Căn Dịch Bệnh Vô Diện (2)


Người đăng: ღ๖ۣۜG๖ۣۜGღ

Cuối cùng, hôm nay cũng đã đến ngày thứ 7.

Để có thể xem thành quả sau hơn một tuần lao động khó nhọc, tôi nhìn thẳng vào
Lapis Lazuli mà lẩm bẩm trong đầu.

‘Chỉ số.’

Ngay sau đó, những chỉ số của người kia hiện lên giữa không trung.

Tên: Lapis Lazuli

Sức lực: E

Sức mạnh: D

Phòng thủ: F

Tình cảm: 2

“Haà……”

Một tiếng thở dài thoát ra.

Sau khi triệt hạ được nhóm mạo hiểm giả, tôi đã mất hết sạch quyền truy cập
vào hệ thống.

Tôi không thể thấy được tình trạng lâu đài, tôi không thể thấy được bản đồ của
khu vực, và tôi không còn khả năng có thể chuyển rút ngân khố của mình tuỳ ý
nữa. Trừ một cái, tôi vẫn có thể truy cập vào chức năng để xem chỉ số và mức
độ tình cảm của người khác.

Tôi có thể biết được nếu người khác thực sự có hứng thú đối với tôi hay
không…… Đây là một kỹ năng đáng giá. Nhất là đối với một thằng mà tất cả đều
dựa vào tài diễn xuất và tài chính trị như tôi.

Mức tình cảm của Lapis Lazuli chỉ vỏn vẹn ở con số 2.

Nếu tôi mà không có khả năng này, thì có lẽ bây giờ tôi sẽ tự cho rằng mình và
Lapis Lazuli đang có một mối quan hệ gần gũi. Tôi sẽ không lần mò ra được
những cảm xúc đang ẩn nấp đằng sau cái khuôn mặt vô cảm của cô ta.

Nhưng giờ thì tôi chắc chắn rồi.

Con ả này có một trái tim băng giá.

Đối với ả succubus trước mặt, tôi không là thứ gì khác ngoài một món đồ kinh
doanh. Sự thật về việc mức độ tình cảm chỉ nhích lên một cách ít ỏi sau hơn cả
một tuần qua đã chứng tỏ điều đó. Đáng nể thật đấy.

Để có thể gần gũi và sử dụng cô ta……kế hoạch ban đầu của mình vậy là đã thành
đồ bỏ rồi. Một thất bại thật hơn cả vi diệu.

Dù là thế, cũng không hẳn là tôi đã hết cách.

Có một cách để có thể cân được cả những người chuyên sử dụng cái đầu hơn là
cái tim, tôi biết chính xác cách đó là gì.

Trừ cái việc rằng, đây lại là một trong mấy biện pháp quyết liệt nhất.

Nếu bạn muốn săn một con hổ thì phải tự lấy súng ống rồi bơi vào rừng. Tệ nhất
thì, bạn phải sẵn sàng tinh thần cho việc bị xé thành từng mảnh bởi bọn thú
hoang. Mà cái tinh thần này không phải là thứ mà bạn chỉ cần ngồi chễm chệ ở
quán đồ ăn nhanh mà gọi là có ngay đâu.

Tôi phải thật kiên quyết.

Giết hoặc bị giết, cách suy nghĩ này chính là điểm mấu chốt nhất.

“Thưa đức ngài.”

Lapis Lazuli trình bày cho tôi một cách điềm tĩnh.

“Nếu đức ngài không trả lại món nợ và tiền lãi hoặc tuyên bố phá sản, vậy thì
Doanh nghiệp Keuncuska sẽ không còn cách nào ngoại trừ việc sử dụng vũ lực để
tước đoạt nhà ở và cơ thể ngài.”

“Ta là một Chúa Quỷ. Một trong những kẻ có địa thế quý tộc cao nhất trong số
những ác quỷ. Ai lại có thể bắt ta được chứ?”

