Chúa Quỷ Lên Sàn Diễn (5)


Người đăng: ღ๖ۣۜG๖ۣۜGღ

“Các ngài – Nếu chúng ta phí quá nhiều thời gian, những nhóm mạo hiểm giả khác
có thể sẽ tới.”

“Gì cơ?”

“Như mọi người đã biết, trong lâu đài này không còn một tên yêu tinh nào nữa.
Nếu biết toà lâu đài bị bỏ hoang, những mạo hiểm giả khác có thể sẽ lần mò tới
để tìm hầm châu báu. Việc này có thể sẽ gây phiền toái cho các vị……”

Bọn mạo hiểm giả nhìn nhau với ánh mắt đầy sự lo ngại.

Không hề có một con quái vật nào trong toà lâu đài. Mà cho dù còn đi chăng
nữa, bọn chúng có thể sử dụng tôi, Chúa Quỷ, làm con tin. Tuy nhiên. Còn một
thứ khác đáng sợ hơn lũ quái vật.

Con người.

Những người mạo hiểm giả cạnh tranh với nhau rất khốc liệt. Kho báu được cất
trữ trong lâu đài Chúa Quỷ. Tiền thưởng treo trên thủ cấp của Chúa Quỷ……Ai ai
cũng muốn có được những thứ đó. Bất chấp việc họ có phải sát hại cả đồng loại
mình.

Trong, anh hùng không chỉ chiến đấu với ác quỷ. Cũng đã có nhiều tổ đội lũ
mạo hiểm giả tấn công nhằm để chiếm đoạt tài sản của anh hùng. Chúng tự xưng
mình là mạo hiểm giả, nhưng lại không khác gì một lũ đạo tặc.

“Chết tiệt. Ta quên khuấy mất vụ này.”

“Đâu có chắc là lũ mạo hiểm giả khác sẽ tới đâu.”

Bọn người đó bắt đầu nhăn nhó mặt mày. Chúng thật sự tin lời chém gió của tôi.

“Thằng ngu. Mày không nghe là cái lâu đài này đã bị đánh phá đến ba lần rồi
sao? Nói cách khác, những kẻ nào nghe được lời đồn sẽ lần mò đến đây.”

“Chết rồi, chết mất rồi……Mới bắt được Chúa Quỷ mà giờ bọn mày bảo rằng chúng
ta phải liều mạng chiến đấu với những mạo hiểm giả khác sao? Đừng có mà đùa.”

“Mẹ kiếp. Đời nào ta giao hắn cho một lũ chó hoang đến tìm xương chứ.”

Đó là những mạo hiểm giả mới rời xa quê nhà lần đầu tiên để làm giàu nhanh
chóng. Chúng không thể chịu được sự cám dỗ của cái cơ hội đổi đời ngàn năm có
một.

“Các vị.”

Tôi nói với chất giọng bình tĩnh. Ánh mắt của bọn người đó đổ dồn về phía tôi.

“Vào thời điểm này, có thể những mạo hiểm giả khác đang tiến đến gần. Chi bằng
chúng ta tới căn hầm trước? Không còn thời gian đâu. Chúng ta có thể vừa đi
vừa bàn bạc.”

Lũ mạo hiểm giả nhìn nhau một lần nữa rồi gật đầu.

“Quý ngài đây nói đúng. Chúng ta phải là người đầu tiên đoạt châu báu!”

“Đi nào các anh em! Nếu ngại có tí sẹo thì chúng ta sẽ không còn mặt mũi nào
để vác mông trở về Jalsen đâu.”

Đồng thanh hét lớn, bọn mạo hiểm giả tiếp tục cuộc hành trình.

Tốt.

Bây giờ thì tạm ổn rồi.

Tôi đã đề xuất ra một sự lựa chọn hợp lý. Bọn chúng có thể vẫn còn cảnh giác
chút ít trước mặt tên Chúa Quỷ Dantalian, nhưng ít nhất bọn chúng cũng không
còn xem tôi là ‘kẻ thù’.

