Cửu Vĩ Yêu Hồ


Người đăng: kaiten

Tiếng nói khàn khàn như chứa đựng ma lực không thể kháng cự. Naruto vô thức
bước đi về nơi phát ra âm thanh. Trước mặt hắn là một lồng giam khổng lồ, phía
sau song sắt là vùng không gian tối đen như mực, điểm sáng duy nhất là hai con
mắt có màu đỏ rực.


  • Nhóc con, mau lại đây...

Naruto ngẩng đầu nhìn đôi mắt đỏ kia, sau đó... giơ ngón giữa về phía lồng
giam.


  • Có thằng ngu mới chạy lại gần để ngươi vồ!

Cửu Vĩ tức giận dùng móng vuốt đập vào song sắt.


  • Khốn khiếp, ta muốn xé xác ngươi ra, cái cửa này thật khó chịu... cái phong
    ấn chết tiệt!

Naruto nhìn con vật đang nổi khùng trước mắt mình, đưa tay lên xoa cằm, nói:


  • Vậy ra ngươi là Cửu Vĩ, quả nhiên to lớn hung dữ như lời đồn. Ớ, sao ta chỉ
    nhìn được mỗi mặt ngươi, còn cái thân đâu. Ngươi có chín cái đuôi phải không,
    nó đâu nó đâu, cho ta xem với.

Kiếp trước khi xem truyện, Naruto đã cảm thấy rất hứng thú với Cửu Vĩ. Hồ ly
chín đuôi đấy, người ta thường nói hồ ly chín đuôi đều sẽ hóa thân thành những
mỹ nữ xinh đẹp để hại người. Như truyền thuyết về nàng Đát Kỷ xinh đẹp cũng
nói là do hồ ly hóa thân thành, mê hoặc Trụ Vương, làm bại hoại triều chính.
Naruto rất khinh bỉ điều này, mấy thằng đàn ông không giữ được nước lại đi đổ
tội hết cho một cô gái.

Nhớ tới hình ảnh Đát Kỷ xinh đẹp nõn nà trên film ảnh, hai mắt của Naruto phát
ra ánh sáng xanh như mắt sói. Hắn xoa tay, cười hề hề nói:


  • Này Cửu Vĩ, ta nghe đồn hồ ly mọc được chín cái đuôi sẽ có thể hóa thân
    thành mỹ nữ, ngươi có thể hóa thân cho ta xem không?

Cửu Vĩ trợn to mắt nhìn thằng bé mới sáu tuổi nhưng đã có vẻ mặt bỉ ổi, thỉnh
thoảng còn phát ra tiếng cười rất đáng khinh này. Đây là cái biểu cảm gì, động
đực sao? Nó vừa nói cái gì nhỉ? Hóa thân mỹ nữ? Cửu Vĩ xù lông, móng vuốt liên
tiếp cào vào cột sắt phát ra âm thanh kin kít chói tai:


  • Khốn khiếp, ngươi cho rằng lão phu là cái gì? Lão phu là giống đực, giống
    đực!

Naruto nghe vậy liền rất thất vọng, thở dài nói:


  • Thì ra không được à, trong trường hợp này ta lại thích truyền thuyết Tung
    Của hơn là truyền thuyết của lão Kishimoto.

Cửu Vĩ nghe không hiểu Naruto đang nói gì, nó chỉ biết nó rất chán ghét con
người trước mắt này. Không, phải nói nó chán ghét tất cả con người, lũ sinh
vật hèn mọn ti bỉ luôn muốn biến nó thành công cụ sức mạnh. Cửu Vĩ nhe răng,
cười lạnh nói:


  • Thằng nhóc ngươi cũng khá lắm đấy chứ, mới bằng này tuổi mà đã có thể tiến
    vào trong này...


  • Là sao?


Naruto rất lấy làm lạ. Hắn nhớ tình tiết hắn đọc được kiếp trước, lần đầu tiên
Naruto gặp được Cửu Vĩ là khi Jiraiya vứt hắn xuống vực, sinh mệnh bị uy hiếp
mà gặp mặt được. Hôm nay hắn vừa kết ấn giải trừ ảnh phân thân thì liền ngất
đi, sau đó cũng tới đây và gặp được Cửu Vĩ. Chẳng nhẽ nói giải trừ ảnh phân
thân vừa rồi đã uy hiếp tới tính mạng hắn?

