Người đăng: Duboo
"Đã 1 tuần kể từ khi hắn rời thành phố,bây giờ Tống Đán đang vội vã chạy tìm
chỗ trú trước khi trời tối.Vốn lúc rời đi bằng moto nhưng giữa đường thủng lốp
nên hắn đành đi bộ,hắn dự kiến sẽ đi đến thành phố Z cách đây khoảng 120km vì
hắn nhớ rất rõ ở ngoại thành có một quân khu quân đội rất có thể nơi đó sẽ tập
trung nạn dân,hắn có thể sẽ tìm được bố hắn hoặc hỏi được thông tin liên
quan."Chỗ này được đấy" Tống Đán nhìn ngôi biệt thự trước mặt thầm suy
tính,mặt trời bắt đầu khuất hắn biết rất rõ quái vật rất nhanh thôi sẽ bắt đầu
hoạt động.Bước chân vào nhà,hắn thấy mọi vật khắp nơi đều bị quăng lộn xộn,máu
vướng vãi khắp mọi nơi
"Chắc hẳn không chạy kịp" hắn suy nghĩ
Sau khi kiểm tra khắp căn nhà không thấy ai,Tống Đán yên tâm chọn cho mình một
căn phòng ngủ xa hoa trên lầu chắc hẳn là phòng của chủ nhân cũ,phòng đầy đồ
trang điểm cũng như váy áo có lẽ chủ phòng này là nữ.Hắn ngả người lên chiếc
giường hưởng thụ hương thơm nhè nhẹ vẫn còn vương vấn.
"Suốt 1 tuần qua vẫn chưa gặp người sống sót nào là sao nhỉ,chẳng nhẽ không có
ai tính di chuyển đến căn cứ giống mình hoặc không còn người sống sót chăng?"
Tống Đán thầm nghĩ,suốt 7 ngày hắn đi qua rất nhiều thôn trấn nhưng chưa từng
thấy người sống sót thậm chí là cả động vật,có chăng chỉ là cảnh tượng hoang
tàn hoặc những bãi máu loang lổ mà thôi
"Grao" tiếng quái vật kêu lên, Tống Đán cau mày:"Bây giờ là 17h10 bọn chúng
lại hoạt động sớm thêm 20p",suốt mấy ngày quan sát hắn phát hiện bọn quái vật
ngày càng hoạt động dài hơn.Nếu như trước đợi cho đến khi mặt trời xuống hẳn
thì giờ khi ánh nắng mới nhạt dần chúng đã bắt đầu đi săn,có thể bọn chúng đã
bắt đầu thích nghi với điều kiện trên trái đất,với tính toán của hắn chỉ cần
mất 2 tháng bọn quái vật có thể hoạt động cả ngày lẫn đêm.
Trong khoảng thời gian này Tống Đán cũng thường xuyên tham trắc năng lực của
mình,hắn thử nghiệm và kết luận cực trọng tối đa hắn nâng được là 700kg,tốc độ
cực hạn khoảng 20m/s,sức mạnh mới giúp hắn bật cao 4m khi đứng yên và 5m khi
chạy đà,thính giác,khứu giác và cả thị giác đều được cải thiện rõ rệt,hắn có
thể nhìn rõ vật với khoảng cách 1km hay nghe thấy cả tiếng muỗi bay trong bán
kính 15m...Một điều nữa mà Tống Đán nhận ra là sức mạnh của hắn ngày càng được
cải thiện từ một chàng trai gầy gò yếu đuối bây giờ các múi cơ ngày càng to ra
và hiện lên rõ nét cho dù hắn chả làm gì cả,đôi khi Tống Đán muốn săn giết 1
con quái vật để kiểm tra mình và tìm hiểu nguyên nhân sức mạnh của hắn nhưng
hắn không dám không phải vì hắn sợ mà là vì Tống Đán chưa đủ khả năng kết liễu
nhanh gọn 1 con quái vật mà nếu kéo dài sẽ khiến nhiều con khác chú ý,cho nên
nhiều lần muốn động thủ nhưng hắn đành nhịn xuống.
Nằm suy nghĩ một lúc bất giác Tống Đán ngủ thiết đi,sức mạnh mới khiến hắn
mạnh hơn nhưng không nâng cao được tinh thần hắn,có lẽ hắn lạnh lùng quyết
đoán hơn nhưng hắn vẫn chỉ là con người, suốt bao nhiêu ngày bôn ba thức trắng
đã vắt kiệt tinh thần hắn cộng thêm chiếc giường êm ái khiến hắn nhanh chóng
chìm vào trong giấc ngủ.
Trời sáng,ánh nắng chiếu thẳng vào mắt khiến Tống Đán tỉnh giấc,đang định cựa
người hắn phát hiện toàn thân mình bị trói chặt trên ghế