Cố Gắng, Cố Gắng!!!


Người đăng: Boss

Tren quảng trường khong hề co thanh am ban tan. Giờ phut nay, mọi người nặng
nề thở dốc nhin chin pho tượng, một cai ten duy nhất khong biến thanh mau xam.

Mặc To, cach hạng nhất chỉ thua năm bậc!

Giờ phut nay, Diệp Vọng đang được đam Thạch Hải hỗ trợ điều hoa, chậm rai mở
mắt ra. Mắt y con co tơ mau, nhin chằm chằm thứ hạng pho tượng, vẻ mặt ẩn chứa
phức tạp.

Thạch Hải cui đầu noi với Diệp Vọng cai gi, nhưng y khong them để ý, dường như
khong nghe thấy, khong rời mắt khỏi pho tượng.

Thạch Hải nhướng may, thầm thở ra, xoay người rời đi.

'Ta la Diệp Vọng…ta tuyệt đối khong thua!!! Cang sẽ khong dung thủ đoạn hen
hạ!' Diệp Vọng siết chặt nắm tay.

Hiện giờ y khong phải người kieu ngạo đứng đầu đam hậu bối ma la một tộc nhan
binh thường dốc hết sức, cuối cung đạp tới bậc thang chin trăm lẻ năm nhưng bị
thương phải rời đi. Trong long y lo lắng con nhiều hơn bất cứ ai tại đay. Du
la vậy y vẫn co sự kieu ngạo, ton nghiem của minh. Đối với đề nghị của Thạch
Hải, y cảm thấy la sỉ nhục!

Hoan toan yen tĩnh, cang nghe ro tiếng ho hấp của mọi người. Đặc biệt la những
người luc ban đầu đem To Minh thanh tro hề, giờ đay đầu oc trống rỗng, con lại
la rung động khong thể tin được.

Họ tận mắt nhin thấy một kỳ tich, chinh mắt trong thấy vượt len chinh minh,
chinh mắt trong thấy điều khiến họ kinh hoang! Trước giờ chưa từng co người
như vậy, từ thứ hạng cuối cung, từng bước một đi tới đỉnh!

Chưa bao giờ co một người vượt qua Ô Sam, Tất Tuc, Thần Xung, cang chưa từng
co người ep Diệp Vọng bị thương, buộc Diệp Vọng rời khỏi Phong Quyến Sơn,
khiến bay giờ trong nui chỉ thuộc về một người, thuộc về Mặc To!

Trong vong đam người tinh anh năm mươi hạng đầu, hiện giờ cực kỳ yen tĩnh. Họ
yen tĩnh nhin ten Mặc To tren chin pho tượng, vẻ mặt phức tạp, co ham mộ, ghen
tỵ, mong chờ, van van va van van, ở khoảnh khắc nay lộ ro ra.

Con về người cac bộ lạc cũng giống thế, khong khac gi nhau, Mặc To vị tri cao
nhất trong tim tim. Người như vậy sau khi trở về nhất định sẽ dấy len song
gio.

Rất nhiều người muốn biết, người nay la ai, hắn co hinh dang như thế nao.
Nhưng luc trước To Minh thật qua binh thường. Trước khi so tai, khong một ai
chu ý tới sự tồn tại của hắn.

Du la ga đan ong luc trước keo hắn đi chao hỏi Thần Xung, bay giờ cũng khẩn
trương nhin ten tren pho tượng, trong mắt lộ ra hưng phấn va mong chờ.

Chỉ co một ong lao xấu xi đứng trong đam người la vẻ mặt chấn kinh. Ông khẳng
định mỗi lần co người từ bỏ thi sẽ trước tien xem đối phương. Nhưng hom nay,
khi tất cả thi sinh đều trở lại quảng trường, trừ To Minh ra, ong ngơ ngac
phat hiện, trong đam người khong co chu em luc trước la người đầu tien ong bắt
chuyện.

"Khong thể nao…" Bối Khung thi thao nhin hai chữ Mặc To tren pho tượng, co
chut kho tin.

"Trừ phi…thật la hắn!"

Trong goc phia xa, A Cong Mặc Tang va Kinh Nam Phong Quyến bộ lạc, hai người
khong ai noi với ai, im lặng nhin pho tượng. Biểu tinh Mặc Tang trong binh
thản, kỳ thật trong long cực kỳ rung động.

