Đến Trường


Người đăng: kaiten

Hôm nay trường ninja bắt đầu nhập học. Mấy ngày hôm trước Umino Iruka có tới
đây kiểm tra xem Naruto có thể tinh luyện ra Chakra không. Đương nhiên chỉ là
kiểm tra theo lệ, bình thường những đứa trẻ có bố mẹ là ninja thì hầu hết đều
có thể trở thành ninja, đấy là chưa nói tới bố mẹ Naruto còn là hai ninja vĩ
đại, một là Hokage Đệ Tứ một là Jinchuriki.

Umino Iruka quả nhiên hiền lành như trong truyện. Ánh mắt hắn nhìn về phía
Naruto cũng không thù hằn như những người khác. Có lẽ hắn đã được Hokage Đệ
Tam làm công tác tư tưởng trước rồi.

Naruto rất có thiện cảm với Iruka, cho dù là từ trong chính truyện hay từ lần
đầu gặp mặt. Một người thầy giáo hiền lành, luôn lo lắng cho học sinh, mặc dù
lúc nổi điên lên thì cũng khá đáng sợ nhưng tổng thể mà nói hắn là người tốt.

Cổng trường có rất nhiều người ra vào, có học sinh cũng có cả phụ huynh đưa
con đến trường. Naruto chỉ có một mình. Hắn thở dài, kiếp trước hắn học ở
trường dành riêng cho cô nhi, xung quanh cũng toàn là cô nhi cho nên không cảm
thấy gì khác biệt lắm. Giờ nhìn những đứa trẻ khác bằng tuổi mình tay trong
tay cùng cha mẹ đi tới trường, hắn đột nhiên cảm thấy hơi chua xót.

Naruto ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Hokage Đệ Tứ được khắc trên vách đá. Hai bóng
người hắn gặp được đầu tiên khi mở mắt nhìn thế giới này lại hiện lên trong
đầu. Nụ cười hiền từ của bố, ánh mắt dịu dàng của mẹ...


  • Nếu như...

Naruto lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ về nó nữa.

Naruto đứng trước cửa phòng lớp 1A, hắn biết mình được phân vào lớp này là do
Iruka nói cho. Lúc này, trong phòng mới chỉ có mấy người, thời gian vẫn còn
khá sớm. Naruto đi tới chọn một chiếc bàn gần cuối ngồi xuống.

Bàn này đã có một người ngồi sẵn. Cậu ta đeo một chiếc kính đen, mặc áo che
kín nửa khuôn mặt. Đây chẳng phải phong cách của tộc Aburame sao. Naruto quay
ra, nở nụ cười tươi tắn nhất có thể, vươn tay nói:


  • Chào cậu, tớ là Uzumaki Naruto, sau này học cùng lớp, xin chỉ giáo nhiều
    hơn.

Cậu bạn kia có vẻ hơi bất ngờ, bình thường người trong gia tộc nuôi côn trùng
Aburame đều không được người khác chào đón, nói đúng hơn là họ bị người khác
sợ hãi. Kể cũng phải, nuôi sâu trong cơ thể là chuyện rất dọa người.

Cậu bé tộc Aburame kia cũng vươn tay ra, bắt tay với Naruto, nói:


  • Aburame Shino.

Ồ, thì ra là một trong “mười hai danh nhân”!

Naruto cảm thán, quả nhiên quầng sáng nhân vật chính của mình bạo phát, tùy
tiện bắt chuyện cũng đụng phải danh nhân.

Chào hỏi xong, hai người không biết phải nói gì hơn cho nên đều tự làm việc
của mình. Shino tiếp tục giả bộ lạnh lùng nhưng thực ra tâm thần đã không biết
bay tới nơi nào, Naruto thì đưa mắt quan sát những người trong phòng.

Được một lát sau, người đến đông hơn, “chín danh nhân” cũng lục tục vào lớp.

Đôi bạn nối khố Shika-Cho cùng đi với nhau. Shikamaru tuy còn bé nhưng đã có
phong phạm của ông già, hai tay đút túi, vẻ mặt lười nhác, miệng lúc nào cũng
phiền phức phiền phức. Choji mũm mĩm, tay trái cầm túi khoai tây chiên tay
phải liên tục nhét khoai tây chiên vào mồm. Ăn hết một gói không biết lại móc
được từ đâu ra gói nữa, Naruto thầm nghĩ, không phải là khắc hình phong ấn
không gian trên người đấy chứ.

