Nhân Loại.


Người đăng: ☯❧ღ♂☪♋۩

Chương này ko phải câu chương mạch truyện, mà nó sẽ giải lược một số thứ. Mọi
người đọc liền sẽ tìm ra đc nhiều điều khá hay, Tác cũng giải thích một số sự
kiện theo quan điểm của Tác, chẳng hạn “chân mệnh thiên tử” vì sao lại liên
quan đến “Long”,….

~~~

Không nói đến sâu xa quá nhiều sinh vật, chỉ nói đến chủng tộc nhân loại.

Nhân loại hay tên gốc là con người, một dạng chủng tộc có hình dạng được xem
như là mỹ nhất thiên địa khiến đa số các chủng tộc khác đều lấy hình dạng của
họ để biến hình mà sinh hoạt đời thường.

Khi thiên địa sơ khai thành hình, con người vốn không phải chủng tộc xuất hiện
đầu tiên trong thiên địa nên không hề sở hữu những loại sức mạnh nghịch thiên
như các chủng tộc xuất hiện trước đó.

Xuất hiện thứ nhất.

Thiên Đạo, một con quái vật vô hình, bao trùm khắp cả thiên địa nhưng lại
không có lý trí, nó tạo ra những thứ gọi là “Đạo” để sinh vật cảm nhận rồi
tiến hóa thành sinh vật cao cấp hơn mang danh tự là “Tiên”.

Pháp Tắc, cũng như Thiên Đạo, Pháp Tắc là một con quái vật vô hình, không có
lý trí và trải dài khắp thiên địa, chúng không như Thiên Đại tạo ra “Đạo” mà
chúng tạo ra “pháp tắc, ý chí” để sinh vật có thể tham ngộ, nhờ đó, sinh vật
có thể vận dụng một số sức mạnh đặc dị có sẵn trong thiên địa như khiển hỏa,
điều thủy, khống chế thời gian nhanh hoặc chậm, đao ý, kiếm ý, quyền ý,… Sinh
vật khi tham ngộ được pháp tắc, ý chí sẽ được tiến hóa thành sinh vật mới với
danh tự là “Thần, Thánh”.

Xuất hiện thứ hai.

Long tộc hay còn gọi là rồng, một chủng tộc có hình thù to dài đầy dữ tợn với
món vuốt nhọn, vảy bén. Chủng tộc này khi ra đời liền đã sở hữu một thứ sức
mạnh được gọi là Long lực, có thể dùng sức mạnh vật lý tay chân đánh nát ngân
hà, hủy tinh cầu, phá không gian, lực lượng khủng khiếp không thể tả.

Chu Tước tộc, chủng tộc có hình dạng một con chim lớn tỏa ra lửa đỏ, thứ lửa
đỏ này không phải dùng để đốt cháy như Kim Ô tộc xuất hiện thứ ba mà chính là
hiện thân của sự thù hận. Chu tước tộc càng thù hận, càng giận dữ, càng dữ tợn
thì lại càng mạnh mẽ, cành khinh khủng.

Phượng Hoàng tộc, là chủng tộc xinh đẹp lộng lẫy mang hình dạng chim tựa tựa
Chu Tước vài phần và không có lửa đỏ trên cơ thể. Chủng tộc này có một thứ sức
mạnh gọi là dục hỏa trùng sinh, chết đi rồi sống lại sẽ càng mạnh, tuy nhiên
số lần chết chỉ giới hạn ở con số 9, chết qua lần thứ 10 chính là chết thật.

Thiên Hổ tộc - kẻ thù không đội trời chung với Long tộc, chủng tộc này mang
hình dạng bốn chân với đôi cánh trên lưng. Nếu Long tộc mang sức mạnh vật lý,
thì Thiên Hổ lại mang sức mạnh về “hồn”, về sự chấn nhiếp ý chí chiến đấu của
kẻ thù.

Huyền Vũ tộc, chủng tộc có hình dạng rùa rắn, con rắn quấn quanh con rùa.
Chủng tộc này trời sinh đã có sắn một loại lực lượng kì quái có thể giúp cơ
thể Huyền Vũ tạo ra một lá chắn chặn bất hoại, không gì có thể phá hủy, đơn
nhiên nếu chênh lệch sức mạnh với kẻ thù quá cao thì cũng chết.

Cuối cùng là Tổ Đồng, một loại sinh vật đơn côi, không có tộc quần với hình
dạng là một đống thịt có rất nhiều mắt, mỗi con mắt đều mang một sức mạnh
riêng biệt khó tưởng như hóa đá sinh vật khác, đưa sinh vật khác vào huyễn
cảnh, hóa kẻ địch thành tro bụi chỉ một ánh nhìn, đoán được tương lai trong
vài năm tối của một sinh vật, thấu tâm sinh vật,… Sau này khi con người xuất
hiện, Tổ Đồng hóa thân con người dạo chơi rồi yêu mến một nữ tử loài người,
hai người về sau sinh ra cả đống con cháu. Tiếc là về sau, lòng tham con người
trỗi dậy, Tổ Đồng bị chính con cháu hắn giết chết để cướp đến những đôi mắt
thần thánh trên cơ thể, câu truyện “Tổ Đồng, Tổ đáng thương” cũng từ đó được
lưu truyền.