Mức độ tình cảm của chúng vẫn còn tăng. Đây là một dấu hiệu tốt……

“Lính mới, cõng quý ngài đây lên lưng. Như thế sẽ nhanh hơn.”

“Rõ, thưa thủ lĩnh.”

Gã ta lập tức nhấc người tôi lên.

“À, xin đa tạ.”

“Ngươi ăn cái gì từ trước tới giờ mà sao nhẹ quá vậy? Nhìn bề ngoài đâu có sao
nhưng giờ ngươi cứ như cái xác không có ruột vậy.”

Gã bắt đầu bước đi nhẹ nhàng tựa như đang cõng không khí. Tuy bỗng dưng được
cõng đi, nhưng thế này tốt hơn bị bắt phải cuốc bộ nhiều.

Tôi nghĩ điều này có nghĩa là tôi đã vượt qua trở ngại thứ hai.

Chúng xem tôi là thứ cần thiết để mở ra căn hầm kho báu, do đó cho chúng một
lý do để giữ tôi sống sót. Hơn nữa, tôi cũng đã nâng được mức tình cảm với bọn
chúng, cho chúng cái cảm giác tưởng lầm rằng tôi đang ở cùng phe. Rất thuận
lợi. Tuy nhiên, vẫn còn hai vấn đề phát sinh.

Vấn đề đầu tiên là tôi không hề biết liệu châu báu có tồn tại hay không. Mấy
gã đó mà biết tôi nói dối thì dù điểm tình cảm có cỡ nào, thì đầu cổ cũng phải
chia ly.

Vấn đề còn lại là làm sao để xử lý lũ mạo hiểm giả này. Nếu không giải quyết
hai chuyện đó thì số mạng mình trước sau chi cũng tạch.

‘Tình trạng căn cứ’

Tôi nhấc môi một cách nhẹ nhàng và thì thầm.

Không có gì xảy ra.

Chẳng hề nản lòng, tôi tiếp tục thử nghiệm.

‘Tình trạng dungeon, Tình hình dungeon……Hừm, cũng không phải cái này hở.’

Hiện giờ tôi có khả năng có thể truy cập vào hệ thống game.

Chỉ là một phỏng đoán, nhưng tôi nghĩ tôi có thể dùng những cửa sổ status khác
ngoài cái mức độ tình cảm ra. Ví dụ như tấm bản đồ của toàn bộ lâu đài chẳng
hạn. Tôi đang nhắm vào cái đó.

Ngay sau đó cái phỏng đoán của tôi đã được minh chứng.

‘Tình trạng Lâu Đài Chúa Quỷ.’

Một âm thanh ‘tirring~’ vang lên trong đầu tôi.

Những dòng chữ trắng hiện ra trước mắt tôi.

Lâu đài Chúa Quỷ Dantalian

Chủng loại: Hang

Danh hiệu: Không

Hạng: F

Hiệu ứng đặc biệt: Không

Lực lượng binh chủng: Khônng

Cư dân: Không

Tài sản: 100 Libra

※Lâu đài đang trong tình trạng là một phế tích. Bọn trẻ con hàng xóm thích gọi
đây là sân chơi. Nơi này có thể sẽ bị chinh phạt bất cứ lúc nào. Hãy khẩn
trương mở tab “Bảng thuê mướn” để tiến hành thuê lực lượng

Vậy à. Hoá ra là như thế này.

Tôi đã mong ít ra trong toà lâu đài cũng còn một tí binh chủng nào đó còn sót
lại, nhưng đúng là chẳng còn thứ gì cả. Không gì khác ngoài một cái sân chơi
cho bọn con nít.

Cũng may là mình còn có tài sản.

