bèn tốt bụng giải thích cho Kiba:


  • Hai người bọn họ nhớ kỹ vị trí nước đi của những quân cờ trong đầu cho nên
    không cần bàn cờ.

Kiba trợn to mắt, khó có thể tin được lời Choji nói:


  • Hả, vậy mà cũng được à?

Naruto gật gù nói:


  • Có gì mà không được chứ, ha ha, chiếu tướng, Shikamaru, cậu xong!


  • Chưa chắc đâu, hồi tượng!


Shino ít nói thấy bạn tốt cứ tròn mắt người nhìn Naruto và Shikamaru đánh cờ
không khỏi tốt bụng khuyên:


  • Kiba, cậu đừng nhìn làm gì, cậu không thuộc thế giới của hai người bọn họ
    đâu. Cho dù có cho cậu cả một bàn cờ đầy đủ cậu cũng không biết chơi!

Kiba gật gù, không phản bác, chỉ vuốt vuốt cục lông trắng tròn trong lòng
mình, nói:


  • Vẫn là chơi cùng với Akamaru tốt nhất!

Shino không thèm để ý tới Kiba nữa, quay ra hỏi Shikamaru và Naruto:


  • Hôm nay nắng đẹp, sao hai cậu không trốn học?

Ừm, Shino hỏi câu này đồng nghĩa với việc hai tên này thường xuyên trốn học.
Shikamaru nói:


  • Hôm nay bắt đầu dạy tri thức về nhẫn thuật, mặc dù rất phiền toái nhưng đó
    là thứ cần phải học.

Naruto cũng gật đầu nói:


  • Ừm, Tam Thân Thuật rất quan trọng. Nó được truyền xuống từ thời Lục Đạo
    Tiên Nhân, là bước khởi đầu trên con đường làm ninja. Ba thuật này ninja nào
    cũng phải nắm vững, hơn nữa xác xuất đụng phải nó khi thi tốt nghiệp rất cao.

Bắt đầu học tới nhẫn thuật cũng nhắc nhở Naruto một điều, do có sự ảnh hưởng
hoặc Cửu Vĩ cho nên Chakra của hắn rất khó khống chế, có lẽ cũng đã đến lúc
phải học Ảnh Phân Thân Thuật rồi. Nhưng hiện tại chưa tốt nghiệp, Naruto cũng
không còn là Naruto ngố trong chính truyện, làm sao có thể bị Mizuki lừa gạt
được đây. Làm thế thật kiểu gì cũng bị người ta hoài nghi.

Naruto thở dài, hắn cũng không hối hận khi bộc lộ trí óc của mình. Bởi vì giả
làm thằng ngố rất khó, hơn nữa còn giả dạng để lừa những lão cáo già sống lâu
năm kia lại càng khó hơn. Hắn không cho rằng mình là người xuyên việt thì có
thể trời sinh giỏi làm chính khách, giỏi che dấu, giỏi giả nai... Những lão
già kia ai cũng sống lâu hơn hai đời hắn gộp lại, ăn muối còn nhiều hơn hắn ăn
cơm, hắn lấy tư cách gì mà đi lừa được họ.

Naruto nghĩ nghĩ, sau đó quyết định hỏi xin Đệ Tam. Hắn nghĩ Đệ Tam chắc hẳn
sẽ không từ chối. Dù sao tính ra thì Đệ Tam cũng cảm thấy mắc nợ họ Namikaze
nhà hắn, nếu như không phải yêu cầu nào quá đáng, Đệ Tam sẽ đáp ứng.

Đệ Tam quả nhiên là không từ chối, khi nghe Naruto hỏi có thể dạy cho hắn Ảnh
Phân Thân Thuật hay không, Đệ Tam chỉ im lặng một lát rồi hỏi:


  • Cháu muốn luyện Ảnh Phân Thân Thuật làm gì?

Naruto trả lời:


  • Cháu định luyện tập thêm về khả năng khống chế Chakra. Ở trong sách nói,
    Chakra có thể lưu hành toàn thân thể nhưng khó nhất là di chuyển ở chân. Cháu
    nghĩ, muốn luyện tập khống chế tốt Chakra, thì cần luyện cho nó chuyển động
    tới chân một cách thuần thục là được. Vì thế, cách tốt nhất là đi bộ trên vách
    núi, cho Chakra bám vào chân mình, không khiến bản thân ngã xuống. Cháu muốn
    học Ảnh Phân Thân Thuật là định để cho ảnh phân thân đi lên, nếu có ngã thì
    cháu cũng chỉ có cảm giác đau chứ không bị thương.