Xuất hiện thứ ba, rất nhiều chủng tộc ra đời với nhiều hình dạng và năng lực
riêng biệt nhưng dù có năng lực gì cũng đều không thể so sánh cùng với sinh
vật xuất hiện thứ hai.

Con người là chủng tộc xuất hiện thứ tư cùng với các chủng tộc khác tiêu biểu
như Tinh Linh tộc, Ma tộc, Yêu tộc, Qủy tộc, Yêu thú,…Phải nói, trong các loài
sinh vật thì con người vốn không hề có cái gì sức mạnh đặc thù, thiên phú tu
luyện cao siêu ngoài bộ não biết tính toán, mưu mẹo hơn sinh vật khác.

Và cũng vì cái mưu mẹo, tính toán quá mức hiểm độc đó nên các sinh vật khác
đều đặt tên cho cái thiên phú này là “bộ não bẩn” và chủng tộc con người được
gọi là “Nhân loại” tức là “Nhân (con người) cần phải Loại bỏ”, bởi lẽ con
người luôn quá tham lam, xảo trá, sinh vật bị lừa gạt hay tự đào hố chôn mình
dưới tay con người quá nhiều, không thể đếm hết.

*Nhân loại = Nhân cần phải Loại = con người cần phải loại ra, không chơi chung.

Từ đó, sinh vật hầu như gặp con người đều chán ghét đến tận xương tủy, nhìn
mặt là không ưa, hơi chút khiêu khích liền đại chiến nổ đến. Trong đó, Ma tộc
là kẻ thù lớn nhất của nhân loại vì Ma tộc vốn có tính khát máu, Ma tộc giết
tộc quần khác đều bị liên minh đánh trả, còn giết nhân loại thì không ai dòm
ngó, giết bớt thì quá tốt.
Rốt cuộc, vào thời hồng hoang khi con người chỉ vừa sinh sống được hơn tỷ năm
liền nổ ra cuộc đại chiến giữa nhân loại và liên minh Yêu tộc, Ma tộc, Qủy
tộc, cuộc chiến còn gọi tắt là “cuộc chiến diệt nhân loại”.

Người xưa có câu “ba chọi một, không bị bạo cúc hoa thì cũng nát mồm”, nhân
loại lấy một chọi ba, cầu cứu Tinh Linh tộc luôn yêu chuộng, mong muốn hòa
bình đều không được nên tử thương vô số, tu luyện giả cường đại rụng rời với
con số lên đến hàng tỷ, nhân loại dần bước đến vực thẳm tuyệt diệt khi tổng
cộng con người còn sống lại trên khắp thiên địa mênh mông không giới hạn chỉ
còn trên dưới một tỷ người chỉ sau 3 năm đại chiến. May thay vào khúc cuối,
nhờ một vị cường giả nhân loại có lòng tốt hiếm hoi ngày xưa đã cứu giúp một
con rồng nhỏ thoát chết, khi con rồng nhỏ trưởng thành, trở thành 1 trong 10
Long Tướng chấn nhiếp bốn phương biết được tin tức liền chạy đến Nhân giới trả
ơn bằng cách bảo hộ số nhân loại ít ỏi còn lại, chấm dứt cho cuộc chiến chỉ
bằng một tiếng gầm.

Từ đó, dưới sự bảo hộ của vị Long Tướng, con người dần khôi phục nguyên khí,
cường giả lại ra đời, không những thế, nhờ sự trợ giúp của vị Long Tướng, con
người còn bước được xa hơn so với tổ tiên nếu có thiên phú cực cao, được đến
Long giới làm binh lính rồi từng bước đi ra ngoài mảnh thiên địa rộng lớn hơn
nơi Thần giới. Đây cũng là nguyên nhân của sự thờ phụng Long tộc của con
người.

Đến nay, sau hơn 300 triệu năm, con người đã hoàn toàn khôi phục khí thế ngày
xưa và tiến bộ hơn, tái tạo lại cán cân với các chủng tộc thứ tư khác và thù
hận cũng biến sâu. Tuy nhiên, vì thù hận nên con người lại đoàn kết, bỏ bớt đi
phần âm mưu, hiểm độc nên trải qua thời gian dài hơn 100 triệu năm liền đã mục
hóa, trình độ thông minh giảm xuống thấp, không còn như tổ tiên ngày xưa có
thể tự tạo ra công pháp, yết quyết phù hợp bản thân tu luyện, chỉ biết ngày
ngày đi đào mộ cường giả, truy lùng những quyển công pháp đã tồn tại từ xưa để
học hỏi để rồi cứ thế nội đấu ra đời.

Âm mưu, hiểm độc lần nữa quay lại với con người nhưng phần thông minh lĩnh ngộ
thì không, con người bắt đầu tính kế, chiếm đoạt nhau vì sức mạnh từ các quyển
công pháp tổ tiên để lại, giết nhau vì quyền thống trị…


Chấn Kinh Thiên Địa! - Chương #2