Con Người Diệu Kỳ.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Sinh mạng con người khi chào đời được phân ra làm hai nhánh.

Nhánh thứ nhất, người không có linh căn, không thể tu luyện, chỉ có hơi tàn
con sâu, cái kiến từ đời này kéo sang đời khác cho đến mãi mãi về sau khi hết
dòng dõi tận diệt, trừ phi cưới được tu luyện giả sinh ra con cháu có linh
căn.

Ngay từ khi con người xuất hiện, nhánh thứ nhất chiếm hết sáu phần con người,
về sau, khi trải qua trận đại chiến “cuộc chiến diệt nhân loại”, nhánh thứ
nhất chiếm chín phần số con người còn sống sót. Tuy nhiên, ngay khi được Long
tộc bảo hộ, tu luyện giả nhanh chóng chiếm lại số lượng áp đảo nhờ việc kết
hôn. Đến nay, nhánh thứ nhất chỉ còn chiếm một phần nhỏ nhoi tại Nhân giới,
còn tu luyện giả chiếm đến chín phần, đi đâu cũng gặp.

Nhánh thứ hai, người có linh căn, trở thành tu luyện giả có sức mạnh dời non
lấp biển, đạp không mà đi, hủy thiên diệt địa. Hay còn gọi nhánh thứ hai là tu
luyện giả.

Tu luyện giả và người thường nhìn bề ngoài trông không khác gì nhau, nhưng với
linh căn, tu luyện giả có thể hấp thụ một thứ gọi là “linh khí” bên ngoài
không gian sống tựa như việc hít thở không khí rồi chuyển hóa chúng thành sức
mạnh to lớn mà sử dụng, người không thể làm điều này.

Bên trong nhánh thứ hai, tu luyện giả lại có phân cao, thấp, mạnh, yếu tùy vào
nhiều yếu tố, tiểu biểu là tám yếu tố:

-Cảnh giới.

Võ giả phân chia cửu tầng.

Linh Sư phân chia thành tứ cấp: Nhập Linh, Ngưng Linh, Linh Hải, Hóa Anh. Mỗi
cấp đều được chia thành năm tiểu độ: Sơ, trung, hậu, đỉnh, viên mãn.

Vấn Tọa phân chia tam đẳng: Vương, Hoàng, Đế. Tuy cùng cấp nhưng sự chênh lệch
sức mạnh giữa các đẳng là một trời, một vực.

Thiên Nhân cảnh phân thành tứ cấp: Hậu Thiên, Địa Thiên, Tiên Thiên và Chuyển
Thần. Tại Chuyển Thần, tu luyện giả phải trải qua cửu kiếp để chứng Thần, hóa
Thần thật sự rồi phá toái vị diện đẳng cấp tiến thăng Thần giới.

-Thiên phú.

Thiên phú linh căn: Linh căn từ nhất tinh đến cửu tinh, Huyền căn từ cửu phẩm
đến nhất phẩm, Địa căn từ nhất quan đến cửu quan, Thiên căn từ nhất môn đến
cửu môn, Thần căn.

Thiên phú linh căn càng cao, sự chuyển hóa giữa linh khí thành linh lực tại
đan điền càng nhanh.

Thiên phú thể chất: Phàm thể từ nhất đoạn đến cửu đoạn, Linh thể từ nhất tinh
đến cửu tinh, Địa thể ngũ cấp sơ, trung, cao, tinh, tuyệt, Thiên thể, Thần thể
và một số thể chất đặc thù khác.

Trừ thể chất đặc thù, thể chất thiên phú càng cao, linh khí được hấp thụ vào
cơ thể càng nhanh, càng nhiều.

Thiên phú lĩnh ngộ.

Một kiếm chém ra sẽ có người mô phỏng được, có người không. Công pháp một
quyển, có người học trong ba ngày, có người học trong ba năm.

Thiên phú lĩnh ngộ không có cách nào phân chia đẳng cấp.

Thiên phú bối cảnh.

Kẻ con cha cháu ông, người cha ông đều trống không (đơn côi một mình). Kẻ nhị
thế tổ hung tàn, người tổ lạy xin tha mạng.

