Vì Nàng Tận Diệt Cửu Giới


Người đăng: ๖ۣۜNhân ๖ۣۜQuả

Hai giờ sau, cổng thành Mộc Nha



Một thanh niên áo bào trắng, tay cầm kiếm, gương mặt không mang theo bất cứ cảm xúc nào đứng trước cổng thành.



Trên thành có 72 người , 27 Đại Hiền, 45 Thánh Hoàng, mỗi vị Đại Hiền mang theo 1 kiện Tiên Đế chân khí, mỗi kiện đại diện cho sức mạnh của một vị Tiên Đế, đây là lực lượng mạnh đến bực nào. Uy áp lan ra cả Nhân Hoàng giới.



Một vị Đại Hiền lên tiếng:



- Tiểu bối vô tri cuồng vọng, thức thời thủ túc chịu trói, ta sẽ cho ngươi cái chết nhẹ nhàng, còn không, đến khi ta bắt được thì ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.



Thanh niên chỉ hờ hững đáp:



- Thời gian của ta không nhiều, ta còn phải tận diệt 8 Giới khác nữa, nếu các ngươi không muốn đánh thì cút đi cho ta, đừng nói ta không cho các ngươi một cơ hội.



Một vị Đại Hiền khác hét lên:



- Đồ không biết sống chết, hôm nay xem ta làm sao thu phục ngươi.



Nói xong vị Đại Hiền lao lên, bay thẳng đến Hồng Trần, nhanh đến mức nghe được tiếng gió rít, ai cũng nghĩ hắn chỉ là một phàm nhân nên đối với hắn như một con kiến không hơn không kém.



Lúc này một tiếng thét lớn cất lên, ai cũng nghĩ tiếng thét thuộc về tên phàm nhân, nhưng khi mọi người nhìn kĩ lại, đầu của vị Đại Hiền đã rơi xuống đất, Hồng Trần chỉ hờ hững nhìn một chút rồi nói:



- Một tên yếu hơn cả con kiến cũng muốn gây bất lợi cho ta, buồn cười.



Những người còn lại giận đến tím mặt, một người trong đó kêu lớn:



- Xông lên, nhất định phải băm tên đó thành thịt vụn.



Thế là cuộc chiến bắt đầu, Tiên Đế binh khí bay ngập trời, máu đỏ nhuộm hết cả chiếc áo bào trắng, Hồng Trần không quan tâm bị tấn công ra sao, chỉ vài giây là hắn hồi phục như thường. lúc này nhìn hắn như tử thần mắt hắn đỏ rực, hắn bước một bước đầu rơi máu chảy, bước hai bước đồ diệt mười tên. Những tiếng la hét vang vọng cả cổng thành.



Chỉ khoảng một giờ, cuộc chiến kết thúc. Chỉ còn mình Hồng Trần đứng đó, ánh mắt hờ hững nhìn những cái xác xung quanh, tuy nhiên hắn vẫn không ngừng lại, từng bước từng bước vào thành.



Trong thành bắt đầu hỗn loạn, những tiếng kêu thất thanh vang lên không ngừng. tiếng trẻ con khóc, tiếng gà kêu chó sủa.



Hai giờ sau, cả thành rơi vào im lặng, một sự im lặng trầm mặc đáng sợ, Hồng Trần đứng giữa thành. Xung quanh chỉ toàn là máu và máu, hắn đồ diệt tất cả, không chừa một ai. Lúc này Hồng Trần thở dài ra, âm trầm nói:



- Thanh nhi, nàng yên tâm, ta sẽ đem cả cửu giới xuống cho nàng, nàng sẽ không buồn đâu.



Sau đó, Hồng Trần biến mất.



Một tuần sau, cửu giới lâm vào đại nạn. Trong vòng một tuần, Hồng Trần đã đồ diệt 7 giới, những nơi hắn đi qua chỉ để lại gió tanh mưa máu, người chết nhiều không đếm xuể, các tu sĩ, các lão, tồn tại vô địch, Đại Hiền, Thánh Hoàng…chết dưới kiếm không dưới ngàn vạn. cửu giới gần như rơi vào thời kì không còn một bóng người.



Mọi người đặt cho hắn một biệt danh. Biệt danh này tuy nghe không hay nhưng nó lại khiến người khác sợ hãi, Tử Thần Bạch Bào



Thanh kiếm bên cạnh hắn rất đặc biệt, người nào bị thanh kiếm giết chết thì tất cả sức mạnh của người đó sẽ bị nó hấp thu sạch sẽ, nhưng càng hấp thu thì nó lại càng thu liễm, tất cả sinh linh 7 giới cũng đủ cho nó trở thành một tuyệt thế thần kiếm vô địch vạn cổ, truy nhiên trông nó chẳng khác gì một thanh kiếm bình thường,



Hôm nay đến lượt U Linh Giới. trước đó người dân đã được truyền tống đến Thiên Hoàng giới. nơi tồn tại cuối cùng, chỉ còn một ít tu sĩ ở lại nguyện kéo dài thời gian cho mọi người. nhưng chỉ kéo dài được hơn 1 canh giờ. Sau đó U Linh Giới cũng giống như 7 giới trước đó. Trở nên hoang tàn, trời sụp đất nứt, thiên địa linh khí tán loạn.



