Linh Lực Và Sức Mạnh


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Đêm tối, Thế An thành chìm vào cảnh yên bình và không hề có bất kỳ một ai hay
biết rằng, bên ngoài thành đã có người nhanh tay cản lấy ma nữ, cứu lấy họ
thoát một mạng chết.

Ma nữ vẫn là ma nữ, dù có là giun dế thì chí ít cũng có vài phần tăng trưởng
tu vi cho Hương Uyển Tình, Liêu Lang không ngăn cản, tự mình bỏ đi thì Thế An
thành sẽ đi tong trong nay mai với thật nhiều xác khô vương vãi trên đường,
trong nhà, tại ao hồ.

Chính xác mà nói nếu không phải còn có Trần Cung và con gái thành chủ bên
trong, Liêu Lang thật là đếch quan tâm khỉ gió cái thành thiết gì, chết bớt
người cho thoáng đất cũng còn tốt chán.

Tại quán trọ của Liêu Lang, Liêu Lang ngồi trên giường trong phòng, đối diện
với bức tranh đã được phủ lên vải trắng, hắn tập trung tu luyện, tăng cường tu
vi cũng như khả năng điều khống linh lực.

Với Thủy Dẫn Linh tâm pháp, một loại tâm pháp thư quyển do chính Liêu Lang
sáng tạo dựa trên nguyên lý tự ngộ ra mà nó có thể sánh ngang với Địa giai cực
cấp do Đại Đế sáng tạo, Liêu Lang thả ra thủy linh lực, dùng thủy linh lực
chạm vào “không gian” linh khí tồn tại bên ngoài, gom chúng lại thành một khối
cầu rồi trực tiếp hấp thu chúng vào thân thể, thông qua thủy linh căn luyện
hóa chúng thành thủy linh lực.
Bằng biện pháp tiêu tốn một phần linh lực để tăng cường khả năng hấp thụ linh
khí, Liêu Lang quả là một con quái vật ghê gớm.

Mười năm nghiên cứu đèn sách, dù chẳng có một chút tư liệu gì đến từ Bạch Minh
Thần Tông hay gia tộc nhà Liêu Lang gợi ý, Liêu Lang bằng vào trí tuệ kinh
người cùng với kinh nghiệm từ các kiếp trước tổng hợp, phụ trợ, hắn đã tự ngộ
ra rất nhiều điều thú vị về thế giới này, trong đó nổi bật nhất là linh lực và
sức mạnh.

Khi còn nhỏ và cũng là lần đầu đến với thế giới này, được biết đến sức mạnh
linh lực khiến Liêu Lang không quá kinh ngạc khi mà ở nhiều kiếp trước Liêu
Lang cũng đã sống ở rất nhiều thế giới có sức mạnh riêng biệt tương tự để dời
non lấp biển, hủy núi, phá sông. Tuy nhiên từ khi đọc được sách kiến thức đến
từ Thần giới, Liêu Lang tự mỉm cười thú vị.

“Linh” chính là tâm linh, linh tính, là ý niệm của tu luyện giả, “lực” chính
là lực lượng, hợp hai chữ thành “linh lực” tức là “lực lượng của tâm linh, của
ý niệm, của tu luyện giả hạ giới”.

Linh lực chỉ hai từ đơn giản như vậy, nhưng mà nếu Liêu Lang không nhờ vào 10
năm đèn sách để tự suy luận riêng cho bản thân, hắn thật đã bị lu mờ bởi kiến
thức mà gia tộc truyền lại với hai từ “linh lực” nghĩa là “sự cảm nhận và điều
khống một loại sức mạnh vô hình mang tên linh lực”, dẫn đến khả năng sức mạnh
của hắn bị kém phát triển.

Hiểu sai hoặc thiếu sót về một vấn đề nào đó, tuyệt đối sẽ gây ra hậu quả khó
lường.
“Linh lực” theo nghĩa của gia tộc Liêu Lang cũng như đa phần các thế lực ở hạ
giới (chỉ có hạ giới mới sử dụng linh lực sức mạnh) đều là thứ sức mạnh “bị
giới hạn” khi mà “cảm nhận và điều khống” tức chỉ một, giống như ngươi muốn
làm lâm tặc thì ngươi chỉ “cảm nhận” lâm tặc là thế quái nào, “điều khống” ra
sao để trở thành một lâm tặc giỏi. Trong khi “linh lực” theo nghĩa của Liêu
Lang lại là thứ “không bị giới hạn”, bởi lẽ là “ý niệm” và “tâm linh” luôn là
vô hạn, ngươi muốn nghĩ sao thì nghĩ, nó chỉ có ngươi nghĩ không ra chứ không
phải đã hết.

