“ Tốt! Tốt! Tốt! Đã lâu không bị cùng cảnh giới người khiến lão tử chảy máu!
Xem ra lão tử không vận dụng bản lĩnh thật không dễ thắng ngươi a!”
Lão nhị nói xong liền phun bãi nước bọt cùng bọt huyết xuống sàn đấu, trong hư
không ẩn ân sát khí làm hắn thần kinh căng chặt. Trên thân hộ giáp càng thêm
sáng lạng phía trên hoa văn trải rộng tiên đạo pháp tắc.
“ Răng rắc, răng rắc,..” trong người hắn cốt cách cải biến, thân cao bây giờ
càng thêm cao, cơ bắp căng hết cỡ, giống như một tòa núi nhỏ đứng trên võ đài,
tạo áp lực càng thêm trầm trọng càng thêm vững chãi. Trên tay xuất hiện thứ
hai đại phủ, tiên thức bao phủ khắp võ đài.
Bắt lấy một điểm không gian khác thường, lão nhị hừ lạnh một tiếng. Hai tay
cầm hai đại phủ chém thẳng hướnng không gian giao động. Ngồi dưới đài người
chỉ cảm nhận quang mang lướt qua đôi mắt, ngay cả tu vi Tiên Vương cảnh như
Hàn Long còn không thể bắt láy nó quỷ đạo.
“ Ầm! Ầm! Ầm!”.
“ Xoạt!” tiếng xé dù cho lại không thể thoát khỏi nơi này người thích giác,
một góc võ đài từ hư không rơi xuống vài tích huyết dịch. Phạm Thiên nghĩ lại
mà sợ, trước đó Nhị hộ pháp tấn công không theo kịp hắn thân pháp. Lúc này nhị
phủ lực lượng hắn trong lòng ẩn ẩn cảm giác nguy hiểm, thân pháp vừa động vẫn
không thể thoát khỏi hắn chiêu thức tấn công, không phải tránh đi yếu hại hiện
giờ hắn đã bị chẻ đôi.
Trong chốc lát trải qua trên người Phạm Thiên Tiên Vương vết thương càng
nhiều, huyết dịch trong hư không xuất hiện rơi khắp võ đài, hắn ẩn thân thuật
không phải vạn năng, trong hư không theo thời gian hắn bị thương dấu vết càng
hiện rõ ràng.
Biết tiếp tục kiên trì liền không phải là cách, hắn không còn lựa chọn nào
khác đành phải hiện thân. Nhìn hắn trên người thương tích Đế Thiên người trong
lòng lo lắng, tiên bào tổn hại, trên người trải rộng to nhỏ vết thương, nặng
nhất tại eo vị trí bị chém sâu thấy bên trong tiên cốt, nên biết tiên thể khả
năng tự chữa lành vết thương, nhìn hắn dù vết thương nhỏ cũng không tự hồi
phục được liền biết vị kia lão nhị thần thông không nhỏ. Dù đối diện to nhỏ
vết thương Phạm Thiên, Lão nhị thần kinh không dám buôn lỏng, trước mặt người
này không phải thiện tra.
Phạm Thiên vừa hiện thân Lão nhị liền để mắt hắn trên tay ngọc phù, ngọc phù
toàn thân đỏ rực như hỏa, phía trên ẩn hiện tam túc kim ô đồ án, kim ô họa
tiết sống động như thật, cổ hướng lên trời trên thân hỏa diễm bùm cháy chiếu
thập phương. Biết không thể để hắn chuẩn bị Lão nhị tức khắc tấn công.
Chỉ là nhị trảm chưa tới ngọc phù đã bị Phạm Thiên bóp nát, tức khắc võ đài độ
ấm tăng đột biến, ẩn ẩn hỏa diễm từ trong hư không thiêu đốt. Từ hư không xuất
hiện một vòng thái dương, mà nói đúng hơn là một tiên cầm hóa thân thái dương,
cao ngạo liếc nhìn Lão nhị tấng công lập tức tiên cầm há miệng, một tuyến hỏa
diễm từ hắn trong miệng tiếp đón Lão Nhị nhị trảm.
