Người đăng: kaiten
Naruto...
Hửm, là ông Đệ Tam đấy ạ, lại có chuyện gì sao?
Đệ Tam nhìn thằng bé tóc vàng đang ngồi đọc sách không thèm ngẩng đầu lên nhìn
mình này, trong lòng bi phẫn gào thét: vậy là sao, tại sao hôm nay Naruto lại
không để ý đến mình, mọi khi mình tới nó đều rất vui vẻ chạy ra đón cơ mà!
Naruto nghe vậy mới rời mắt khỏi quyển sách, vui vẻ nói:
Rốt cục cũng tới ngày này, rốt cục cũng tiến thêm một bước tới gần con đường
làm ninja. Mấy năm qua chỉ một mực đọc sách, rèn luyện thể chất, chưa được nếm
thử thế nào là Chakra, Naruto đã buồn bực muốn chết! Hai mắt Naruto tỏa sáng
như ngọn đèn pha, chiếu về phía Đệ Tam, khiến Đệ Tam cảm thấy bản thân như mỹ
nữ trước mặt dê xồm.
Bị ánh mắt sói đói chiếu tới, Đệ Tam rùng mình một cái, sau đó mới cười nói:
Nói xong, Đệ Tam đưa cho Naruto một cuộn sách. Đệ Tam biết Naruto rất thông
minh, chỉ cần đọc nó là sẽ biết làm thế nào để tinh luyện Chakra. Ông cũng
không khỏi cảm khái gen nhà Namikaze quả thật rất tốt, bố là thiên tài, con
cũng là thiên tài nốt.
Từ khi ba bốn tuổi, những bộ sách Đệ Tam đưa cho Naruto đọc đều được Naruto
nhớ hết, hơn nữa tốc độ đọc ngày càng nhanh. Đệ Tam đã mượn gần như hết kho
sách nhà Nara cho Naruto đọc nhưng vẫn không thỏa mãn hết được độ ngốn sách
của hắn.
Đối với điều này, Naruto tỏ vẻ cũng không còn cách nào. Ai bảo tinh thần lực
của hắn lớn làm gì, hơn nữa cả ngày ngoại trừ rèn luyện thể lực cũng chỉ có
đọc sách. Bây giờ hắn cũng không phải Naruto trong nguyên tác, suốt ngày chạy
rông ở ngoài trêu đùa mọi người mà toàn ru rú trong nhà, chỉ đành đọc sách
giết thời gian thôi.
Naruto vui mừng nhận lấy cuộn sách Đệ Tam đưa, ngồi ở bên đọc. Lúc này, Đệ Tam
mới tò mò cầm lên quyển sách vừa nãy Naruto cắm cúi đọc đến nỗi không thèm để
ý tới ông.
Đây là một quyển sách bìa vàng, có hình một đôi nam nữ đang đuổi nhau, phía
trên là hàng chữ đen “Thiên Đường Tình Ái” đập vào mắt.
Bàn tay Đệ Tam cầm quyển sách run run. Là ai? Là ai đã đầu độc một đứa trẻ sáu
tuổi thế này? Ai đưa cho nó quyển sách 18+ này? Ai??
Khí thế của một bậc Hokage phát ra từ trên người Đệ Tam, áp đảo như thiên quân
vạn mã. Giọng nói của ông rất uy nghiêm.
Naruto đang chăm chỉ học cách tinh luyện Chakra đột nhiên bị hỏi tới, không
khỏi ngẩng đầu lên. Thấy Đệ Tam đang cầm quyển sách màu vàng kia hỏi mình,
Naruto không khỏi nói:
Quyển đấy không phải ông đưa cháu sao? Mah, ông còn quyển nào nữa không,
cho cháu mượn đọc với.
Hả? - Đệ Tam ngây người, khí thế rút nhanh như nước thủy triều.
Thiên Đường Tình Ái nha, lần trước ông đưa cho cháu cùng với đống sách về
các loại động vật thực vật trong rừng Chết.
Đệ Tam đột nhiên nhớ ra ông từng được đồ đệ tốt Jiraiya tặng cho mấy quyển
này, lúc đọc xong rồi cũng để vào trong giá sách. Có lẽ lần trước lấy sách cho
Naruto mượn đã kẹp nhầm luôn vào.
Naruto nhìn Đệ Tam, hưng phấn nói:
Đệ Tam đổ mồ hôi, cười khan hai tiếng nói:
Nói xong, Đệ Tam dùng Thuấn Thân Thuật biến mất khỏi phòng Naruto.
Naruto thở dài, vất vả lắm mới kiếm được thứ đọc thú vị chút nhưng hình như
mới chỉ ra có mỗi một bản. Jiraiya vẫn còn chưa viết tiếp bản nữa.
Nhưng rồi mọi buồn bã của Naruto nhanh chóng bị cuốn phăng hết, bởi vì giờ cậu
đã biết cách tinh luyện ra Chakra.
Naruto ngồi khoanh chân trên giường, dựa theo cách trong sách dạy, kết ấn thử
cảm nhận Chakra. Thực ra tinh luyện Chakra vốn không cần kết ấn nhưng là lần
đầu tiên vẫn cần làm thế để dễ cảm nhận hơn.