Hiểu “linh lực” theo kiểu gia tộc sẽ dẫn người vào lối mòn, muốn tu luyện kiểu
cách gì thì phải có thư quyển do người đời trước lưu lại, hoặc cũng có tự sáng
tạo được nhưng khó khăn trăm bề và uy lực không lớn theo kiểu thật sự.

Hiểu “linh lực” theo kiểu của Liêu Lang, tâm hồn, ý thức sẽ thoát khỏi xiềng
xích trói buộc, đưa người đến với một thế giới vô hình mà tại đây, người hoàn
toàn làm chủ được linh lực. Muốn thư quyển thế nào, ra sao, thậm chí là cách
chiến đấu, nước đi, loại hình công kích… người đều sẽ làm được dựa trên sự suy
diễn của chính bản thân.

Điều này chỉ tựa như cách thức Liêu Lang biến mất trước mặt người có tu vi yếu
đuối (ko nhớ, mời các đồng ý xem lại vài chương trước). Người khác mong chờ tu
vi tiến cao mới có thể di chuyển cực nhanh chỉ trong một giây, trong khi Liêu
Lang lại dùng linh lực áp đặt lên thần kinh kẻ địch khiến hắn biến mất. Chi
tiết này cũng đã nói lên, Liêu Lang kinh khủng như thế nào trong việc vận dụng
linh lực và lối suy nghĩ đặc biệt.

Hiểu được “linh lực”, Liêu Lang không những tạo ra được Thủy Dẫn Linh tâm
pháp, hắn thậm chí còn có thể tạo ra một cái dung lô bằng linh lực, giết người
vứt xác vào dung lô rồi luyện hóa sẽ giúp hắn đạt được một lượng linh lực còn
sót lại trong cơ thể tu luyện giả, hay là hóa linh lực thành không khí, vây
quanh một phạm vi nhất định không để địch nhân phát hiện, lúc đó hắn có thể
giết bất cứ một ai nằm trong phạm vi một cách nhanh chóng, và còn rất nhiều
kiểu suy nghĩ khác của hắn mà hắn hiện chưa có năng lực thực hiện.

Hiểu được “linh lực”, Liêu Lang biết rằng, trên thế giới này méo có cái giống
chó gì là thư quyển, công pháp, tâm pháp, yết quyết được chia đẳng giai thành
Phàm, Chuẩn, Linh, Địa, Thiên, Thần.

Thư quyển đẳng giai cao, linh lực càng mạnh? Linh lực thuần và không thuần?
Không! Con người chỉ là đang tự giới hạn lại bản thân.

Một nông dân tại sao lại chỉ biết làm ruộng trong khi họ có thể làm doanh
nhân? Một tên ăn mày còn đủ tứ chi tại sao lai chỉ biết ăn xin trong khi họ
lại có thể làm thợ hồ, rửa chén,bưng nước giải khát?

Đơn giản là họ đang tự giới hạn bản thân, tự cho rằng bản thân chỉ có thể làm
được như vậy, không làm điều đó, họ không sống được.

Linh lực cũng như thế, nếu người không hiểu sẽ luôn cho rằng bản thân chỉ có
thể làm đến thế, muốn làm hơn thì phải cần có thêm thư quyển cao giai để linh
lực được tiến cấp này nọ. Điều này hoàn toàn không đúng.

Giả như linh lực của Nhập Linh cảnh bình thường sẽ có đến 100, sở hữu 100
nhưng tu luyện giả bình thường, không hiểu rõ bản chất của linh lực liền chỉ
sử dụng tối đa 5 đến 10. Thư quyển chính là một công cụ để tu luyện giả sử
dụng được sức mạnh linh lực nhiều hơn như 15, 20, chỉ đơn giản là vậy.

Chính vì hiểu linh lực theo kiểu không giới hạn, Liêu Lang hoàn toàn không hề
mượn bất kì một sức mạnh nào khác vẫn sẽ có năng lực dùng tu vi Nhập Linh cảnh
đánh chết Ngưng Linh cảnh một cách nhẹ nhàng, quỷ thần không hay.

Trên thế giới này ngoài sức mạnh linh lực còn có nhiều loại sức mạnh khác như
thuộc tính, sức mạnh trận pháp, đồ đằng, phù chú, lĩnh vực, thậm chí là ấn
pháp, thần thông, tiên thuật đến từ Tiên Giới, và còn nhiều loại sức mạnh chưa
được tìm hiểu hay phát hiện. Trong đó, xét về căn nguyên thì linh lực là sức
mạnh cơ bản, đồng thời cũng là vật dẫn để thực hiện đã phần các loại sức mạnh
khác chẳng hạn như phù chú, trận pháp.

