Trấn Nhiếp Ma Nữ.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Trong lúc xác chết vạn năm sống lại, Liêu Lang cảm thấy hứng thú thì tại một
nơi nào đó vắng vẻ thuộc Trung Vực.

Bên trong một ngọn núi đá nhỏ, không, chính xác mà nói thì ngọn núi đá nhỏ chỉ
là vẻ bền ngoài mà người khác có thể nhìn thấy, nó thật chất là một không gian
kiến trúc cổ xưa với rất nhiều bức tượng phật có đủ các loại biểu cảm khác
nhau như hung dữ, hiền lành, ma ác, thiện lương,... trú ngụ.

Ở trung tâm tòa kiến trúc, nơi mà có bốn bức tượng phật cổ đồng cao lớn nhất
vây lại thành vòng, tồn tại hai thân ảnh một già một trẻ.

Lúc này, thân ảnh giàu nua, râu tóc bạc trắng dài đến chạm đất đang cầm trên
tay một chiếc răng nhọn to bằng ngón cái trông cứ như là răng nanh nhọn của
chó sói, trên chiếc răng dường như có thấm một loại dung dịch gì đó màu vàng
kim lấp lánh, lão không ngừng điêu khắc, vẽ vời trên tấm lưng một thứ hình ảnh
phật pháp gì đó trên tấm lưng của thanh niên không mấy tuấn tú nhưng có vẻ rất
thiện lương.

Về người thanh niên, hắn tuổi không lớn, chỉ tầm 18, 19 tuổi, da vẻ vàng đồng
cứng chắc, hắn là đang ngồi khoang chân mặc cho lão giả vẽ vời trên lưng hắn
trong khi cơ thể hắn thỉnh thoảng lại run lên, gương mặt biểu hiện sự đau đớn
đến cả chảy nước mắt. Bất quá, cái đau đớn này, cái run người này đều là đến
từ cảm xúc, chứ không phải đến từ nỗi đau xác thịt.


  • Ngươi không cần phải buồn lòng. Đây vốn là sứ mệnh của Hương gia chúng ta
    khi ma nữ xuất hiện.


  • Ta già rồi, sức khỏe không còn tốt, đối chiến với ma nữ liền đã không còn
    đủ sức nên chỉ còn trông cậy vào ngươi thôi, cháu trai à.


Vẽ xong cái đầu phật có ba mặt, trên gương mặt đầy mồ hôi của lão giả, một vết
máu từ miệng trào ra nhưng lão vẫn cố gắng chịu đựng, đôi tay run run vẽ tiếp
các chi tiết còn lại.


  • Đừng lo lắng, đến nay đã là 23 vạn năm theo tổ tiên truyền xuống, ma nữ có
    tỉnh dậy cũng không còn mạnh mẽ như xưa, nó sẽ cần thời gian hấp thụ tinh hoa
    người sống để khôi phục thực lực. Ngươi hoàn toàn có thời gian để lớn mạnh, có
    thời gian để tìm nó và phong ấn nó.

Vẽ xong thân mình và 18 cánh tay, lão giả có gương măt bệnh trạng của người
gần chết nói, tiếp đến lão lại cố gượng vẽ hình.

Cuối cùng khi hoàn thành hình săm tượng phật ba mặt, mười tám cánh tay, lão
giả nôn ra một ngụm máu lớn rồi nói.


  • Hãy nên nhớ rằng, tính mạng của toàn bộ Thiên Hoang Tinh cầu này đều trông
    chờ tất cả vào ngươi, ta cũng vậy.


  • Và cuối cùng, khi ngươi không phong ấn được ma nữ thì không được phát sinh
    quan hệ tình cảm với bất cứ ai dù là nam hay nữ. Hãy nhớ lấy điều này.
    Nói xong, lão giả bước lên trên không trung, đứng ngay trên đầu thanh niên,
    lão nhắm mắt lại, cơ thể thả lỏng.


Vài giây sau, lão hô lên.


  • Tế.

