Người đăng: nguyenhanphong
Buổi tối, Cảnh Phong ngồi ở phòng khách đến 10 giờ đêm mới thèm lên phòng.
Lúc mở cửa vào nhà vẫn còn thấy con ngốc kia đang ăn bim bim trên giường ngủ
của anh.
"Sở Tiểu Tiểu, cô làm gì thế hả !"
Tiểu Tiểu đợi anh, cô ngồi xem phim, nhưng mắt đã rũ xuống đến nơi rồi. Nghe
tiếng quát liền giật mình dụi dụi mắt, có vẻ như ngái ngủ hỏi lại anh một câu
"Hử" khiến Cảnh Phong muốn phát điên.
"Tối đêm rồi còn ăn đồ ngọt như vậy, cô định biến phòng của tôi thành cửa hàng
tạp hóa à! Mau bước xuống!"
A....
Cảnh Phong lặng người nhìn đám gấu bông trên giường, bánh kẹo vứt bừa dưới sàn
nhà.
Chưa bao giờ anh thấy phòng mình giống như phòng dành cho trẻ em đến mức này.
Sở Tiểu Tiểu bị anh quát, cho dù buồn ngủ cũng sợ hãi thu dọn bánh kẹo để lên
bàn, sau đó cúi đầu đứng trước mặt anh.
"Tại vì bim bim khoai tây rất ngon, nên em đã ăn hết 3 gói trên giường của anh
rồi a... Tiểu Tiểu không cố ý vất đồ bừa bãi ra sàn đâu."
Cảnh Phong bực mình bước qua cô, đi tới tủ đồ của mình lấy đồ ngủ muốn đi tắm.
Chân vừa bước ra khỏi phòng ngủ một bước liền có một lực từ phía sau kéo lại.
"Sở Tiểu Tiểu cô làm trò gì thế hả !"
Cảnh Phong cố gắng bước lên trước, mạnh mẽ bước đi mà con ngốc này vẫn bám vào
thắt lưng của anh theo bằng được.
"Sở Tiểu Tiểu, cô làm gì thế hả ?! Đừng đi theo tôi!"
"Hmm..."
"Sở Tiểu Tiểu cô mau buông tay ! Con ngốc này, mau bỏ tay khỏi thắt lưng của
bổn thiếu!"
"Tiểu Tiểu muốn ăn kẹo, ba Tiểu Tiểu nói, Tiểu Tiểu tới nhà của Cảnh thiếu rồi
thì nhất định phải đi theo Cảnh thiếu, như thế mới có cơm ăn, mới có kẹo
ăn..."
Cảnh Phong lửa giận ngập tràn đồng tử, hai vai khẽ run lên vì tức giận.
Kẹo kẹo kẹo, trong đầu của cô ta chỉ toàn là kẹo bánh !
Anh giằng mạnh tay Tiểu Tiểu khỏi thắt lưng của mình, sau đó nghiến răng nói
lớn:
"Mau cút cho tôi !!!"
Sở Tiểu Tiểu: "Ô ô, đáng sợ quá, Phong Phong đáng sợ quá. Tiểu Tiểu muốn về
nhà, về nhà, về nhà...."
Ai ngờ tiếng khóc của cô kinh động đến bà nội, bà liền từ dưới lầu quát vọng
lên:
"Phong Phong, nếu như cháu còn bắt nạt Tiểu Tiểu nữa thì ra ngoài ở đi !"
"..."
Cảnh Phong ngồi ở giường ngủ cùng với Sở Tiểu Tiểu, 10 rưỡi đêm rồi vẫn phải
đút bim bim cho cô ăn:
"Mau nín khóc đi..."
"Hic..."
"Hic cái gì mà hic mau nín đi cho tôi còn đi tắm! Còn không chịu im miệng tôi
liền ném hết tất cả đống đồ ăn của cô!"
Sở Tiểu Tiểu buồn ngủ rồi, cô gật gà gật gù, sau đó đang nằm sấp trên giường
liền lăn trên đùi anh, cứ như vậy ngủ mất...
"Tiểu Tiểu ?"
"...."
"Cái đồ lợn con"
Cảnh Phong đặt cô trên giường, đem gói bim bim ném vào thùng rác, sau đó cầm
đồ ngủ vào phòng tắm.
Lúc trở ra vẫn thấy cô ngủ ngon lành, anh mệt mỏi nhấc chăn lên, sau đó nằm
gọn vào một bên, hơi thở nhè nhẹ của Tiểu Tiểu bên cạnh khiến anh hơi khó
chịu.
Bản tính phong lưu nên Cảnh thiếu anh chưa từng thiếu phụ nữ, rất ít có người
nào được ngủ trên giường của anh. Nhưng hiện tại, cô gái này lại khiến anh cảm
thấy khó chịu vô cùng.
Chắc là cảm giác ngứa mắt...
Cảnh Phong mặc kệ, anh nhắm mắt lại, lặng lẽ chìm vào giấc ngủ. Chưa được 10
giây đã bị một phát đạp vào hông, cả người đau đớn muốn phun ra máu.
Sở...Tiểu...Tiểu!!!
Anh ôm hông, nhăn mặt xoay người muốn mở đèn phòng ngủ liền bị một cánh tay đè
xuống. Sở Tiểu Tiểu nằm mơ, miệng cứ cười cười thòm thèm, điệu bộ giống như
muốn ăn tươi nuốt sống anh.
Cô sát lạt gần Cảnh Phong, cái mũi nhỏ cọ cọ dọc má trái, hít hít vài cái,
miệng nhỏ hé mở đem má của anh cắn cắn.
"A..."
Trước nay bổn thiếu chưa từng đánh phụ nữ...
Nhưng cũng chưa từng bị phụ nữ làm nhục đến mức này...
Cảnh Phong đẩy nhẹ Sở Tiểu Tiểu ra khỏi mình, tay của anh đẩy vào nơi mềm mại
trước ngực cô, cảm giác cả bàn tay ôm trọn lấy vô cùng thoải mái.
Nước miếng của Tiểu Tiểu vẫn dính trên má anh, còn tay của Cảnh Phong vẫn chưa
rời khỏi ngực của cô...
Cup... Cup D !!!
Con ngốc này bộ mặt là thỏ con, vậy mà thân hình cũng không đến nỗi tệ a...
Cảnh Phong nhìn cánh môi mềm củ Sở Tiểu Tiểu, bàn tay bất giác luồn vào áo
trong của cô...