Libra là đơn vị tiền tệ phổ thông trong . Dạo đó có lần tôi đang chán nên thử
đem ra so với mấy loại đơn vị tiền tệ khác. Đối với tiền tệ của Hàn Quốc, 1
libra tương đương với 500,000 won (khoảng 10 triệu VND).

Giờ tôi có 100 libra.

Nói cách khác, tôi đã được trao cho khoảng 50,000,000 won (khoảng 1 tỉ VND).

Với số tiền này mình có thể tiến tới đâu.

Sau khi dò xét đủ thứ chức năng ở trong game. Cuối cùng tôi cũng tìm được thứ
mình muốn.

‘Bảng thuê mướn’.

Một danh sách nửa trong suốt xuất hiện trước mặt tôi.

Quái vật

Sức lực

Tấn công

Phòng thủ

Giá tiền

Slime

F

F

E

4 Libra

Tinh Linh Loại Yếu

F

E

F

8 Libra

Yêu Tinh Đào Ngũ

E

E

F

12 Libra

Golem Loại Yếu

D

D

C

20 Libra

……

Yếu quá.

Lại đắt nữa.

Có nhìn thủng màn hình đi chăng nữa, thì 200,000 won cho một con slime là quá
cắt cổ. Vào cái thời đại này, người ta có thể mua hai con bò với 200,000 won.
Không phải bê, mà là bò đấy. Sao mà một con slime vô dụng lại có thể có giá
gấp đôi một con bò được sử dụng trong nông trại cơ chứ?

Có khả năng giá tiền tăng lên là do độ khó của game.

‘Chậc. Vậy là đổ kế hoạch rồi……’

Lúc đầu, tôi tính đổ hết tiền vào để thuê một lũ quái vật. Giờ có rót hết vào
8 con yêu tinh, thì cũng chưa chắc có khả năng chúng sẽ đánh bại được bọn mạo
hiểm giả.

Chờ đã, có thể bọn người đó còn thảm hại hơn mình nghĩ. Đáng để thử chứ?

‘Status’.

Tôi nhìn vào một tên mạo hiểm giả mà lẩm bẩm.

[Bạn không có đủ chỉ số tình cảm với người này.]

[Chỉ những chỉ số đơn giản nhất sẽ được hiển thị.]

Với một âm thanh ‘tirring~’ khác vang lên, một cái bảng hiện ra trên đầu tên
mạo hiểm giả.

Tôi đoán là mình sẽ cần nhiều điểm tình cảm hơn để xem thêm nhiều thông tin cụ
thể.

Tên: Riff Hoffman

Sức lực: E

Tấn công: E

Phòng thủ: E

Tình cảm: 6

“Hưự”

Tôi vô tình rên rỉ.

Hơi mạnh hơn một con yêu tinh.

Hắn đúng là rất yếu, nhưng cái sự chênh lệch nhỏ đó lại là vấn đề lớn đối với
tôi. Những gã khác cũng có chỉ số tương tự như vậy. Nếu giờ tôi có thuê 8 con
yêu tinh, thì chúng còn lâu mới áp đảo được mấy gã đó.

Phải làm sao đây.

Khả năng thắng hay thua mờ mờ ảo ảo. Liệu mình có nên chơi một canh bạc với số
phận không? Liều mạng trong một canh bạc không phải là phong cách của tôi. Tôi
thích việc nâng cao cơ hội chiến thắng của mình trước khi chiến đấu hơn.

Khi tôi đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ.

“Chúng ta gần tới nơi rồi!”

Một tên mạo hiểm giả hô lên.

Chúng ta đã gần tới căn phòng của Chúa Quỷ.

“Hà. Sao mà cái hang này lại rộng dữ vậy?”

“Đây là lần đầu tiên các ngài tới lâu đài Chúa Quỷ mà. Thế này đâu có gì đáng
kể. Bình thường trong những toà lâu đài như thế này có vô số cạm bẫy, lúc đó
còn phải lần mò cực kỳ chậm nữa kìa.”