“Có vô số những người trợ lưng cho Doanh nghiệp Keuncuska. Trong số đó, có cả
những Chúa Quỷ như ngài. Chúa Quỷ Hạng 5 Marbas và Chúa Quỷ Hạng 9 Paimon cũng
ở trong số đó.”

Một trong những Chúa Quỷ tối cao nhất.

Bọn họ là những thứ quái vật mà một kẻ đứng thứ 71 như mình không thể nào đọ
được.

“Hãng chúng bề tôi rất nổi tiếng về việc không nương tay trước những con nợ đã
thất bại trong việc trả tiền. Hồi trước, cũng từng có một vụ mà Chúa Quỷ Hạng
25 Glasyalabolas nhận khoản nợ trị giá 20,000 Libra và đã không thèm trả một
đồng tiền lãi trong hơn 2 năm. Vào lúc đó, hãng chúng tôi đã mướn một số lượng
nhỏ khoảng 9,000 lính đánh thuê và đặt họ dưới sự chỉ huy của Chúa Quỷ Hạng 12
Sitri. Thưa đức ngài, Chúa Quỷ Glasyalabolas còn không thể cầm cự quá 3 tuần
trước khi giơ tay chịu trói.”

Lapis Lazuli thở dài một tiếng.

“……Đó chính là sức mạnh của Doanh nghiệp Keuncuska. Sử dụng vũ lực một cách
hợp lý. Đây cũng là lý do mà doanh nghiệp chúng bề tôi đã có thể đứng vững với
địa vị cao nhất trong giới ma tộc suốt hơn 500 năm qua. Thưa đức ngài
Dantalian, bề tôi thật sự khuyên ngài nên xem xét lời đề nghị này. Làm ơn, xin
ngài hãy tuyên bố phá sản sớm hơn một ngày.”

Tôi tung nắm đấm vào tấm chăn trên giường.

“……”

Không sao.

Mình vẫn có thể thắng.

Nếu mọi chuyện đi đúng kế hoạch, thì mình có thể xé xác con ả trước mặt mình
thành từng mảnh rồi biến ả thành của mình.

Tôi sẵn sàng tinh thần và-

Từ từ, nhấc môi lên.

“Lazuli, ta sẽ trao cho ngươi một thỏa thuận mà chắc chắn là ngươi sẽ được
lợi.”

“Vâng, thưa ngài. Xin hãy cứ nói với bề tôi.”

“Giờ thì mọi chuyện đã đến nước này, ta sẽ vay thêm tiền từ cái hãng đó của
ngươi.”

Lapis Lazuli nhăn cặp mày.

Cho dù cô ta có nghe rằng thế giới sắp bị tuyệt diệt đi chăng nữa, cô ta vẫn
sẽ đáp lại bằng cái câu đại loại như ‘Hãy để nó bị tuyệt diệt trong một nốt
nhạc luôn đi’. Do đó, việc Lapis Lazuli nhăn cặp chân mày là một điệu bộ nằm
trong cái cấp độ vô cùng vĩ đại.

“Bề tôi phản đối.”

Giọng của cô ta trở nên khô khan hơn so với trước.

“Đức ngài Dantalian đã có sẵn một khoản nợ. Nhưng như thế thì không sao. Nếu
ngài làm việc chăm chỉ trong một thời gian thì ngài còn có thể trả hết được.
Tuy vậy, nếu ngài mà vay thêm một khoản nợ nữa……”

“Thì ta sẽ lún chân sâu vào hơn trong đống bùn lầy chứ gì.”

Tôi nở một nụ cười.

“Đó là điều ta muốn.”

“Thứ lỗi?”

“Lapis Lazuli. Chúng ta hãy đừng làm bộ làm tịt nữa mà hãy thành thật với
nhau.”

Tôi cười mỉm trên đôi môi.

“Cho dù ngươi có tự nhận là nhân viên tư vấn độc quyền của ta, thì ngươi vẫn
là một con tốt thí trong tay Doanh nghiệp Keuncuska. Lợi ích cho hãng của
ngươi, cuối cùng, cũng sẽ là lợi ích cho ngươi nữa.”