Con về Kinh Nam, chinh mắt thấy cả qua trinh To Minh vượt len, hiện tại ong
khong cach nao che giấu biểu tinh rung động. Ông khong thể nghĩ ra, một người
luc trước trong mắt ong tựa như con kiến, căn bản khong bị chu ý. Ông thậm chi
cảm thấy nếu To Minh co thể đi vao năm mươi hạng đầu coi như gặp may lớn.
Nhưng hang loạt việc vượt qua ong suy đoan, từng sự việc cho ong ngoai ý muốn,
hiện giờ cang khiến ong chấn động.

Về lai lịch To Minh, trong long Kinh Nam cực kỳ để ý. Lời noi ngay hom qua của
Mặc Tang lần nữa quanh quẩn trong oc, khiến ong cang them do dự.

Thật lau về sau, khi tren quảng trường mọi người chẳng hề sốt ruột, đều đang
chờ đợi, thi chan trời sang len anh mặt trời.

Khi buổi sang đến, To Minh đứng tren bậc thang thứ chin trăm, mở mắt ra. Người
hắn chỉ co một sợi mau, theo hai mắt mở thi sợi mau cũng biến mất.

Hắn ngẩng đầu nhin đỉnh nui trong anh sang, đang tiếc no bị sương khoi bao
trum, khong to lớn như buổi tối. To Minh im lặng giay lat, cui đầu nhin lệnh
bai trong tay.

"Chin trăm lẻ năm…" To Minh thi thao.

'Nếu đa đi đến đay, vậy thi, cứ so với y một lần!!!' To Minh mạnh ngẩng đầu,
trong mắt lộ ra kien quyết.

Hit sau khong khi mat mẻ buổi sang, To Minh nhấc chan len bước hướng bậc thang
chin trăm.

Nhưng hiện tại la ban ngay, khong co anh trăng. To Minh cảm giac ap lực đe ep,
may la bởi vi ban ngay ma ap lực giảm nhiều, so sanh thi khong khac gi luc đem
khuya To Minh cảm nhận được.

Nhưng du la vậy thi nơi nay la hơn chin trăm bậc, rất gần với đỉnh nui. Áp lực
nơi đay đủ đe bẹp người ta!

Một bước ở đay co thể so với mấy bước thậm chi chục bước, trăm bước ben dưới!

Chan phải của To Minh đạp xuống, giay phut ấy toan than hắn chấn động. Một
trăm năm mươi sau sợi mau hiện ra vong quanh người, cung luc đo đien cuồng
khang cự ap lực ập tới.

To Minh, động!

Khoảnh khắc hắn động, quảng trường ben dưới, những người im lặng chờ đa lau
như la tim ra chỗ bộc phat, theo To Minh động ma dang len!

"Chin trăm lẻ một!!!"
"Hắn đi tới chin trăm lẻ một!!!"

Vo số anh mắt tập trung cai ten duy nhất khong biến thanh mau xam tren pho
tượng. Giờ phut nay, họ quen tất cả, trong mắt, trong oc chỉ con lại thứ hạng
khong tối tăm.

Cơ thể Thần Xung run len, hit ngụm khi lạnh, tập trung nhin. Theo y thấy thi
tinh hinh nay tuyệt đối la cao trao nhất của Đại Thử lần nay, thậm chi con
kịch liệt hơn mấy luc trước, y khong muốn bỏ qua một giay nao.

Tất Tuc siết chặt nắm tay, tia sang lạnh trong mắt cang them đậm. Ghen tỵ ẩn
giấu biến thanh sat khi day đặc. Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc cũng co sat khi. Ga
nhin hai chữ Mặc To tren pho tượng, bộ mặt am trầm như ngan năm băng sương.

Chin trăm lẻ hai!!!

Khi số bậc phia sau ten Mặc To biến thanh chin trăm lẻ hai, trai tim tất cả
người tren quảng trường bỗng nhảy len một cai. Tựa như To Minh bước ra một
bước, đạp khong chỉ la bậc thang, bao gồm cả tim mọi người. Điều nay cực kỳ
hiếm thấy, chứng minh hiện tại To Minh rất quan trọng với tất cả người nơi
đay. Đủ chứng minh từng hanh động của hắn sẽ ảnh hưởng nỗi long mọi người!

Luc trước sự kieu ngạo va quang vinh chỉ thuộc về Diệp Vọng, nhưng hiện giờ
Diệp Vọng trở thanh người xem. Y ngồi khong xa, im lặng, trai tim tuy theo số
bậc của To Minh biến đổi ma nhảy len.