Cặp chị em thân thiết từ nhỏ Ino Sakura cũng tới. Lúc này hai người vẫn còn
chưa vì Sasuke mà chém giết nhau, tay trong tay cùng đi vào trong lớp.

Cậu bé đội chó Kiba cùng với chú cún Akamaru cũng đã tới. Cậu ta có vẻ là
người hiếu động, vừa vào lớp đã nhìn đông ngó tây, hết sức tò mò.

Một lát sau, Hinata cũng tới. Hinata rất rụt rè, nhìn phòng học đông người mà
không biết nên ngồi ở đâu. Naruto trông khuôn mặt đỏ hồng của Hinata mà hơi
buồn cười, vội giơ tay lên vẫy vẫy với cô bé. Hinata trông thấy có người vẫy
mình, nhìn lại hóa ra là cậu bé tóc vàng từng cứu cô một năm trước.

Sau lần đó, cô đã từng nhiều lần tới chỗ cũ nhưng rốt cục cũng không gặp lại
được. Naruto toàn ở trong nhà, có ra ngoài cũng chỉ chạy bộ vào khi trời sáng
gà còn chưa gáy, gặp được mới lạ.

Chờ Hinata ngồi vào chỗ gần mình rồi, Naruto mới cười hì hì nói:


  • Không ngờ lại được học cùng lớp với cậu, tớ tên là Naruto, lần đó cậu đi
    nhanh quá, tớ chưa kịp biết tên.

Hinata nghe Naruto nói, mặt đỏ lựng lên, ấp úng nói:


  • Xin... xin lỗi, mình tên là Hinata, hôm đó, hôm đó... xin lỗi!

Naruto lại cười nói:


  • Mình đã bảo không cần xin lỗi rồi mà, đàn ông con trai trông con gái bị bắt
    nạt mà không xông ra coi sao được!

Naruto nói dối mà không biết ngượng mồm, cũng không biết hôm đấy đứa nào nhìn
thấy ba tên to con hơn mình nên định bỏ đi... may mà cuối cùng lương tâm trỗi
dậy mới chạy ra làm anh hùng!

Không biết có phải do bánh xe vận mệnh sắp đặt không, “các danh nhân” không tự
động đều chọn chỗ ngồi cạnh nhau. Hinata vào ngồi cạnh Naruto, Kiba ngồi cạnh
Shino. Shikamaru và Choji ngồi ở bàn dưới cùng, ngay sau bàn của Naruto. Ino
và Sakura ngồi ở bàn trước mặt Naruto.

“Những danh nhân của tương lai hầu như đều có mặt đầy đủ cả, còn thiếu mỗi
Sasuke mà thôi.”

Naruto đang nghĩ vậy thì trong lớp đột nhiên phát ra tiếng trầm trồ, ừm, toàn
là của con gái. Naruto nhìn ra cửa, thì ra Uchiha thiếu gia đã tới. Lúc này,
Sasuke vẫn là thằng em mắc bệnh brocon rất nặng cho nên luôn giả bộ lạnh lùng
giống anh mình nhưng không được lạnh bằng lúc lớn, khuôn mặt còn phinh phính,
đôi mắt đen láy dễ thương như con gái. Gen của nhà Uchiha thật tốt, sinh ra
toàn là người đẹp.

...


  • Chào các em, thầy tên là Umino Iruka. Thầy sẽ là giáo viên chủ nhiệm của
    lớp mình, rất vui được làm quen với các em. Hôm nay là buổi đầu tiên, các em
    hãy tự giới thiệu về mình trước.

...


  • Tớ là ABC DFG, năm nay sáu tuổi, tớ yêu màu tím thích màu hồng sống nội tâm
    hay khóc thầm, rất vui được làm quen với các bạn.

...


  • Tớ là Uzumaki Naruto, năm nay sáu tuổi, thích màu đỏ, ghét màu hồng... ước
    mơ của tớ là lớn lên làm Hokage.