Theo lời cô ta, Chúa Quỷ có hơn cả đủ về mặt lợi ích chính trị.

Nếu biến nhân vật như thế trở thành con rối trong tay của doanh nghiệp, Lazuli
nhất định sẽ nhận được sự tán thưởng từ ban lãnh đạo. Cô ta sẽ thăng tiến hơn
ai hết. Từ đó bước một bước, không, bước hơn 20 bước trong sự cạnh tranh.

“……”

Trên gương mặt con ả bán yêu vẫn giữ được vẻ lạnh như tiền.

Liệu có phải cô ta đang giả vờ không biết mình đang nói cái gì sao.

“Chẳng phải nếu ta mà không trả được nợ thì điều đó sẽ có lợi ích cho các
ngươi sao?”

“Đó là một sự hiểu nhầm. Bề tôi luôn luôn, vì ngài……”

“Ta biết rõ hơn ai về những thói quen của một thương nhân.”

Nếu người kia đang cố kiếm cớ thì đổi sang chủ đề khác.

Ở đây đôi ta không giao chiến bằng vũ trang, mà là bằng lời nói. Ta phải tấn
công thật quyết liệt. Không cần thiết phải nghe những cái cớ vô dụng của kẻ
khác.

“Từ xa xưa, những thương nhân đã không đầu tư tiền túi vào những thứ không có
lợi ích gì cho chúng. Dẫu vậy, vì lý do nào đó, Doanh nghiệp Keuncuska lại cho
ta một khoản vay 100 Libra…”

Việc tên Dantalian cùi bắp đã là quá rõ với bàn dân thiên hạ rồi.

Cho dù bọn chúng có cho hắn vay tiền, thì khả năng mà hắn có thể trả lại một
cắc là gần như con số âm. Chuyện này không hợp lý chút nào. Cứ như một ngân
hàng tự dưng lại đưa cho một thằng vỡ nợ số tiền lên tới hàng triệu won.

Vậy điều đó có nghĩa là chúng không hề có ý định lấy lại tiền ngay từ ban đầu.

“Để đặt một cái vòng xích chó lên cổ ta.”

Tôi nhe răng ra cười.

“Để viện cớ khoản nợ mà biến ta thành một con rối trong tay. Ngay từ đầu, đây
đã là mục đích của hãng các ngươi. Phải không nào?”

“……”

“Ngươi cũng đã nói trước rồi. Nếu như mọi chuyện quá khó thì ta vẫn có ‘lựa
chọn’ là tuyên bố phá sản. Nhưng trong tâm trí ngươi, đó mới thật sự là điều
ngươi muốn.”

Phá sản là chọn lựa duy nhất của mình.

Cái quyền được chọn lựa đã không hề tồn tại ngay từ lúc đầu.

Cái khoản vay đó chính là một cái bẫy mà hai tháng trước, cái thằng Chúa Quỷ
Dantalian thiểu năng đó đã mắc phải.

Giờ, cái con succubus với cái bộ mặt cứ ngây ra kia. Nói gì đi chứ.

Cô giống như một pháo đài trên núi. Sở dĩ nó được dựng trên đỉnh núi lởm chởm,
nên nó thực sự là một bức tường khó có thể chinh phục. Toà pháo đài ấy phiền
phức tới nỗi những kẻ xâm lược cũng không màng chuyện tiếp cận lấy một bước.

Dù là vậy, nếu tòa pháo đài đó mà bị bao vây thì cô hết đường mà lùi. Tôi sẽ
không cho cô một lối để mà tẩu thoát. Tôi sẽ chiếm đoạt pháo đài của cô trong
tích tắc……

Thương Nhân Keuncuska, Bán Yêu, Lapis Lazuli

Lịch Đế Quốc: Năm 1505, Tháng 4, Ngày 18

Văn Phòng Doanh Nghiệp Keuncuska

Chúa Quỷ Dantalian đã cười trước mắt mình.

