23. Chiến (3).


Dị biến phát sinh làm mọi người đương trường ngỡ ngàng, Đại hộ pháp tay áo vừa
nâng, Tam hộ pháp từ không trung rơi xuống chưa chạm đất đã xuất hiện bên phía
Vô Ưu. Nhanh chóng kiểm tra Tam hộ pháp thương thế Đại hộ pháp mới yên lòng,
thương thế không xem là nhẹ nhưng không tổn thương đến đạo cơ, tĩnh dưỡng vài
năm liền có thể khôi phục. Hàn Long thương thế so hắn nhẹ, xuống lôi đài tiếp
nhận Long Đỉnh đan dược ngồi ghế phía sau khôi phục thương thế.

Hàn Long Tiên Vương chuyển bại thành thắng chiêu thức Hắc Diện nhìn không ra
trong đó ảo diệu, kéo Đạo Nhân tay áo nói nhỏ:

“ Đạo Nhân ngươi có biết vừa rồi chuyện gì xẩy ra?”

“ Thiền Sư muốn biết?” Uống ngụm tiên trà, Đạo Nhân miệng thản nhiên hỏi lại
liền không nói thêm. Hắc Diện liền thêm nghi hoặc hỏi lại:

“ Đạo Nhân ngươi liền nói rõ xem xem!”

Ngón tay chỉ hướng Hàn Long rồi lại chỉ sang tam hộ pháp, Đạo Nhân nét mặt tự
nhiên đáp:

“ Muốn biết thì cứ hỏi hai người bọn họ trong đó một người. Ta tu vi còn không
bằng Thiền Sư, ngươi hỏi bần đạo quả thật làm khó ta a!”

Hắc Diện không lời nào có thể nói, quả thật hỏi lão cũng như không hỏi, vừa
rồi nghi hoặc chờ cơ hội thỉnh giáo Long Đỉnh còn tốt hơn.

Từ Tam hộ pháp trong ngực lấy ra hộp ngọc, Đại hộ pháp hướng Long Đỉnh chấp
tay nói:

“ Trận đầu tiên Vô Ưu thua trận, trên người lão Tam hộp ngọc các vị cứ giữ
lấy!”
Nói xong liền ném hộp ngọc hướng Long Đỉnh, Hắc Điện Thiền Sư tu vi không đủ
chỉ thấy hộp ngọc phiêu hốt bất định, nhìn qua không giống ở nơi này không
gian, nghĩ thầm vị này thấy lão Tam nhà mình thua trận cũng không bình tĩnh
như bề ngoài, chỉ đưa hộp ngọc liền sử dụng thân thông tính làm Long ca xấu
mặt.

Long Đỉnh trước nay có một nguyên tắc, người đối với ta dụng chiêu ta không
ngại tiếp ngươi chiêu thức. Nhiều năm luyện đan hắn đối với tiên lực vận dụng
đã điến mức lô hỏa thuần thanh, cánh tay nâng hướng về phía trước, một li duy
chuyển tựa lướt qua nhất trọng rồi nhất trọng không gian, hộp ngọc vừa bay tới
hắn nhẹ nhỏm liền tiếp được, tiếp xong hắn hướng Vô Ưu người nói:

“ Trận đầu thắng bại đã phân, trân thứ hai liền bắt đầu đi thôi!”

Long Đỉnh vừa dứt lời hai bên đối thủ đã xuất hiện trên lôi đài, Thiên Cung
lôi đài nhìn như trăm trượng lớn nhỏ nhưng khi bước lên mới biết nó rộng hơn
vạn trượng, thân là Bát Đại Thánh Địa một trong không gian Tiên Bảo vẫn là
phải có. Càng quan trọng không gian chướng bích vô cùng vững chắc, cho dù
Thiên Tôn tu vi muốn đánh vỡ phải tiêu tốn không ít thời gian.

Chân vừa chạm nền Phạm Thiên liền vội vã di chuyển ra xa nhất có thể, chớp mắt
thi triển ẩn thân thuật giấu bản thân vào nhất trọng không gian, bản mạng pháp
khí hắn dùng là Vô Cực Cung, dùng cung tiên nhân là viễn trình công kích hảo
thủ, đối với bọn họ cận chiến vô cùng bất lợi.

Nhị hộ pháp mắt nhìn mặt có hắn di chuyển ra xa, cho dù hắn muốn duổi theo
cũng không kịp, cung thủ thân pháp, ẩn thân cùng nhãn lực là ba thứ không thể
thiếu. Hắn trấn định lấy ra đại phủ, vững vàng đứng tại lôi đài trung tâm.

“ Đinh! Đinh! Đinh!...” liên tiếp vài mũi tên vô thanh vô thức đánh lên lão
Nhị trên người, tên bay quá nhanh biết không thể tránh hắn liền trực diện tiếp
nhận. Trên người bỗng xuất hiện hộ thân áo giáp. Ngân giáp hoa văn trải rộng,
khí thế hùng hồn, hắn bây giờ không khác một vị cuồng chiến sĩ, mũi tên bắn
lên áo giáp còn không thể để lại trên đó chút nào giấu vết.

Tiên thức bắt giữ trong không gian một tia giao động, lão nhị nhanh tay huy
động trong tay đại phủ chỉ nghe “ Xoạt!” một tiếng trước mắt không gian ẩn ẩn
bị đại phủ bổ đôi, như thế uy lực đã vô hạn tiếp cận Đế Quân Cảnh thực thực.

“ Oành! Oành!!!...” “ Đinh! Đinh! Oành!!!..” liên tiếp vài nhát chém đánh lên
lôi đài giới bích, vừa rồi xác định nơi Phạm Thiên ẩn thân hắn liền ra tay,
người sau mỗi lần duy chuyển tránh né không gian giao động không trốn được hắn
tiên thức, chỉ là hắn ra tay vẫn không đủ nhanh, chiêu thức chưa chém tới đã
bị hắn tránh thoát.

Hai người một người tiên pháp nhanh chóng, ẩn thân cùng thân pháp cao siêu.
Người sau lực phòng ngự kinh người, phản ứng mau chóng, một trảm uy năng có
năng lực trảm đôi không gian, bị chém vào người cũng không dễ chịu.

“ Đinh! Đinh!...” lại thêm một đợt phi tiễn từ Phạm Thiên, lão nhị như lần
trước lấy thân chóng đỡ, chỉ là lần này...

“ Oành!” “ Ầm!” ngũ tiễn chưa đánh vào áp giáp liền nỗ tung, mỗ phi tiễn tự
bạo uy lực không kém một vị Tiên vương Sơ kỳ tự bạo, Lão nhị nhất thời không
kịp đề phòng bị tự bạo uy lực đánh bay vạn trượng đánh vào giới bích, cho dù
tiên giáp hộ thể làm hắn không bị thương nặng nhưng một tia máu tươi vẫn từ
trong miệng hắn chảy ra, tiên huyết từng giọt nhỏ xuống lôi đài, hắn chiến ý
cùng hung tính đã bị Phạm Thiên Tiên Vương chiêu thức vừa rồi kích phát.


Đế Thiên Cung Kỳ Truyện - Chương #24