Naruto toát mồ hôi lạnh. Nguy hiểm quá nguy hiểm quá, lần sau sử dụng ảnh phân
thân phải cẩn thận mới được, không thể cùng lúc giải trừ quá nhiều ảnh phân
thân, mệt nhọc cả về thể xác lẫn tinh thần cộng vào đủ để dìm chết hắn. Mấy
lần trước không sao cho nên khiến hắn hơi chủ quan, về sau phải cẩn thận mới
được.


  • Hừ, ngu xuẩn, có điều này cũng không biết! Đây là thế giới tinh thần của
    ngươi, chỉ có những khi nào thần kinh căng thẳng quá độ nhất là vào lúc bản
    năng cơ thể cảm thấy cái chết tới gần ngươi mới có thể tiến vào đây. Ngoài ra,
    khi tinh thần lực tăng cao tới một mức nhất định ngươi cũng có thể tiến vào.
    Ta không biết tình hình bên ngoài thế nào nhưng có thể chắc chắn không phải
    ngươi rơi vào tình thế nguy hiểm, vì thế chỉ có giải thích là tinh thần lực
    của ngươi đã tăng cao đến mức có thể tiến vào đây.

Có lẽ vì quá lâu không có ai nói chuyện, cũng có thể vì lý do nào đó khác, tóm
lại Cửu Vĩ đã tốt bụng giải thích thắc mắc của Naruto.

Thì ra là thế!

Giờ Naruto mới hiểu, khi nãy giải trừ phân thân, nhiều lượng tin tức tiến vào
khiến tinh thần lực bị chấn động mạnh, có lẽ do lập rồi lại phá cho nên lại
tăng trưởng lên một mức mới. Naruto không khỏi cảm thán về quầng sáng nhân vật
chính một lần nữa, đã không chết lại còn toàn gặp họa hóa phúc. Naruto đang
suy nghĩ có nên đi nhảy núi không, có khi lại rơi vào hang động gặp được cao
thủ võ lâm hoặc lụm được bí kíp gì đó thì sao.


  • Vậy tôi làm thế nào để ra ngoài?

Cửu Vĩ nghe Naruto hỏi vậy, đột nhiên dùng dọng nói rất dụ hoặc nói với
Naruto:


  • Đừng vội... Này nhóc, ngươi có muốn nhận được sức mạnh vô địch không? Chỉ
    cần ngươi tới đây, xé bỏ cái phong ấn trên cánh cửa sắt này, ta sẽ cho ngươi
    sức mạnh đó!

Naruto nghe Cửu Vĩ dụ dỗ như thế liền nổi hết cả da gà, mặc dù giờ đang trong
trạng thái linh hồn nhưng cậu vẫn không nhịn được mà xoa xoa bắp tay của mình.


  • Thôi cho tôi xin, này Cửu Vĩ, ông đã bảo ông không phải mỹ nữ thì đừng dùng
    cái giọng mập mờ đó nói chuyện với tôi. Xu hướng tình cảm của tôi hoàn toàn
    bình thường, không định chơi nhân thú đâu!

Cửu Vĩ tức giận vô cùng:


  • Ngươi nói cái gì, loài người khốn khiếp, ta muốn cắn xé ngươi...

Naruto liếc nhìn Cửu Vĩ một cái, hừ lạnh nói:


  • Cắn cái gì, xé cái gì? Tôi mà chết thì ông cũng đi tong thôi, ngồi đấy mà
    to mồm đe dọa! Tôi không sợ ông đâu...

Cửu Vĩ cất tiếng cười man rợn, dữ tợn nói:


  • Được lắm, còn dám uy hiếp cả ta! Hừ hừ, vậy cho nên ta mới nói nếu ngươi
    không muốn chết hãy mau mau xé bỏ phong ấn, sau đó tiếp nhận sức mạnh ta ban
    cho...

