Khi Nào Em Mới Nhận Ra Tình Cảm Đó (2)


Người đăng: BachLam

Người phụ nữ dịu dàng biết làm cho những người xung quanh cảm nhận rõ ràng
được sự quan tâm, chân thành của mình bởi họ hiểu rằng, yêu thương cho đi là
rất nhiều thương yêu được nhận lại.

Lam Quân và Tiểu Bách về đến nhà đã thấy Dư Khả Nhiên ngồi trên sofa đọc tạp
chí, dáng vẻ rất ung dung, có chút hơi lười biếng.

"Tôi về rồi!"

"Ừ! Hai người tự lo liệu bữa tối nhé!"

"..."

Lam Quân và Tiểu Bách đơ người luôn, tưởng về nhà là Dư Khả Nhiên lại mua đồ
ăn nhanh, ai ngờ đời không như là mơ...

"Hai người đừng có mà trông chờ gì vào tôi!" Dư Khả Nhiên thản nhiên ngước mắt
lên, nói một câu xanh rờn rồi cúi xuống đọc tiếp.

Tiểu Bách cũng chẳng kém gì Dư Khả Nhiên: "Ai lại để đứa nhóc nấu bữa tối nhỉ?
Chú lo liệu nhé!", nói xong ngay lập tức chạy lên phòng. Lam Quân tức đến bốc
khói luôn, ai bảo con trai biết nấu ăn là hoàn toàn tốt chứ, ngang bằng làm cu
li.

Dư Khả Nhiên ngồi một lúc, chán quá nên vào bếp xem Lam Quân nấu ăn ra sao. Dư
Khả Nhiên lắc đầu chán nản khi nhìn cái cảnh tượng trong bếp, Lam Quân tức đến
sắp đạt giới hạn rồi, tay anh lật thức ăn mà như làm nát hết thức ăn, bẻ gãy
cả đôi đũa.

"Làm gì mà giận thế, thôi lên phòng gọi Tiểu Bách đi, tôi nấu cho!"

Lam Quân ngay lập tức thay đổi thái độ, vui vẻ tí tởn cởi tạp dề vòng vào cổ
Dư Khả Nhiên rồi đi lên phòng. Tiểu Bách đang ngồi trên giường chơi game, biết
Lam Quân vào chẳng thèm liếc một cái, quay lưng về phía anh chơi tiếp.

Lam Quân tức quá nhanh chân chạy đến mép giường, bé Tiểu Bách lên, tức giận
mắng bé một câu: "Thật vô trách nhiệm!". Tiểu Bách dãy dụa mãi, Lam Quân vì
không chịu được nên buông tay thả Tiểu Bách xuống.

"Tán gái thì phải tự lực cánh sinh chứ!"

"Cháu nói vậy mà nghe được à!"

Tiểu Bách bĩu môi không phục, Lam Quân cũng chẳng biết nói gì, nhanh chóng lấy
đồ đi vào nhà tắm, trước khi đóng cửa còn ngoảnh lại nói một câu: "Cháu chờ
đấy, quân tử trả thù mười năm chưa muộn."

Tiểu Bách cũng chẳng thua gì Lam Quân, nói lại luôn: "Chú cứ thoải mái, cháu
có vũ khí bí mật có thể đâm xuyên tim chú đấy!". Ý của Tiểu Bách chỉ đơn giản
là bé còn có Dư Khả Nhiên, đương nhiên trong câu nói còn có hàm ý là Dư Khả
Nhiên sẽ luôn theo phe Tiểu Bách.

Sau khi Lam Quân tắm xong, vừa đi vào phòng vừa lấy khăn lau tóc đã không thấy
Tiểu Bách đâu, anh ngay lập tức xuống nhà.

Tiểu Bách và Dư Khả Nhiên đang cùng dọn thức ăn ra bàn, nhìn Tiểu Bách bây giờ
đâu có khó coi như ban nãy có chứ! Dư Khả Nhiên thấy Lam Quân đi đến, liền kéo
ghế ra cho anh ngồi, Lam Quân liền vui vẻ nhìn Tiểu Bách như đang ngạo mạn.

"Cháu thấy sao? Haha"

"Hứ!" Tiểu Bách giận, giẫm mạnh chân đến Lam Quân, đứng trước mặt anh đạp một
phát vào chân.

"Aaa, cháu làm cái quái gì thế?"

"Ngứa chân quá ấy mà! Hừ!" Tiểu Bách hậm hực nói.

Dư Khả Nhiên nhìn Lam Quân và Tiểu Bách chẳng hiểu gì, căn bản là cô có được
biết cái gì đâu.

"Hai người sao vậy? Mấy hôm nay lạ lắm!"

Lam Quân và Tiểu Bách nghe Dư Khả Nhiên nói vậy, nhất thời không biết trả lời
thế nào, nhanh chóng bịa ra mấy cái lý do khống chế, vậy mà Dư Khả Nhiên cũng
tin a!

"Thật ra thì Tiểu Bách làm mất toàn khoản game của tôi ấy mà, có gì đâu!"

Lam Quân nói vậy, Tiểu Bách lại càng lườm anh, bé ngu ngốc như vậy từ khi nào
nhỉ? Đúng là nói dối cũng phải biết nói cho thật vào chứ, nói như vậy, chẳng
ai tin nổi a, có lẽ Dư Khả Nhiên chỉ ậm ừ cho qua thôi. Dư Khả Nhiên thấy Lam
Quân vẫn còn đang cầm khăn tắm, cô liền lấy đi rồi mang vào nhà tắm.

Trong lúc Dư Khả Nhiên không có ở phòng bếp, Lam Quân và Tiểu Bách liền danh
minh chính đại lườm nhau.

"Chú cảnh cáo cháu nhá, có gì tối lên phòng nói!"

"Thế chú tưởng cháu sợ chú à? Xí!"

Sau màn đấu khẩu mồm, Dư Khả Nhiên đi ra, bữa tối lại diễn ra như không có
chuyện gì.


Đó Là Yêu - Chương #14