Lời vừa ra, bốn bức tượng phật như chợt có linh tính, chúng mở mắt to ra, bàn
tay to lớn từ phương bắc chộp đến, xé xuống một cánh tay của lão.


  • Ư…

Dù đau đớn kịch liệt nhưng mà lão vốn cố nghiến răng chịu đựng.

“Vù”

Cánh tay từ tượng phật phương nam nối tiếp sau cánh tay phương bắc chộp đến,
xé xuống cánh tay còn lại mà bỏ vào miệng nuốt xuống.

“Vù”

Cánh tay tượng phật phương tây là cái tiếp theo vươn ra, giựt mất một chân của
lão.

“Vù”

Cuối cùng, cánh tay tượng phật phương đông cũng kéo xuống cái chân còn lại duy
nhất của lão rồi bỏ vào miệng nuốt xuống.

Làm xong tất cả, bốn bức tượng phật cùng gầm lên, phần còn lại của lão giả đều
hóa thành vụ huyết tinh rồi bị bốn bức tượng chia sẽ hút vào miệng.

Vài giây qua đi, ánh mắt vàng đồng từ pho tượng phương bắt bỗng lóe lên, một
luồn sánh phóng thẳng vào đầu của thanh niên cùng với đó là âm thanh không
phân biệt nam nữ vang lên.


  • Ban tặng Thể pháp Bất Diệt Kim Thân, không gì phá nổi, ngoại ma tránh xa.


  • Ban tặng Yết quyết Cổ Phật Ngữ, tịnh hóa chúng sinh, tịnh hóa yêu ma, tà
    giáo.


Sau đó, lần lượt các pho tượng khác cũng lóe lên ánh sáng từ đôi mắt, chíu
thẳng vào khắp người của thanh niên.


  • Ban tặng Tâm pháp Công Linh Đức Khí, việc thiện nhiều, trừ ác nhiều, khả
    năng hấp thụ linh khí càng tăng cao.

Phật tượng phương tây ban tặng.


  • Ban tặng Công pháp Diệt Ma Ấn Thế, bao hàm 18 cách vận dụng ấn pháp tiêu
    diệt tà ma.

Phật tượng phương nam ban tặng.


  • Ban tặng Thân pháp Vô Ảnh Thần Hóa, hóa bách thân, giết ngàn ma.

Phật tượng phương đông ban tặng.

Thanh niên bên dưới cứ thế nhận lấy từng quyển, từng quyển thư quyển đạt cấp
Thần, bất quá hắn vẫn khóc, vẻ mặt đầy sự đau thương.

Hương Uyển Tình ma nữ sống lại nhờ tinh hoa của Hóa Anh cảnh dẫn đến Hương
gia, một gia tộc có lịch sử kéo dài triệu năm cứ tưởng đã tuyệt tích từ rất
lâu đã cảm ứng được ả ma nữ mà buộc phải xuất thế, cứu vớt chúng sinh.

Giữa mã nữ Hương Uyển Tình hút tinh hoa người để sống lại, gia tộc có thần cấp
thư quyển Hương gia, liệu cả hai có quan hệ gì?

Và chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ?

Bên trong căn phòng yên tĩnh vừa được bản thân thuê mướn cách đây năm giờ đồng
hồ kể từ khỉ Liêu Lang mua đầy đủ các dụng cụ cần thiết.


  • Hoàn thành.

Liêu Lang nhẹ buông bút màu xuống kệ, phủ lên bức tranh đặt trên giá gỗ một
tấm vải trắng che đi.


  • Một thứ gì đó thật tà ác đang đến, hừm…

Đứng dậy chỉnh quần áo ngăn nắp, Liêu Lang rời khỏi quán trọ mà tiến về cửa
thành nam của Thế An thành.

Hắn phải ngăn chặn một thứ.

Trời đã nhá nhem sắc tối, tại bên ngoài thành Thế An, ngay tại giáp gianh của
Khiếu Trọng Lâm với mảnh đắt bằng phẳng nối đến cửa thành, một bóng hình trắng
tuyết phiêu miểu đi đến.