Naruto tập trung tinh thần được một lúc thì cảm nhận được từng chút từng chút
lực lượng rút ra từ mỗi tế bào, quay một vòng trong cơ thể rồi tụ tập ở vùng
xunh quanh rốn.
Naruto mở mắt ra, thở một hơi dài, nói:
Nếu để ai nghe thấy Naruto nói vậy chắc Naruto sẽ bị người đó vác gậy đuổi
đánh mất. Phải biết rằng tinh luyện Chakra rất khó khăn, có người phải mất cả
tháng mới có thể tinh luyện ra Chakra, cũng có những người chẳng bao giờ tinh
luyện được Chakra cả. Nếu không thì ninja đã không có địa vị cao như bây giờ!
Trong khi đó Naruto chỉ mất ít phút thời gian đã có thể cảm nhận được Chakra
và tinh luyện ra nó, không thể không nhờ tới tinh thần lực và sinh mệnh lực
cường đại của hắn.
Thế là những ngày tiếp theo Naruto đều đắm chìm trong việc tinh luyện Chakra.
Nhưng lại có một vấn đề đặt ra là cơ thể của hắn còn quá nhỏ bé, không thể
chứa đựng nhiều Chakra cho nên chỉ có thể tinh luyện được một chút thôi.
Vì thế, Naruto lại tìm một cách khác, đó là huấn luyện cực hạn cho cơ thể.
Mỗi ngày vào sáng sớm, Naruto lại bắt đầu với bài tập chạy bộ quen
thuộc, khác biệt duy nhất là trên người hắn lúc này có thêm 10kg
phụ trọng. Lúc đầu chạy không có cảm giác gì nhưng càng về sau
Naruto càng cảm thấy sức lực trôi đi nhanh hơn, cơ bắp mỏi mệt rã
rời. Naruto cắn răng, kiên trì chạy hết hai vòng quanh làng lá. Quãng
đường mọi khi vẫn chạy giờ như nhiều hơn gấp mấy lần.
Cuối cùng cũng chạy hết, Naruto nằm vật ra cạnh một gốc cây, không
muốn nhúc nhích một chút nào.
Chakra trong cơ thể tự động tản ra chảy vào trong từng thớ cơ bắp,
xua tan bớt mệt nhọc. Naruto nhếch miệng cười. Đúng, chính là cảm
giác này!
Naruto đã từng tự hỏi, sự khác biệt giữa ninja và người thường là
cái gì. Câu trả lời rất đơn giản, chính là Chakra. Có Chakra, anh
chính là ninja với sức mạnh được người ta kính ngưỡng; không có
Chakra, vậy xin lỗi anh chỉ có thể là người bình thường mà thôi.
Mọi sức mạnh của ninja đều liên quan đến Chakra hoặc đặt nền tảng
trên Chakra, từ ảo thuật cho đến nhẫn thuật, ngay cả thể thuật cũng
cần có Chakra tham dự.
Như trong nguyên tác, Rock Lee cũng chỉ là không phóng thích được nhẫn
thuật chứ không phải là không tinh luyện ra Chakra. Nếu luyện không ra,
hắn đã sớm bị trường Ninja loại thẳng ngay từ vòng gửi xe.
Nhờ có Chakra, Lee mới có thể tiếp thụ những đợt tập huấn như địa
ngục mỗi ngày. Mỗi khi hắn luyện tập đến mệt mỏi kiệt sức, Chakra
sẽ giúp hắn xoa dịu cơ bắp, chữa trị thương tổn do luyện tập mang
lại, nếu không với cách tu luyện điên cuồng đó, hắn đã sớm trở
thành tàn phế.
Chờ đợi cơ thể đã bớt mỏi mệt, Naruto lại đứng dậy chạy tiếp.
Cho đến khi chạy hết năm vòng quanh làng, Naruto kiệt sức. Hắn mệt đến không
nhấc nổi tay chân lên nữa. Cho dù có Chakra chống đỡ nhưng sức người vẫn có
hạn, phải biết làng Lá rất rộng lớn, một đứa bé có thể chạy quanh làng năm
vòng đã là rất khủng bố rồi.
Lần này Naruto không nằm chờ Chakra cọ rửa thân thể nữa, bởi vì Chakra của hắn
cũng đã cạn kiệt gần hết. Naruto ngồi tựa vào gốc cây, tận lực thả lỏng cơ
thể, bình ổn hô hấp, bắt đầu tinh luyện Chakra.
Có lẽ vì quá mệt mỏi cho nên tốc độ tinh luyện ra Chakra lại chậm hơn lúc bình
thường rất nhiều. Mất thời gian gấp đôi lúc trước, Naruto mới làm đầy “bình
Chakra” trong cơ thể.
Naruto thở ra một hơi, cảm thấy rất thoải mái. Tuy rằng cơ thể vẫn còn rất mệt
mỏi nhưng hắn lại cảm giác nó tràn ngập lực lượng, mẫu thuẫn đến quái dị.
Ục ục!
Naruto xoa cái bụng đói meo, tinh luyện Chakra cần lực lượng trong tế bào cho
nên đói rất nhanh.