Quần Lót Của Mèo.


- Tôi là Sở Truật, từ nay xin giúp đỡ!

Hai chữ Sở Truật cứ vang dài bên tai cậu. Sở Truật... Truật...
Truật... Truật...

- Uahh!!! Là cái tên quái dị mái hiên không trú lại trú dưới mưa
nè!!!

- Gì cơ?

Mặt hắn vốn dĩ đang khoái chí liền bị câu nói của Thất Phàm đè
xuống hai tấc đường, mặt đen hơn đáy nồi, môi liên tục co giật vài
cái.

Vốn dĩ bây giờ Thất Phàm cũng đã hiểu vì sao hắn lại bầm dập như
vầy rồi. Chắc chắn là đi dê gái nhà lành có chủ nên bị chủ của
gái nhà lành kéo đến đánh nè! 100% chắc chắn là thế luôn!!!

Rồi cậu ngậm miệng, liên tục lắc đầu đến muốn quay cả cổ ra sau
trả lời hắn.

- Tôi... Tôi đi thay đồ đây...

- Vòi tắm rất khó vặn, để tôi giúp cậu.

- Không cần.

Cậu lập tức từ chối đề nghị, lập tức lấy đại một bộ quần áo
rồi bay vô phòng tắm.

- Khóa cửa hư rồi!

- Không sao, vớ cái gì đó chặn cửa lại. Không thì để đấy tôi ngắm
cũng được. Tôi không khách sáo đâu!

- Gru... Biến thái! Tôi thì có khách sao đấy!!!

Rầm!

- Xù lông rồi!

Hắn cười vô sỉ một cái rồi bắt đầu chăm chú nhìn chằm chằm vào
phòng tắm bằng kính, là kính mờ, vẫn thấy được loáng thoáng. Thấy
cậu bắt đầu cởi bỏ quần tây để một bên, tiếp đó là áo sơ mi.
Tiếng vòi nước chảy xuống êm tai, hắn liếm môi một cái.

Tiếc thật, giá mà hắn gạt phăng được cái kính kia đi.

- Này, tới cậu vào.

Thất Phàm lau khô tóc , mặc chiếc áo thun trắng. Nước từ trên tóc
còn chưa khô chảy xuống xương quai xanh. Chậc chậc, Thất Phàm, cậu là
đang cố câu dẫn hắn sao?

Thất Phàm nhìn gương mặt đang thối đần ra nhìn cậu, gằn giọng một
cái, đưa mắt liếc hắn.

- Tới-cậu-tắm-rồi!

- À...Được!

Nói xong xách đồ vào phòng tắm.

- Mèo con, tôi không mở được vòi nước.

- Cậu gọi ai là mèo? Sao lại không mở được?

- Cậu vào xem, tôi không mở được.

- Không mở được bằng tay cậu lấy răng mà cắn!

Khóe môi hắn co giật... Con mèo... Được lắm...

Kế hoạch 1: Gỉa vờ vòi tắm bị hư để dụ mèo. [Thất bại]

- Mèo con.

Im lặng...

- Mèo con!

Lần này to tiếng hơn.

Im lặng...

- Mèo con nữ tính.

- NỮ TÍNH CẢ NHÀ CẬU!!!

Kế hoạch 2: Mật ngọt chết mèo. [Thất bại]

- Mèo con, tôi vừa phát hiện?

- Phát hiện cái gì?

- Cậu mặc quần lót cùng hiệu với tôi này.

Hắn vô sỉ cần quần lót của cậu lên, cười một cái

CÁI TÊN BIẾN THÁI HẠNG NẶNG NÀY!!!

- Ông liều chết với ngươi!!!

Con mèo phóng tới phòng tắm, chộp lấy cái quần lót rồi ngồi đè
lên người hắn mà đánh.

- Đánh cho cha mẹ ngươi không nhận ra ngươi, đánh cho biến dạng, đánh
cho ma trêu quỷ chọc. Yaaa!!!

- A, đau! Từ từ!

Sau đó giữ chặt hai tay cậu. Chậc chậc, vì muốn cậu để ý mà hy
sinh luôn nhanh sắc bản thân.

- Từ từ cái rắm. Ông nhịn nhà ngươi từ đầu đến giờ rồi nha. Biến
thái, biến thái!!!

- Haha...

- Còn cười được? Tốt! Tối nay không đổ máu là ngủ không được mà!!!

Kế hoạch 3: Quần lót của mèo. [Thành công].

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


Lục Phàm: E hèm, mị muốn nói đôi lời. Xin lỗi vì đã để các vị
chờ lâu. Đang trong mùa thi nên ta hơi bận, hiện tại đã thi xong nên sẽ
ra hàng ngày đến từ đây tới chủ nhật. Mong hãy theo dõi tiếp truyện
và cho ta vài nhận xét để có động lực. Cảm ơn đã ủng hộ ta a!
/cúi đầu/


Hàng Xóm Cũ Là Tên Hỗn Đản - Chương #9