  • Thơm quá, thật nhiều mùi, thật nhiều mạng sống, nhưng mà thật yết ớt, không
    đủ ta khôi phục vài năm tu vi nữa.

Hương Uyển Tình đưa mũi nhỏ nhắn ngửi ngửi về phương xa, nàng cau mày liễu hẳn
lên khi phát hiện tu vi người bên trong thành quá mức yếu đuối, so với kiến cỏ
còn yếu hơn.

Thế nhưng chỉ trong tích tắc chớp mắt, nàng liền kinh ngạc vui mừng.


  • Sinh mệnh lực thật hùng hồn, dương khí quá mức mạnh mẽ.

Thông thường thì tu vi càng cao, sinh mệnh lực sẽ càng cao tuy nhiên trong một
số trường hợp đặc biệt sẽ tồn tại những loại người có tu vi yếu nhưng sinh
mệnh lại cao bất thường, thậm chí là bằng tu vi Võ giả lại có sinh mệnh cao
gấp vài lần tu vi Ngưng linh cảnh.

Hương Uyển Tình hấp thụ tinh hoa người sống thật chất chính là ăn sinh mệnh
của người mà tẩm bổ cho cơ thể Ám Ma Đồng Cốt Thể của nàng, từ đó khôi phục
lại một lượng tu vi ngày trước đã bị xoái mòn. Giờ phút này cảm ứng được người
có sinh mệnh cao đến mức có thể sánh ngang với Hóa Anh cảnh, nàng ta liền rất
mừng, nếu hấp thụ được tên này nàng chắc chắn sẽ lấy lại được tu vi Ngưng Linh
cảnh, mở ra nhiều năng lực của bản thân mà với tu vi Nhập Linh hậu kỳ không đủ
sức để thực hiện.


  • Hì hì.

Nở một nụ cười như tiểu cô nương ngây thơ, Hương Uyển Tình chạy như điên lao
đến về phía trước.

Hơn mười phút trôi qua, Hương Uyển Tình bỗng chốc dừng lại với ánh mắt đáng
ngờ vì ngay tại trước mắt nàng có một thân ảnh nam nhân đang đứng đưa lưng về
phía nàng, kì quái là người mà nàng cảm nhận lại chính là kể này.

“Không lẽ hắn tự nộp mạng” là câu hỏi hiện lên trong đầu nàng ngay tức khắc
khi nam nhân này chỉ có tu vi là Nhập Linh sơ kỳ, nhưng lập tức bị nàng lắc
đầu xua đi. Đứng cách xa thân ảnh khoản 50m, Hương Uyển Tình toàn lực cảnh
giác.

Đối diện Hương Uyển Tình, Liêu Lang đang hai tay bỏ vào quần nhìn ngắm cảnh
sắc tòa thành biết nàng đến thì liền nhẹ nhàng quay người lại.

“Hử”

Điều đầu tiên nhìn thấy Hương Uyển Tình nhan sắc bình thường trong bộ đồ trăng
tinh, Liêu Lang vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng khi mà nàng ta không ngờ lại là
người nắm giữ một trong mười ba thuộc tính, Ám thuộc tính.

Hắn hôm nay lại vô tình thu được thêm một năng lực thuộc tính sau Thủy, Thổ,
Lôi, giờ lại là Ám. Xong việc này, đến Dược Các phân nhánh nhỏ trong thành,
hắn nếu gặp được thêm Đan Sư sở hữu Hỏa thuộc tính thì quá tốt, sự nghiệp vĩ
đại của hắn căn bản sẽ hoàn thành gần một phần ba.

Nhẹ mỉm cười đắc ý một cái khiến ma nữ khó hiểu vô cùng, Liêu Lang đam nhạt
nói.


  • Cô bé, ngươi có thể vào thành dạo chơi nhưng mà tốt nhất đừng nên cố gắng
    làm những thứ kinh dị gây ảnh hưởng lớn đến kế hoạch của ta.