Bọn mạo hiểm giả nói chuyện ồn ào.

Không còn nhiều thời gian nữa. Mình phải quyết định nhanh.

Mình có nên sử dụng số lượng thay cho chất lượng và thuê thật nhiều slime hoặc
tinh linh? Hay, mình có nên thuê con mạnh nhất là golem và đập chúng ra bã
bằng yếu tố bất ngờ? Không. Cả hai phương pháp đều không đảm bảo ‘chiến thắng
tuyệt đối’. Nếu mà mình liều mạng như thế……

……Được. Đây là cách tốt nhất.

“Được rồi! Vào trong thôi.”

Bọn mạo hiểm giả ùa vào căn phòng.

Tôi cắn môi thật mạnh. Da rách ra và máu chảy vào miệng tôi.

Nếu phải đánh giá khả năng thành công thì cỡ khoảng 70%. Thấp một cách thảm
hại khi mà tôi phải đặt cược tính mạng của mình. Tuy vậy, đây lại là khả năng
cao nhất.

Tôi cứ lầm tưởng rằng mình đã được tự do khi lão già qua đời. Tôi trốn chạy vì
cứ nghĩ mình sẽ có được một cuộc sống yên bình.

Tôi đi xa đến thế này mà giờ các người bảo tôi rằng tính mạng tôi còn phải gặp
nguy hiểm nữa sao? Bị tống vào cái thế giới này để bắt tôi phải chết trong khi
tôi chẳng biết chuyện quái gì đang diễn ra chỉ bởi vì tôi đã trở thành một tên
Chúa Quỷ sao? Đừng có đùa!

Ai quan tâm việc tôi là Chúa Quỷ hay cái quái gì cơ chứ. Kẻ nào mà đe doạ cuộc
sống thảnh thơi của tôi, thì tôi quyết không nhân nhượng. Bằng mọi giá tôi sẽ
sống……

Căn phòng của Chúa Quỷ đang ở trong tình trạng đổ nát.

“Liệu thật sự có châu báu ở đây sao?”

Có vẻ như nơi này đã bị cướp lột nhiều lần rồi. Dù là cái giường hay cái ghế,
những đồ dùng bằng gỗ chồng chéo lên nhau. Trong cái đống bừa bộn này không ai
nghĩ là sẽ có châu báu.

Tên thủ lĩnh, Riff, nói.

“Quý ngài. Hãy nhanh mở ra cái Mooirakkutoung gì gì đó đi.”

Tôi gật đầu.

“Vâng. Xin đừng lo lắng. Tại hạ biết…á!”

Tôi ngã nhào khi đang được đặt xuống từ cái lưng của tên lính mới. Tôi cố ý
làm quẹo mắt cá chân của mình.

Bọn mạo hiểm giả trở nên hoảng loạn.

“Á, ngươi không sao chứ?”

“Này! Có đỡ hắn ta thì đỡ cho đàng hoàng chứ!”

“T-Tại hạ không sao. Tại hạ ổn mà.”

Tôi tự đứng lên với đôi chân run lẩy bẩy. Điểm mấu chốt của vai diễn là nhận
được sự cảm thông. Nếu tôi mà mượn vai người khác, sẽ có khả năng chúng xem
tôi như một thằng thương binh phiền phức.

Tôi cố lết chân đến chỗ một bức tường.

“Mọi người, nó ở đây.”

“Hả? Đó chỉ là một bức tường thôi mà.”

“Có một loại hoa văn chạm trổ ở đây mà chỉ có Chúa Quỷ mới nhìn thấy được. Nếu
đặt tay vào hoa văn này và niệm một câu thần chú, thì căn hầm sẽ mở.

Tôi chém gió thẳng tay không chớp mắt.

Lũ mạo hiểm giả có những ánh nhìn như bị cuốn hút trên gương mặt.

“Ồ. Ra là ma thuật à.”

