9:lâm Thi Hà


Người đăng: Duboo

Trước mặt hắn là một cô gái trẻ tầm 20 tuổi mái tóc dài màu đen xõa xuống,
dáng người thon gọn,cân đối,làn da trắng khuôn mặt xinh đẹp có thể nói là cực
phẩm.Cô ta đang cầm balo của Tống Đán lục lọi,hắn lạnh lùng nhìn cô ta

"Cô là ai?"

Cô gái trẻ ngừng tay ngẩng đầu lên nhìn hắn cười mỉm nói:"Đáng nhẽ anh nên
giới thiệu mình trước khi hỏi người khác mới đúng" rồi lại cúi đầu lục lọi
chiếc balo

"Đừng đụng đến đồ của tôi,làm sao cô vào được đây,cô không thể là người từ bên
ngoài vào được" hắn trầm giọng

Cô ta buông balo xuống đứng dậy đi đến trước cúi đầu rồi thì thầm vào tai hắn

"Nói cho anh biết đây là nhà tôi,tôi ở dưới tầng ngầm trong nhà bếp"

"Thảo nào" Tống Đán lắc đầu bất đắc dĩ,đáng nhẽ hắn nên nhớ ra thường những
căn biệt thự hay có tầng ngầm để cất đồ có lẽ là do hắn quá chủ quan vào thính
giác của mình.

Quay lại ghế cô gái nhìn hắn đầy nghiêm túc nói:"Thôi nói chuyện tử tế nào,tôi
xin giới thiệu tôi là Lâm Thi Hà,chủ căn nhà và cũng là chủ cái giường anh nằm
lên"

"Tôi là Tống Đán,người qua đường" Tống Đán đáp

Lâm Thi Hà hỏi tiếp:" Thế này nhé anh Đán,anh có thể nói cho tôi biết rốt cuộc
ngoài kia có chuyện gì được không và vì sao anh ở đây?"

Hắn ánh âm trầm nhìn cô ta chậm dãi nói:"Cô chắc hẳn cũng thấy những con quái
vật kia rồi nhỉ,bọn chúng bây giờ khắp mọi nơi con người và động vật trở thành
thức ăn của chúng,tôi đơn giản là dân chạy nạn thôi giờ có thể cởi trói được
hay chưa?"

Thi Hà im lặng một lúc để tiếp thu thông tin rồi hướng hắn giọng nghi
hoặc:"Tôi làm sao có thể tin tưởng những lời anh nói là thật và làm sao tôi
chắc chắn anh sẽ không làm gì tôi khi tôi cởi trói?"

Tống Đán thở dài,bỗng nhiên hắn gồng mình vận sức dây trói không chịu nổi sức
mạnh của hắn liền nhanh chóng bị đứt,Thi Hà hoảng hốt vơ lấy con dao dơ lên đe
dọa:"Anh muốn làm gì không được qua đây nếu không tôi sẽ đâm anh đấy"

"Được rồi tôi không còn thời gian tranh cãi với cô,tránh ra tôi còn lên đường"
Tống Đán lạnh nhạt nói rồi đi lại gần lấy chiếc balo bỏ hết đò vào hắn nhanh
chóng bước ra khỏi căn nhà không thèm liếc Lâm Thi Hà bên cạnh lấy một cái

"Khoan đã" Lâm Thi Hà la lớn vội vã chạy theo

"Có chuyện gì?" Tống Đán nghi hoặc hỏi

"Tôi tin anh,anh có thể dẫn tôi ra khỏi đây được không,tôi có oto xin anh đấy"
Thi Hà giọng đầy thành khẩn

Trần mặc 1 chút hắn nói:" Có thể nhưng thức ăn nước uống mọi thứ cô tự chuẩn
bị,tôi muốn đến thành phố Z nơi đó có quân đội đóng quân.Tuyệt đối không được
làm phiền tôi,không được đặt câu hỏi ngu ngốc khi không cần thiết và cuối cùng
là tôi ghét bị đâm sau lưng hiểu không,nếu được thì đi"

"Được,đợi tôi chút tôi đi chuẩn bị đồ" Cô nàng giọng mừng rỡ rồi chạy nhanh
vào nhà

20 phút sau một chiếc bugatti màu đỏ sáng bóng tiến dần về phía hắn

"Lên xe nào anh chàng đẹp trai" Thi Hà ló đầu nháy mắt mê người giọng đầy mị
hoặc

Tống Đán lắc đầu mở cửa bước vào xe,xe bỗng rú ga vọt nhanh ra đường chính vì
không có xe cộ nên cô nàng phóng rất nhanh

"Anh không sợ à?" Thi Hà tò mò

Hắn nhíu mày :"Sao phải sợ?"

"Nếu tôi là anh đi bộ từ thành phố X đến đây chắc tôi không đi nổi"

"Làm sao cô biết tôi từ thành phố X tới mà chắc gì tôi đã đi bộ tới đây?"

"Nhìn đống đồ anh mang tôi còn biết chỗ ở của anh gần trung tâm thành phố,nhìn
đi chỉ có chuỗi cửa hàng K của quanh trung tâm thành phố mới bán mấy thứ này
này.Còn biết vì sao anh đi bộ đến đây ư,đôi giày của anh còn chưa tháo mác mà
đã mòn sắp đến đế rồi đấy" Thi Hà ung dung đáp

Tống Đán thở dài:"Sơ suất,sơ suất rồi"

"Anh có vẻ khá trẻ đấy nhỉ,dù chưa có cởi mặt nạ bảo hộ của anh ra nhưng nghe
giọng tôi đoán anh chưa đến 26 tuôi phải không?"

"Cô đặt hơi nhiều câu hỏi rồi đấy"

Thi Hà giọng nũng nĩu:"Thôi mà,chúng ta còn phải bên nhau thời gian dài mà"

Hắn lanh lùng liếc cô nàng:"Tôi thấy cô nên đi làm cảnh sát điều tra được
đấy,đôi khi tò mò quá không phải tốt đâu"

Thi Hà bĩu môi giọng oán tránh:"Hừ ai thèm làm cảnh sát,công việc của tôi
thường xuyên phải đi giao tiếp anh biết tôi ghét hạng người nào nhất không,tôi
ghét nhất những tên lạnh lùng

"Tùy cô" Tống Đán ngả đầu về phía sau nhắm mắt dưỡng thần

Đi chừng được 30p "Két..Ét" xe bất ngờ phanh lại,hắn chợt mở mắt liếc hỏi:"Sao
vậy?"

"Anh không thấy đường bị chặn à..Hừ chả nhẽ phải đi bộ" Thi Hà giọng đầy bực
bội

"Xuống xe vác đồ rồi đi" Tống Đán mở cửa xe vác đồ rồi dảo bước đi.


Đại Kỷ Nguyên - Chương #9