Không có kinh thiên tiếng động, không có linh lực tán loạn, “ Phóc xuy” tiếng
vang nhẹ nhàng vang lên, hỏa tuyến nhẹ nhàng đốt cháy nhị trảm, thế đi vẫn
không giảm hướng tới Lão nhị.
Thấy thần thông nhẹ nhàng bị đối phương đánh tan hắn không thể không cẩn
trọng, thúc dục luyện thể thần thông. Chỉ thấy phía sau hắn xuất hiện một tôn
kim cương hộ pháp, kim cương hộ pháp sáu tay ba đầu kim quang rực rỡ tiếp nhận
nhị hộ pháp đại phủ tiến lên che chắn trước người. Hai người từ bản tôn giao
đấu trở thành hóa thân giao chiến.
Tiên cầm hỏa tuyến bị kim cương há miệng cấp nuốt, hắn kim quang bị hỏa diễm
đốt cháy ảm đạm không ít qua vài sát na liền khôi phục. Tức giận kim thân,
tiên cầm liền phi thân lên cao, lông vũ hóa vạn tiễn tề phát bắn nhanh, kim
thân không muốn đứng đó chờ chết, kim quang đại thịnh phi thân lao thẳng vào
tiên cầm.
Khi kim thân đến gần tiên cầm trên người cũng đã bị trác thành con nhím, hai
đạo pháp thân cùng nhau trên không đại chiến, ngươi đấm ta một chém ta trả
ngươi một vuốt nhất thời không phân thắng bại.
Hai người bản tôn càng không rãnh rỗi, Nhị hộ pháp quyền ảnh liện tục, từng
đại quyền cách ngàn trựơng đánh vào Phạm Thiên trên người. Phạm Thiên liên tục
bắn tiễn, lần này phi tiễn vô hình vô tướng, bỏ qua Lão nhị đánh lên hắn nhục
thân trừ đi hắn không ít huyết.
Thời gian dần dần trôi, trên không trung pháp thân chiến đấu dần nghiêng về
kim thân, dù sao Lão nhị cũng có Chuẩn Đế tu vi, theo Phạm Thiên Tiên Vương
Cửu Trọng cao hơn nửa trù tiên lực cũng nhiều hơn không ít. Hai người đều đến
lúc nỏ mạnh hết đà, Phạm Thiên răng nanh cắn chặt, trên tay tiễn pháp dừng
lại, hay tay đánh ra từ đạo pháp quyết, tiên cầm như hắn hiện lên nét tàn
nhẫn, trên người hỏa diễm đại thịnh thiêu đốt sinh mệnh hóa thái dương lấy tốc
độ không tưởng lao xuống Nhị hộ pháp vị trí.
“ ẦM!!!” nổ mạnh thanh âm vang vọng đấu trường, Phạm Thiên hắn cũng vạn bất
đắc dĩ mới dùng giết định một ngàn tự tổn tám trăm phương pháp. Nhưng hiệu quả
cũng không như hắn tưởng quân địch một ngàn tổn thương. Khói bụi tan, lộ ra
phía trước cảnh tượng, một viên sáng lạn tinh tú đang bị bảy vì tinh tú làm
trung tâm xoay quanh hay nói đúng hơn là giam cầm, tinh tú khi hóa thái dương
khi hóa tiên cầm biến ảo không ngừng. Nhị hộ pháp chiền giáp không biết lúc
nào bị hủy mất, kim thân ba đầu tồn một, sáu đạo cánh tay đã mất ba, bên mép
tia huyết không ngừng chảy.
Thấy đối thủ cuối cùng thủ đoạn bị bản thân chống đỡ, khẳng định trước mặt
người thoát lực lão nhị tự tin nói:
“ Tiên Vương quả nhiên thực lực bất phàm, chỉ là ngươi cuối cùng thủ đoạn bị
ta chống đỡ, là ngươi nhận thua hay muốn ta động thủ!”
Phạm Thiên cười lạnh nói:
“ Ngươi lấy đâu ra như thế tự tin! Chưa đến khắc cuối cùng còn không biết hươu
chết tay ai!”
Nói xong không cùng hắn nhiều lời nâng lên tiên cung nhấm thẳng...trung tâm
tinh tú.