Naruto liếc mắt nhìn Cửu Vĩ đầy khinh bỉ, sau đó ưỡn ngực nói:


  • Không cần sức mạnh của ông tôi cũng sẽ trở nên mạnh mẽ... hừ hừ hừ,
    Jinchuriki cái gì, tôi không thèm thứ sức mạnh rẻ tiền này! Tôi tuyệt không đi
    theo con đường người khác an bài, tôi sẽ sống theo cách của tôi!

Naruto quả thực đã bị Cửu Vĩ chọc giận. Sống cả hai đời, tuy rằng nhận đủ đắng
chát nhưng Naruto chưa bao giờ luồn cúi để nhờ vả ai khác, vẫn luôn độc lập tự
lực cánh sinh. Hắn hận nhất là ai tỏ vẻ khinh khỉnh bố thí cho người khác, rồi
cho rằng người đó phải mắc nợ mình.

Hơn nữa, sức mạnh của Cửu Vĩ cũng không phải thứ dễ dùng. Chakra của nó quá bá
đạo, sử dụng nhiều sẽ hại đến thân, tuổi thọ bị sụt giảm, còn tai hại hơn cả
bệnh Huyết Kế. Cửu Vĩ mời chào thế kia cũng chẳng phải tốt bụng gì, Naruto
chắc chắn chỉ cần hắn xé bỏ phong ấn thì Cửu Vĩ lập tức nhảy ra vồ chết hắn,
sau đó thoát khỏi nơi này. Naruto cười nhạt nói:


  • Cửu Vĩ, ông cho tôi là thằng ngu sao, tôi mà xé bỏ phong ấn thì liệu có còn
    mạng nữa không? Hơn nữa, ông cho rằng giết chết tôi rồi thoát khỏi phong ấn
    này thì ông sẽ tự do sao? Ha ha... làng Lá này đâu chỉ mình Đệ Tứ mới biết Thi
    Quỷ Phong Tẫn, ông nghĩ mình có thể đơn giản thoát đi như vậy à?

Cửu Vĩ căm giận nắm chặt lấy song sắt tù giam, mặt nước phía dưới chân nổi
sóng từng đợt.


  • Đáng ghét, lũ loài người ti tiện...

Cửu Vĩ biết Naruto nói đúng, loài người sẽ không từ bỏ việc phong ấn nó để
chiếm đoạt sức mạnh, cho dù có phải trả giá đau thương mất mát như thế nào đi
chăng nữa, họ vẫn tham lam không từ bỏ. Tuy biết sự thật là như thế nhưng Cửu
Vĩ vẫn không tiếp nhận được.


  • Loài người ti tiện làm sao có thể giam giữ được ta, sẽ có ngày ta thoát
    khỏi nơi này.

Naruto nhìn cửu vĩ bị nhốt sau chấn song tù giam, cũng hơi cảm thấy thương hại
cho nó. Nó vốn là hung thú tự do dạo chơi khắp nơi, bỗng dưng ở đâu lại xuất
hiện những sinh vật nhỏ bé mà nó vốn chẳng để vào mắt phong ấn nó. Năm này qua
tháng khác phải sống trong tù ngục tối tăm, kiêu ngạo như Cửu Vĩ không căm hận
con người mới là lạ. Naruto thở dài, nói:


  • Này Cửu Vĩ, chúng ta làm giao dịch đi?

Cửu Vĩ vô cùng khinh thường nhìn gã loài người nhỏ bé trước mắt, mạnh miệng
nói không cần sức mạnh của nó nhưng rốt cục cũng không chống lại lòng tham đấy
thôi! Con người vẫn luôn như thế! Cửu Vĩ nhe răng, nói:


  • Giao dịch gì, thằng nhóc, ngươi nói xem!

Naruto khoanh tay, ngẩng đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt của Cửu Vĩ.


  • Chắc ông còn nhớ cái người vào sáu năm trước dùng Sharingan khống chế mình
    chứ?

Naruto nhắc tới người đó làm cơn giận của Cửu Vĩ bốc cao lên đỉnh đầu. Nó nhớ
tới cái kẻ đã bắt giữ nó năm xưa, kẻ khiến nó không còn được sống tự do tự tại
như trước, kẻ đã dùng nhãn thuật khống chế khiến nó mất đi lý trí chỉ có thể
phục tùng. Cửu Vĩ nghiến răng ken két, gằn giọng nói:


  • Uchiha Madara!