……Thành thực mà nói, tôi đã đánh giá hắn ta quá thấp.

Tôi trở thành nhân viên tư vấn độc quyền cho Chúa Quỷ Dantalian kể ra cũng đã
được 1 năm.

Tôi đã hằng nghĩ rằng hắn ta chỉ là một tên giẻ rách vô dụng, nhưng có vẻ tôi
đã lầm. Thật sự rằng, tôi rất đỗi ngạc nhiên. Cái ánh nhìn sắc bén đầy vẻ hăm
doạ trong con mắt của hắn cứ hướng về phía tôi như thể hắn đang thử thách tôi
vậy.

Đồng tử của hắn cũng rực một màu đen u ám.

U ám đến nỗi tôi không thể thấy thứ gì từ đáy vực sâu thẳm của ánh mắt ấy…đó
là cảm giác của tôi. Dantalian đã luôn là loại người có nhân cách như thế sao?

Một kẻ ăn may sinh ra đời đã được làm Chúa Quỷ nên chỉ biết sống một cuộc sống
nhàn rỗi ăn chơi nhếch nhác. Ít nhất, đó là tất cả những gì tôi nghĩ về hắn……

‘A’

Đây là lần đầu tiên, tôi nhận ra sơ suất của mình.

Do cái đòn tấn công quá bất ngờ đó, tôi vô tình dừng việc trò chuyện.

Mắc lỗi cơ bản như vậy. Nếu im lặng ở đây thì có nghĩa là tôi đã công nhận
rằng hắn ta đã đúng. Tôi phải chuyển chủ đề.

“Chúng ta hãy giả dụ rằng những gì mà đức ngài đã phỏng đoán là chính xác đi.”

“Ta không cần biết cái giả thuyết giả tạo nào cả. Tất cả những gì mà ta muốn
biết là sự thật đơn giản thôi.”

……Ngươi không định để cho ta một lối tẩu thoát luôn sao.

Tôi lạnh cả gáy.

Chúa Quỷ Dantalian giờ đây chắc chắn đã thay đổi.

Nửa tháng trước, Dantalian đã bị đe doạ bởi một nhóm mạo hiểm giả. May mắn
hơn, đó là một nhóm người mạo hiểm giả có sở hữu tấm bản đồ của lâu đài Chúa
Quỷ. Có thể chúng chỉ là một lũ ô hợp với trình độ chỉ bằng một tổ đội dân
phòng ở cái thung lũng vùng sâu vùng xa nào đó, nhưng Chúa Quỷ Dantalian đã ở
trong một tình trạng ngàn cân treo sợi tóc……là như vậy sao? Việc gặp phải bờ
ranh giới của sự sống và cái chết lại có thể thay đổi hoàn toàn nhân cách một
con người (quỷ) đến thế sao?

Dantalian là một tên Chúa Quỷ mà tôi phụ trách. Nếu mà người tôi phụ trách trở
thành kẻ có tài có cán thì không nghi ngờ gì đó sẽ là một tình huống mà tôi
nên dang vòng tay ra mà đón nhận. Nhưng thật sự, giờ thì rất là khó để mà ăn
mừng.

Tôi muốn một tên Chúa Quỷ có trình của một con cáo. Tôi chẳng hề muốn một Chúa
Quỷ ở cấp độ của một con hổ chút nào. Sẽ rất phiền hà nếu mà con rối trong tay
lại quá khôn ngoan. Ai có thể mà ngờ rằng chuyện này sẽ xảy ra chứ.

Tên Chúa Quỷ cứ nhìn tôi chằm chằm.

“Lala. Hãy trở về Doanh nghiệp Keuncuska mà bảo với bọn họ.”

Lala?

Tôi nháy nháy hai con mắt.

“Lapis Lazuli rút gọn lại thành Lala. Biệt danh đó hợp lắm.”

“……Có lẽ nào đức ngài lại đang trao cho một kẻ hèn mọn như bề tôi một biệt
danh?”

“Bộ ngươi không thích à?”

