Nam Nhân Ở Trên Cây


Người đăng: NinhThienTam

Tiểu Hương quay đầu lại nói:

– Di nương à! Người đắc tội với Hoàng Hậu là Đại tiểu thư. Hiện tiểu thư đang
ở trong xe ngựa.

Lúc này, Dương thị quay đầu lại nhìn Vương di nương, thấy nàng ta căng thẳng
nhìn chằm chằm vào Phương Tử Lan, liền biết ngay người đàn bà này làm trò.
Nhạc di nương ủy ủy khuất khuất khóc:

– Phải báo cho lão gia, bảo người vì Đại tiểu thư mà đòi lại công đạo, làm sao
Hoàng Hậu nương nương có thể dụng hình này mà trách phạt chứ.

Dương thị thầm nghĩ: “Nữ nhi ngươi đau, chẳng lẽ nữ nhi của ta không biết
đau?”

– Trước hết cho người đem nàng ta về Huyên Vũ viện, mời đại phu đến chữa trị,
gần đây lão gia bận nhiều việc, đừng quấy rầy…

Dương thị là người quá ôn nhu nên luôn bị các di nương ức hiếp, nhất định phải
cho nàng (Dương thị) thấy được bản chất của bọn họ, mới không bị bọn họ tính
kế. Trong lòng nàng (Phương Tử Lan) dâng lên một chút áy náy.

– Mẫu thân, người đừng trách Lan nhi độc ác. Cho dù chúng ta đối xử tốt với
người khác, sau này bọn họ vẫn muốn hãm hại, dồn chúng ta vào đường cùng, họ
cũng chỉ coi đó là sự thương hại thôi. Người không ác, đứng không vững, mẫu
thân a. (Phương Tử Lan tự nghĩ).

– Ta Là Phân Cách Tuyến –

Mặt trời đầu mùa mang theo một chút ấm áp, xuyên qua cửa sổ bằng gỗ lim khắc
hoa chiếu vào trong phòng. Giữa sân là một đình viện theo phong cách cổ xưa,
mái gác cong góc. Một hồ nước trong veo chảy vòng quanh đình viện, từng đóa
hồng mai in bóng trên mặt hồ trong vắt như hồng ngọc được khảm trên nền ngọc
đẹp màu xanh biếc. Cây cối được cắt tỉa đan xen đẹp mắt, khiến lòng người vui
vẻ, thoải mái.

Phương Tử Lan mặc bộ váy dài màu hồng nhạt, vạt áo tản ra thành hình dáng hoa
mẫu đơn đang nở rộ. Trước ngực thêu hình hoa hải đường dưới ánh trăng.

Tóc được búi lên gọn gàng, giữa tóc cài vài cây trâm cánh bướm được chế tác
tinh xảo. Mặc dù còn chưa cập kê, dáng người chưa trưởng thành, nhưng đã có
phong thái yểu điệu của thiếu nữ. Làm nổi bật vẻ đẹp yêu kiều, lộ rõ phong
tình.

Các tiểu thư trong phủ hẹn nhau ra ngoài giải sầu. Trong kiếp trước, vào những
lúc như thế này nàng cũng sẽ đi cùng bọn họ, thỉnh thoảng ở trên du thuyền
ngâm thơ gảy đàn cùng với những thiên kim tiểu thư thế gia kia. Thế nhưng hiện
tại nàng thà ở nhà chơi xích đu.

Lúc này, Phương Tử Lan đang ngồi chơi xích đu ở dưới gốc cây, trong đầu góp
nhặt những cách trừng trị người khác.

Xích đu chao đảo, váy áo nhẹ nhàng tung bay trong làn gió. Nàng cảm thấy dễ
chịu, nhắm mắt lại hưởng thụ thời khắc yên tĩnh tốt đẹp này. Bỗng có một chiếc
lá rơi từ trên cây xuống, không nghiêng không lệch rơi đúng vào cổ nàng. Lá
cây xanh ngắt dính vào làn da nàng mang đến cảm giác lành lạnh. Nàng khẽ động,
bàn tay thon dài vươn ra cầm lấy chiếc lá.

Nguyên là Thái hậu nói rõ muốn giúp Sở Mạc Phong hắn chọn một vị Vương phi,
còn nói trước cho hắn biết nhị tiểu thư Phương Tử Lan của phủ Quốc Công chưa
hứa hôn cho ai. Đây là đang muốn nói cho hắn biết, người được Thái hậu chọn
làm Vương Phi của hắn chính là nhị tiểu thư. Rốt cuộc nàng là người như thế
nào, có phải là một người tục khí ngu muội như những vị tiểu thư khuê các kia
hay không? Cho dù có phản đối thế nào đi nữa vẫn không được, hắn đành phải tìm
hiểu rõ mọi chuyện trước.

Nhìn thấy tiểu cô nương dưới gốc cây trang điểm vô cùng đơn giản, nhưng phong
thái rất đặc biệt, dáng vẻ hẳn là vị tiểu thư nào đó trong Phương Quốc Công
phủ. Bất chợt Sở Mạc Phong (1) ngồi trên cây nổi lên ý muốn chọc ghẹo, liền
ngắt một lá cây rồi thả nó rơi đúng vào cổ của nàng.

(1) Sở Mạc Phong: vương gia mà mình đã nhắc đến ở phần giới thiệu (văn án).

– Lá cây ơi lá cây à, chẳng lẽ mày cũng muốn bắt nạt ta sao?

Nàng vươn tay lấy xuống, suy nghĩ lý do vì sao hôm nay lá cây lại rơi đúng vào
cổ nàng. Thở dài một hơi, nàng nói:

– Mặc dù ta nhu nhược, ta yếu ớt nhưng không có nghĩa là dễ bắt nạt đâu nhé,
mày đừng nghĩ bản thân là cây thần thì rất giỏi, vẫn nên ngoan ngoãn ở trên
cây thì tốt hơn, chớ có chọc giận ta, nếu không…

Nàng vỗ vỗ vào thân cây, cười đến ôn hoà, làm người ta có cảm giác mình sắp bị
bán đi:

– Ta chặt!!!

Cây thần: “…”

Hắn ngồi trên cây kinh ngạc, nhịn không được bật cười thành tiếng:

– Ha ha ha… Tiểu cô nương, thú vị a!

Phương Tử Lan giật nảy mình, đôi mắt phượng xinh đẹp ngước lên cây, nhìn chằm
chằm rồi bất giác la lên:

– Aaaa…! Nói, ngươi tới đây có mục đích gì? Phương ma ma… trong phủ có trộm,
mau tới bắt kẻ trộm.

Sở Mạc Phong thầm nghĩ: “Cô nương này thật hay thay đổi. Hồi nãy dịu dàng như
nước mùa thu, như thế nào lại phát hỏa rồi?”

Vương ma ma (2) nghe nàng hét, vội vàng chạy tới:

– Tiểu thư, xảy ra chuyện gì vậy?

(2) Vương ma ma: vú nuôi của Phương Tử Lan

Nàng không nói gì, chỉ nhìn bằng ánh mắt tìm kiếm trên cây. Một lúc sau, Vương
ma ma kỳ quái nhìn về phía Phương Tử Lan:

– Nô tỳ không thấy ai cả, hay người nhìn lầm?

– Hết chương 5 –
Ninh Thiên Tâm
Dành cho các bạn muốn xem trước chương 6.
huyen-thanh-vuong-p59657.html


Đích Nữ Trùng Sinh – Làm Lại Cuộc Đời - Chương #5