Ngoài ra còn một số thiên phú dị loại như linh hồn, huyết mạch, thuộc tính…

-Thư quyển.

Cấp cơ bản là Vũ kỹ đối với Võ giả.

Cấp cao, đối với Linh Sư trở lên thì chia làm tứ quyển:

Công pháp, một dạng thư quyển ghi lại cách thức vận dụng linh lực để cho đòn
đánh của tu luyện giả mạnh bạo hơn so với việc sử dụng linh lực thô sơ. Công
pháp bao gồm Vũ pháp, Bộ pháp, Thân pháp.

Tâm Pháp, một dạng thư quyển giúp tu luyện giả tăng lên tốc độ hấp thụ linh
khí cũng như chuyển hóa chúng.

Yết Quyết, một dạng thư quyển khiến người tu luyện có thể biến đổi dòng linh
lực, hóa linh lực bình thường trong cơ thể thành linh lực có chức năng đặc dị.

Thể thuật, một dạng thư quyển giúp tu luyện giả cải tạo sức chịu đựng của thân
thể bằng linh lực.

Trừ Vũ kỹ, tất cả thư quyển đều phân chia đẳng giai Phàm, Chuẩn, Linh, Địa,
Thiên, Thần. Ngoài Thần giai, bốn giai còn lại đều được phân thành bốn phầm
theo thứ tự là thường, tinh, đỉnh, cực.

-Linh lực.

Linh lực có loãng, có đặc, có tinh thuần, có không tinh thuần.

-Lĩnh vực.

Một dạng sức mạnh độc lập, không cùng đường đi với linh lực nhưng lại mạnh hơn
linh gấp trăm lần. Tu luyện giả hoàn toàn có thể bỏ bê tu luyện linh lực để
tập trung tu luyện Lĩnh vực.

Để đạt được Lĩnh vực, tu luyện giả không chỉ có sự cực kì cố gắng, sự minh ngộ
mà còn cơ duyên và may mắn.

Có ba lĩnh vực cơ bản:

Thể, có hai loại là quyền, cước và có ba đẳng cấp là thế, ý, vực.

Binh, gồm nhiều loại liên quan đến binh khí như kiếm, đao, thương, côn,… và có
ba đẳng cấp tựa như lĩnh vực Thể.

Tinh thần, có các loại như sát lục, bất tử, hủy diệt, huyễn ảo,… Lĩnh vực này
rất phức tạp, số người đạt được hầu như bằng không.

-Ngoại lực phụ trợ.

Đan dược. Có một loại đan dược có thể nâng cao sức mạnh tu luyện giả duy trì
trong một khoảng thời gian nhất định.

Phù chú. Có hình dạnh như tờ giấy bình thường, nó mang nhiều năng lực khác
nhau tùy vài chức năng do người tạo định hình.

Trận pháp. Bày bố nên một trận hình từ nhiều nguyên vậy liệu khác nhau rồi dẫn
dụ kẻ địch bước vào trận hình.

Tài vật. Tu luyện giả có thể dùng nhiều dụng cụ có năng lực kỳ dị do Luyện khí
sư hoặc Luyện Chế sư tạo nên.

-Sở hữu dị sinh do thiên địa tạo thành.

Dị sinh là những sinh vật có hoặc không có lý trí do thiên nhiên uẩn dưỡng ra
và có sức mạnh đặc biệt. Hấp thụ chúng, tu luyện giả sẽ tiến hóa thành một
sinh vật mới, mang năng lực của chính dị sinh mà bản thân đã hấp thụ.

-Và yếu tố tiêu biểu cuối cùng, không gì khác hơn chính là sự cố gắng, nổ lực, không ngừng tự rèn luyện nâng cao trình độ của chính bản thân tu luyện giả.

Nhánh thứ nhất, người thường, nhánh thứ hai, tu luyện giả. Họ dù là kẻ mạnh,
người vô dụng, kẻ thống lĩnh, người nộ lệ, kẻ chúa tể, người con sâu cái kiến,
nhưng đến cuối, họ vẫn là con người, vẫn là Nhân cần phải Loại.


Chấn Kinh Thiên Địa! - Chương #3