“Bề tôi chỉ có thể thực sự cảm kích.”

Thế giới ma tộc là một xã hội phân chia giai cấp rất nghiêm ngặt.

Cho dù có cùng giống loài, nếu bộ tộc mà khác thì địa vị của người đó cũng sẽ
khác. Nếu có một vài tên orc được xem là giới quý tộc, thì cũng sẽ có những
tên orc khác bị đối xử như là nô lệ. Nếu kẻ nào cố mò mẫm ra được từng thứ
hạng tồn tại trong cái xã hội đó thì họ sẽ phải đi qua hơn hàng trăm, hay hàng
nghìn bộ tộc và chủng tộc.

Tôi là một đứa ngoại lai. Một đứa con lại giữa một succubus và một con người.
Succubus vốn đã bị khinh ghét bởi bị xem là một chủng tộc dâm điếm. Nhưng
trong số đó, một người được sinh ra bởi một succubus và một gã loài người đê
tiện, chẳng có ai khác mà chính là tôi……Và như thế, tôi là một đứa tạp chủng.

Một con hủi của xã hội.

Tôi không thể nào mà dám tiếp xúc với người khác với thân thể bẩn thỉu này.
Nếu tôi động chạm đến một người có vị thế cao hơn mình thì tôi sẽ phải chém
đứt một ngón tay, nếu tôi bước vào một đền thờ thì những ngón chân của tôi sẽ
bị chặt ra, và thậm chí nếu tôi mà lẩm bẩm một bản bài kinh thánh của một
trong những vị Thần thì lưỡi tôi sẽ bị cắt lìa.

Đó là tại sao, khi bị Chúa Quỷ Dantalian giẫm lên chân tôi đã thật sự rất lo
lắng. May thay, việc đó được cho qua tựa như chỉ là một trò đùa. Nhưng nếu ai
khác mà thấy được thì chân tôi sẽ phải bị chặt ra. Giờ nghĩ lại, rất có thể
đây là cách mà Dantalian dùng để đe dọa mình.

Đúng như phỏng đoán, tôi phải chiều theo cái kịch bản của gã Chúa Quỷ này.

Tạm thời bây giờ, tôi sẽ phải cúi đầu mình xuống.

“Thông điệp mà bề tôi phải gửi tới doanh nghiệp là gì thưa ngài?”

“Là rằng Chúa Quỷ Dantalian cuối cùng cũng đã lên cơn điên loạn. Bởi hắn không
còn ai khác để có thể nương tựa nên hắn đã phải trao cả tâm tư và thể xác cho
ngươi, một succubus. Ngươi, bằng việc sử dụng sự quyến rũ của mình, đã hoàn
toàn cám dỗ được tên Chúa Quỷ.”

“……”

Mục đích của hắn là gì.

Mình thật sự không thể nào nắm được chuyện gì đang diễn ra trong cái đầu của
hắn. Dẫu thế, cho dù mình có thành thực mà nói ra suy nghĩ của mình về việc
cái ý tưởng này ngu xuẩn tới cỡ nào, thì chắc mình cũng sẽ bị đẩy lùi trong
trận đấu khẩu này. Tạm thời bây giờ, mình sẽ đáp lại như thể mình đã hoàn toàn
hiểu ý hắn và như thể rằng cái ý tưởng đó nghe rất là thú vị. Đôi khi việc
chém những lời sáo rỗng cũng là một chiến thuật hợp lý.

“Vậy thì. Một thường dân thấp hèn như bề tôi đây sẽ trở thành thê thiếp của
đức ngài……? Đó thật là một câu chuyện thú vị.”

“Từ thuở xa xưa, không có câu chuyện kể nào lãng mạn hơn chuyện một chàng
hoàng tử đem lòng yêu thương một cô gái thường dân. Đó là thể loại truyện mang
tầm cỡ nổi tiếng đến nỗi cho dù nó có được nấu đi hâm lại trong cái thời đại
nào đi nữa. Nói cho ban lãnh đạo của nhà ngươi biết rằng ta đã bị đốn đổ mà
say đắm ngươi và không có liều thuốc nào có thể chữa được cái căn bệnh tương
tư này rồi.”