Bọn mạo hiểm giả sơ cấp rặt toàn một lũ ngờ nghệch khi nói đến ma pháp, cũng
giống như mấy kẻ sinh thời từng làm nông dân và thợ đốn củi này. Đại đa phần
trong những gã này có vẻ như chưa hề được chứng kiến một loại ma pháp nào
trong đời. Nếu tôi nói với bọn chúng đây là ma thuật, thì chúng sẽ chỉ gật đầu
mà nói “Ồ thế à.”.

Với biểu cảm nhăn nhó trên khuôn mặt, tôi đề nghị.

“Mọi người. Xin thứ lỗi, nhưng làm ơn hãy tránh xa khỏi tại hạ 10 bước.”

“Tại sao?”

“Chỉ có Chúa Quỷ mới có thể giải phóng ma thuật khỏi căn hầm. Nó sẽ không bao
giờ mở cho dù chỉ có một người ngoài nào đó ở gần. Nếu sai sót một tí thôi thì
hệ thống an ninh sẽ bị kích hoạt và mọi người có thể bị thương.”

“Ngươi nói hệ thống an ninh sao……”

“Trong trường hợp tệ nhất, kho báu có thể sẽ bị phong ấn vĩnh viễn.”

Khuôn mặt của gã mạo hiểm giả đó lập tức tái tím lại.

Câu nói của tôi có hiệu quả tắp lự cứ như tôi đã đe doạ sẽ lấy hết châu báu từ
tay lũ tham tiền vô lại như chúng. Theo lời chỉ dẫn của tôi, cả 10 tên xếp
thành một hàng và bắt đầu lùi xuống.

Từng bước. Từng bước một.

Chúng hô lên sau khi đã lùi ra chính xác 10 bước.

“Ngươi thấy thế nào, đúng 10 bước mà ngươi đã nói nhé.”

“……”

Lũ này sao mà lại nhiệt tình không đúng nơi đúng chỗ thế nhỉ.

Tuy hơi bị khâm phục cái lũ đó, nhưng trên biểu cảm của mình, tôi vẫn tiếp tục
cười.

“Vâng, chính xác 10 bước. Không hơn không kém. Sẽ có khả năng cao là tất cả
mọi người sẽ không bị ảnh hưởng bởi ma pháp trong khoảng cách đó. Làm tốt
lắm.”

Lũ kia cười toe toét.

“Thế này thì có gì đâu.”

“Ta là người chuyên làm mọi việc hơi bị hoàn hảo đấy.

Nịnh thế mà cũng tin thật à.

Tôi thật sự choáng váng bởi sự vĩ đại cứ mỗi khi tôi gặp mấy kẻ tự cao như các
người đấy. Con người, với loại óc đó, đã có thể tự mình tách ra khỏi Homo
sapien (loài người) mà trở thành giống loài mới.

Đây chẳng phải được xem như một kì tích sao?

Tôi quay lưng lại với lũ đó và hướng mặt về phía bức tường.

“Tại hạ xin được bắt đầu niệm chú. Các vị, xin hãy giữ yên lặng!”

Đương nhiên là làm quái gì có hoa văn gì trên tường. Hồi nãy đến giờ tôi đã
nói mãi là tôi chỉ chém ra vụ châu báu có ở đây mà.

Nhưng có một thứ mà tôi tin vào.

‘Tài sản của Lâu Đài Chúa Quỷ.’

Dòng chữ trắng xuất hiện trên mặt tường phẳng.

Tài sản của Lâu Đài Chúa Quỷ

Số lượng tiền rút: xxx Libra

Tổng cộng: 100 Libra

※Cảnh báo. Nếu rút quá nhiều trong một lần, bạn có thể bị phá sản.

※※※Cầu vote 10đ thôi mà, giúp ta đi các bằng hữu. Thêm Kim Phiếu nữa ta
càng có động lực.※※※


Dungeon Defense - Chương #8