  • Nếu không…


Liêu Lang bất ngờ giơ bàn tay lên, Hương Uyển Tình lập tức hoảng sợ biến sắc
khi mà cho dù nàng có dùng bao nhiêu ý niệm đi chăng nữa thì ám linh lực biến
chất trong cơ thể của nàng vẫn không thể được điều động, nàng ta cứ thế từ từ
bay lại bàn tay của Liêu Lang.

“Pặc”

Bóp gọn chiếc cổ trắng mịn, nhỏ nhắn giơ lên cao, Liêu Lang nói tiếp những lời
cần nói.


  • … sẽ chết, và chết bằng cách bị trăm tên nam nhân vùi dập đẩy xe qua.


  • Hi hi hi…


Cơ thể bị nâng lên trong khi bản thân vô lực hoàn thủ, đôi tai lại nghe đến
những lời lẽ vô cùng dọa người thế nhưng Hưởng Uyển Tình lại không hề sợ hãi
gì nữa, nàng ngược lại còn cười, cười lên rất vui vẻ.


  • Tiểu nam nhân, ngươi gan lắm mới dám chạm vào cơ thể của ta đấy.

Hương Uyển Tình còn dùng hai tay vươn ra vuốt ve mặt mũi của Liêu Lang trông
rất tình tứ.

Thế nhưng lại trải qua thêm 5 giây vẫn không có chuyện gì xảy ra, Hương Uyển
Tình từ vui vẻ chuyển sang khó hiểu, tiếp đó là khiếp sợ cùng trắng bệch măt
mày.


  • Không thể nào, không thể nào đâu, sao cơ thể ta lại không thể hấp thụ tinh
    hoa của ngươi?!

Hương Uyển Tình kinh hô lên.

Sở hữu Ám Ma Đồng Cốt thể xếp hạng thứ 6743, bất cứ ai chạm vào cơ thể Hương
Uyển Tình thì chỉ cần nàng động ý niệm, tất cả tinh hoa trong cơ thể người
chạm sẽ trực tiếp bị nàng cắn nuốt, bồi dưỡng thân thể bản thân, Trần Lập một
vị Hóa Anh cảnh đỉnh cao và và Tuấn Anh có tu vi Ngưng Linh hậu kỳ đều chết vì
như vậy. Thế nhưng vào lúc này, Liêu Lang đã bóp cổ nàng tức là chạm tay vào
người nàng, nàng cũng đã động ý niệm hấp thụ tinh hoa của nhưng vì sao lại
không có chuyện gì xảy ra, nam nhân trước mặt không bị hấp thành khối xác khô?

Hương Uyển Tình đang vừa sợ vừa khó hiểu thì giọng Liêu Lang lạnh nhạt vang
lên.


  • Cô bé, ngươi thật ngây thơ.

Nói xong, hắn bỏ Hương Uyển Tình xuống đất mà quay người rời đi, đồng thời để
lại một câu nói cuối với nàng.


  • Đời người chỉ có một lần, hãy nhớ lấy những điều ta vừa nói, cô bé.

Liêu Lang quay về cửa thành đã được đóng lại và cần được trả phí cùng giấy tờ
hợp pháp mới có thể bước vào.

Thân thể Ám Ma Đồng Cốt sẽ hút tinh hoa người chạm vào nó, từ “chạm” tức chạm
trực tiếp. Liêu Lang là đang mang găng tay, vả lại khắp cơ thể hắn đều đã được
một tầng thủy linh lực thập phần mỏng manh khó phát hiện bao bọc, che chở cho
nên Hương Uyển Tình dù có chạm đi đâu cũng đều không thể trực tiếp chạm được
vào người, hấp thụ tinh hoa sinh mệnh của hắn là không có khả năng.