Ngày thứ chín, dưới chân núi.



Một thân ảnh thiếu niên đứng dưới núi, trông Hồng Trần chẳng khác gì người thường nếu như bộ đồ của hắn không bị nhiễm đỏ bởi máu, còn không khí xung quanh hắn thì trở nên âm trâm, ngưng động.



Lúc này, trên núi có 9 thân ảnh, đó là 9 các lão, tồn tại đời này gần như vô địch. Hai bên cứ ngưng trọng nhìn nhau, không ai nói một lời nào, một lúc sau, 9 thân ảnh và Hồng Trần lao vào nhau, bắt đầu cuộc chiến trời long đất lở, giao chiến kịch liệt. một giờ trôi qua, 9 người giờ chỉ còn 4, mà Hồng Trần vẫn đứng sừng sững, tựa như chẳng bị thương một cọng tóc nào.



Lúc này bỗng nhiên trời nổi lên sấm sét, khắp nơi mây đen kéo về. ‘Rẹt’ bầu trời bỗng tách ra làm 2, bên trong vết nứt có rất nhiều, rất nhiều các vị Tiên Đế, Đế Tôn tồn tại vô địch một thời, ai ai cũng nhìn chằm chằm vào Hồng Trần.



Hồng Trần cũng chẳng quan tâm, ‘Xoẹt’ một kiếm chém một các lão ra làm 2 đoạn. Các vị Tiên Đế cũng không nhìn nữa, lao vào trợ giúp. Ầm ầm, các loại âm thanh vang vọng cữu giới vang lên. Các loại trận pháp, binh khí, chân khí, bảo khí lao lên, tất cả chỉ để đối phó với một người.



Hai bên đánh nhau khoảng nửa ngày, bên phía các vị Tiên Đế tổn hại trầm trọng. lúc này một người đàn ông xuất hiện giữa bầu trời, người này trông khoảng 30 tuổi, xung quanh toát lên vẻ siêu phàm thoát tục. hắn nhìn chằm chằm vào Hồng Trần sau đó nói lên:



- Chúng ta không thể nào tận diệt hắn được, hắn có sức mạnh cường đại vượt trên mọi thứ. Cách tốt nhất bây giờ là chúng ta hợp sức, đem tất cả tinh hoa cả đời để phong ấn hắn lại.



Lời nói của hắn tin nhỏ nhẹ nhưng vang vọng khắp cửu giới, những người còn lại nhìn nhau, sau đó tất cả đều đồng thanh đáp ứng.



Hồng Trần cảm thấy không ổn, tuy hắn bất tử trong chiến đấu, sức mạnh vô song nhưng bị phong ấn thì chưa chắc, vì thế hắn quay đầu lại, định bỏ trốn nhưng không kịp nữa.



Ầm ầm, âm thanh vang vọng cả cửu giới, người đàn ông biến thành một tòa tháp. Mỗi vị Tiên Đế biến thành một mắt xích lồng vào nhau, bao quanh tòa tháp. 4 Vị Đế Vương biến thành 4 sợi xích, xích vào tay chân của hắn. tất cả sinh linh đã chết của cửu giới biến thành từng hàng cây, ngọn cỏ, chiếc lá, bao quanh tòa tháp, trở thành một khu rừng, máu huyết của họ trở thành một lớp sương mù bao quanh khu rừng, nhốt hắn lại vĩnh viễn.



Ở trong tòa tháp, linh hồn của Hồng Trần chịu đủ loại thống khổ dày vò, bị lửa thiêu đốt, bị kiếm đâm thẳng vào mắt, bị rút gân, bị sét đánh thẳng vào tim hàng ngày, sau khi hắn hồi phục lại tiếp tục. Đó là tất cả những gì các hắn gây ra cho các sinh linh và giờ đây trả lại cho hắn. cho đến một ngày cuối cùng hắn đã trả đủ, tòa tháp không thể giữ hắn được nữa. Hồng Trần lại được tự do, khu rừng cùng tòa tháp giam giữ hắn cũng biến mất.



Đó là một cuộc tàn sát thảm khốc, sau khi trải qua mọi chuyện, Hồng Trần bắt đầu hiểu ra được mọi thứ, cuối cùng hắn quyết định sống lại một cuộc sống mới, một cuộc sống vui vẻ, đem theo bức thư cả ngàn vạn năm gần như mục nát chu du bốn phương, giống như là Thanh Thanh đang đồng hành cùng hắn vậy.



Hồng Trần cũng muốn thay đỗi con người mình, hắn chỉ muốn ăn ngon, dự tiệc, lễ hội, ngao du cửu giới, không vướng bận, không rắc rối. ngoài ra hắn còn muốn vào vai một chân tiểu nhân, hắn không muốn trở thành một người quân tử.



Hồng Trần bây giờ sống theo quy tắc của hắn, hắn không muốn dính vào rắc rối, tuy nhiên nếu kẻ nào mang đến rắc rối cho hắn thì hắn cũng chẳng sợ gì mà tận diệt cả nhà người đó.



Từ bây giờ Hồng Trần đeo lên chiếc mặt nạ tiểu nhân, bắt đầu cuộc sống mới.


[Đồng Nhân Đế Bá] Điều Ước Cửu Giới - Chương #7