Naruto gật gù, xem ra Cửu Vĩ cũng không biết người khống chế mình năm đó là
Uchiha Obito chứ không phải lão già bất tử sống dai Madara.


  • Vậy ông có biết, hiện tại kẻ đó có kế hoạch nhằm vào cửu đại vĩ thú...
    không rõ mục đích, có lẽ muốn nắm giữ sức mạnh nhằm thống trị thế giới cũng
    nên.

Naruto không thể nói toàn bộ kế hoạch của Madara ra, nếu không hắn làm sao
giải thích được việc hắn biết chuyện về Thập Vĩ. Cửu Vĩ khinh thường cười
lạnh:


  • Hừ, mơ mộng hão huyền!

Naruto cười nhạt châm biếm:


  • Hão huyền? Vậy ai đã từng bị kẻ đó khống chế?

Cửu Vĩ không trả lời câu hỏi của Naruto, nó hơi híp mắt không biết là suy nghĩ
về điều gì. Naruto không để ý tới nó, tiếp tục nói:


  • Tôi không muốn chết! Tôi nghĩ ông cũng không muốn bị kẻ kia bắt chứ? Tôi sẽ
    bảo vệ ông, thay vào đó tôi muốn ông thu liễm bớt Chakra của mình lại, nó làm
    phiền tới việc tu luyện của tôi!

Cửu Vĩ hơi bất ngờ, không ngờ thằng nhóc này không những không muốn Chakra của
nó mà còn muốn nó thu bớt Chakra vào, lại còn nói muốn bảo vệ mình nữa chứ...
Cửu Vĩ cất tiếng cười khùng khục:


  • Bảo vệ? Ta đường đường là kẻ đứng đầu trong cửu đại vĩ thú, lại cần một con
    người bảo vệ sao?

Naruto cười nói:


  • Mah, mặc dù ông rất mạnh nhưng dù sao vẫn chỉ có một thân một mình thôi,
    đấu không lại kẻ kia đâu! Hơn nữa, hiện tại ông còn ở trong cơ thể tôi, tôi
    không bảo vệ ông thì bảo vệ ai đây?

Cửu Vĩ híp mắt, nhìn chằm chằm thằng nhóc trước mắt này, muốn nhìn ra sự giả
dối nào bên trong nụ cười kia.


  • Tôi nghe nói ông bất tử đúng không? Nếu cuộc đời ông đã lâu dài như vậy tại
    sao không cùng tôi nhìn ngắm thế giới mới, một thế giới hòa bình do Uzumaki
    Naruto này tạo ra!

Cửu Vĩ nghe Naruto nói vậy liền cất tiếng cười to:


  • Hòa bình? Đừng làm ta buồn cười, giống loài ti tiện như các ngươi làm gì có
    tồn tại thứ này! Nực cười... ha ha ha...

Bị Cửu Vĩ chế nhạo như vậy nhưng Naruto không hề để ý, hắn vẫn mỉm cười đầy tự
tin nói:


  • Không thử làm sao biết? Huống chi tôi chắc chắn sẽ làm được!

Ánh mắt của Naruto rất tự tin... bởi vì hắn biết rõ trong chính truyện Uzumaki
Naruto đã làm được! Cửu Vĩ hừ hừ hai tiếng, nói:


  • Ta chống mắt lên chờ ngày ngươi thất bại!

Sau đó Naruto cảm thấy trước mắt tối lại, đến khi mở mắt ra thì thấy bản thân
đang nằm trong rừng cây chỗ tập luyện, mọi thứ vừa rồi như chỉ như giấc mơ.
Nhưng cảm thấy Chakra của Cửu Vĩ không còn rò rỉ ra nữa, Chakra của bản thân
cũng dễ khống chế hơn, Naruto biết chuyện vừa rồi là sự thật, hắn đã gặp Cửu
Vĩ. Có vẻ như Cửu Vĩ đã đồng ý với lời đề nghị của hắn.

Naruto đứng dậy, phủi hết bụi bẩn trên quần áo mình, mỉm cười nhìn ánh mặt
trời chiếu xuyên qua kẽ lá.

Hôm nay nắng thật đẹp!


Hỏa Chí - Chương #7