Đệ Tam kinh dị nhìn Naruto, cách nghĩ của nó quả nhiên rất tuyệt. Trong trường
hợp không ai dạy dỗ mà có thể nghĩ được như vậy quả nhiên là thiên tài. Đệ Tam
lại không biết được là cách đi bộ này do Naruto học được từ truyện tranh kiếp
trước, chẳng qua biến thể đi một chút, không thể nói thẳng là hắn muốn luyện
đi bộ trên cây được. Cách này bình thường chỉ có Chuunin trở lên mới biết,
Naruto không có ai dạy, tự dưng biết được thì không hợp với lẽ thường lắm.

Nếu nghĩ ra một cách luyện mới nhưng nguyên lý vẫn như thế sẽ ít khiến nghi
ngờ hơn, họ chỉ cảm thán thằng bé này là thiên tài thôi. Hơn nữa còn lợi dụng
cả ảnh phân thân thường dùng cho trinh sát vào việc này, cách mới lạ này chưa
ai nghĩ tới (ít ra là cho tới thời điểm này).

Đệ Tam nghĩ nghĩ, tuy rằng đây là cấm thuật cấp A nhưng với thân phận tộc nhân
Uzumaki kiêm Jinchuriki Cửu Vĩ của Naruto, học thuật này là thích hợp với nó
nhất. Tuy bây giờ hẵn còn nhỏ nhưng với lượng Chakra hiện tại của nó, có thể
phân được năm sáu phân thân cũng không có vấn đề gì. Ông đưa cho Naruto cuộn
sách chỉ cách tu luyện về Ảnh Phân Thân Thuật, sau đó nói:


  • Cháu nghĩ ra cách đi bộ vách núi rất tốt nhưng như thể chỉ luyện được cách
    lưu chuyển Chakra ra ngoài chân chứ không thể điều khiển được phân lượng lưu
    chuyển ra bao nhiêu. Khi nào luyện đi vách núi quen thuộc rồi, hãy tập cách đi
    bộ lên đỉnh cây. Nó giúp cháu cách điều chỉnh lưu lượng Chakra phát ra một
    cách ổn định. Sau đó tiếp tục luyện đi bộ trên mặt nước. Mặt nước luôn giao
    động, cho nên Chakra cháu phát ra cũng phải giao động theo tần số mặt nước...

Naruto chăm chú nghe, trong lòng lại nghĩ: “Cũng tốt, sau này có thể quang
minh chính đại tập luyện từng bước.”

Hai ngày sau đó, Naruto mới có thể luyện thành Ảnh Phân Thân Thuật. Cũng vì
điều này mà Naruto liên tục oán hận mình tại sao lại không bằng tên ngố
Naruto, chỉ luyện mấy tiếng đã luyện thành. Quả thật không thể không nói,
những tên ngố đôi khi cũng có mặt thiên tài của nó.

...


  • ...498, 499, 500!

Naruto ngã ra đất, miệng liên tục thở dốc. Hai mu bàn chân bởi vì tập luyện đá
cây quá độ mà tóe ra máu nhưng rất nhanh miệng vết thương được một luồng
Chakra màu đỏ bao lấy, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy dần lành lại.

Naruto ngồi dậy, nhìn những ảnh phân thân ở xung quanh, chỉ còn dư lại mười
ảnh hơn nữa lượng Chakra cũng không còn nhiều lắm. Mấy ngày trước hắn đã luyện
xong cách vận dụng bám Chakra vào chân và đi được lên tới tận đỉnh núi. Giờ
Naruto đang luyện cách đi bộ lên cây, chỉ là cho dù có sự trợ giúp của Ảnh
Phân Thân Thuật nhưng tiến độ rất bình thản, không được nhanh cho lắm.

Hắn kết ấn, cho những phân thân kia biến mất. Cơn mệt mỏi cùng lúc ập đến!
Trước khi ngất đi, Naruto chỉ kịp mắng một tiếng:


  • Đậu móa, lần nào luyện xong cũng ngất, thật phiền toái...

...

Không gian này tối tăm mờ mịt nhưng Naruto vẫn có thể nhìn ra đây là một cái
cống thoát nước. Hắn cảm thấy rất lạ, rõ ràng hắn đang luyện tập trong rừng,
sao đột nhiên lại ở trong này. Naruto cất bước đi về phía trước.


  • Mặt nước tối om, những ống nước chằng chịt, đây là...


  • Khừ khừ khừ... nhóc con, lại đây... mau lại đây...



Hỏa Chí - Chương #6