25. Đế Thiên Tiệc Trà.


Mũi tên chỉ thẳng hướng tinh tú trung tâm, Nhị hộ pháp thầm nghĩ không ổn
nhưng phản ứng lại chậm một nhịp. Giữa sân đấu vang lên một tiếng hót cao,
trung tâm tinh tú lại biến hóa trở thành Kim Ô. Kim ô trên người hỏa diễm bùng
cháy thiêu đốt sinh mệnh. Phạm Thiên Tiên Vương hóa thân Hậu Nghệ, mũi tên
không chút lưu tình xuyên thủng nó trái tim.

“ Oành!” tiếng vang thật lớn truyền vào mọi người trong tai, bên trong giới
bích khói bụi mịt mù. Đến khi khói bụi tản hết cảnh tượng bên trong mới dần hé
lộ. Phạm Thiên Tiên Vương trên người tiên bào nào còn chỗ hoàn hảo, trên tay
Tiên cung dây cung không biết khi nào đã biến mất. Nhị hộ pháp đã sớm hôm mê
bất tỉnh, một chiêu Hậu Nghệ bắn Kim Ô uy lực sớm làm hắn trọng thương.

Hai bên nhanh chóng đưa người xuống chữa trị, Đại hộ pháp bỗng nhiên nhíu mày
bất ngờ lấy ra một đạo phù chú. Phù chú toàn thân bạch ngọc, phía trên có
huyền diệu đạo văn lưu chuyển. Nhìn thấy hắn trên tay tiên phù Long Đỉnh cả
kinh, trên người toàn thân tiên lực lưu chuyển, chỉ dựa vào tiên phù lưu lại
kiếm khí hắn liền biết này ngọc phù xuất phát từ Tà Thiên Đạo Tôn bút tích.
Đại hộ pháp nhìn ngọc phù thái độ cung kính, chờ ngọc phù phù văn không còn
lưu chuyển hắn thở dài.

“ Hôm nay trận chiến Vô Ưu Cung ba trận thua hai, chúng ta cũng không có mặt
mũi đánh tiếp trận thứ 3, còn lại cuối cùng hộp ngọc xin đưa các vị dùng làm
bồi tội. Chúng ta có việc gấp cần phản hồi tiên cung, xin cáo từ!”

Nói xong không chờ Đế Thiên đánh người đáp lời liền để lại hộp ngọc rời đi.
Thần Hoàng Nữ Đế tức giận nói:

“ Hừ! Vô Ưu Cung càng ngày càng phách lối, muốn đến thì đến muốn đi thì đi,
quả thật không xem ai ra gì!”

Long Đỉnh mỉm cười nhìn nàng, tiện tay đưa nàng một hộp ngọc nói:

“ Nữ Đế không cần tức giận! Dù sao tiên đan đã đến tay, Nữ Đế mau chống bế
quan a, từ giờ trở đi tu tiên giới sợ là không còn yên ổn.”

Thần Hoàng khó hiểu nhìn Long Đỉnh, người sau lại giả vờ như không nhìn thấy
nàng nghi hoặc ánh mắt. Biết hắn không muốn nói nàng cũng không tìm tòi đến
cùng, hạn nhất đại sự vẫn là bế quan trừ tâm ma.

Tại một góc tiên điện Thiên Ngoại Đạo Nhân ánh mắt xa xăm nhìn hướng Vô Ưu
Cung, miệng nói thầm:

“ Vô Ưu Cung! Vô Ưu Cung! Sợ rằng từ ngày hôm nay Vô Ưu Cung đã phải đổi thành
Tà Thiên Các.”
....

Cách ngày hai cung giao đấu đã qua mấy mươi năm thời gian.
Đế Thiên Cung, Đế Thiên Tiên Điện.

“ Cũng lâu rồi chúng ta mới cùng nhau ngồi xuống uống trà, quả thật hoài niệm
năm đó lúc còn ở phàm giới tu luyện a!”

Long Đỉnh lời nói làm gợi lên chúng tiên không ít kỷ niệm. Năm xưa hạ giới Tu
Chân Giới đồng môn sư huynh đệ trải qua biết bao nhiêu lần tụ họp đến nay phi
thăng thành tiên nào được mấy người. Không phải cơ duyên xảo hợp cùng gia nhập
Đế Thiên Cung quả thật Cửu Trọng Thiên to lớn không biết khi nào gặp lại.

Hàn Long Tiên Vương thương thế trải qua mấy năm tĩnh dưỡng không còn đáng
ngại, nghe Long Đỉnh cảm thán lời nói đành nói sang chuyện khác:

“ Từ khi Thiên Đạo Lão Đại hạ pháp chỉ đã qua không ngắn thời gian. Mỗi năm
một Thánh Địa bị Hung thú tấng công, chỉ là không biết làm sao đến nay chúng
ta tiên cung vẫn chưa từng có.”

Thưởng thức trong tay tiên trà, Phạm Thiên Đế Quân tiếp lới hắn nói:

“ Ta trong lòng cũng có như đệ nghi vấn, Bát Thánh Địa bảy nơi đã tiếp đón
hung thú nhiều thì hai ba lần, ít thì cũng được một, không lẽ nào chỉ chừa lại
chúng ta a!” Từ năm đó giao thủ trong chiến đấu có điều cảm ngộ năm đó Tiên
Vương giờ đã đột phá Đế Quân Cảnh giới trở thành Đế Quân cường giả.

Long Đỉnh thong thả uống xong trên tay ly trà, không dầu vết đưa tay muốn thêm
một chén lại bị Anh Túc giết người ánh mắt làm nhục chí thu tay. Bọn họ trên
tay tiên trà là do Đạo Nhân khổ cực tìm kiếm đem về bản thân động thiên chăm
sóc, mỗi năm chỉ đưa ra vài lá cho Anh Túc pha trà, lần nào hắn kìm lòng không
được một mình uống hết một phần ba, lần này Anh Túc sợ tiệc trà chưa tan trà
lại hết mới trước sau theo dõi hắn a.

Dưới Anh Túc thần uy hắn không thể không thu tay, làm bộ như không có gì nói:

“ Tuy nói Hung thú không đến thiếu mất cơ hội để chúng đệ tử rèn luyện nhưng
nói chung cũng không phải là chuyện xấu, với chúng ta Tiên Cung thực lực sợ
rằng đánh Nhị phẩm Hung thú còn miễn cưỡng, nếu đến Tam phẩm hung thú trở lên
chỉ còn cách cho nó làm gì thì làm!”

Mọi người gật đầu đồng ý hắn lời nói, Huyết Đế Ma Tiên đưa ra ví dụ thực tế:

“ Năm vừa rồi Vô Ưu Cung vừa bị Lục phẩm Hung Thú Cùng Kỳ tấn công sơn môn,
với bọn họ như thế thực lực cũng không phải để cho Cùng Kỳ muốn làm gì thì
làm.”
Thiên Ngoại Đạo Nhân lắc đầu nói:

“ Hiện giờ không còn Vô Ưu Cung chỉ có Tà Thiên Các, năm xưa Tà Thiên Đạo Tôn
cùng hung thú thù oán không nhẹ, Cùng Kỳ tấn công Tà Thiên Các trước tiên cũng
là hợp lý.”


Đế Thiên Cung Kỳ Truyện - Chương #26