Khi nói câu nói này, nụ cười trên mặt Naruto rạng rỡ hơn bao giờ hết. Mọi
người trong phòng cũng vì nụ cười này mà ngây người một chút.


  • Naruto-kun...

Hinata đỏ mặt nhìn Naruto. Thì ra ước mơ của Naruto-kun lại to lớn đến vậy.

Sakura và Ino quay đầu nhìn thằng nhóc ở phía sau mình, trong lòng thầm nghĩ:
“Tuy rằng không đẹp trai lắm nhưng nụ cười lại rất lôi cuốn.”


  • Mah, con người phiền phức... - Không cần nói cũng biết ai phát biểu câu
    này.


  • Rộp rộp rộp... - Ai đó đang ăn khoai tây chiên.


Shino liếc nhìn cậu bạn ngồi bên mình, khóe môi hơi nhếch lên. “Thật thú vị!”

Kiba nhìn Naruto cướp hết ánh mắt của mọi người, khó chịu nói:


  • Cái gì thế, cái đồ cậu mà làm Hokage cái gì, muốn làm cũng phải là tớ này!

Sasuke:


  • Hừ...

Còn Naruto lúc này đang nghĩ gì? Mặc dù rất mất mặt nhưng vẫn cứ phải nhắc
tới: “Muahahaha... anh quá đẹp trai, ai cũng nhìn anh. Anh biết ngay mà, phát
biểu ngầu thế nào cũng được mọi người chú ý... ha ha ha...”

Naruto nói muốn lên làm Hokage cũng không phải suy nghĩ nhiều gì, ở trong lòng
hắn, Uzumaki Naruto là phải lên làm Hokage, đó là chuyện đương nhiên. Đây âu
cũng là suy nghĩ theo quán tính từ kiếp trước.

Naruto không biết được rằng, khi hắn nói câu đó, Đệ Tam đang dùng thủy tinh
cầu quan sát lớp học. Ông nhìn nụ cười của Naruto mà nhớ lại Đệ Tứ lúc trước.
Trước kia, Đệ Tứ và Kushina khi giới thiệu bản thân trước lớp cũng nói rằng
sau này muốn trở thành Hokage, giờ đến lượt con trai họ cũng vậy. Đệ Tam thả
một hơi khói, cười nói:


  • Quả là con trai của hai người họ... nhưng mà Hokage, đường còn dài lắm...

Có điều tưởng tượng luôn tươi đẹp, sự thật mới tàn khốc. Thầy Iruka tức giận
đầu nổi đầy gân xanh nhìn vị Hokage tương lai nào đó đang nằm gục trên bàn,
ngủ chảy cả nước miếng.


  • Naruto, ra đứng ngoài cửa cho thầy, ngay buổi đầu tiên đã ngủ gật trên lớp
    hả?!

Naruto bị tiếng quát làm cho tỉnh ngủ, buồn bực gãi đầu, tự giác đi ra đứng
ngoài cửa. Tiết học lịch sử không ngủ thì để làm gì chứ? Lịch sử làng Lá, lịch
sử giới Ninja, lịch sử của cả bốn làng ninja còn lại, hắn đều biết hết từ hồi
bốn tuổi, bây giờ thậm chí còn có thể đọc ngược lại từ cuối lên đầu.

Naruto đứng dựa lưng vào cửa lớp, khoanh tay, nhắm mắt... tiếp tục ngủ! Hôm
qua tu luyện đến khuya, mệt mỏi chết đi được. Hắn cần ngủ bù để lấy sức.

Có điều mọi người không biết những khúc chiết trong đó, chỉ biết cái người vừa
mới uy phong phát biểu rằng sau này sẽ lên làm Hokage ngay buổi học đầu tiên
đã ngủ gật đến chảy cả nước miếng.


  • Naruto-kun...


  • Ngủ trong giờ buổi đầu tiên, nếu không phải ngại mẹ mắng phiền phức mình
    cũng muốn thử...


  • Rột rột rột...


  • ...


  • Ha ha, vậy mà vừa rồi còn to mồm bảo sẽ làm Hokage!


  • Thì ra chỉ biết nói miệng. (Hai người đồng thanh.)


  • Hừ, ngu ngốc!


  • Con đường lên làm Hokage của nó quả nhiên rất dài!



Hỏa Chí - Chương #5