Sở hữu “sức mạnh vô hạn”, trừ cường giả có sức mạnh quá áp đảo hắn như giữa
hắn và Linh Hải cảnh hay Hóa Anh cảnh thì từ dưới Linh Hải cảnh, thật không
khó khi chỉ mất vài ba giây, Liêu Lang liền đã phân tích tất cả thông tin của
đối thủ từ các chỉ số như nhanh nhẹn, sức mạnh, độ trâu bò, trí thông minh,…
cho đến linh lực thuộc dạng gì, yết quyết ra sao, khả năng điều khống thế
nào,… Hương Uyển Tình dù có là yêu tinh sống vạn năm đi nữa thì lúc này tu vi
cũng chỉ là Nhập Linh hậu kỳ, khả năng thời cổ đều không có đủ sức để bộc lộ,
nàng hoàn toàn bị hắn chưởng khống mà không có chút năng lực phản kháng.

Nhưng mà… cho dù nàng có là Đại Đế đi chăng nữa, thì khi Liêu Lang cảm thấy
sức mạnh đến từ linh lực không đủ khả năng để trợ trận, hắn sẽ dùng “lĩnh
vực”, một trong số các con bài của bản thân mà lật ra sử dụng, tiêu diệt ma
nữ.

Tại Thiên Hoàng tinh cầu, hiện tại thì trừ Thiên Nhân cảnh ra, không ai có thể
giết hắn trừ hai người. Một là hắn tự muốn hắn chết. Hai là “nương tử quái
vật” của hắn, bởi lẽ nếu đem hắn so với nàng ta, hắn chẳng khác gì một con búp
bế mặc nàng ta muốn làm gì thì làm.

Liêu Lang rời đi, tha mạng cho ma nữ Hương Uyển Tình là vì hắn biết nàng sẽ
rất mạnh nếu như tu vi được khôi phục, phải nói là Đại Đế khi đó đứng trước
mặt nàng đều phải bò qua bò lại như giun dế. Giết nàng đồng nghĩa với việc sẽ
giết đi một kẻ địch mạnh mẽ, về sau khi hắn đạt đẳng cấp khó lường thì ai sẽ
giúp hắn giải trí, boss chết từ lúc non trẻ, về sau còn có boss nào để hắn đi
săn? Hắn buộc phải tha mạng cho nàng một cách bất đắc dĩ.

Hương Uyển Tình thần tình phức tạp ngồi trên đất nhìn bóng lưng kì lạ của Liêu
Lang. Trong lòng nàng, một sự rung động trong tâm hồn đột ngột nảy sinh mà tự
hỏi “nam nhân này là người như thế nào?”

Bằng ánh mắt của Hương Uyển Tình, tu vi của Liêu Lang chắc chắn không thể ngụy
trạng, thực sự chỉ là Nhập Linh sơ kỳ khi linh lực chỉ chiếm một phần năm
không gian đan điền, thua nàng tới hai phần linh lực về độ dồi dào, thế nhưng
vì sao khi lần đầu thấy hắn, nàng cảm giác rất bị áp lực,tựa như là có ai đó
giống như quỷ dữ kinh khủng đang nhìn bản thân nàng từ rất gần, rất gần, cảm
giác này không thể nói thành lời được.

Chưa kể, khi gặp hắn thì linh lực của nàng lại đều trở nên bất động một cách
khó hiểu, cơ thể cũng không thể hấp thụ tinh hoa của hắn. Vả lại, Hương Uyển
Tình biết chắc nam nhân đó có thể nhìn ra được gương mặt thật của nàng, thế vì
sao hắn lại không một chút xíu gì rung động trong khi nàng lại bị rung động
nhỏ nhoi khi thấy rõ gương mặt thật tà mị của hắn?


  • Hiểu rồi, hắn là một cái thái giám.

Hồi lâu sau, Hương Uyển Tình tin chắc là bản thân đúng mà nói nhỏ, sau đó nàng
đứng dậy, phủi bụi trên quần áo rồi tiến đến cổng thành phía trước.


  • Hừ, bộ tưởng ta thích ăn vài con giun đất chắc, hứ.

Nhìn Liêu Lang đã khuất bóng khi cửa thành đóng lại, Hương Uyển Tình tức giận
nói, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn...


Chấn Kinh Thiên Địa! - Chương #34