Khi Nào Em Mới Nhận Ra Tình Cảm Đó? (1)


Người đăng: BachLam

Tình yêu như chiếc đồng hồ cát, trong khi trái tim được lấp đầy.

Sau khi Trịnh Vũ Thần rời đi, đã là bốn giờ, Lam Quân nghĩ còn hơi sớm nhưng
vẫn lái xe đến khu nghiên cứu QQ179.

Nơi đây đã thay đổi rất nhiều sau lần cuối anh đến đây. Hai hàng cây dã yên
thảo đủ màu sắc từ cổng vào biệt thự đã được chuyển hết thành hoa bách hợp.
Phía sau căn nhà hay nói cách khác là ngay gara là bể bơi.

Nhìn từ ngoài vào nó vẫn luôn là căn biệt thự sang trọng nhưng bên trong toàn
những thiết bị tân tiến nhất. Bước vào căn biệt thự, đầu tiên sau mấy năm Lam
Quân vẫn cảm thấy ghê rợn như ngày nào, điều hòa được bật khá cao, mặc dù mặc
áo choàng ra ngoài nhưng anh vẫn cảm thấy lạnh.

"Chú đến sớm vậy?" Lam Quân nghe thấy giọng Tiểu Bách phát ra, vang khắp cả
căn nhà, nhìn lại anh mới phát hiện ra Tiểu Bách đã gắn thêm rất nhiều thiết
bị theo dõi so với trước đây.

"Vẫn phòng cũ, chú nên đi!"

Lam Quân nhanh chóng lên lầu, đi đến phòng ở cuối dãy. Căn phòng này nhìn từ
ngoài khác hoàn toàn những căn phòng khác trong biệt thự. Tất cả các cửa phòng
đều có màu đỏ sẫm, riêng căn phòng cuối dãy có màu đen. Lam Quân vào phòng,
thứ hiện lên trong mắt anh là hình ảnh cậu nhóc bé tí đang đứng lên chiếc ghế
cao làm thí nghiệm.

"Nhóc lùn, gọi chú đến đây làm gì?" Lam Quân nhìn Tiểu Bách không khỏi bật
cười.

Tiểu Bách đang chăm chú, nghe thấy Lam Quân sỉ nhục "chiều cao" của mình, quay
sang lườm anh một cái.

"Nhờ chú một số việc!"

Lam Quân nhíu mày, khó hiểu nhìn Tiểu Bách, anh giúp gì được trong cái phòng
thí nghiệm này?

"Chú ghi rõ cho cháu các loại thuốc giảm đau, ghi rõ tác dụng và tác dụng phụ,
hơn hết ghi rõ các nguồn gốc và các thành phần của thuốc." Tiểu Bách ngập
ngừng một lúc: "Và quan trọng nữa là, nghiên cứu kĩ về Heroin."

"Nhưng để làm gì? Heroin thật sự không nên dính đến!" Lam Quân càng nhíu chặt
hàng lông mày lại.

Tiểu Bách quay lại tập trung vào công việc của mình, Lam Quân đen mặt lại, có
anh và Tiểu Bách ở đây, vậy mà bị lơ đi thì ai để ý đến anh? Chán nản Lam Quân
mở tập ghi chép Tiểu Bách để trên bàn ra bắt đầu công việc.

Hơn một tiếng trôi qua, Lam Quân lăn luôn ra sofa làm việc, Tiểu Bách vẫn chăm
chú phân tích thí nghiệm.

"Chú xong chưa? Đã sắp năm rưỡi, sáu giờ sẽ phải có mặt có nhà!"

Lam Quân đang chăm chú, bỗng nhiên nghe tiếng Tiểu Bách nói, cũng có hơi chút
giật mình: "À! Tưởng đơn giản nhưng khá nhiều đó, chú đang phân tích về
Heroin!"

"Được bao nhiêu phần trăm rồi?"