“Đó quả là một vai diễn lớn mà ngài giao cho bề tôi. Bề tôi thực không tài nào
xứng đáng.”

“Chao ôi. Dantalian, kiếm cớ bằng mọi cách để có được tiền, hắn bắt đầu phun
ra những lời nói nhảm nhí tầm phào. Hắn khẳng định rằng một căn dịch bệnh sẽ
tràn ra trong hai tháng, và hắn biết được phương thuốc chữa trị của cơn ác
dịch này là gì. Hắn nói là hắn sẽ độc quyền thứ nguyên liệu của phương thuốc
chữa đó trước khi bệnh dịch kịp lan tràn và cuối cùng hắn ta sẽ kiếm được cả
một gia tài. Nói chung là nói với doanh nghiệp của ngươi rằng ta muốn nhận một
khoản vay khác với cái tuyên bố đó.”

“……”

Ra là vậy.

Tôi đã lờ mờ hiểu ra.

Hiện giờ, Dantalian đang tự diễn trò như một thằng hề. Một Chúa Quỷ lại đi say
đắm một con succubus. Thêm thắt vào đó, để nhận thêm một khoản vay hắn ta lại
tuôn thêm một lời chém gió vi diệu như thế……

“Còn về khoản vay, hừm. Khoảng 10,000 đồng vàng là vừa đủ ăn rồi.”

“Có thể tỉnh bơ mà nói ra con số đó……”

Đấy là một khoản nợ kếch xù mà dù hắn ta có làm việc trong 130 năm cũng không
thể nào mà trả đủ.

Nếu tính thêm số tiền lãi, thì con số còn lên tới mức xa vời hơn nữa.

Chắc chắn ban lãnh đạo của hãng sẽ dang tay ra mà vui mừng đón nhận.

Đó là lẽ hiển nhiên thôi, nợ càng cao, cái vòng xích trên cổ của tên Dantalian
càng lớn. Cứ như thể tên Chúa Quỷ này đang lao đầu một cách điên cuồng vào cạm
bẫy mà tự tuyệt diệt mình như một con thiêu thân.

Và mình sẽ chính là người đã dụ dỗ tên Chúa Quỷ tới sự huỷ diệt của chính hắn
trong cái vở hài kịch này, từ đó mình cũng sẽ được trọng thưởng đến đáng kinh
ngạc. Dù cho vị thế của mình có thấp kém như thế nào, không ai lại có thể lờ
đi được sự đóng góp lớn lao này. Và nhất định, mình sẽ trở thành một ứng cử
viên cho cái ghế trong ban lãnh đạo của doanh nghiệp.

“Sao rồi nào? Chừng đó liệu có đủ để thuyết phục ngươi không?”

“Vâng.”

Một lời đề nghị ngon ngọt khó mà có thể từ chối.

Cho dù có xem xét ở đâu, đây quả thực là một cơ hội để kiếm một món lợi khổng
lồ vô cùng.

……Cám dỗ tới mức tôi càng cảm thấy nghi hoặc hơn.

Tên Dantalian đó sẽ đạt được điều gì từ việc này? Trong chuyện này có vẻ chỉ
có tôi là kẻ được lợi. Tuy không mong rằng hắn sẽ đưa cho mình một câu trả lời
đàng hoàng, nhưng tôi nên hỏi hắn cho ra nhẽ.

“Thưa đức ngài. Bề tôi thật sự không hiểu. Đức ngài đang dự tính sẽ thu hoạch
được cái gì trong vở kịch lớn như thế này?”

“Ngươi là một thương nhân.”

Đức ngài Dantalian đáp lại một cách bình tĩnh.

