Cậu Ngoại Tình.


Tiếng chuông lớp reng lên báo hiệu giải lao, từ xa góc hành lang có
một hình thể đang chạy với tốc độ gió lốc quét nhanh qua mặt Nặc
Đằng...

- Hình như... Tiểu Phàm?... Cậu ta học thuật di ảnh khi nào a...

Rầm!

Nhà vệ sinh đóng mạnh lại, Thất Phàm ló đầu ra ngoài dò tín hiệu
xem Nặc Đằng có ám mình hay không

- Cậu nhìn gì thế?

Một tiếng nói vang lên đằng sau cậu, cậu không để ý, chỉ đáp lại

- Trốn người!

- Trốn? Trốn ai?

- Tên biến thái cả dòng họ, Nặc Đằng.

Nghe hai chữ biến thái, người đằng sau chợt nhỏ giọng lại

- Ồ, nghe nói tên đó lớp 11E, rất nổi tiếng là đẹp trai đúng không?

- Hứ! Đẹp trai cả nhà hắn, hẳn là bọn họ mù hết rồi! Hắn chỉ
là biến thái đội lốt soái ca thôi!

Mặt đen như đáy nồi, hằn giọng lại

- Nghe bảo bọn nữ sinh trường Khiên Hoa còn bảo hắn là phú soái,
vừa đẹp, vừa giàu lại còn ga-lăng với phái nữ bọn họ.

- Hắn chỉ đang thể hiện cái trình độ tán gái không não thôi.

Con mèo bĩu môi. Chợt nhận ra trong nhà vệ sinh hình như đâu có ai?
Sao lại có giọng nói khác?

Liền quay ra đằng sau

A...

Từ-Nặc-Đằng!

- Cậu nói tôi như thế làm tôi đau lòng quá. Miêu-Nhi!

Hai từ "Miêu Nhi" gằn rõ từng chữ, môi co giật liên tục, hắc tuyến
không chịu thua liền chảy xuống ba vạch đen.

- Tôi... Tôi là đi ra ngoài hít thở, trong này thật thiếu oxi quá ...
ahaha...

- Rủa tôi rồi chuồn?

Chuồn ông nội cậu!

- Đ... Đâu? Tôi là chỉ cảm thấy hơi...

- Hơi?

Ảm đạm quá chứ còn gì nữa sao còn hỏi!!! Cậu không có mắt hay sao
mà nhìn không thấy hả!!!

Câm nín.

Mãi năm phút sau mới lên tiếng

- Ra ngoài rồi nói chuyện. Lúc nãy cậu nói thiếu oxi còn gì nhỉ?
Ra ngoài bồi thêm oxi để nói tiếp.

Đậu xanh rau má!

- Không, tôi vừa nuốt thêm oxi rồi...

...

- Sao khi nãy lại trốn tôi?

Tất nhiên là vì lão tử không để ngươi thừa cơ chiếm tiện nghi rồi
còn hỏi!

- Đâu có... Là tôi đang muốn giải quyết nỗi buồn nên chạy vội vào
đây... Đâu có trốn...

Hắn nhìn vào cậu, nhướn mày, miệng móc xếch lên nhìn vô cùng gợi
đòn.

Nhìn như ông đây là đồ thiểu não! Hắn như muốn nói có đồ ngu mới
tin! Đậu... Hắn xem thường lão tử!

- Tạm tha, xuống canteen bồi thường.

Bồi thường cả nhà cậu...

Cạch.

Tiếng cửa nhà vệ sinh mở ra

- Phàm. Trùng hợp quá!

Thất Phàm quay ra sau nhìn, ba chấm...

Trùng hợp khỉ khô.

Sở Truật bước đến chỗ Nặc Đằng, lãnh khốc cười như không, cất
giọng cao lãnh

- Hôm qua là con mèo này đã hẹn tôi, không phiền chứ?

Nặc Đằng trợn mắt quay sang nhìn con mèo với hàm ý "Phàm, cậu
ngoại tình!"

Hiểu được ánh mắt, âm thầm giơ ngón giữa

Ngoại tình em gái cậu!

Nặc Đằng chau mày nhíu lại, dáng vẻ không hài lòng liền cười quay
sang hỏi Thất Phàm

- Có thật vậy không?

Lập tức lắc đầu.

Con chuột hài lòng.

- Thất Phàm bảo là không có.

Định cướp vợ ông? Không dễ!

Đến lượt Sở Truật khó chịu, trên mặt đã thấy rõ ba vạch đỏ uống
cong đặt bên trái trán

- Tôi nhớ hôm qua cậu là đã đồng ý!

Đồng ý khỉ khô! Là nhà ngươi ép lão tử!

Sau đó con mèo liền không phục lắc đầu nguầy nguậy, Sở Truật lòng
khó chịu nhưng vẫn cười chào hai người rồi quay đi.

Là do con mèo không nghĩ đến hậu quả. Nó đã quên mất nó chung phòng
với ai. Mèo con, tối nay xem tôi phạt cậu ra trò.

Tay Sở Truật nắm chặt lại, mặt vẫn cứ cười như cứng cơ mặt bước ra
ngoài.

Sau khi đã nhìn Sở Truật rời đi, Nặc Đằng quay sang nhìn cậu

- Mèo! Cậu ngoại tình!!!

- Khỉ khô!!! Lão tử có đồng ý với hắn bao giờ? Là ông đây bị
ép!!!

- Ý cậu là cậu vừa ngoại tình vừa thả thính tên con trai khác?!

- Banh tai ra mà nghe ông nói đi đồ chuột thối!!!

- Còn nói tôi là chuột thối? Cậu là con mèo đã có chồng còn
ngoại tình!!!

Con mèo tức giận liền đá vào sau chân con chuột

- Sao lại đá tôi?!

- Dám quát tôi, đau chết cậu đi!

Rồi rời đi.

Con chuột ôm chân cắn cắn đầu gối

- Đồ dụ mèo, đồ mèo bạo lực, đáng yêu quá!


Hàng Xóm Cũ Là Tên Hỗn Đản - Chương #10