"Cái này cũng không thể biết được, để mà phân tích tác dụng phụ của Heroin thì
phải nói là rất nhiều a!"

"Tác dụng phụ? Nhiều như vậy sao... Chú nói sơ qua đi!"

"Cháu biết rồi đấy, Heroin là một chất gây nghiện được chiết xuất từ quả cây
thuốc phiện. Heroin được xếp cùng nhóm với các chất giảm đau mạnh được biết
đến với tên chất dạng thuốc phiện. Tuy nhiên người sử dụng Heroin thì thường
gặp phải những vấn đề sau: Sốc thuốc vì có thể do liều quá cao và sử dụng
Heroin càng lâu thì nguy cơ sốc thuốc càng cao. Heroin cũng làm giảm hoạt động
của bộ não và cơ thể, nó còn gây ra các bệnh về tim, phổi. Đặc biệt về nữ
giới, khó nó khả năng thụ thai. Người bị sốc thuốc có thể sẽ thở chậm, da lạnh
và nhiệt độ cơ thể thấp, nhịp tim chậm, đau nhức cơ, móng tay hay móng chân sẽ
bị tím lại do thiếu oxy, hệ thống thần kinh trung ương hoạt động chậm." Lam
Quân nghỉ một lúc, nói tiếp: "Sốc Heroin có thể dẫn tới hôn mê, thậm chí...
gây tử vong!"

"Vậy cách thức sử dụng nó có gây ra gì không?"

"Đương nhiên là có, Heroin trôi nổi trên thị trường thường được pha trộn với
các tạp chất khác nhau, vì vậy khó có thể xác định được lượng Heroin thực sự."

"Ừ, cháu hiểu rồi, chỉ là cháu muốn nghiên cứu ra một thứ!"

"Cái gì? Chẳng lẽ cháu muốn biến Heroin thành loại thuốc giảm đau không có tác
dụng phụ bằng cách thêm thành phần và lược bỏ bớt thành phần ư?"

"Chỉ chú hiểu cháu!"

"Này, nhưng..."

"Về thôi!" Tiểu Bách cởi chiếc áo blouse ra, mặc chiếc áo choàng nhỏ vào, đi
ra cửa.

Lam Quân đến chịu thua, đành đi ra ngoài.

"Này, sao cháu để nhiệt độ cao vậy?"

"Quen rồi!"

"Ể? Nhưng ở nhà cháu ít khi bật điều hòa mà!" Lam Quân chợt nhớ ra cái gì, hét
lên: "Thôi chết! Chú quên sửa điều hòa ở nhà!"

Tiểu Bách lắc đầu không nói gì, điềm nhiên ngồi vào trong xe. Lam Quân vội
vàng gọi điện thoại nhờ Ninh Hạo. Anh ngồi trong xe, với tay lấy chiếc túi nhỏ
để ghế sau đưa cho Tiểu Bách: "Mẹ cháu gửi!". Tiểu Bách gật đầu.

Lam Quân vòng về siêu thị gần nhà Dư Khả Nhiên mua đồ làm bữa tối.

"Không phải chú định đi đến siêu thị gần nhà mua đồ đấy chứ? Không được!"

"Sao lại không?" Lam Quân vừa mới dứt lời, điện thoại di động anh vang lên, Dư
Khả Nhiên gọi đến: "Alo, Khả Nhiên à? Bà gọi tôi có việc gì?"

"Tôi đi làm về tiện đường đi qua siêu thị, bữa tối để tôi mua, có gì về nhà
nấu!"

"Ừ, cúp máy nhé." Lam Quân cúp máy, đút vào túi quần, mặt hớn hở quay sang
Tiểu Bách.

"Này, đừng nhìn cháu như thế! Có chuyện gì?"

"Mau về thôi, Khả Nhiên sẽ mua nguyên liệu!" Lam Quân đánh tay lái, quay xe
hướng về nhà.


Đó Là Yêu - Chương #13