Loại cảm giac nay y rất mới lạ, khiến y…khắc sau trong long!

"Chin trăm lẻ ba! Chin trăm lẻ ba!!! Chỉ thiếu hai bước nữa la co thể sanh
ngang với Diệp Vọng.!Chỉ thiếu ba bước la co thể vượt qua Diệp Vọng, trở thanh
số một!"

"Hắn…co thể đứng đầu khong…"

Man Cong Ô Long bộ lạc con ngươi co rut, thở hơi gấp. Bạch Linh ở một ben cũng
khong ngẩn người nữa, co ngẩng đầu nhin cai ten Mặc To tren pho tượng, chan
may thanh tu nhăn lại.

Trong Ô Sơn bộ lạc, Sơn Ngan luon im lặng ngồi đo. Tuy bay giờ vẫn giống vậy
nhưng đoi mắt hip loe tia sang kỳ lạ.

Bắc Lăng vẻ mặt kich động. Than phận như y ở Ô Sơn bộ lạc vốn sẽ khong dễ dang
lộ ra biểu tinh như vậy, phải cố ý lạnh lung. Nhưng bay giờ y khong thể kiềm
nen cảm giac kich động, thậm chi co ảo giac chinh minh đổi chỗ Mặc To. Loại
hưng phấn đe bẹp tinh anh Phong Quyến bộ lạc khiến y kich động siết chặt nắm
đấm.

Ô Lạp con kich động hơn cả y. Khuon mặt nhỏ nhắn đỏ rực, co đứng đo tim đập
nhanh, hận người ten Mặc To khong đi nhanh vai bước.

Loi Thần từ bỏ suy đoan To Minh la Mặc To, ga cảm thấy điều nay đung la qua mơ
hồ.

"Chin trăm lẻ ba!!! Mặc To đến chin trăm lẻ ba!!!" Du gi Ô Lạp chỉ la một co
be, hiện tại hưng phấn liền keu len, chỉ hướng pho tượng, đoi mắt loe tia sang
kich động. Trong tia sang ấy co loại cảm xuc mờ ảo kỳ lạ.

Toan bộ quảng trường dấy len gio lốc cang mạnh mẽ, thanh am xi xao quanh quẩn.
Diệp Vọng ngồi xếp bằng tại đo, hai mắt lại hiện ra tơ mắt. Tay y siết chặt
thanh nắm đấm, long hỗn loạn kho thể dung ngon ngữ hinh dung.

Y từng la tinh anh, đa từng đứng tren đỉnh nui nhận lấy anh mắt chăm chu va
mong đợi của người ben dưới quảng trường. Nhưng hom nay…y trở thanh một trong
những người tại quảng trường, loại biến đổi nay khiến y rất kho nhận.

Thậm chi ben tai truyền đến tiếng ho het xon xao, đối với y tựa như từng mũi
dao đam vao ngực, khiến y đau đớn.

To Minh đứng ở bậc thang thứ chin trăm lẻ ba. Du hắn đứng thẳng người nhưng
than thể run rẩy như sắp te. Từ bậc chin trăm trở len, du la ban ngay thi ap
lực cũng mạnh mẽ kho thể tưởng tượng.

Chỉ bước ra ba bước thi To Minh cảm giac đa tới cực hạn. Than thể hắn truyền
đến đau nhức khong phải sợi mau co thể chống đỡ. Thanh am ket ket vang vọng
ben tai y, la tiếng xương cốt toan than khong thể chịu đựng được nữa.

Đứng ở đo, To Minh thở dốc, tim đập nhanh như sắp nhảy khỏi lồng ngực, hoa
thanh mũi gai, khiến mặt hắn tai nhợt. Cach chin trăm lẻ năm con co hai bậc…

Tại đay thậm chi khong thể nghỉ ngơi. Vi co uy ap nay, xem như tạm nghỉ cũng
khiến khi huyết trong người kho thể chuyển động. Cơ thể To Minh run lẩy bẩy,
mạnh nhấc len chan phải, đạp hướng bậc thang chin trăm lẻ bốn.

Khoảnh khắc chan hắn đạp xuống, toan than chấn động, phun ra ngụm mau tươi,
than thể lảo đảo sắp te. Nhưng hắn cứng rắn nhịn, mai đến khi đứng vững, chan
trai cũng đa đạp tren bậc thang chin trăm lẻ bốn.

Cả người hắn suy yếu như nguyen ngọn nui đe tren người, đất trời quay cuồng.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #70