Ngưng Huyết Tầng Thứ Sáu!


Người đăng: Boss

Quyết chiến đỉnh nui, To Minh va Diệp Vọng đien cuồng phat huy tất cả sức
mạnh. Huyết hỏa trung trung của To Minh, Diệp Vọng miễn cưỡng hấp thu Man
Huyết của A Cong, những chuyện nay người ben dưới nui ngoai quảng trường khong
biết ro rang.

Nhưng giờ phut nay, tuy theo quyết chiến đạt tới trinh độ kịch liệt, đam người
ở quảng trường cảm xuc len tới đỉnh điểm!

"Long tranh hổ đấu! Đay mới la chan chinh long tranh hổ đấu!!!"

"Diệp Vọng từ tam trăm bốn mươi lăm trực tiếp đi tới tam trăm sau mươi mốt.
Mặc To cũng đuổi theo khong bỏ, từ khoảng cach hai mươi ba bậc đuổi tới tam
trăm năm mươi chin, cach Diệp Vọng chỉ thua hai bậc!!!"

"Hai người họ, rốt cuộc ai sẽ la số một đay!!!!"

Tiếng ban tan ồn ao xon xao, kinh ho khong ngừng dấy len trong quảng trường.
Đam người kich động va trong chờ, khoảnh khắc nay bỏ qua tất cả hỗn loạn trở
thanh ước mong đơn giản, họ muốn biết, ai mới la số một!!!

Ai, la số một! Cau hỏi nay tại trong vong tinh anh năm mươi hạng đầu cũng dấy
len gio lốc. Họ kich động con nhiều hơn người ben ngoai. Cang hiểu ro Diệp
Vọng, cang biết ap lực tren nui va ap lực đang sợ chỗ bậc thang hơn tam trăm,
họ cang kich động.

"Diệp Vọng lien tục mấy lần đều hạng nhất, lần nay…phải chăng y co thể giữ
vững!?"

"Mặc To nay, thật la…thật la mạnh! Hắn co thể bức ep Diệp Vọng gần như vậy,
chỉ kem hai bậc!"

"Ta vốn tưởng tam phương chung quanh, phạm vi Phong Quyến bộ lạc ta thống trị,
Diệp Vọng xứng đang la người thứ nhất, khong ai co thể sanh bằng. Nhưng hom
nay…ta biết minh đa xem thường người ngoai!"

So với những người đo, từng người thủ lĩnh bộ lạc đứng hẳn len, nhin chằm chằm
pho tượng. Biểu tinh của họ khong đơn giản la chấn kinh nữa, ma la rung động
va hoảng sợ!

"Mặc To nay ở bộ lạc nao?"
"Ten đo la ai!?"

"Nếu hắn thật vượt qua Diệp Vọng, đối với Phong Quyến ma noi thật la trời sụp
đất nứt!"

"Người ten Mặc To, khong cần biết thứ bậc thế nao, sau ngay hom nay khong
người khong biết!"

Bắc Lăng kich động siết chặt nắm tay, trong long co một thanh am đang gầm
rống, y hy vọng Mặc To thắng!!!

Ô Lạp ở một ben, khuon mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vi hưng phấn, đa sớm đứng len nhin
chằm chằm tranh đoạt giữa số một va số hai!

Con co Thần Xung, ngay ngốc nhin cai ten Mặc To tren pho tượng. Giờ phut nay
nếu co ai noi cho y, trước khi cửa thứ nhất mở ra, To Minh từng cung đam người
vong quanh nhin y cười giỡn, nhin y đi hướng Bạch Linh, Thần Xung tuyệt đối
khong tin!

Tất Tuc siết chặt nắm đấm nhin pho tượng, đoi mắt lộ ra lửa giận va ghen tỵ
đien cuồng. Ga luon cho rằng quang vinh của Mặc To vốn nen thuộc về minh, la
người ten Mặc To đa cướp đoạt!

Trong goc phia xa, Kinh Nam đa khong thể giữ vẻ mặt binh tĩnh, lộ ra rung
động. Ông chấn động nhin ten tren pho tượng, nhin Diệp Vọng đột nhien bung
phat. Ông co thể đoan ra, nhất định Diệp Vọng đa miễn cưỡng hấp thu Man Huyết.

'To Minh nay rốt cuộc co lai lịch gi, co huyết mạch gi…hắn…hắn lại co tiềm lực
như vậy!' Kinh Nam hit sau, đa khong thể che giấu biểu tinh rung động.

"Mặc Tang, hắn…hắn thật sự la hoang tử Đại Ngu?" Kinh Nam chần chờ một chut,
nhỏ giọng hỏi.

Mặc Tang mỉm cười khong noi, kỳ thật luc nay trong long ong cũng khong binh
tĩnh, cuồn cuộn song triều.

Hiện giờ tren nui cao khoi đen vong quanh, nui rung rinh, từng tiếng gầm đến
từ đỉnh nui cang them ro rang. Trong tiếng rống như ẩn chứa ngụ ý noi khong ra
lời.

To Minh toan than run rẩy, vẻ mặt lộ sự đien cuồng. Ngon trỏ tay phải hiện
đang ấn tren mắt phải, con ngươi mắt phải co một nửa bị mau nhuộm!

Sự kho khăn huyết hỏa trung trung lần thứ ba vượt qua dự đoan của To Minh. Hắn
khong ngờ tại đay, co ap lực ben ngoai mạnh như vậy hỗ trợ nhưng giờ nay vẫn
khong thể hoan thanh hết.

So với hai lần trước thi khong thể sanh bằng, dường như huyết hỏa trung trung
lần thứ ba la ngưỡng cửa, la binh cảnh!

Hắn đứng ở bậc thang tam trăm năm mươi chin, nơi nay vẫn khong phải chỗ hắn
khat vọng. Giờ phut nay khi trung trung, toan than To Minh dấy len ngọn lửa.
Mau tươi trong người hắn như đang tiến hanh thay đổi nao đo, từ mau binh
thường mau chong biến thanh lửa!

Trong người đau đớn, ap lực ben ngoai, khiến To Minh thậm chi muốn từ bỏ.
Nhưng khi hắn nhớ tới bộ lạc gặp nguy cơ, nhớ tới khuon mặt gia nua ẩn giấu
sầu lo của A Cong, To Minh co thể chịu đựng tất cả thống khổ!

Hắn phải mạnh len, phải giup đỡ A Cong, hắn phải bảo vệ nha minh, bảo vệ bộ
lạc của minh!!! Hắn phải giết kẻ địch vi bộ lạc, phải dung mau tươi cho kẻ
địch biết, Ô Sơn bộ lạc khong thể giẫm len!

To Minh phat ra tiếng gầm, như muốn dung tiếng gao vứt bỏ đau đớn. Trong tiếng
gầm, ngon trỏ tay phải của hắn tiếp tục boi tren con mắt phải, chậm rai nhưng
kien quyết!

Giờ phut nay, mặc kệ la ai dam ngăn cản To Minh bảo vệ bộ lạc, quyết tam bảo
vệ tộc nhan, đều trở thanh kẻ thu suốt đời của To Minh!!!

Đoi mắt như co lửa thieu đốt, To Minh nhấc chan len đien cuồng xong tới. Một
bước, một bước…từ bậc thang tam trăm năm mươi chin tới tam trăm sau, tam trăm
sau mươi mốt, tam trăm sau mươi hai, tam trăm sau mươi ba…mai tới tam trăm bảy
mươi bảy!!!

Than thể hắn lại co mau trao ra, hắn đa tới…cực hạn!

Tam trăm bảy mươi bảy, la cực hạn của hắn, khong thể đi len nữa!

"Huyết hỏa trung trung!"

Khoảnh khắc cực hạn, To Minh ngửa đầu phat ra tiếng rống, am thanh quanh quẩn,
trăng tren trời phat ra anh sang choi mắt nhất đem nay. Khong ai nhin thấy anh
trăng từ tren trời giang xuống, rơi vao người To Minh.

Nui dưới chan To Minh đung đung chấn động, sương khoi soi trao chưa từng co,
dang len ngập trời, bao phủ tam hướng. Mơ hồ hoa thanh hinh dạng kỳ lạ.

Giống như một con thu to lớn nhưng mong lung, thấy khong ro.

Theo toan bộ nui chấn động, khi thể kỳ lạ khong thể hinh dung từ ngọn nui bung
phat, lấy To Minh lam trung tam mau chong ua hướng hắn. Giay phut no chui vao
người, ngon trỏ tay phải To Minh hoan toan nhiễm đỏ con ngươi phải!!!

Huyết hỏa trung trung lần thứ ba, thanh cong!

Trong người To Minh truyền đến tiếng chấn, chỉ thấy sợi mau toan bộ hiện ra,
gia tăng mảng lớn. Xuất hiện từng sợi mau khiến To Minh co cảm giac tran đầy
sức mạnh.

Gần như chớp mắt sợi mau tren người To Minh đa vượt qua một trăm lẻ chin sợi.
Theo tiếng chấn, hắn ở trong nui nay, đột pha Ngưng Huyết cảnh tầng thứ năm,
đạt tới tầng thứ sau!

Ngưng Huyết cảnh, tầng thứ sau!!!

Sợi mau vẫn đang tăng len, từng sợi hiện ra. To Minh nang chan len đi hướng
bậc thang tam trăm bảy mươi tam. Đi một bước, chan vừa đạp xuống, lập tức ngọn
nui lại lung lay, khi thể kỳ lạ khong ngừng ua vao. To Minh đi tới bậc thang
tam trăm bảy mươi chin, vẫn con tiếp tục!

Tam trăm tam mươi ba, tam trăm tam mươi lăm, tam trăm tam mươi chin… Mai đến
khi hắn đi tới bậc thang tam trăm chin mươi chin thi sợi mau tren người To
Minh, đa đạt tới một trăm năm mươi sau sợi!!!

Trong người hắn, tất cả khi huyết đều như hoa thanh lửa, như la người hắn ẩn
chứa ngọn lửa co thể thieu hủy trời đất. Nhưng trong mắt hắn bong Huyết Nguyệt
chậm rai tieu tan, bị giấu thật sau. Giống như la một khi huyết hỏa trung
trung lần thứ ba sẽ ẩn giấu khong lộ ra ngoai!

Đến tận đay, Hỏa Man Thuật coi như thanh cong bước đầu! To Minh nhấc chan len,
bước ra đứng ở bậc thang chin trăm. Hắn đứng tại đay, nhin len tren, vị tri
hắn đang ở co thể thấy đỉnh nui khong xa co một tượng thu nằm sấp.

Cảm giac kho tả tran ngập thể xac va tinh thần To Minh. Thoạt nhin tượng thu
giống con hổ nhưng co hai canh khổng lồ, như muốn vung vẫy bay len, nhưng co
vo số day xich khoa lại. Oan khi mạnh mẽ tran ngập lộ ra bi thương.

Hắn nhin tượng thu, mơ hồ co cảm giac con thu nay hinh như đang nhin minh. Một
người một thu, tại đỉnh nui, cach gần trăm bậc thang, như cach năm thang yen
lặng nhin nhau.

Thật lau sau, To Minh nhắm lại hai mắt. Hắn co thể cảm nhận được, từ tượng thu
co hơi thở hắn quen thuộc, đo la thuộc về…Hỏa Man.

Đay la một bức tượng, dị thu Hỏa Man!

Nhắm mắt, To Minh cũng cảm nhận được bậc thứ chin trăm, la bậc thang hắn khat
vọng muốn tim đến can bằng ap lực. Đứng tại đay, một trăm năm mươi sau sợi mau
tren người hắn tuy theo tam động mau chong tan đi. Khi binh minh sắp troi qua,
trời sắp sang tỏ, To Minh tiến hanh đợt ren luyện cuối cung.

Diệp Vọng toc tai bu xu, biểu tinh cực kỳ đien cuồng. Y khong đi ra mười bước
gần như chẳng chut do dự đập ngực minh. Hoa văn sừng ngay cang nhạt, luồng
sang đỏ tren người y cũng phai mờ. Y khong quan tam bước đi, kieu ngạo của y,
tự ton của y, khong để y thua được!!!

Tam trăm tam mươi mốt, tam trăm tam mươi hai…Mai đến tam trăm chin mươi bảy,
tam trăm chin mươi chin…tay phải Diệp Vọng mạnh đanh ngực minh, hoa văn sừng
giờ phut nay tieu tan, hoan toan biến mất, đổi lấy lực lượng cuối cung tran
ngập toan than Diệp Vọng. Khiến y gầm một tiếng đi tới bậc thang chin trăm,
bước ra vai bước đạp tren bậc thang chin trăm lẻ năm.

Khoảnh khắc nay, Diệp Vọng phun ra mau tươi, than thể chậm rai nga xuống, lệnh
bai nắm trong tay rơi ra, rời khỏi người, hoa thanh vong khoi đen vay lấy Diệp
Vọng, biến mất tren nui.

Toan nui hiện giờ chỉ con lại một minh To Minh!

Xung quanh tĩnh lặng, quảng trường hoan toan yen tĩnh. Khi Diệp Vọng xuất hiện
tại quảng trường đa la hon me, trước vẻ mặt am trầm của Kinh Nam, lập tức co
người tiến len nang dậy Diệp Vọng, ở trong goc giup đỡ điều hoa.

Tren chin pho tượng, chỉ co một cai ten khong biến thanh mau xam…

Hạng hai, Mặc To, chin trăm bậc.
Mọi người, đều đang chờ…
---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #69