- Luân Hồi Sơ Chiến


Người đăng: throne0

[UỲNH]

Một tiếng nổ lớn vang lên chấn động không chỉ cả mọi Tiểu Luân Hồi, thậm chỉ
cả Lục Đạo Luân Hồi cũng bị chấn động kịch liệt, nhiều vết nứt khổng lồ lan ra
khắp mọi nơi như thể ngày tận thế đã tới vậy.

Rất nhiều dư chấn và vết nứt lan đến cả Tiểu Luân Hồi của Hồn Bá Luân, nhưng
tất cả đều biến mất trước khi kịp chạm vào nó, dường như có một luồng sức mạnh
vô hình hình thành một lớp phòng thủ tuyệt đối chặn hết mọi loại công kích tồn
tại trên đời.

Nhưng cũng trong tích tắc sau đó bỗng có một ngón tay khổng lồ mơ hồ xuất hiện
đè về phía Hồn Bá Luân một cách không thương tiếc.

Mọi thứ chắn trên quỹ đạo của ngón tay đều bị hủy diệt không thương tiếc,
không biết bao Tiểu Luân Hồi và thế giới đã bị hủy diệt theo đó, vô cùng sinh
linh không kịp nhận thức được cái gì đã tiêu diệt mình, họ đều tan biến trở về
với Hỗn Độn như chưa từng tồn tại.

Hồn Bá Luân e rằng chỉ cần gặp phải dư ba là hình thần câu diệt chứ không cần
ngón tay đó chạm đến.

- Láo xược!!!

Giọng nói lạnh lùng của Phổ Độ Thiên Tôn vang lên.

Lập tức một ngón tay khổng lồ trắng nõn không tỳ vết như ngọc bích xuất hiện
đánh thẳng về phía ngón tay kia.

Đồng thời, một vòng bảo vệ đầy văn tự phức tạp hiện lên che chắn cho Hồn Bá
Luân và Tiểu Luân Hồi của nó.

[ẦM]

Tiếng va chạm khủng bố giữa hai ngón tay lan tỏa biến một khoảng khu vực xung
quanh hai ngón tay thành Hỗn Độn chân chính.

Lục Đạo Luân Hồi tuy chỉ bị rung động, nhưng Tiểu Luân Hồi bị hủy diệt ngày
càng nhiều hơn, lại thêm một khối khu vực bị hóa thành Hỗn Độn, vĩnh viễn biến
khu vực đó thành một nơi không bao giờ có thế giới hình thành hay sinh mạng
đản sinh ra nữa, mà chỉ còn lại một vùng đất kỳ dị.

Hai ngón tay tan biến đi nhưng dư ba vẫn lan truyền khắp nơi.

- Các đấng tồn tại vô thượng chí cao, xin các vị hãy biết khống chế thiệt
hại, nếu không thì chỉ có thiệt thòi đến với các vị thôi!

Thế nhưng khi sự hủy diệt lan được một khoảng khu vực rộng lớn thì lập tức một
trận pháp chứa đồ án khắc hoa văn kỳ bí tràn đầy ảo diệu hiện lên bao phủ cả
Lục Đạo Luân Hồi.

Trận pháp này như làm mọi thứ trong này cứng rắn tới mức không tưởng được,
ngay cả dư chấn của công kích bình thường của nhân vật cấp Chí Tôn lại không
thể nào gây ra chút rung động nhẹ nào với những thứ được trận pháp này bảo vệ.

Tia ý thức nằm sâu trong đạo linh hồn kia cũng có chút rung động trước giọng
nói vô cảm kia.

Bởi hắn mới vừa đối thoại với người kia chưa được bao lâu.

Một thân ảnh mơ hồ bước ra từ hư vô, tay cầm một cây Du Chỉ Tán, trang phục mờ
ảo có chút khác lạ, xung quanh thân ảnh có những đóa hoa đẹp đẽ màu hồng đỏ
rơi lả tả.

- Một Đại Tôn mà cũng dám lên giọng, nghĩ rằng bản thân là Thiên Đạo Sứ Giả
thì ta không dám giết sao?

Giọng nói âm trầm tỏa ra khí thế nuốt chửng thiên địa vang lên.

- Tuy rằng các vị tồn tại vô thượng có thể giết ta, nhưng các vị cũng nên nhớ
tình cảnh bản thân hiện giờ đi, nếu không thì liều mạng thì ít nhất một vị
không chết cũng bị hao tổn tới cực điểm.

Thân ảnh thiếu nữ mơ hồ lên tiếng, giọng nói không tỏa ra chút cảm xúc gì.

- Thôi đi, chiến đấu với Thiên Đạo Sứ Giả không có lợi gì mà còn có nguy cơ
dẫn động Thiên Phạt tới, điều này không có lợi gì với chúng ta đâu.

Một giọng nói tràn ngập vẻ bình tĩnh thâm sâu vang lên, hiển nhiên là một tồn
tại vô thượng khác nữa.

- Đúng, mục tiêu chúng ta là đứa nhỏ kia, không giết được nó cũng phải khiến
nó không thể viên mãn, một Phổ Độ Thiên Tôn là quá đủ rồi!!

Một giọng nói giận dữ vang lên, khiến cả nơi này như chìm sâu vào vô tận hỏa
diễm thanh tẩy mọi loại tạp niệm và dục vọng trên đời.

- Chúng ta đã chịu ra trận và có thể phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Địa
Ngục, nếu không thành thì e rằng Cấm Địa Thế Giới khó mà yên ổn được.

Một giọng nói đầy khí phách như một vị đế vương đứng ở trên thế giới cao hơn
quan khán sinh tử vô vị của chúng sinh phàm trần.

- Coi bộ các ngươi đã có chuẩn bị rồi nhỉ? Nhưng che dấu thiên cơ thì sao!?
Cùng lắm kéo quân càn quét vài Cấm Địa Thế Giới thôi, cho rằng Địa Ngục nhất
mạch chúng ta không tồn tại sao!!?

Phổ Độ Thiên Tôn giận dữ quát lên.

Chúng biết hắn ở đây nhưng lại dám tới, càng không nói đứa trẻ lại là cháu của
hắn, tuy không phải là ruột mủ nhưng quan hệ lại tương tự chứ đừng nói chi
càng là người sỡ hữu thể chất như hắn.

Hắn cảm nhận được tương lai rộng lớn vô cùng ở Hồn Bá Luân, nếu nó thất bại
trong quá trình Chuyển Thế Luân Hồi thì thôi, đó là điều không thể tránh khỏi,
nhưng nếu những kẻ này dám lấy lớn hiếp nhỏ và tỏ vẻ khinh thường hắn thì hắn
sẽ cho chúng biết sức mạnh của Địa Ngục.

Những tồn tại vô thượng kia không trả lời gì mà lập tức tung ra đòn tấn công.

Một bàn tay ẩn chứa cả Đại Nguyên Vũ Trụ đập xuống.

Một bảo tàng đủ loại vũ khí như tháp, chuông, đỉnh, kiếm, giáo, thế giới, Hỗn
Độn Thiên Thể các loại phóng ra số lượng vô tận.

Một hằng tinh đỏ rực hơn cả Hỏa Nguyên Tố lập tức bị nén lại thành một “điểm”
nhỏ vô hạn và lập tức phình ra phát nổ, giải phóng ra vô tận bạo liệt uy lực.

Một đôi song kiếm hiển hóa từ các hạt ánh sáng tập trung lại với nhau phóng
thẳng để lại một dải ngân hà rực rõ phía sau.

- Các người đã quyết tâm thì ta không ngại hủy diệt tất cả đâu!!

Một cực quang trụ đa sắc đa hình rực rỡ ẩn chứa lực lượng vô địch của Thái Sơ
– trạng thái nguyên thủy của Thái Cực bao phủ và đập thẳng vào bốn đợt công
kích từ các tồn tại vô thượng kia.

Một trận chiến không tưởng giữa các tồn tại cấp Chí Tôn bạo phát kịch liệt.

Nhưng có thể nhìn thấy họ đã biết khống chế uy lực của công kích của mình hơn
để không làm kinh động đến Thiên Đạo Sứ Giả đằng kia.

Tuy nói ngày thường những nhân vật vô thượng trong Tu Luyện Giới như Đại Tôn
chỉ làm kẻ hầu hạ cho tồn tại ở đẳng cấp như họ, nhưng thân ảnh mơ hồ kia hoàn
toàn khác hẳn mấy tên Đại Tôn tầm thường kia.

Thiên Đạo Sứ Giả là tồn tại mạnh mẽ được Thiên Đạo lựa chọn để làm người phát
ngôn và giữ gìn trật tự thiên địa, những người đặc biệt chú ý đến những cường
giả đỉnh cao, bởi những nhân vật cấp độ này mới thực sự làm đảo điên được
thiên địa.

Chiến lực các Thiên Đạo Sứ Giả ở cấp Đại Tôn hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù
một Đại Tôn vốn có, họ sỡ hữu thần thông vô địch và pháp môn Tu Luyện tối
cường ban thưởng từ Thiên Đạo, hoàn toàn có thể khiêu chiến với tồn tại vô
thượng từ Cấm Địa Thế Giới như họ.

Từ một mặt nào đó, Thiên Đạo Sứ Giả Đại Tôn có thể gọi là Ngụy Chí Tôn.

Tuy phải chịu nhiều hạn chế nhưng lại có nhiều đặc quyền khiến người khác líu
lưỡi không thôi, ngay cả các tồn tại vô thượng trừ khi bất đắc dĩ, chứ họ cũng
chả dám chọc vào Thiên Đạo Sứ Giả, bởi cái mất vượt quá xa cái được.

Nếu là Chí Tôn chân chính như Phổ Độ Thiên Tôn thì họ chẳng sợ Thiên Đạo làm
cái gì chứ đừng nói mấy kể phát ngôn này.

Chỉ tiếc họ không còn nắm được quả vị đó nữa, họ đã mất quá nhiều và hy sinh
quá nhiều chỉ để có thể chờ được cơ hội một ngày đó sẽ bước lên Thiên Giới xa
xôi kia thôi.

Trong lúc Phổ Độ Thiên Tôn đang giao chiến kịch liệt với bốn tồn tại vô thượng
kia thì bốn đạo thân ảnh mơ hồ khác xuất hiện từ hư vô.

Là bốn thân ảnh đã xuất hiện tại ngọn núi cao nhất trong mảnh thần thổ kia.

- Phổ Độ, cần chúng ta giúp không?

Thân ảnh nữ nhân mơ hồ có ba con ngươi hỏi.

- Không! Xin bốn vị tiền nhiệm ra sức hỗ trợ cho cháu ta là được, bốn kẻ này
không liều mạng thì chúng ta đừng hòng qua được. Chắc chắn có các tồn tại khác
đang chờ cơ hội.

Trận chiến giữa Phổ Độ Thiên Tôn và bốn tồn tại vô thượng kia đang diễn ra rất
dữ dội, mỗi đòn tấn công đều ác độc muốn triệt để phá mọi cản trở để đánh được
vào Hồn Bá Luân.

Bốn thân ảnh kia nghe vậy gật đầu liền lập tức tản ra bốn phía triệt để hình
một vòng bảo vệ tuyệt đối lên Hồn Bá Luân và Tiểu Luân Hồi của nó.

[ẦM]

Ngay trong khoảng khắc vòng bảo vệ đang hình thành thì từ một phương không ngờ
bay ra một thanh kiếm mang theo sáu loại màu sắc kỳ dị.

Thanh kiếm này mang khí chất của một vật chí thánh chí thiện của một vị thiện
nhân vô lượng từ bi, nhưng cách tấn công lại vô tình độc ác tạo ra hình ảnh
cực trái ngược va chạm nhau.

- Tưởng rằng thứ tiểu xảo phóng ra một thanh Niết Bàn Kiếm qua mặt được chúng
ta!?

Thân ảnh mặc hoàng bào hừ lạnh, ngay ở sau hắn xuất hiện hình tượng Diêm La dữ
tợn trừng phạt vạn ác cầm thanh kiếm tinh khiết sắc bén nhờ tắm máu vô số tội
nghiệt ác nhân, vị Diêm La khổng lồ này vung thanh kiếm của mình thẳng vào
thanh Niết Bàn Kiếm.

[KENG]

Va chạm giữa hai thanh kiếm tạo thành một tiếng vang mang sức mạnh đánh nát
được cả chính sự tồn tại của vạn linh.

- Ra mặt đi hay các ngươi tính làm đám chuột cống đây!?

Thân ảnh cường tráng đeo xích vung Xích Thần thông linh vào nhiều khoảng không
khác nhau, tiếng va chạm mạnh mẽ chấn động thiên địa vang liên tục không dứt
khi Xích Thần đi qua các khoảng không.

Lập tức từ năm phương hướng đi ra năm thân ảnh mơ hồ, nhưng do Hỗn Độn che phủ
khắp nơi bởi va chạm giữa các đợt công kích của nhân vật cấp Chí Tôn nên hình
dáng khó có thể nhìn rõ những thân ảnh này như thế nào.

Ở trước mỗi thân ảnh đều lơ lửng một thanh Niết Bàn Kiếm.

- Coi bộ chúng chịu bỏ vốn dữ, đi khắp thiên địa lùng Niết Bàn Kiếm và Siêu
Thoát Luân Hồi trận đồ để đối phó với đứa nhỏ này.

Thân ảnh mơ hồ không rõ giới tính nói.

Cùng lúc đó thì một thân ảnh mơ hồ bao phủ bới Hỗn Độn cũng bước ra từ một
khoảng không chộp lấy thanh Niết Bàn Kiếm bị Diêm La đánh bay.

Đến nước này thì họ không cần đối đáp dây dưa chi.

Đã xác định muốn làm gì thì họ sẽ lập tức hành động không chút do dự.

Liền lập tức một trận đồ có một Mạn Đà La biểu thị thế giới tồn tại bên ngoài
Lục Đạo Luân Hồi hiện ra và bao vây quanh Hồn Bá Luân và bốn vị tồn tại vô
thượng.

- Các người có thể bảo vệ đứa nghiệt súc đó, nhưng liệu các người bảo vệ đủ
thời gian để nó hoàn thành quá trình Chuyển Thế Luân Hồi không?

Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

- Ta lại đang muốn hỏi thể loại như các ngươi liệu phát huy đủ uy lực để gãi
ngứa không đây?

Thân ảnh mơ hồ cường tráng đeo Xích Thần nói châm biến.

Đáp lại chỉ là một tiếng hừ lạnh và sáu thanh Niết Bàn Kiếm kết hợp với Siêu
Thoát Luân Hồi trận đồ công kích ác liệt vào bốn vị tồn tại vô thượng.

Bốn vị tồn tại vô thượng của Địa Ngục cũng không phải là bức tượng, họ lập tức
thiết lập trận cơ Tứ Đại Thiên Vương, hiển lộ ra dị tượng và sức mạnh của họ
đối kháng kịch liệt với sáu tồn tại vô thượng kia.

Trong lúc này, Thiên Đạo Sứ Giả nhìn về phía Hồn Bá Luân, xuyên thấu qua Tiểu
Luân Hồi nhìn thẳng sâu vào bên trong đạo linh hồn chứa tia ý thức kia.

- Sắp tới thời điểm rồi, thành công hay thất bại là lúc này đây.

Giọng nói vô cảm vang lên.

Tia ý thức bừng tỉnh, đưa trạng thái lên tốt nhất có thể để đoạt lấy cơ hội
đổi đời, hắn lúc này nhìn chằm chằm vào tia ý thức chủ bên trong đạo linh hồn.

Bởi đợt kịch biến kế tiếp sẽ thay đổi tất cả.

Khi đó hắn cũng không còn đường lui nữa.


Đại Hoang Chí Tôn - Chương #15