Chỗ Chơi Tốt


Người đăng: ๖ۣۜVô ๖ۣۜCực

Cuối cùng, xong cả một ngày công việc Ly Hạ cũng không hỏi Cổ Tùng bất kì vấn
đề gì cả.

Mọi chuyện nên biết sẽ biết, đôi lúc biết quá nhiều cũng không phải là tốt.

Cứ như vậy, tiệm thuốc đóng cửa.

Phụng Linh Linh tức thời như một cơn gió chạy ra, mặt đầy phấn khởi lôi kéo Ly
Hạ chạy ra khỏi trấn.

Tốc độ nhanh chóng, chỉ hơn nửa giờ là đã đến con thác hôm qua.

Đi đến bên dưới con thác, mặc dù nó vẫn như cũ, vẫn ầm ầm chảy mạnh, vẫn hiện
lên sự 'hùng vĩ' của nó.

Nhưng Ly Hạ cũng không còn cảm giác được cảm giác kì là hôm qua rồi.

Cũng không suy nghĩ nhiều, đốn ngộ một lần đã là cực kì may mắn rồi. Còn hy
vọng nữa thì chính là mộng tưởng rồi.

Theo Phụng Linh Linh dẫn đường, đi vào bên trong con thác.

Thác nước rất lớn bề ngang liền có hơn hai trăm mét nên đi sâu vào trong con
thác cũng tốn một ít thời gian.

Đi một lát, Ly Hạ liền nhìn thấy một hang động nhỏ, mà Phụng Linh Linh là
nhanh chóng bước vào, vì âm thanh thác quá lơn nên nàng cũng chỉ ra hiệu
cho hắn đi theo vào.

Hang động rất sâu, mất trọn vẹn mười phút đi đường mới nhìn thấy chút ánh
sáng.

"Nhanh lên, chúng ta tới nơi rồi." Phụng Linh Linh lanh lảnh êm tai tiếng cười
vang lên, tăng tốc bước chân đi tới.

Không do dự theo sau nàng, Ly Hạ nhanh chóng đi đến lối ra.

Theo trong hang động ẩm ướt đi ra, phải nói là hoàn toàn trái ngược nhau hoàn
toàn.

Bên ngoài có thác nước rộng lớn hùng vĩ, hang động âm u không ánh sáng.

Khi đi ra khỏi hang động cảnh sắc liên hoàn toàn khác.

Đập vào mắt Ly Hạ, là một hồ nước to lớn.

Rất lớn, lấy tầm mắt của hắn chỉ miễn cưỡng nhìn thấy một chút bờ bên kia mà
thôi.

Mặt hồ êm dịu không gợn sóng, yên bình một cách kì lạ. Giống như có lực lượng
nào đó khiến cho tâm tình người khác tĩnh lặng lại. Yên bình cảm giác thư
thích một cách không thể diễn tả được.

Ven hồ còn mọc nhiều loại thảo dược, mà trong đó còn không thiếu linh dược.

Theo đánh giá của Ly Hạ linh dược ở đây thấp nhất đều là trăm năm trở lên, bên
trong còn không thiếu ba, bốn trăm năm linh dược.

Nhìn xa xa còn có thể thấy những cây đại thụ to mấy người ôm không hết, trên
cành cây còn mọc ra không ít đủ loại màu sắc khác nhau linh quả.

Ly Hạ có thể đảm bào, vẻn vẹn vùng hồ này một phần năm cũng đủ để người khác
khai sáng một cái tông phái vững chắc.

Mà nhiêu đó cũng chỉ là vùng hồ này một phần năm mà thôi.

Đột nhiên, Ly Hạ ánh mắt khẽ động, nhìn vào một cái phương hướng.

Ở nơi đó, một cái đầu thú đột nhiên từ trong tán lá chui ra. Nhìn một cái Ly
Hạ liền phân biệt được tên của nó.

Mình lộc, sừng dê, toàn thân lông hiện lên một màu hoàng kim . Nhìn vào cho
người cảm giác êm diệu. Toàn bộ những đặc điểm này cũng chính là miêu tả của
Kim Dương Linh. Là một chủng cực kì hiếm thấy.