Liêu Lang bằng vào trí tuệ, sự hiểu biết và có liên kết kiến thức đến từ nhiều
thế giới hắn đã từng sống trước kia, Liêu Lang đã tìm ra được vấn đề.

Các loại sức mạnh sinh ra và tồn tại cơ bản đều có liên quan đến “luật” và
“định”.

“Định” chính là do thiên địa tạo ra và ràng buộc lên tất cả mọi sinh vật sống
trong thiên địa, tựa như khi bị cắt “tờ rym” người sẽ thấy đau, thấy thốn chứ
không thấy sướng, đó là Định. Định nó bao hàm nhiều loại sức mạnh như: 13
thuộc tính, trận pháp, linh lực, cảnh giới,…

“Luật” chính là do “vật” tạo ra và ràng buộc lên tất cả những sinh vật đứng
dưới trướng nó, nhỏ bé hơn nó, tựa như việc con người ăn trứng gà chứ trứng gà
không thể ăn được con người. Luật nó bao hàm các loại sức mạnh như: đồ đằng,
phù chú, thần nhãn, lĩnh vực, thư quyển, pháp tắc, quy tắc, đạo… tất cả chúng
đều được “vật” tạo ra chứ không phải thiên địa.

Tu luyện giả muốn đạt được “luật” hay “định”, đơn giản mà nói thì phụ thuộc
vào bản thân có với tới, có liên kết được hay không. Trong đó, linh hồn là thứ
quan trọng nhất và sẽ không bao giờ thay đổi qua từng năm tháng, trừ việc nó
tiến cấp.

Liêu Lang giả sử linh hồn nằm ở một chiều không gian khác lạ, nơi mà tại đó
tồn tại rất nhiều vật thể tượng trưng cho các người sức mạnh khác nhau. Linh
hồn lúc này, đa phần khi con người sinh ra đều là đang nhắm mắt.

Linh hồn nhắm mắt tức là việc con người không biết linh hồn tồn tại, linh hồn
ý thức chính là họ linh hồn tồn tại, linh hồn mở mắt tức là một con người
nhưng có hai mạng, hai loại suy nghĩ, hai loại năng lực. Dường như theo sách
Thần giới ghi chép thì nếu linh hồn chưa được mở mắt thì sẽ không có cách nào
tiến vào cảnh giới Thiên Nhân thì bản thân có tu luyện cỡ nào đi chăng nữa.

Để đạt được sức mạnh tại nơi này cần có vài điều kiện cơ bản, thứ nhất là linh
hồn ý thức và cảm nhận được sức mạnh nào đó, thứ hai là linh hồn liên hệ với
sức mạnh và thứ ba là nhận sự hồi đáp tán thành hoặc không tán thành từ sức
mạnh. Tuy nhiên, dù không đạt đủ ba điều kiện cơ bản trên cũng sẽ có một số
trường hợp đặc biệt khiến con người vô hình trung đạt được sức mạnh, giả dụ
như di truyền chẳng hạn.

Linh hồn của Liêu Lang, không, không phải, hồn của hắn đã không còn nằm trong
phạm trù của linh hồn nữa vì một số quái sự, có thê gọi hồn hắn đơn giản là
“hồn”. Hồn của Liêu Lang vốn đã mở mắt từ rất rất lâu về trước, lại cộng thêm
với “sức mạnh vô hạn”, hắn chỉ cần thấy, chỉ cần cảm nhận, chỉ cần biết thì dù
sức mạnh có đồng ý hay không, hắn vẫn nắm trong tay được. Đây là sự đáng sợ
của một con quái vật như hắn.

Nhìn chung, dạo gần đây Liêu Lang có lẽ không có gì nổi trội nhưng ẩn đằng sau
đó, sẽ không ai biết được thứ gì đang tồn tại, kể cả việc bây giờ hắn tu luyện
cũng như thế.

Như đã biết, Liêu Lang bị chứng tâm hồn phân liệt, không phải tâm thần phân
liệt. Hồn của hắn không chỉ có thể chia thành 5, mà còn với số lượng nhiều hơn
khi hồn hắn càng ngày càng khôi phục. Hồn nhiều, suy nghĩ, tiếp thu, tiến hành
hành động càng nhiều.

Tu luyện thì ngay từ đầu Nam Bình đã làm và vẫn đang tiếp tục tìm cách phát
triển tâm pháp cao minh hơn, vậy Liêu Lang ngồi chấp bằng như tu luyện để làm
gì, đáp án không ai biết.

Đối diện hắn, đằng sau lớp vải trắng là một bức tranh vẽ thứ gì và Liêu Lang
định dùng vào mục đích như thế nào, cũng là điều khó có thể đoán được, có lẽ
vào ngày mai thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.


Chấn Kinh Thiên Địa! - Chương #35