“Là thương nhân thì luôn xem xét kỹ càng xem nếu có món hời nào có thể gặt hái
được, và nếu có, thì chúng sẽ bất chấp tất cả mà lao đầu vào. Nếu ngươi thấy
mình được lợi trong đề xuất của ta, vậy thì chẳng phải ngươi nên đồng ý mà
đừng hỏi bất cứ thứ gì sao?”

“Đức ngài nói có lý. Tuy nhiên, việc cẩn trọng trước một ‘miếng mồi’ nhìn có
vẻ hấp dẫn đến đáng ngờ, cũng là một thái độ hợp tình hợp lý của một thương
nhân đàng hoàng. Nếu bề tôi mới thức dậy vào buổi sáng sớm mà được bảo rằng có
một con cáo nằm trước cửa nhà mình, thì điều đó cũng rất khó để có thể tin
được.”

Nghe thấy thế, ngài ấy cười toe toét.

“Sao lại không? Một con cáo cũng có thể say đắm nàng chỉ bằng một cái ánh nhìn
đầu tiên cơ mà.”

“……”

Dẻo miệng gớm.

Khả năng giao tiếp của gã này thật không phải hạng mức tầm thường.

Cho dù là hắn đã phải đối diện với ngưỡng cửa của tử thần đi chăng nữa, liệu
một con người (quỷ) lại có thể thay đổi nhân cách đến nhường này không? Thật
quá đỗi kỳ lạ. Nếu dựa theo quan điểm thường tình, thì chuyện này hết sức khó
hiểu.

“Lala. Khi một thợ săn đi bắt cáo, sẽ không có bất cứ tình huống nào mà người
thợ săn lại rảnh hơi để quan tâm đến cảm xúc của con cáo cả. Điều đó sẽ thực
sự rất ư nực cười. Với tư cách là một thợ săn, tất cả những gì ngươi cần làm
rất đơn giản. Đầu tiên, rút cái nỏ ra-”

Ngài Dantalian chuyển động bàn tay mình.

Tựa như có một chiếc nỏ thật sự đang ở đó.

“Bám theo con cáo đó với tâm ý muốn sát diệt. Nếu ngươi vụng về làm trượt phát
bắn thì ngươi sẽ chỉ làm cho con cáo giật mình mà trốn mất. Nhắm thẳng vào
đỉnh đầu của chúng. Và sau đó……”

Phát tiễn vô hình từ trên chiếc nỏ nhắm vào trán tôi.

Ngài Dantalian bóp cò.

“Pằng.”

Bằng một thái độ đùa cợt, ngài ta bóp cò.

“Kết liễu nó thật tốt chỉ trong một phát bắn.”

“……”

“Hãy đến doanh nghiệp ngay bây giờ và bảo họ. Rằng Dantalian cuối cùng cũng
trở nên điên dại. Rằng đây là cơ hội trời cho để trói buộc tên Chúa Quỷ thảm
hại đó mãi mãi.”

Ngài Dantalian vỗ nhẹ vào vai tôi.

Một phần trong tâm trí tôi cảm thấy bất ổn. Một mặt, lý trí tôi nói rằng đức
ngài đây nói có lý, nhưng về mặt khác, tim tôi như muốn thôi thúc liên tục báo
động về một mối nguy hiểm chực chờ.

Đây là một cái bẫy.

Một cái thòng lọng tàn độc đang được đặt một cách ngay ngắn trước mặt tôi.

Nếu tôi không suy nghĩ gì mà bước chân về phía trước thì rất có thể tôi sẽ gặp
phải một cái kết vô cùng xấu.

…Mỗi khi tâm trí và trái tim tôi hướng về hai phía khác nhau thì tôi luôn luôn
chọn cái đầu tiên. Vấn đề là ở trong trường hợp này, tim tôi đập nhanh đến nỗi
như chưa bao giờ được đập vậy.

Cố gắng nhấn chìm cái cảm giác rằng sẽ có một điều rất xấu xảy đến ấy.

※※※Cầu vote 10đ thôi mà, giúp ta đi các bằng hữu. Thêm Kim Phiếu nữa ta
càng có động lực.※※※


Dungeon Defense - Chương #15