Bởi vì chỉ cần Kim Dương Linh xuất hiện ở nơi đâu, chỉ cần có tu luyện giả
phát hiện liền toàn lực săn giết.

Vì thịt Kim Dương Linh đối với Khai Phủ cảnh trở xuống là vật cực kì bổ dưỡng,
có thể tăng nhanh tốc độ rèn luyện thân thể, mau chóng hoàn thành cảnh giới
yêu cầu.

Hơn nữa, bởi vì năng lượng bên trong thị Kim Dương Linh rất ôn hòa, cung sẽ
không dể dàng tan biến, có thể lưu trữ trong khí huyết tu luyện giả, có thể để
cho tu luyện giả từ từ khai phá, nhanh chóng giảm đi thời gian khổ tu.

Trên thị trường, một cân thịt Kim Dương Linh chính là cao tới năm mươi khối
Linh Thạch hạ phẩm rồi. Mà đây cũng chỉ là giá thấp nhất mà thôi

Kim Dương Linh lúc này từ trong bụi cây đi ra, bấy quá nó nhìn thấy Ly Hạ và
Phụng Linh lại rất bình tĩnh. Ánh mắt trong suốt, không có sợ hãi hay kinh
ngạc gì cả.

Điểm này rất kỳ quái, loài Kim Dương Linh tính cách rất là nhút nhát, lại là
rất cảnh giác. Thường thì chỉ cần có chút động tĩnh liền chạy mất, không giống
như Kim Dương Linh ở nơi này bình tĩnh như vậy.

Nhưng không chỉ vậy, theo Kim Dương Linh xuất hiện. Giống như phản ứng dây
chuyền vậy, lục tục xung quanh cũng xuất hiện mấy loài yêu thú khác.

Kim Dương Linh Ly Hạ nhìn thấy được năm con, còn có Thanh Liên Hạc, Địa Văn
Sư, Khổng Linh Cầm,......

Không ít các loại hiếm gặp yêu thú xuất hiện ven hồ. Mà tất cả đều có chung
một đặc điểm.

Không có một chút sợ hãi nào trong ánh mắt bọn chúng, cho dù là đã nhìn thấy
Ly Hạ và Phụng Linh Linh, nhưng vẻn vẹn lướt qua liền không để ý nữa.

"Thấy nơi này thế nào." Lúc này, Phụng Linh Linh âm thanh vang lên, trên
khuông mặt nhỏ nhắn lúc này tràn ngập phấn khởi, vui vẻ nhìn đám yêu thú phía
trước.

"Rất đẹp." Ly Hạ cũng không khỏi trả lời.

Nơi này khung cảnh đẹp đến chỉ có thể dùng 'tiên cảnh' để hình dung mà thôi.

Linh lực nồng đậm vô cùng, lại tịnh lệ thanh tâm. Nếu có người khác phát hiện
nơi này mà nói, ngược lại chính là phá hủy khung cảnh thanh tịnh này.

"Nơi này chính là ta một năm trước vô tình phát hiện rồi, ở nơi này yêu thú
cũng không sợ ta, thật là chơi rất vui." Nói, biểu tình hưng phấn trên mặt
nàng càng đậm.

"Nơi này cũng không nên để cho người khác biết nữa." Ly Hạ lại liếc nàng một
cái, dùng bình thản ngữ khí nói ra.

"Nơi này là địa điểm bí mật của ta rồi, ngoài ngươi ra, cho dù Cổ Lão ta cũng
chưa từng nói đây." Nói đến đây, Phụng Linh Linh đôi mắt nhỏ trừng Ly Hạ một
chút.

"Ta nhưng là biết nơi này rất quý trọng, không thể để cho người khác biết
rồi." Sau đó Phụng Linh Linh mới kể ra.

Ly Hạ yên lặng gật đầu, không nói nữa. Hắn cũng không nghĩ tới, trong nội tâm
cô bé này, hắn hiện tại rất có địa vị.

Có thể để nàng đem bí mật nói cho hắn biết, chuyện này cũng không phải là đơn
giản như vậy rồi.

Lắc đầu, không nghĩ tiếp chuyện này nữa. Ly Hạ bắt đầu dạo quanh khu vực ven
hồ này.

Phụng Linh Linh lúc này cũng rất nhiệt tình làm một cái đúng cách hương dẫn
viên du lịch.

Nơi đây không kể thảo dược, chỉ nói về linh dược nhưng là đạt tới một con số
khủng bố. Chỉ cần bước chân bước tới nơi nào thì chỗ đó cũng thấp nhất có đến
hai ba cây linh dược.

Nhiêu đây thôi chỉ cần có người đem nơi này nói ra, thì đảm bảo tất cả các thế
lực tông môn, môn phái đều điên cuồng lên.

Sẽ không tiếc trả bất cứ giá nào để chiếm đoạt nơi này.

Chứ nói chi nơi này còn không ít những loài yêu thú hiếm thấy.

Nhưng điểm này linh dược kì thực cũng không lọt vào mắt Ly Hạ. Hắn tu luyện
mới bắt đầu đã dùng một loại có thể nói 'Khủng Bố' hình dung là không có chút
nào nói quá.

Hơn nữa, những này linh dược mặc dù nhiều có thể là có hơn nghìn năm tuổi cũng
không thể giúp hắn tăng lên được bao nhiêu.

Nếu là ngày hôm qua đến nơi này, có thể hắn sẽ lấy vài cây linh dược về để sử
dụng, nhưng đốn ngộ sau hắn lại không lọt mắt những thứ này rồi.

Bản thân bản chất cấp độ quá cao, những cái này linh dược cho dù nhiều hơn nữa
cũng không giúp được cái gì nhiều.

Mà Phụng Linh Linh bên kia tình huống hẳn cũng tương tự hắn vậy. Cho nên mới
coi nơi này là một chỗ để vui chơi mà không phải là cái gì Động Thiên.

"Nơi này là một cái tự nhiên ẩn nấp trận pháp." Đi loanh quanh vài vòng, Ly Hạ
đột nhiên nói ra.

"Nhanh như vậy phát hiện rồi." Phụng Linh Linh lúc này hơi ngạc nhiên nhìn hắn
một chút. Nàng vốn còn muốn mượn cái này trận pháp đến bắt bí Ly Hạ đây.

Nơi đây tự nhiên trận pháp nàng lúc mới bắt đầu còn phải dùng gần một giờ mới
phát hiện, không nghĩ đến Ly Hạ mới hơn nửa giờ đã phát hiện ra.

Không nói gì, Ly Hạ im lặng. Phụng Linh Linh lúc này cũng không chỗ chọc được
hắn nên đành buồn bực rồi.

Cô bé này trong đầu nhỏ rốt cục suy nghĩ gì? Lúc nào cũng muốn trêu chọc hắn
là sao.

Lấy Ly Hạ sống không biết bao nhiêu tuổi, lại nhìn qua vô số việc. Phụng Linh
Linh mặc dù rất thông minh nhưng dù sao cũng mới thật sự là năm tuổi mà thôi.
Có một chút nho nhỏ tính toán cho là hắn nhìn không ra sao.

Nếu Ly Hạ biết lý do mà nàng luôn muốn trêu hắn là bởi vì muốn sửa hắn suốt
ngày một bộ kia luôn luôn bình tĩnh. Cho nên nàng chính là muốn đem hắn chỉnh
một trận.

Biết được lý do nà, cũng không biết Ly Hạ sẽ có suy nghĩ gì nữa rồi.

Không để ý tới nàng nữa, hắn tiếp tục hành trình quan sát nơi này.

Nơi này linh lực nồng đậm vô cùng, chỉ cần hít vào một hơi cũng cảm thấy tinh
thần phần phấn chấn.

Đối với tu luyện cũng mang lại tương đương chỗ tốt, đáng tiếc là như cũ đối
với Ly Hạ và Phụng Linh Linh vô dụng.

Bọn hắn đều nằm trong giai đoạn rèn luyện, hơn nữa bản chất rất cao cũng không
cần cái gì linh dược hay quá nồng đậm linh lực.

Hiện tại, cả hai chỉ cần chú trọng không ngừng rèn đúc thân thể để cho căn cơ
càng hùng hậu là được.

Tất cả đều vì sau này trúc cơ thật vững vàng, để qua mười tuổi là có thể đột
phá cảnh giới tiếp theo.


Đăng Thiên - Chương #19